Đường Kỳ Dũng thấy Vu Tư Tư muốn trách mắng khó nghe hơn lúc trước nên nhanh nhẹn che miệng nhỏ của cô lại, dở khóc dở cười nói: “Cá nhỏ của tôi ơi em yên tĩnh một chút đi.”
Vu Tư Tư trừng mắt nhìn Đường Kỳ Dũng, ra hiệu cho anh ta buông tay.
“Muốn anh buông tay ra cũng được, nhưng em phải đồng ý với anh không được mắng… anh.” Lời Đường Kỳ Dũng còn chưa kịp nói hết thì mu bàn tay đã tê rần, anh ta theo bản năng buông tay ra cúi đầu xem xét, hai hàng dấu răng in ở bên trên rất rõ ràng.
Vu Tư Tư vẫn còn tức chỉ vào anh ta hổn hển mắng: “Tốt lắm Đường Kỳ Dũng, thì ra anh và Lục Trình Thiên chính là cá mè một lứa, cấu kết với nhau làm việc xấu, các anh đều là thứ đàn ông bội bạc, anh cút đi cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa.”
Đường Kỳ Dũng thật sự là vô tội nằm im cũng bị thương, dù thế nào chuyện này cũng do Thiên giờ lại giận chó đánh mèo đem lửa giận trút lên trên người anh ta: “Tư Tư, trước tiên em đừng kích động, Thiên không phải người như em nghĩ đâu, cậu ấy thật sự rất quan tâm Vy Vy.”
“Tôi nhổ vào, nếu anh ta thật sự quan tâm tới Vy Vy thì sao lại cùng con tiện nhân Vũ Thư kia ở cùng một chỗ, còn để cô ta tới thị uy với Vy Vy nhiều lần như vậy, đúng là đáng đời anh ta, Vy Vy rời đi đúng là được giải thoát.”
Vu Tư Tư tức giận thở hổn hển, vừa rồi cô nên đánh cho Lục Trình Thiên một trận, thay Vy Vy báo thù mới đúng, thật sự là càng nghĩ càng giận.
Tuyệt đối không tthể thừa nhận là mình sợ.
Đường Kỳ Dũng lại thương cô nói chuyện mệt mỏi như vậy, trấn an ôm cô ngồi trở lại ghế sô pha, tỏ vẻ bị cô đánh bại nói: “Em đấy, trước hết yên tĩnh một lát đi.”
“Cái gì mà yên tĩnh, anh cũng cảm thấy tôi nói sai sao, tôi nói sai chỗ nào.” Vu Tư Tư không vui giãy dụa, nhớ lại lúc nãy Đường Kỳ Dũng còn nói giúp Lục Trình Thiên, cô lại cảm thấy giận.
Đường Kỳ Dũng trấn an sờ lên tóc cô, bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Vẫn cứ tùy hứng như vậy, rất nhiều chuyện không hề giống như dáng vẻ em nhìn thấy bên ngoài đâu, với lại chuyện tình cảm của hai người bọn họ, em chỉ là người ngoài làm sao biết được ai đúng ai sai.”
“Con mẹ nó anh coi tôi là con lừa sao!” Lúc đầu Vu Tư Tư cũng không cảm thấy có vấn đề gì, bây giờ đột nhiên lại cảm thấy không đúng, tên khốn Đường Kỳ Dũng này vuốt ve rất có quy luật, sao lại giống vuốt lông trấn an một con lừa như vậy.
Trong mắt Đường Kỳ Dũng lướt qua ý cười, nhanh như vậy đã bị phát hiện rồi sao, anh ta cho là cô gái nhỏ của mình tức giận sẽ không cảm giác được chứ: “Ngoan, nghe lời, em không phải con lừa, em là cá nhỏ của anh.”
“Cút, đừng có lôi kéo làm thân với tôi, anh nói không phải giống như tôi nhìn thấy nhưng tôi lại nhìn thấy như thế, chẳng lẽ Lục Trình Thiên còn có ủy khuất gì không thể nói ra.”
Nói tới đoạn này Vu Tư Tư lại nhớ tới một chuyện, một phát túm cổ áo Đường Kỳ Dũng lại đem người kéo xuống, đôi mắt giống như đèn pha quét đi quét lại trên mặt anh ta: “Nói, hôm qua anh và Lục Trình Thiên đi đâu, ngay cả điện thoại của tôi cũng dám không nhận.”
“Đi xử lý một chút công việc, không phải trở về đã ngay lập tức giải thích cho em rồi sao.” Đường Kỳ Dũng biểu hiện rất thản nhiên, dường như chuyện như vậy anh ta sớm đã nói hàng ngàn hàng vạn lượt, đã thành thói quen.
Vu Tư Tư không tin: “Đường Kỳ Dũng, anh đừng làm cái dáng vẻ này với tôi, bây giờ Vy Vy cũng đi rồi, anh nói thật với tôi đi, có phải cái tên đàn ông bội bạc Lục Trình Thiên kia bên ngoài có đàn bà khác hay không.”
“… .” Đường Kỳ Dũng rất bội phục sức tưởng tượng này của nàng dâu nhà mình, bổ não có hơi quá mức rồi, tay anh ta trực tiếp mò vào trong ngực cô, hơi thở ấm áp phun vào sau tai cô: “Cá nhỏ em để ý tới chuyện của người khác như vậy anh sẽ ghen đấy.”
Vu Tư Tư lập tức đỏ từ cổ đến mang tai: “Đường Kỳ Dũng anh nghiêm túc lại cho tôi, tôi còn chưa nói tới anh đâu.”
“Thiên không có người phụ nữ nào ở bên ngoài.” Từ trước đến giờ chỉ có một mình Vy Vy mà thôi, cái này anh ta có thể làm chứng, nhưng đây là chuyện phải giữ kín nên anh ta không thể nói, chẳng may Cá nhỏ nhà anh ta học theo thì làm sao bây giờ.
Cảm xúc của Vu Tư Tư vẫn chưa được xoa dịu, ngược lại lại càng tức giận hơn: “Cái tên khốn đáng chết kia có quan hệ với Vũ Thư, chính là cố ý tới đùa bỡn Vy Vy, mẹ kiếp.”
Đường Kỳ Dũng đã sắp phục não mạch của Vu Tư Tư rồi, chẳng lẽ ngoại trừ Vũ Thư thì người kia không thể là người khác sao, nghĩ đến bạn tốt đang âm thầm nỗ lực, anh ta không thể không vì bạn tốt giải thích một câu: “Không đâu, Thiên không phải người như vậy, những chuyện khác thì em cũng không cần quan tâm làm gì.”
Ví dụ như đi quan tâm người anh em sắp nổ tung của anh ta đây này có được không?
Vu Tư Tư làm gì còn để ý được xem Đường Kỳ Dũng có tâm tư gì, đang một lòng muốn lấy lại công bằng cho bạn mình nên vỗ mạnh một cái lên đùi Đường Kỳ Dũng, Đường Kỳ Dũng bị dọa cho giật mình, cảm xúc đang le lói liền hạ xuống một chút.
Bà cô của tôi ơi, cứ như thế này mấy lần nữa, thật sự anh ta sẽ bị dọa thành liệt dương mất thôi.
“Nói, có phải bên ngoài anh cũng có bồ hay không.” Vu Tư Tư nghiêm hình bức cung, ánh mắt kia giống như Đường Kỳ Dũng đã làm ra chuyện gì có lỗi với cô.
Chỉ cần Đường Kỳ Dũng dám thừa nhận, cô cũng dám khiến cho anh ta biến thành tên thái giám cuối cùng ở nước T!
Đường Kỳ Dũng ngăn miệng cô lại, đem bộ vị ‘Yếu ớt’ nhất của mình tới công kích cô, để tránh bị thương lần nữa, lúc đó thật sự là hối hận cũng không kịp.
“Cái gì bồ hay không bồ, anh là hạng người như thế nào không phải em rất rõ ràng hay sao, bây giờ anh còn đang hận không thể một ngày hai mươi tư giờ đều ở cùng với em đây này.”
“Đường Kỳ Dũng sao anh nói chuyện lại trở nên hoa ngôn xảo ngữ như thế, nhất định là có chuyện.” Vu Tư Tư bắt đầu không buông tha.
Đường Kỳ Dũng phát hiện chuyện này không cẩn thận ngọn lửa sẽ lan tới trên người mình, vội vàng dời phương hướng ngọn lửa đi chỗ khác: “Tiểu tổ tông của anh ơi, ngoại trừ đối với em, em có thấy anh đối với những người khác như vậy không?”
Vu Tư Tư nghĩ nghĩ thấy đúng là như vậy, không đợi Đường Kỳ Dũng kịp thở phào lại híp đôi mắt phượng lại hỏi: “Anh vẫn chưa trả lời, rốt cuộc Lục Trình Thiên có chuyện gì.”
“Tình cảm củThiên đối với Vy Vy không phải giống như em thấy đâu, cậu ấy đối với Vy Vy rất có lòng.” Đường Kỳ Dũng không thể nói quá nhiều, chỉ có thể nói một chút trong phạm vi cho phép.
Vu Tư Tư khịt mũi coi thường nói: “Nếu như anh cảm thấy như thế này chính là có lòng, vậy tôi thật sự không thể hiểu được nổi tâm lý của anh.
Tra tấn chính là yêu, đi cùng người phụ nữ khác khi đi hai người khi về một đôi ân ái, lại đem cô gái mình yêu thích tùy hứng đùa bỡn, cô không thể nào hiểu được loại tình yêu dị dạng này.
Đường Kỳ Dũng chưa từng phát hiện ra cô gái nhỏ của mình lại khó chơi như vậy, thế nhưng lại khiến cho anh ta muốn ngừng mà không được, trực tiếp đem người đẩy ngã trên ghế sa lon, chóp mũi lướt qua xương quai xanh mẫn cảm của cô, trầm thấp nỉ non ở bên tai cô: “Cá nhỏ của anh, không phải em càng nên chú ý tới nó một chút sao.”
Thân thể Vu Tư Tư bỗng nhiên cứng đờ, sắc mặt hồng rực một mảnh, tên khốn, vậy mà dám dùng chỗ kia chọc cô: “Đồ không biết xấu hổ.”
“Tin anh đi, anh còn có thể không biết xấu hổ hơn nữa đấy.” Đường Kỳ Dũng nhẫn nhịn một đêm lửa đã bốc cháy lên giống như rót thêm vào mười thùng xăng, nước bình thường không thể dập tắt nổi.
“Ôi ôi, anh làm cái gì vậy, nói chuyện cẩn thận… .” Vu Tư Tư hô lên một tiếng, cô còn chưa hỏi rõ anh ta chuyện kia đâu.
Anh ta làm là như vậy là vô lại có biết hay không hả!
“Được được, biết rồi, ngoan, nghe lời, nhấc tay lên một chút.” Đường Kỳ Dũng ngoài miệng thì đồng ý nhưng động tác trên tay lại không hề ngừng lại.
Vu Tư Tư mơ hồ làm theo lời Đường Kỳ Dũng, nhưng không phải cô đang chuẩn bị hỏi chuyện của Lục Trình Thiên và Vy Vy sao?
Vu Tư Tư trừng mắt nhìn Đường Kỳ Dũng, ra hiệu cho anh ta buông tay.
“Muốn anh buông tay ra cũng được, nhưng em phải đồng ý với anh không được mắng… anh.” Lời Đường Kỳ Dũng còn chưa kịp nói hết thì mu bàn tay đã tê rần, anh ta theo bản năng buông tay ra cúi đầu xem xét, hai hàng dấu răng in ở bên trên rất rõ ràng.
Vu Tư Tư vẫn còn tức chỉ vào anh ta hổn hển mắng: “Tốt lắm Đường Kỳ Dũng, thì ra anh và Lục Trình Thiên chính là cá mè một lứa, cấu kết với nhau làm việc xấu, các anh đều là thứ đàn ông bội bạc, anh cút đi cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa.”
Đường Kỳ Dũng thật sự là vô tội nằm im cũng bị thương, dù thế nào chuyện này cũng do Thiên giờ lại giận chó đánh mèo đem lửa giận trút lên trên người anh ta: “Tư Tư, trước tiên em đừng kích động, Thiên không phải người như em nghĩ đâu, cậu ấy thật sự rất quan tâm Vy Vy.”
“Tôi nhổ vào, nếu anh ta thật sự quan tâm tới Vy Vy thì sao lại cùng con tiện nhân Vũ Thư kia ở cùng một chỗ, còn để cô ta tới thị uy với Vy Vy nhiều lần như vậy, đúng là đáng đời anh ta, Vy Vy rời đi đúng là được giải thoát.”
Vu Tư Tư tức giận thở hổn hển, vừa rồi cô nên đánh cho Lục Trình Thiên một trận, thay Vy Vy báo thù mới đúng, thật sự là càng nghĩ càng giận.
Tuyệt đối không tthể thừa nhận là mình sợ.
Đường Kỳ Dũng lại thương cô nói chuyện mệt mỏi như vậy, trấn an ôm cô ngồi trở lại ghế sô pha, tỏ vẻ bị cô đánh bại nói: “Em đấy, trước hết yên tĩnh một lát đi.”
“Cái gì mà yên tĩnh, anh cũng cảm thấy tôi nói sai sao, tôi nói sai chỗ nào.” Vu Tư Tư không vui giãy dụa, nhớ lại lúc nãy Đường Kỳ Dũng còn nói giúp Lục Trình Thiên, cô lại cảm thấy giận.
Đường Kỳ Dũng trấn an sờ lên tóc cô, bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Vẫn cứ tùy hứng như vậy, rất nhiều chuyện không hề giống như dáng vẻ em nhìn thấy bên ngoài đâu, với lại chuyện tình cảm của hai người bọn họ, em chỉ là người ngoài làm sao biết được ai đúng ai sai.”
“Con mẹ nó anh coi tôi là con lừa sao!” Lúc đầu Vu Tư Tư cũng không cảm thấy có vấn đề gì, bây giờ đột nhiên lại cảm thấy không đúng, tên khốn Đường Kỳ Dũng này vuốt ve rất có quy luật, sao lại giống vuốt lông trấn an một con lừa như vậy.
Trong mắt Đường Kỳ Dũng lướt qua ý cười, nhanh như vậy đã bị phát hiện rồi sao, anh ta cho là cô gái nhỏ của mình tức giận sẽ không cảm giác được chứ: “Ngoan, nghe lời, em không phải con lừa, em là cá nhỏ của anh.”
“Cút, đừng có lôi kéo làm thân với tôi, anh nói không phải giống như tôi nhìn thấy nhưng tôi lại nhìn thấy như thế, chẳng lẽ Lục Trình Thiên còn có ủy khuất gì không thể nói ra.”
Nói tới đoạn này Vu Tư Tư lại nhớ tới một chuyện, một phát túm cổ áo Đường Kỳ Dũng lại đem người kéo xuống, đôi mắt giống như đèn pha quét đi quét lại trên mặt anh ta: “Nói, hôm qua anh và Lục Trình Thiên đi đâu, ngay cả điện thoại của tôi cũng dám không nhận.”
“Đi xử lý một chút công việc, không phải trở về đã ngay lập tức giải thích cho em rồi sao.” Đường Kỳ Dũng biểu hiện rất thản nhiên, dường như chuyện như vậy anh ta sớm đã nói hàng ngàn hàng vạn lượt, đã thành thói quen.
Vu Tư Tư không tin: “Đường Kỳ Dũng, anh đừng làm cái dáng vẻ này với tôi, bây giờ Vy Vy cũng đi rồi, anh nói thật với tôi đi, có phải cái tên đàn ông bội bạc Lục Trình Thiên kia bên ngoài có đàn bà khác hay không.”
“… .” Đường Kỳ Dũng rất bội phục sức tưởng tượng này của nàng dâu nhà mình, bổ não có hơi quá mức rồi, tay anh ta trực tiếp mò vào trong ngực cô, hơi thở ấm áp phun vào sau tai cô: “Cá nhỏ em để ý tới chuyện của người khác như vậy anh sẽ ghen đấy.”
Vu Tư Tư lập tức đỏ từ cổ đến mang tai: “Đường Kỳ Dũng anh nghiêm túc lại cho tôi, tôi còn chưa nói tới anh đâu.”
“Thiên không có người phụ nữ nào ở bên ngoài.” Từ trước đến giờ chỉ có một mình Vy Vy mà thôi, cái này anh ta có thể làm chứng, nhưng đây là chuyện phải giữ kín nên anh ta không thể nói, chẳng may Cá nhỏ nhà anh ta học theo thì làm sao bây giờ.
Cảm xúc của Vu Tư Tư vẫn chưa được xoa dịu, ngược lại lại càng tức giận hơn: “Cái tên khốn đáng chết kia có quan hệ với Vũ Thư, chính là cố ý tới đùa bỡn Vy Vy, mẹ kiếp.”
Đường Kỳ Dũng đã sắp phục não mạch của Vu Tư Tư rồi, chẳng lẽ ngoại trừ Vũ Thư thì người kia không thể là người khác sao, nghĩ đến bạn tốt đang âm thầm nỗ lực, anh ta không thể không vì bạn tốt giải thích một câu: “Không đâu, Thiên không phải người như vậy, những chuyện khác thì em cũng không cần quan tâm làm gì.”
Ví dụ như đi quan tâm người anh em sắp nổ tung của anh ta đây này có được không?
Vu Tư Tư làm gì còn để ý được xem Đường Kỳ Dũng có tâm tư gì, đang một lòng muốn lấy lại công bằng cho bạn mình nên vỗ mạnh một cái lên đùi Đường Kỳ Dũng, Đường Kỳ Dũng bị dọa cho giật mình, cảm xúc đang le lói liền hạ xuống một chút.
Bà cô của tôi ơi, cứ như thế này mấy lần nữa, thật sự anh ta sẽ bị dọa thành liệt dương mất thôi.
“Nói, có phải bên ngoài anh cũng có bồ hay không.” Vu Tư Tư nghiêm hình bức cung, ánh mắt kia giống như Đường Kỳ Dũng đã làm ra chuyện gì có lỗi với cô.
Chỉ cần Đường Kỳ Dũng dám thừa nhận, cô cũng dám khiến cho anh ta biến thành tên thái giám cuối cùng ở nước T!
Đường Kỳ Dũng ngăn miệng cô lại, đem bộ vị ‘Yếu ớt’ nhất của mình tới công kích cô, để tránh bị thương lần nữa, lúc đó thật sự là hối hận cũng không kịp.
“Cái gì bồ hay không bồ, anh là hạng người như thế nào không phải em rất rõ ràng hay sao, bây giờ anh còn đang hận không thể một ngày hai mươi tư giờ đều ở cùng với em đây này.”
“Đường Kỳ Dũng sao anh nói chuyện lại trở nên hoa ngôn xảo ngữ như thế, nhất định là có chuyện.” Vu Tư Tư bắt đầu không buông tha.
Đường Kỳ Dũng phát hiện chuyện này không cẩn thận ngọn lửa sẽ lan tới trên người mình, vội vàng dời phương hướng ngọn lửa đi chỗ khác: “Tiểu tổ tông của anh ơi, ngoại trừ đối với em, em có thấy anh đối với những người khác như vậy không?”
Vu Tư Tư nghĩ nghĩ thấy đúng là như vậy, không đợi Đường Kỳ Dũng kịp thở phào lại híp đôi mắt phượng lại hỏi: “Anh vẫn chưa trả lời, rốt cuộc Lục Trình Thiên có chuyện gì.”
“Tình cảm củThiên đối với Vy Vy không phải giống như em thấy đâu, cậu ấy đối với Vy Vy rất có lòng.” Đường Kỳ Dũng không thể nói quá nhiều, chỉ có thể nói một chút trong phạm vi cho phép.
Vu Tư Tư khịt mũi coi thường nói: “Nếu như anh cảm thấy như thế này chính là có lòng, vậy tôi thật sự không thể hiểu được nổi tâm lý của anh.
Tra tấn chính là yêu, đi cùng người phụ nữ khác khi đi hai người khi về một đôi ân ái, lại đem cô gái mình yêu thích tùy hứng đùa bỡn, cô không thể nào hiểu được loại tình yêu dị dạng này.
Đường Kỳ Dũng chưa từng phát hiện ra cô gái nhỏ của mình lại khó chơi như vậy, thế nhưng lại khiến cho anh ta muốn ngừng mà không được, trực tiếp đem người đẩy ngã trên ghế sa lon, chóp mũi lướt qua xương quai xanh mẫn cảm của cô, trầm thấp nỉ non ở bên tai cô: “Cá nhỏ của anh, không phải em càng nên chú ý tới nó một chút sao.”
Thân thể Vu Tư Tư bỗng nhiên cứng đờ, sắc mặt hồng rực một mảnh, tên khốn, vậy mà dám dùng chỗ kia chọc cô: “Đồ không biết xấu hổ.”
“Tin anh đi, anh còn có thể không biết xấu hổ hơn nữa đấy.” Đường Kỳ Dũng nhẫn nhịn một đêm lửa đã bốc cháy lên giống như rót thêm vào mười thùng xăng, nước bình thường không thể dập tắt nổi.
“Ôi ôi, anh làm cái gì vậy, nói chuyện cẩn thận… .” Vu Tư Tư hô lên một tiếng, cô còn chưa hỏi rõ anh ta chuyện kia đâu.
Anh ta làm là như vậy là vô lại có biết hay không hả!
“Được được, biết rồi, ngoan, nghe lời, nhấc tay lên một chút.” Đường Kỳ Dũng ngoài miệng thì đồng ý nhưng động tác trên tay lại không hề ngừng lại.
Vu Tư Tư mơ hồ làm theo lời Đường Kỳ Dũng, nhưng không phải cô đang chuẩn bị hỏi chuyện của Lục Trình Thiên và Vy Vy sao?