Bên trong tứ hợp viện tập trung gần trăm người, bọn họ đều mặc một trường bào như thầy cúng vậy, bọn họ phân biệt đứng bốn phái, đây cơ hồ đều là nhật vật hạch tâm của Sở gia, ở giữa bốn cái sân là một cái đài cao hình tròn quái dị, cái đài này giống như tế đán vậy, nhưng lại không có bất cứ tế phẩm gì, trên bề mặt đài cao có thể mơ hồ nhìn thấy một ít điêu khác phù văn cổ quái, trên đài cao đang ngồi ba người. Một người là Tô Hàm đang hôn mê, một là Sở Phi, còn lại là thúc thúc của Sở Phi, Sở Thiên Ưng, ba người ngồi thành hình tam giác.
Tô Hàm đang hôn mê vẫn có bộ dáng như vậy, hai mắt nhắm lại, sắc mặt tái nhợt không một chút máu. Sở Thiên Ưng ngồi xếp bằng tĩnh tọa, trên trán, hai hàng lông mày đang cau lại, nhưng hai mắt lại không che dấu được sự kích động, sâu bên trong kích động còn có hưng phấn, bên cạnh hắn, Sở Phi với bộ dáng tiều tụy một tay đang chống đỡ thân thể, thở hổn hển, sắc mặt như tro tàn, trong đôi mắt phảng phất như vĩnh viễn đều ôn hòa kìa giờ phút này lại tràn đầy u ám.
Hai mắt quét nhìn mọi người trong đây một cái, có một số người chạm vào ánh mắt hắn, nhịn không được cúi đầu, mà lại có nhiều người phảng phất như không nhìn thấy, cuối cùng, ánh mắt của Sở Phi rơi vào lão giả áo bào xam đang nằm nhuyễn dưói đất miệng đầy máu, lão giả bào xám chính là A Phúc vẫn luôn đi theo Sở Phi.
"Gia gia, người từng đáp ứng ta, chỉ cần ta buông tha, thì sẽ bỏ qua cho Phúc Bá."
Cách đó không xa, một lão giả đang lẳng lặng đứng ở trước vách tường phía động, một tay của hắn chắp phía sau lưng. Tay phải thì đang vẻ những bức tranh có phù văn quái dị lên vách tường. Lão giả thân hình gầy yếu, râu tóc bạc trắng, trông có vẻ tiên phong đạo cốt.
Sở Hoằng Thái vẫn như trước vẻ bức trang có các loại phù văn cổ quái này, thản nhiên đáp:" A Phúc. Ta niệm tình ngươi thủ hộ mộ vực cho Sở gia ta nhiều năm, hôm nay ta tha chết cho ngươi."
"Ha ha, Sở Hoằng Thái, ta muốn nhìn xem ngươi tha chết cho ta như thế nào."
A Phúc đi nhanh về phía trước, cả người đột nhiên run lên. Một đoàn huyết vụ từ lỗ chân lông trên người hắn phun ra, rồi sau đó biến mất. Mới vừa rồi A Phúc cònd đang trong bộ dáng trọng thương, giờ phút này trở nên oai phong lẫm liệt.
Nhìn thấy A Phúc cố chấp như vậy, nội tâm Sở Thiên Ưng ngồi ở trên đài cao rất là phẫn nộ. Bịch một tiếng từ trên đài cao nhảy xuống, đánh thẳng về phía A Phúc, hét lớn:" Ngươi đã muốn chết, vậy ta sẽ thanh toàn cho ngươi."
A Phúc làm người thủ mộ Wirral đại đế, thực lực mặc dù không bằng người thủ mộ thời thứ nhất, nhưng tuyệt đối là cao thủ hiếm có trong Liên Bang. Xem lực đạo xuất ra bên ngoài, không chỉ có không gian phá phong vặn vẹo, mà càng iống như đem không gian vặn vẹo chấn động liên tục, đây là dấu hiệu đã bước một bước vào chiến thần chi cảnh thập cấp.
Mọi người đều biết, cấp 7 chính là đột phá cực hạn thân thể, ý nghĩa là lực lượng thân thể đạt tới một trạng thái đỉnh phong, còn muốn tăng lên, không phải là không thể được, chỉ là có chút cực đoan thôi. Một người nếu không chuẩn bị tốt, không thể nắm giữ được lực lượng, có thể bị tự bạo.
Tuyệt đại bộ phận khi đạt tới câp 7 đều chuyện tâm tu luyện tinh thần lực, như vậy lấy liên hệ giữa lực lường cùng tình thân có thể tiến vào chiến thần chi cảnh. Thậm chí còn có thể đột phá thập cấp trong truyền thuyết, trở thành thiên nhân, chỉ có làm cho lực lượng cùng tình thần dung hợp hai làm một mới có thể trở thành thiên nhân trong truyền thuyết.
Sở Thiên Ưng tuy là cấp chín đỉnh, nhưng vẫn không thể công phá được A Phúc đã bước một chân vào chiến thần chi cảnh. Tất cả mọi người ở đây đều là người có bối phận cao trong Sở gia, hiển nhiên có thể thấy rõ tình hình chiến đấu.
Lúc này, Sở Hoằng Thái đang vẻ bức trang phù văn nói:" Phi nhi, mộ vực sắp mở ra. A Phúc vẫn cố gắng ngăn cản, gia gia mặc dù lúc trước đáp ứng ngươi, nhưng lúc mở ra cánh cửa mộ vực, phải đem A Phúc diệt trừ."
Thanh âm của Sở Hoằng Thái vừa dứt, vù vù hai tiếng, hai lão giả có bối phận tương đương với Sở Hoằng Thái trong Sở gia liền ra tay, trong sân, A Phúc lập tức rơi vào thế hạ phong.
Sở Phi không có trả lời. Chỉ là hắn không muốn nhìn thấy cảnh đánh nhau trong sân, một lúc sau, hắn nhắm mắt lại. Không đành lòng nhìn.
Vì tương lai Sở gia, có chết cũng không sao.
"Wirral đại đế, người thủ mộ đời thứ tư A Phúc kính thưa, Sở Hoằng Thái đi ngược lại mới mộ vực. Người thủ mộ A Phúc thất trách, tội đáng chết vạn lần!"
A Phúc hét lên một tiếng:" Thiếu gia, ta đi trước một bước!"
Trong sân, Sở Thiên Ưng ba người chế trụ tứ chi của A Phúc, mà cơ thể A Phúc bắt đầu sôi trào lên, cả người bắt đầu vặn vẹo, Sở Thiên Ưng ba người cảm giác được một cổ năng lượng cường đại ba động điên cuồng trong cơ thể A Phúc, ngay lúc bọn họ đang còn kinh hãi, giọng nói của Sở Hoằng Thái đã vang lên.
"Hắn lấy sinh mệnh chi hỏa thiêu đốt năng lượng trong cơ thể, nhanh lui ra."
Lấy sinh mệnh chi hỏa thiêu đốt năng lượng trong cơ thể. Đây là một loại tự bạo, đem năng lượng suốt đời bộc phát trong nháy mắt, uy lực không phải nhỏ. Đặc biệt là A Phúc đã bước một chân vào chiến thần chi cảnh, nếu như tự bạo, quả thực vô cùng đáng sợ.
Nghe nói muốn tự bảo, không ít người đều lùi về sau, lúc này Sở Hoằng Thái đã đình chỉ vẽ tranh, trong nháy mắt liền xuất hiện phía trên A Phúc, chỉ thấy hai tay hắn khẽ vuốt hư không, tóc trắng tùy ỳ lay động, lúc thân thể A Phúc bị phá hủy, một cổ năng lượng cường đại trong nháy mắt bộc phá, không gian quanh người lập tức bị nghiền nát không chịu nổi, hư không lập tức xuất hiện một cái hắc động hình tròn, nhưng mà , khi hắc động bắt đầu lan tràn ra, lại bị Sở Hoằng Thái ngăn cản lại, đại bộ phận năng lượng A Phúc tự bạo đều bị Sở Hoằng Thái khống chế, nhưng vẫn có một bộ phận năng lượng giống như giao long lan tràn trên hư không.
"Kết trận!!"
Sở Hoằng Thái quát nhẹ một tiếng, bốn lão giả Sở gia đồng thời ra tay.
Lấy sinh mệnh chi hỏa thiêu đốt thân thế, năng lượng hết sức là cuồng bạo, đặc biệt A Phúc lúc này là cao thủ tự bạo, cho dù là chiến thần chỉ sợ là cũng không dám kháng ngạng.
Bên trong tứ hợp viện những người mặc trường bào cúng tế đều là nhựng hạch tâm của Sở gia, có mấy người đặc thù, đúng đầu chính là Thất Diệu Diệp Minh Hiên, trên khuôn mặt đẹp trai kia từ đầu đến cuối vẫn không có bất kỳ biểu tình gì, ánh mắt vĩnh viễn coi trời bằng vung, khi A Phúc tự bạo thâm chí cũng không chớp mắt một cáu, mà khi Sở Hoằng Thái cùng bốn lão giả kia đồng thời kết trận, trong ánh mắt cũng chỉ xuất hiện một chút ba động mà thôi.
"Đây là kết trận gì? Uy lực thật làm cho ta kinh ngạc."
Đứng bên cạnh Diệp Minh Hiên là một lão giả, cả người lão giả có chút cúi thấp, giống một một lão quản gia gầy yếu vậy, hai mắt đục ngầu bình tĩnh đến dọa người, đặc biệt là âm thanh khàn khàn tràn kia làm cho người ta sởn tóc gáy.
"Lão hủ từng nghe vương tọa nhắc qua, tuyệt học của Bá Vương Sở gia là Bá Vương nộ vô cùng uy mãnh, mà Sở gia Bá Vương kết lại chính là bí kỹ nhất đẳng, nghe nói chiến thần chi cảnh đối diện với Bá Vương kết của Sở gia cũng không làm được gì cả, hiện tại xem ra Sở gia Bá Vương kết so với trong điển tịch ghi lại còn lợi hại hơn."
"Oh? Phải không?" Diệp Minh Hiên cười lạnh nói:" Bạch tiên sinh lần này sau khi chết đi sống lại đúng là đựoc không ít chổ tốt."
"Hiên thiếu gia nói đùa."
Sở gia, trung tâm biệt viện.
Mặc dù Bá Vương thụ của Sở gia đã héo. Mọi ngưởi tới tham gia hoạt động đấu giá vẫn như trước mờ mịt không biết chuyện gì xảy ra, hết sức hiếu kỳ, bất quá hoạt động đấu giá của Sở gia cũng không phải bời vì vậy mà đình chỉ, theo như tiểu thư trên đài cao kia giải thích, đây là tình huống khi Bá Vương quả chín, mọi người không còn tâm tư đi chú ý Bá Vương thụ của Sở gia nữa. Ánh mắt cơ hồ đều đặt vào mấy quả Bá Vương quả trong suốt kia.
Tang Thiên ngồi ở một cái bàn trống, tay chống cằm, nhíu mày, lắc lắc cái ly thủy tinh trong tay.
"Ý thức thể của ngươi có thể thâm nhập vào bên trong sao?"
Một đạo âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, Tang Thiên giương mắt nhìn lên, một nữ nhân mặc một bộ công sở màu đen ngồi bên cạnh hắn, mái tóc dài màu đỏ, kích mát màu đen, áo sơ mi trắng, cổ áo rộng, giày cao gót, trang phục này xuất hiện trên người Nhiễm Linh, quả thật làm cho Tang Thiên kinh ngạc không ít.
"Không người nào nói với cô, cô rất giống một nữ sát thủ sao?"
Tang Thiên không khỏi lắc đầu, yêu nhan của Nhiễm Linh cho dù dùng kính mát che đi, nhưng từ trên người này vẫn toát ta một loại sát ý lạnh lùng, cái này căn bản không thể che dấu, cho dù giả trang làm nữ phó, cũng là một nữ ma đầu giết người không nháy mắt.
"Ta ngụy trang không phải che dấu, chỉ là không muốn dẫn tới hoang mang thôi."
Nhiễm Linh giống như có chút lo lăng, liền nói thẳng:" Sở gia lần này sử dụng các thiết bị tiên tiến của đế quốc Trafalgar, không chỉ có phản tiềm ẩn, thậm chí còn có thiết bị làm rối loạn nguyên tố, phía sau đài cao kia tứ hợp viện cũng lắp đặt một loại thiết bị lợi dụng khoa học kỹ thuật quét hình. Loại thiết bị này có tên là mắt solon, có tác dụng quét được ý thức thể. Ý thức thể của ta căn bản không thế tránh khỏi bị loại thiết bị này phát hiện."
"Nguyên loại là sản phẩm khoa học kỹ thuật!"
Tang Thiên mới hồi nãy còn đang cân nhắc xem tứ hợp viện kia rốt cuộc là cái gì, dĩ nhiên có thể quét được ý thức thể, là ảo trận? Không có bất cứ phù văn nào, không nghĩ tới đó lại là sản phẩm của khoa học kỹ thuật.
"Tứ muội hiện tại có nguy hiểm hay không?"
Tang Thiên mặc dù không có nhìn, cũng không có sử dụng ý thức thể, nhưng hắn ngồi ở đây vẫn biết được trong tứ hợp viện kia xảy ra chuyện gì, dù sao linh thức của hắn cũng đã đạt tới một loại tình trạng mà ngay cả đến hắn cũng không biết có bao nhiêu lợi hại.
Tô Hàm ở trên tế đàn, chờ sau khi Sở Hoằng Thái mở ra mộ vực, bọn họ sẽ lấy máu của Tô Hàm.
Nhiễm Linh thần sắc hơi đổi, trầm ngâm một lát, lập tức kết nói với máy liên lạc trên cồ tay:" Tướng quan, ngài đã xem qua báo cáo điều tra của ta với Sở gia, có chấp nhận kế hoạch không."
"Kế hoạch hủy bỏ, cô ở tại chỗ chờ lệnh, tiếp tục điều tra Sở gia."
"Tại sao hủy bỏ!" Giọng nói của Nhiễm Linh trong nháy mắt liền trở nên lạnh như băng.
"Chấp hành mệnh lệnh!'
Giọng nói vô tình lạnh lùng như băng của tướng quân vang lên.
Tắt liên lạc, sát ý của Nhiễm Linh bắt đầu xuất hiện.
"Kế hoạch là gì?"
Nhiễm Linh nhìn thoáng qua Tang Thiên, trả lời:" Xuất động Dương bộ đội liên hợp với quân khu tiêu diệt Sở gia."
"Vậy tại sao vừa rồi lại hủy bỏ?" Tang Thiên thuận miệng hỏi.
"Nguyên nhân rất đơn giản. Niếp Thanh Vân sử dụng 'chinh chiến vinh quang'. Hiện tai cả liên bang tất cả các vinh quang kỵ sỹ đều chuẩn bị chờ lệnh, một khi Cửu Thiên Các hoặc là Thánh Đường phát binh công kích Sở gia, chinh chiến vinh quang sẽ được mở ra, với áp lực lần này của Niếp Thanh Vân, vô luận là Cửu Thiên Các hay là Thánh Đường cũng không dám mạo muội hành động, trừ phi bọn họ muốn phát động chiến tranh."
Trả lời Tang Thiên không phải là Nhiễm Linh, mà là một nữ nhân khác, váy dài hở vai, khuôn mặt quyến rũ phong tình vạn chùng, chính là Trác Thanh.
Trác Thanh vẫn bộ dạng phong tình như trước, chỉ là ánh mắt nhìn vào Tang Thiên có một chút mập mờ. Và nhiều phần u oán, nàng đi tới, ánh mắt chạm vào Nhiễm Linh, cười nói:" Vị này hẳn là Nhiễm cục trưởng đại dang lừng lẫy, người có được khuôn mặt anh tuấn nhất xinh đẹp nhất thiên hạ, cũng không nên vì một tên bạc tình bạc nghĩa mà làm vậy, ta nói đúng không? Tang tiên sinh."
"Thương thế đỡ chưa?" Tang Thiên nói ra một cái lại làm cho Trác Thanh thiếu chút nữa bốc hỏa ngay tại chỗ.
"Được rồi!" Trác Thanh thở ra một hơi, bất đắc dĩ nói:" Nể mặt ngươi thiếu chút nữa hại chết ta, ta hảo tâm nhắc nhở ngươi, sau khi Sở gia hoàn toàn khởi động ảo trận Xích Lưu Ly phải hết sức cẩn thận, ta mặc dù không biết ảo trận Xích Lưu Ly lợi hại như thế nào, nhưng biết một khi ảo trận khởi động, đến lúc đó Sở gia sẽ biến thành một cái pháo đài kiên cố, bên ngoài không thể tiến vào, bên trong cũng không ra được, chổ đáng sợ chính là cho dù là chiến thần cũng vậy, cho nên, nếu ngươi muốn cứu người, hay là muốn giết người, thì phải hành động nhanh một chút."