Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước lén lút biết được Sở Phi là người kế thừa chính thức của ách nhĩ ma lạp trong Sở gia, ngay sau đó lại biết được tánh mạng của Sở Phi chỉ còn hai ba ngày nữa là kết thức, không chỉ chết đi, ngay cả ý thức cũng sẽ biến mất, điều này làm cho Tang Thiên không ngờ tới, cũng làm cho hắn khó hiểu, cho dù là người thừa kế chính thức của ách nhĩ ma lạp, tánh mạng căn bản cũng không có khả năng trôi qua nhanh như vậy.

Đối với loại ách nhĩ ma lạp trớ chú thần bí này, Tang Thiên cũng không có cách nào hoàn toàn nắm giữ, chỉ biết một chút mà thôi, năm đó, Wirral bị lũ hỗn đản Thần Thánh hội nghị quần ẩu một trận chết khiếp, Wirral biết bản thân sống không lâu, nhưng hắn lại muốn báo thù, Tang Thiên thật sự không đành lòng nhìn lão bằng hữu của mình cứ như vậy chết đi, nhưng hắn lúc ấy cũng bởi vì một nguyên nhân nào đó mà bị trấn áp, không có cách nào cứu trị, Tang Thiên hắn liền đem ách nhĩ ma lạp trớ chú nói cho Wirral, chuyện chính là đơn giản như vậy.

Không nghĩ tới nhiều năm trôi qua như vậy, chuyện này lại trở nên phức tạp như vậy.

Hắn rất rõ, nếu như muốn cứu Tô Hàm, chỉ có thể tìm ra được bản thể ách nhĩ ma lạp trớ chú của Sở gia. Cũng chính là tên hỗn đản Wirral, mặc dù Wirral không có hòan tòan chết đi, nhưng nhiều lắm chỉ còn lại một chút ý thức mà thôi, căn bản không có tác dụng gì, cho nên chỉ có người thừa kế chính thức ách nhĩ ma lạp mới có thể cứu Tô Hàm.

Sở Phi hiện tài không có hoàn toàn kích hoạt ách nhĩ ma lạp trớ chú nên chỉ có thể tính là một nữa người kế thừa chính thức ách nhĩ ma lạp thôi, mà nếu muốn kích hoạt ách nhĩ huy lạp trớ chú, khả năng lớn chất chính là dựa vào quan tài trong mộ vực Lưu Ly, nhưng mấu chốt là Sở Phi sẽ chết, mặc dù kích hoạt ách nhĩ ma lạp trớ chú, chỉ sợ cũng không có tác dụng nhiều, vậy làm sao có thể cứu Tô Hàm?

"Sở gia các người có ba người kế thừa ách nhĩ ma lạp, ngươi là một còn có thúc thúc người Sở Thiên Ưng, còn có Tô Hàm. Cả Sở gia cũng chí có gia gia người mới biết làm cách nào mở ra quan tài trong mộ vực Lưu Ly, mà gia gia người lại ủng hộ thúc thúc ngươi Sở Thiên Ưng, cho nên chỉ khi người cùng Tô Hàm chết, thúc thúc ngươi Sở Thiên Ưng mới có thể hoàn toàn kích hoạt ách nhĩ ma lạp trở thành người thừa kế chính thức."

"Ngươi...ngươi làm sao biết được điều này?" A Phúc vô cùng kinh hãi, hắn lúc trước mặc dù nghe qua cái tên Tang Thiên từ nơi Sở Phi, nhưng cũng không nghĩ tới một người thanh niên nhìn bình thường như vậy dĩ nhiên lại thâm sâu như vậy.

Sở Phi giống như không có bao nhiêu kinh ngạc, chỉ gật đầu.

"Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?"

"Hiện tại ta cảm nhận được tánh mạng của bản thân sắp ra đi, cho nên cuối cùng ta liền quyết định buông tha, lần này đến không có ý gì khác, ta chỉ muốn cùng Tang huynh đến một nơi nào đó uống rượu, trước khi đi, ta thật sự không muốn có chút tiếc nuối gì, Tang huynh kiến thức rộng rãi, nếu như có thể, có thể xem giúp ta đồ vật này một chút hay không."

Sở Phi tháo từ trên cồ xuống một sợi dây chuyền. Từ bên trong sợi đây chuyền lấy ra một viên phù văn, phù văn màu trắng lẳng lặng phiêu phù ở giữa không trung, dĩ nhiên làm cho cả căn phòng ngủ tràn ngập ánh sáng thánh khiết.

Tang Thiên đem phù văn này nắm trong lòng bàn tay, mày lúc này liền nhăn lại, hỏi:" Ngươi nhứ thế nào có thể..., người đàn bà đó? Ngươi đã gặp qua rồi sao?"

Đàn bà.

Sở Phi khó hiểu, nói:" Đây là cha ta lưu lai cho ta."

"Thứ này gọi là phù xâm* , là của con đàn bà Diệu Thiện kia."

(Phù xâm: giống như một loại thăm dùng để bói toán vậy.)

Nghe tới Diệu Thiện, Sở Phi kinh hãi không thôi. Cho tới nay hắn cũng hoài nghi phù xâm này là của Diệu Thiên nhưng không thể xác định, A Phúc bên cạnh vô cùng kích động. Run giọng hỏi:" Người có thể giải cái phù xâm này không?"

"Lúc Bá Vương kết chín quả, một cái kết thúc, một cái ánh bình minh."

Sở Phi cùng A Phúc đều lẩm bẩm câu nói của Tang Thiên, lâm vào trầm tư:" Lúc Bá Vương kết chín quả, một cái kết thúc, một cái ánh bình minh, đây là có ý gì."

Sắc mặt Tang Thiên lạnh nhạt, nhíu mày nói:" Ý tứ rất đơn giản, lúc Bá Vương thụ Sở gia các người kết chín quả, Sở gia các người rất có thể sẽ diệt vong, cũng có thể nghênh đón một bắt đầu mới, kết thức là gì, không biết, ánh bình minh là cái gì, cũng không biết."

Trong mắt người đời, sự tồn tại của Diệu Thiện chính là bồ tát sống, biết trước tượng lai, phổ độ chúng sanh, không gì không biết. Theo Tang Thiên thấy, Diệu Thiên này căn bản chính là thế thân của vận mệnh, khi có một số người thoát ky khỏi quỹ tích của vận mệnh. Việc Diệu Thiện cần phải làm là giúp những người đó một lần nữa tiến vào quỹ tích vận mệnh.

Đây chính là Diệu Thiện.

Chuyện tình của Sở gia vô cùng phức tạp, cũng tràn đầy nhân tố không thể xác định, đặc biệt là còn có Diệu Thiện nhúng tay vào, cái này càng làm cho Tang Thiên có chút buồn bực, cho dù Diệu Thiện không có xuất hiện, nhưng cái phù xâm này cũng đủ để kẻ khác bó tay không có biện pháp rồi.

"Tang huynh biết không, từ lần đầu tiên cùng ngươi gặp mặt, không biết vì sao lại có cảm giác chung quy trước kia chúng ta giồng như đã từng quen biết vậy."

Ngồi ở bên trong xe, cùng Sở Phi cùng nhau quay lại Sở gia, âm thanh ôn hòa của Sở Phi vang lên.

Tang Thiên nằm ngữa trên ghế, ngậm một điếu thuốc, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, đáp lại:" Nói nghe rất là mập mờ àh! Nếu như ngươi muốn kết hôn với ta, ta không ngại gả cho ngươi."

"Ha ha ha!" Sở Phi cao giọng cười to:" Tang huynh chỉ sợ là người sống thoải mái tiêu sái nhất trên đời."

"Ta cũng rất muốn sống thoải mái một hồi! Đáng tiếc kỹ nữ vậnh mệnh này lại không cho ài!"

Ngồi trên huyền phù xa tiến vào trang viên Sở gia, bên trong trang viên cơ hồ cứ ba bước lại có một tốp người, năm bước có một trạm canh gác, nam nữ mặc trang phục câu lạc bộ Tinh Thần thẳng tắp mà đứng. Đột nhiên, huyền phù xa dừng lại, một vị trung niên ngăn lại ở phía trước.

"Thiếu gia."

Sở Phi nghi hoặc:" Biết rồi, đợi ta qua liền."

"Lão gia kêu người hiện tại qua liền."

"Có chuyện gì mà gấp vậy?"

"Thiếu gia không nên hỏi, đi liền đi."

"Sở Phi! Ngươi có việc thì đi đi, ta đi dạo xung quanh một lát."

Sở Phi đang muốn nói cái gì, Tang Thiên đã đẩy cửa đi ra, ba ba ba, nghe thấy âm thanh Tang Thiên gõ vào cửa sổ, Sở Phi mở cửa sổ xe ra, Tang Thiên cười nói:" Ngươi có nhìn thấy ảnh chụp của Wirral không?"

Nội tâm Sở Phi sinh ra nghi hoặc, không biết vì sao Tang Thiên lại hỏi như vậy, lắc đầu nói:" Ngoài trừ một số dấu vết của Wirral đại đế, những thứ khác ta cơ hồ chưa từng nhìn thấy."

"Trở về nhìn vào trong gương, ngươi có thể nhìn thấy Wirral đại đế năm đó."

Uh?

Thanh âm của Tang Thiên rất là bình thản, truyền vào trong tai Sở Phi, lại giống như sét đánh ngang tai vậy, ký ức của Sở Phi bị chấn cho thất lonh bát toái, hỗn loạn không chịu nổi.

Đi dạo bên trong trang viên Sở gia, Tang Thiên đi lang thang khắp nơi, toàn bộ kiến trúc trang viên Sở gia đều cấu tạo từ một loại đá màu tráng, nhìn qua có chút khí phái, lại vừa không làm mất đi cảm giác cổ điển.

"Tiên sinh, xin hỏi người có cần hỗ trợ gì không?"

Một nam tử mặc một bộ trang phục của câu lạc bộ Tinh Thần đầy một xe đầy các loại rượu ngon và thức ăn đi tới. Tang Thiên liếc mắt qua một cái, cầm lấy một chém rượu không biết tên không có chút màu sắc lên, nhẹ nhàng nhấm nháp một chút, mùi vị cũng không tệ, hỏi:" Hoạt động đấu giá khi nào bắt đầu?"

"Hoạt động đấu giá sẽ bắt đầu vào sau 15', cử hành tại trung tâm vườn."

Tang Thiên đối với hoạt động đấu giá này không có bất kỳ hứng thú nào, hắn tới nơi này mục đích là vì Tô Hàm, chậm rãi đi tới nơi cử hành hoạt động đấu giá, thưởng thức cảnh sắc xung quanh. Giơ bàn tay lên ngón trỏ ở trên hư không thong thả vẻ một bức họa. Ngón trỏ ở trên hư không điểm một cái, một cái ánh sáng nhạt dĩ nhiên bắt đầu thay đổi hình dáng tùy ý không theo quy tắc.

"Thật đúng là long đàm hổ huyệt a!"

Tang Thiên mặc dù không rõ trang viên Sở gia rốt cuộc lắp đặt bao nhiêu thiết bị, nhưng hắn có thể dễ dàng dò xét ra nhưng thiết bị này có tác dụng dùng để làm gì. Trong đó có thiết bị phản tiềm ẩn mật độ lớn đến nỗi làm cho hắn kinh ngạc không thôi.

Tiềm ẩn, là thân thể cùng phong nguyên tố tiến hành cộng chấn, mà phản tiềm ần chính là quy tắc tiến hành khống chế phong nguyên tố, cho tới nay có thể khống chết tần suất chấn động của phong nguyên tố, mặc dù không thể hoàn toàn tiềm ần tuyệt đối, nhưng mà có thể trong nháy mắt tính ra lộ trình, nếu muốn thần không hay quỷ không biết tiềm ẩn, trừ phi có thể thăm dò ra tần suất khống chế phong nguyên tố của thiết bị phản tiềm ẩn, nếu không, vô luận người tiềm ẩn như thế nào đều bị phát hiện.

Trang viên Sở gia, bên trong một cái sân rộng lớn đang tụ tập vô số các phú hào tới tham gia đấu giá Bá Vương quả, bọn họ tụm năm tụm ba ngồi vào cái bàn hình tròn. Nhấm nháp rượu ngon, cười đùa nói chuyện với nhau, cùng đợi hoạt động đấu giá bắt đầu.

Trên đài cao trung tâm sân rộng là một nữ nhân mỹ lệ đang chủ trì hoạt động đấu giá, phía sau đài cào là một cái sân bị phong bế hoàn tòan bốn phía, không biết bên trong sân là cái gì, nhưng có thể nhìn từ bên ngoài thấy sơ sơ đó là Bá Vương thụ nổi tiếng.

Bá Vương thụ, cây như tên, có thể nói là một đại thụ ngàn năm. Chỉ riêng thân cây thôi sợ rằng bốn năm người đều ôm không hết, toàn thân đại thụ là một màu xích hồng, nhìn từ xa giống như một cây hỏa trụ thông thiên vậy, cành là xum xêu, lá cũng có màu đỏ, một cái lá cây có chiều rộng là nữa thước, quả thật làm cho người ta không thể tin được, ngửa đầu nhìn lên, mơ hồ có thể nhìn thấy chín quả phát ra kim quang nhiều màu, toàn thân trong suốt sáng long lanh, giống như tiên quả trong truyền thuyết vậy. Ở đây mọi người đều là lần đầu tiên nhìn thấy Bá Vương thụ ở khoảng cách gần như vậy, giờ phút này bọn họ đều than thở Bá Vương thụ đúng là to lớn hiếm thấy.

Ngay lúc mọi người đang than thở về sự thần kỳ của Bá Vương thụ. Thì một đạo âm thanh từ bên trong sân hoàn toàn phong bế vang lên.

"Thiếu gia! Thiếu gia! Không!"

Âm thanh kều gào thê thảm, vang lên bên trong sân rộng làm cho mọi người lo lắng không thôi, không rõ vì chuyện gì rất nhanh. Trung tâm sân rộng vốn náo nhiệt đột nhiên trở nên im lặng.

Nữ nhân mỹ lệ trên đài cao ngây ngưòi một lúc, lập tức nói:" Mọi người không nên kinh hoàng, quá trình hái Bá Vương quả có chút phức tạp."

Đang nói, thì âm thanh thê lương lại vang lên một lần nữa.

"Sở Hoằng Thái! Ngươi không thể làm như vậy! Wirral đại đế có linh thiên. Nhất định sẽ cho ngươi chết không được tử tế! Ngươi sẽ hại chết Sở gia! Ngươi là tội nhân của Sở gia!!"

Sở Hoằng Thái?

Mọi người đều biết, Sở Hoằng Thái chính là gia chủ của Sở gia, mọi người đều gọi là lão gia tữ Sở gia, là một vị cao nhân lánh đời.

Wirral đại đế có linh?

Đây là chuyện gì?

Ngay khi mọi người còn đang nghi hoặc, một màn xuất hiện càng làm cho người ta khó hiểu kinh ngạc, chỉ thấy Bá Vương thụ to lớn thần kỳ trong nháy mắt liền phát sinh biến hóa khó tin, Bá Vương thụ ngay lúc này, từ xa xa nhìn thấy tựa như một thiếu niên tràn trề sức sống biến thành một lão già sắp chết vậy, nguyên bổn cánh lá xum xêu, biến thành chỉ có lá khô cùng cành, thân cây to lớn cũng trở nên khô héo. Nếu như không phải có thể nhìn thấy rõ ràng chín quả Bá Vương quả phát ra anh sáng nhiều màu, thì rất khó làm cho người ta có thể đem nó liên lạc một chỗ cùng với Bá Vương thụ.

Tại sao có thể như vậy?

Không người nào biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK