Roland Ma đế muốn khiêu chiến với huấn luyện viên trẻ tuổi của học viện quân sự Phương Đông. Mọi người có mặt ở đó đều rất tò mò phản ứng của huấn luyện viên trẻ tuổi kia, đều nhìn qua đó, nhưng lại thấy mấy người của đội Thiên Kiêu Mộng tụ tập một chỗ vừa nói vừa cười.
Không phải chứ?
Người ta chỉ đích danh muốn khiêu chiến, tên tiểu tử kia lại đang nói chuyện? Hắn thật sự không nghe thấy hay là giả bộ?
Trên lôi đài trong hội trường, Francis đứng chắp tay, khuôn mặt anh tuấn không chút biểu cảm, nhìn chằm chằm về hướng đội Thiên Kiêu Mộng, lại quát lên một tiếng chói tai
“Huấn luyện viên Tang, ngươi đang sợ hãi sao? Sợ hãi sao? Sợ hãi sao?”
Tiếng hắn ầm ầm như tiếng sấm dài vang vọng trong đại sảnh cạnh kỹ, kính cẩn mà lại tràn đầy độc đoán.
Đúng lúc đó, bóng một người bay nhanh xông lên lôi đài.
Mọi người mới nhìn, đều kinh hãi.
Vậy mà là một cô gái, uh? Dường như là đội trưởng của đoàn kỵ sĩ Ánh Rạng Đông.
Khiếu thiên Dạ Vô U
Lại là cô.
“Francis, ngươi đã nhàm chán như vậy, ta sẽ chơi cùng ngươi?”
Trên lôi đài, Dạ Vô U nhún nhún vai, chậm rãi nói: “Dù sao ta cũng rất nhàm chán”
“Ngươi…”
Francis tuyệt đối không ngờ tới người trong lòng mình lại đột nhiên xuất hiện, khuôn mặt anh tuấn của hắn lạp tức lạnh lùng như băng sương, từng chữ từng chữ nói: “Dạ Vô U, cô là thay hắn xuất chiến sao?”
“Hắn? Ý ngươi nói Tang Thiên?” Dạ Vô U rất vô tội lắc đầu, “Ta thì có tư cách gì thay hắn xuất chiến, ta chỉ thấy ngươi nhàm chán như vậy, muốn chơi đùa cùng ngươi chút thôi”
“Ha ha”
Francis ngửa mặt lên trời cười lớn, hai mắt đốt lên ngọn lửa phẫn nộ, nhìn thẳng Tang Thiên ở phía xa, quát lên lần nữa, “Tang Thiên, ngươi đang sợ sao? Lại trốn sau lưng người khác, để một cô gái thay ngươi lộ diện.”
Năm thành viên của đội Thiên Kiêu Mộng đều vô cùng phẫn nộ, xoa tay, hận không thể xông lên. Trong lòng bọn họ, vừa hi vọng huấn luyện viên ứng chiến, lại vừa không hi vọng, hi vọng chính là Francis quá kiêu ngạo, nhưng nếu huấn luyện viên ứng chiến, bất luận thắng thua đều trở thành chủ đề bàn tán.
Đúng lúc đó, không biết ai nói một câu
“Francis ở đó hăng hái cái gì, nếu như thật sự có bản lĩnh, trực tiếp xông tới là được rồi còn nói là Ma đế Roland, ta thấy miễn đi.”
Đột nhiên
“Ai? Ra đây cho ta” Tia sáng điên cuồng trong hai mắt Francis lóe lên, nhìn từng người có mặt ở đó
Học viện tổng hợp Vị Ương có một tên tiểu tử dường như ý thức được mình đã nói điều không nên nói, lập tức trốn sau lưng bạn, mà lúc đó. Vù một tiếng, bóng Francis trong nháy mắt biến mất khỏi lôi đài.
“Ra đây cho ta”
Francis một tay bắt tên tiểu tử của học viện tổng hợp Vị Ương ra ngoài, lập tức ném lên lôi đài
Thật sự quá bất ngờ, bất ngờ khiến mọi người đều không có phản ứng gì?
Huấn luyện viên của học viện tổng hợp Vị Ương vừa thấy học sinh của mình bị Francis ném lên lôi đài, hắn thầm nói một tiếng không hay, rồi đứng dậy, vừa định mở miệng, nhưng lại nhìn thấy một người đang nhìn mình chằm chằm
Người kia ước chừng hơn bốn mươi tuổi, trên mặt lộ ra nụ cười vô cùng kỳ dị
Là hắn!
Huấn luyện viên của Kiếm và Hoa hồng, Thiên Dật tiên sinh
Huấn luyện viên học viện tổng hợp Vị Ương vừa định mở miệng hỏi, nhưng đột nhiên cảm thấy trong lòng chùng xuống, ngay sau đó kêu lên một tiếng, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, đi đi đi, liên tục lùi sau bốn năm bước, bưng ngực nặng nề, thở hổn hển từng hồi.
Cao thủ
Hắn không ngờ tới quân tử Thiên Dật tiên sinh trong truyền thuyết lại có công kích tinh thần khủng khiếp đến vậy.
Mà trên lôi đài trong hội trường, như có một cơn gió lớn điên cuồng thổi qua. Francis xuất một quyền lên bụng tên tiểu tử của học viện tổng hợp Vị Ương, bịch một tiếng, trực tiếp đánh bay hắn. Nhìn thấy cảnh ấy, mọi người ở đó đều vô cùng kinh ngạc, một quyền mà đã đáng sợ như vậy, sức lực của tên Francis này mạnh bao nhiêu?
Đi đi đi
Francis di chuyển nhanh về phía trước, thả người nhảy, nhảy tới không trung, nhảy thẳng xuống phía dưới, hai tay để ở sau lưng, ầm một tiếng, trong nháy mắt, hai chân hung hăng giẫm lên bụng của học viên kia, đầu và chân của học viên đó lập tức cong lên, oa một tiếng, máu tươi trong miệng phun thẳng ra ngoài.
Nhanh! Chuẩn! Ác
Hai chân Francis đạp trên bụng của học viên Vị Ương, hai tay để sau lưng, giống như chiến thần ngạo mạn, học viên Vị Ương kia dù sao cũng là thành niên của chiến đội chuyên dụng của học viện, tất nhiên có vài phần bản lĩnh, hắn nổi giận gầm lên, hai tay kéo hai chân Francis, cố gắng di chuyển
“Hừ! Phế vật mà thôi”
Francis cười nhạt một tiếng, người hắn đột nhiên xoay tròn, còn người học viên Vị Ương kia cũng theo đó mà xoay tròn cọ xát trên mặt đất, phát ra tiếng giễu cợt và tiếng xương răng rắc vô cùng chói tai
Lúc cơ thể Francis đột nhiên bay lên không trung, cơ thể học viên Vị Ương kí vẫn xoay tròn cọ xát trên mặt đất, hơn nữa lại bay ngang ra ngoài lôi đài.
Sau khi Francis hạ xuống đất, chắp tay đứng ngạo mạn, một chân hạ xuống, toàn bộ lôi đài đều trong hoảng sợ
Đồng thời, học viên Vị Ương kia lại xoay tròn bay lên
Một cước vung lên, ba một tiếng. trực tiếp đánh học viên VỊ Ương ra ngoài bảy tám mét, còn học viên kia vẫn mềm nhũn ở đó, không ra hình dạng gì, quần áo bị xé rách nát.
Trong hội trường, yên tĩnh không một tiếng động, dường như tất cả mọi người đang đắm mình trong sức chiến đấu đáng sợ của Francis
Không đến vài phút ngắn ngủn, người đó đã bị Francis đánh cho miệng nôn máu tươi, hôn mê đi, mà trong thời gian đó, đối phương hoàn toàn không có khả năng đánh trả, cho dù là một chút cũng không có, đây chính là thực lực thật sự của Ma đế Francis sao?
Dường như lúc đó, mọi người mới biết vì sao Francis được xưng là Ma đế.
Hắn chính xác có tư cách này.
Thậm chí huấn luyện viên của các học viên khác cũng không khỏi nghĩ thầm, nếu mình đối đầu với Francis không biết có thẳng hay không. Bởi vì vừa nãy Francis một chiêu đạp thẳng, cọ xát , xoay tròn, thật sự quá kinh sợ.
Nhưng mà, lúc đó, việc càng làm người ta bất ngờ lại phát sinh rồi.
Bóng người Francis đột nhiên biến mất khỏi lôi đài không thấy đâu. Người đâu? Mọi người lập tức tìm kiếm, lại phát hiện Francis không biết lúc nào đã nhảy xuống khỏi lôi đài, lúc đó đang xông về hàng ghế thứ ba, mục tiêu chính là huấn luyện viên của đội Thiên Kiêu Mộng, Tang Thiên.
“Ta, Francis, hôm nay muốn khiêu chiến ngươi”
Chỉ thấy lúc Francis còn cách Tang Thiên khoảng hai mét, hai chân uốn lượn, rồi đột nhiên đạp thẳng, thả người nhảy lên, người nghiêng đi, vung cánh tay phải, nắm ngón tay thành quyền, quyền thế uy mãnh, dường như trong trời đất chỉ có duy nhất quyền này
Vừa rồi tất cả mọi người ở đây đều tận mắt thấy uy lực của một quyền của Francis, trực tiếp đánh bay học viên Vị Ương kia ra ngoài, cường độ sức lực như thế, thật kinh khủng biết bao. Mà hiện giờ thấy Francis nhảy lên vung ra một quyền, so với lúc nãy càng hung mãnh hơn, mọi người đều kinh ngạc.
Francis này quả thật là một thiên tài.
Vị huấn luyện viên trẻ tuổi của đội Thiên Kiêu Mộng có thể đỡ được quyền này không? Không ai biết. Bởi vì chưa từng chứng kiến thực lực của Tang Thiên, có thể đảm nhiệm chức huấn luyện viên không có nghĩa là sức chiến đấu của bản thân đã mạnh, như huấn luyện viên của học viện tổng hợp Vị Ương chẳng hạn. Sức chiến đấu của hắm thậm chí không tới cấp bốn. Nhưng điều này cũng không có nghĩa hắn không thể làm huấn luyện viên.
Mọi người có mặt ở đây nhìn chằm chằm, không chớp mắt, toàn bộ nhìn chăm chú.
Thấy Francis lao tới, Tô Hàm vừa định đứng dậy ứng chiến, liền bị Tang Thiên giữ lại.
“Xem ra hôm nay ta phải chơi đùa chút rồi” Ánh mắt Tang Thiên lướt qua Charles trên bàn chủ tịch, tộc trưởng gia tộc võ huân gia thế trên ghế trọng tài Andre và Thiên Dật tiên sinh vẫn đang giữ nụ cười phía dưới.
Tang Thiên là người như thế nào, lúc Francis tuyên chiến với hắn, hắn biết phải giúp người chơi đùa sao?
“Nếu các người đã đói khát như vậy, vậy ta đây sẽ hoàn toàn thỏa mãn các ngươi!”
Dứt lời, Tang Thiên đứng dậy, đôi mắt sâu thẳm không còn bình tĩnh, lúc này như sóng biển cuộn trào dữ dội, như muốn nuốt chửng cả bầu trời
Tô Hàm và năm người Mạc Ngôn không biết Tang Thiên nói những lời này có ý gì, bọn họ cũng không kịp suy nghĩ, bởi vì lúc Tang Thiên đứng lên, bọn họ cảm giác họ trực tiếp hít thở một khối sát khí vậy.
Cút
Một tiếng quát, dường như trong chân trời đột ngột vang lên tiếng sấm sét khiến cho lỗ tai mọi người đều ù ù
Chỉ thấy trong hội trường, Tang Thiên một quyền đáp lại một quyền của Francis đang lao tới, phát ra một tiếng nổ lớn, một lực biến động mạnh mẽ lấy Tang Thiên làm trung tâm lan ra xung quanh, kiểu biến động lực này không giống gió, thẳng trước mặt tấn công tới, thậm chí có thể trực tiếp đánh ngục tại chỗ một người.
“A”
Tiếng kêu thảm thiết xé rách vang lên, là ai?
Mọi người nhìn lại, lại nhìn thấy một cảnh vô cùng khiếp sợ.
Giữa không trung, Francis đau đớn kêu lên, cánh tay áo bên phải của hắn càng kỳ dị, bị sức mạnh dập dờn vô hình xé nát, phát ra những tiếng la la, chỉ là trong nháy mắt, cả tay áo bên phải hắn hoàn toàn bị xé nát. Còn người Francis càng bị đánh bay ngang ra ngoài.
Mọi người có mặt ở đó đều mắt chữ O miệng chữ A, trong đầu hoàn toàn trống rỗng
Khiến bọn họ không dám tin, huấn luyện viên trẻ tuổi của Phương Đông kia lại có thể đỡ được một quyền đáng sợ của Francis như vậy. Không ! không phải là đỡ được, mà là trực tiếp đối kích.
Lúc chứng kiến tay áo phải của Francis không rõ vì đâu bị xé rách, bọn họ không thể tưởng tượng sức lực phải mạnh đến mức nào mới có thể vô hình trung xé nát xiêm y của đối phương
Vẫn chưa xong.
Lúc Francis bay ngang giữa không trung, Tang Thiên hành động rồi, đạp một bước dài, cách bảy tám mét, nhảy lên lôi đài, Tang Thiên giữ chặt cổ chân Francis, một tay nắm chặt, tập trung vào gan bàn chân Francis, đột nhiên xuất kích.
Răng rắc, răng rắc.
Tiêng xương cốt chói tai vang lên, giày của Francis lúc này bị xé tan ra, sức mạnh không ổn định vô hình mà cực kỳ mạnh mẽ làm cho quần Francis từng tấc từng tấc rách nát.
“A!” Sắc mặt Francis xanh mét, hai mắt hung đỏ, vô cùng đau đớn, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tang Thiên duỗi chân, mũi chân duỗi thẳng, đánh vào ngực Francis. Francis giữa không trung bị đánh một cái xoay tròn người.
Tang Thiên hai tay thành đao, trực tiếp chém vào hai vai Francis
Răng rắc! Răng rắc!
Francis kêu thảm thiết liên tục, đau đớn vô cùng khủng khiếp phản xạ tới thần kinh của hắn
Ngay lúc này, trong đại sảnh cạnh kỹ một bầu không khí tĩnh lặng, lặng đến có thể nghe được tiếng hít thở nặng nề. Tiếng Francis kêu gào đau khổ truyền đến