Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ xưa đến nay. Đảm nhiệm thủ giả trật tự quang minh đều là những thống trị giả trong Liên Bang, là Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường đều là thủ giả trật tự quang minh, làm thủ giả, bọn gọ tuyệt đối không thể bỏ qua cho những thế lực khác phá hư sự tồn tại của trật tự quang minh.

Mà Vinh Quang Đỉnh tồn tại cũng không thuộc về thủ giả trật tự quang minh, bất quá, sự tồn tại của vinh quang đỉnh vô luận là Thánh Đường hay là Cửu Thiên Các cũng phải thừa nhận, bởi vì trật tự quang minh đều là do thống trị giả của thầ thánh hội nghị ra lệnh, tại sao muốn thừa nhận nó tồn tại, điểm này, vô luận là Thánh Đường hay Cửu Thiên Các đều vô cùng nghi hoặc, không người nào biết nguyên nhân.

Trong Liên Bang, câu lạc bộ giống như gió xuân vậy đang điên cuồng phát triển, điều này làm cho Thánh Đường vô cùng lo lắng, bởi vì câu lạc bộ càng nhiều, ý nghĩa thế lực của vinh quang đỉnh càng lớn, phải biết rằng vinh quang đỉnh có hệ thống vinh quang, quả thật cùng với tước vị của Thánh Đường giống nhau, mà mấy năm nay gần đây, vinh quang đỉnh thường xuyên phát ra vinh quang, đặc biệt là câu lạc bộ Vương Giả, còn đạt được vinh quang vô cùng kinh khủng.

Cho tới nay, Thánh Đường cùng Cửu Thiên Các cũng đều đang cố gắng tiêu diệt các câu lạc bộ trong Liên Bang, nhưng bọn họ lại không thể nào xuống tay, trước tiên không nói về sự cường đại của vinh quang đỉnh, chỉ riêng câu lạc bộ Vương Giả cũng đã là một tồn tại kinh khủng rồi, vương tọa Niếp Thanh Vân của câu lạc bộ Vương Giả, còn có được Chiến thần vinh quang cùng tông sư vinh quang, đương nhiên, hai loại này chỉ là vinh quang thân phận địa vị mà thôi, kinh khủng chính là câu lạc bộ Vương Giả còn có được chinh chiến vinh quang.

Một câu lạc bộ đạt được chinh chiến vinh quang ý nghĩa là gì? Nghĩa là câu lạc bộ này quả thật chính là một cái sở chỉ huy, mà binh lính chính là vô số vinh quang kỵ sỹ trong Liên Bang, vinh quang chiến tướng thực lực siêu quần, vinh quang vương tọa, vinh quang Chiến thần, trời ah!

Muốn tiêu diệt trật tự câu lạc bộ này, ngươi trước tiên phải ngẫm lại vô số vinh quang kỵ sĩ trong Liên Bang.

Nguyên nhân chính là vì như thế, cho nên tới nay, vô luận là Thánh Đường hay là Cửu Thiên Các đều không thể xuống tay với các câu lạc bộ.

Trên không có hư không, dưới không có mặt đất, chỉ có sương trắng lượn lờ, phảng phất như tiên cảnh trong nhân gian vậy, lại giống như một cực lạc chi cảnh vậy.

Bốn góc tường xung quanh đều được xây bằng bạch ngọc, ở trung tâm có đặt một cái bàn ngọc trên đó còn có một bàn cờ có hai quân đen trắng, bên cạnh là một nam một nữ đang ngồi.

Ngồi trên trái là một nam tử cả người mang một bộ trường bảo màu trắng cao quý. Loại trường bào này có chút cổ xưa, mặt ngoài trường bào có bảy ngôi sao quỷ dị, nam tử khuôn mặt đao tước vô cùng anh tuấn, trên mặt lộ ra khí chất tao nhã, ánh mắt khàn khàn, nhưng lại vô cùng bình tĩnh, mũi cao thẳng, khóe miệng mỉm cười mà không phải cười, giơ tay lên, một quân cờ màu đen đặt lên bàn cờ.

Nam tử ngồi ngay ngắn ở đó, nhưng lại làm cho người có có một loại cảm giác vô cùng mờ ảo, phảng phất như hắn không ngồi ở chỗ này vậy, chỉ là tàn ảnh của hắn mà thôi, hư hư thật thật, làm cho người ta không nhận ra, khí chất nho nhã, giống như một vị thần thần bí vậy.

Ngồi đối diện, là một nữ nhân đoan trang tao nhã, mái tóc dài màu đen xõa hai bên, trên người mặc một cái váy dạ hội, trên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ cười thản nhiên, trên trán có một ấn ký hình hồng sắc hỏa diễm như ẩn như hiện, nhấc tay lên, đặt một quân cờ lên bàn.

"Hảo kỳ." Âm thanh của nam tử nho nhã vang lên, phảng phất như đến từ phía chân trời, lại giống như từ bốn phương tám hướng vậy, lại càng mờ ảo.

Nữ nhân đối diện bất đồng thành sắc. Môi có chút mấp máy, âm thanh lãnh đạm rõ ràng truyền đến:" Hay đâu là mà, mỗi lần đều thua."

"Ha ha." Nam tử mỉm cười, nhưng lại không nói. Ánh mắt khàn khàn bình tĩnh nhìn chằm chằm vào ván cờ, một hồi lâu mới nói:" Câu lạc bộ Yêu Nguyệt từ khi nào thì tiến hành đối ngoại vậy?"

"Không diệt trừ Nhan Phi, câu lạc bộ Yêu Nguyệt vĩnh viễn không được xuất ngoại."

"Nhan Phi?" Nam tử hạ giọng nói, ý cười trên khóe miệng ngày càng đậm.

Nữ nhân đoan trang đối diện nhìn hắn một cái thật sâu, nhìn thấy nam tử đó lâu như vậy cũng không có nói chuyện, nàng lại nói:" Nếu như ta cùng Nhan Phi trở mặt, ngươi sẽ giúp ai."

"Trước mắt không nên cùng Nhan Phi trở mặt, thực lực của nàng cùng thế lực của nàng tuyệt đối không kém hơn cô."

"Nếu như ta muốn cùng nàng trở mặt." Nữ nhân vươn người lên phía trước, gắt gao nhìn chằm chằm hắn, hỏi hắn:" Đến lúc đó ngươi sẽ giúp ta hay là giúp nàng."

Nam tử cười mà không nói.

"Ha ha ha ha!" Nữ nhân mỉm cười một cách khó hiểu nói:" Nói một chút về tiểu tử họ Tang mới xuất hiện gần đây đi, hắn liên tục mấy lần phá hư trật tự câu lạc bộ, lần này còn giết Taylor Justin, tại sao ngươi còn chưa ra tay, có thể nói nguyên nhân cho ta biết không?"

Nam tử như trước không nói.

Nữ nhân lại cười nói:" Có thể hay không là người của câu lạc bộ Thông Thiên bồi dưỡng ra? Ta vẫn nhớ rất kỹ, năm đó chúng ta liên thủ tiêu diệt mấy lão già ngoan cố của câu lạc bộ Thông Thiên, nhưng bọn họ lại không buông tha, còn nói nhất định sẽ quay trở lại, lấy thực lực của mấy lão già ngoan cố đó, tạo ra một tuyệt thế thiên tài cũng không phải không thể, huống chi, trong các cao thủ năm đó giúp mấy lão ngoan cố còn có cao thủ của Ám Ảnh, Thiên Nhãn, mà hiện tại người thanh niên này dường như cũng xuất hiện đủ dấu hiệu như thế."

Nam tử phảng phất như không có nghe thấy vậy, hai mắt nhìn chằm chằm ván cờ.

Nữ nhân kia lại nói:" Hơn nữa ta vẫn có một vấn đề vô cùng nghi hoặc, vương tọa Yêu Nguyệt mất tích, rốt cuộc có quan hệ gì với ngươi không?"

"Oh?" Nam tử lúc này mới ngẩng đầu lên, ánh mắt khàn khàn bình tĩnh nhìn nữ nhân kia, vẫn như trước cười mà không nói.

"Niếp Thanh Vân, ta càng ngày càng nhìn không thấu ngươi."

Niếp Thanh Vân, cái tên này tuyệt đối trong Liên Bang làm cho mọi người đều kính ngưỡng, vương tọa câu lạc bộ Vương Giả. Người cũng như tên, danh hiệu tông sư, chinh chiến vinh quang, quyền thế ngang trời, vô luận là từ góc độ nào đó, cái tên này cũng đủ để đưa vào trong sử sách của Liên Bang.

Niếp Thanh Vân thản nhiên mỉm cười, quay đầu đi nhìn về phía khoảng không bên phải, nữ tử nghi hoặc thuận thế nhìn lại, chợt mặt nàng hơi đổi.

Chỉ thấy phía chân trời, đột nhiên xuất hiện một khe hỡ, khe hỡ trong nháy mắt phóng to ra, biến thành một cánh cửa, trong chớp mắt, từ trong cánh cửa tối đen như mực đó xuất hiện một thân ảnh, trong nháy mắt khi thân ảnh đó vừa xuất hiện, khe hỡ liền biến mất, một người đi ra tới trước mặt Niếp Thanh Vân.

Cũng là một nam tử mặc trường bào. Nam tử sắc mặt uy nghiêm, thần sắc lãnh đạm, không nói không cười, chắp tay mà đứng, y bào trên người có chút lay động, hai mắt nhìn Niếp Thanh Vân ngồi trênh bàn cờ, hắn đứng ở nơi đó, nhưng lại giống như một pho tượng vậy, khí thế cái thiên, phảng phất như trong thiên địa không có bất cứ thứ gì có thể mảy may rung chuyển.

"Nguyên lai là Vô Úy chiến thần, Tiết Đông Vệ."

Nữ tử nhìn Tiết Đông Vệ đứng ở cách đó không xa nói.

Niếp Thanh Vân vẫn ngồi ngay ngắn như trước ở đó, khí chất tao nhã, thản nhiên liếc mắt nhìn nữ tử một cái, nữ tử gật đầu, hiểu ý, liền rời đi.

"Sư đệ, chúc mừng ngươi xuất quan." Niếp Thanh Vân giơ tay lên, một quân cờ màu trắng đặt lên bàn:" Huynh đệ chúng ta đã lâu rồi không cùng ngồi đánh cờ, , lần này nếu tới, không ngại ngồi xuống, có chuyện gì sau này hãy nói."

"Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi có dừng tay lại không!" Tiết Đông Vệ sắc mặt lạnh nhạt, âm thanh vang lên.

"Ngươi hẳn là biết ý tứ ta."

"Hảo!" Tiết Đông Vệ hét lớn một tiếng hảo. Lập tức, phía chân trời xuất hiện một đạo sấm sét, Tiết Đông Vệ giơ tay lên, đạo sấm sét này liền chia thành hai, lạnh lùng quát:" Tình sư huynh ta và ngươi, giống như đạo sấm sét này, từ nay về sau ta và ngươi là địch nhân." Dứt lời, xoay người rời đi.

"Sư đệ."

Niếp Thanh Vân nhìn ván cờ, thản nhiên nói:" Vinh quang đỉnh đã xuất lời đề nghị, thần thánh hội nghị cũng đã tiếp nhận, tin rằng không bao lâu nữa, vinh quang đỉnh sẽ chính thức trở thành trật tự thủ giả quang minh, đến lúc đó, trật tự câu lạc bộ trong Liên Bang cũng sẽ vĩnh viển yên ổn xuống, vô luận là Cửu Thiên Các hay là Thánh Đường cũng không có quyền can thiệp, ngươi hẳn là cao hứng."

"Hừ!"

Tiết Đông Vệ dừng lại, hét lớn:" Cao hứng, Niếp Thanh Vân, dã tâm của ngươi đúng là không nhỏ, dĩ nhiên muốn gia nhập vào trật tự thủ giả quang minh, ngươi muốn làm thống trị giả sao?"

"Ngươi phải biết, đây chỉ là ý tứ của vinh quang đỉnh mà thôi."

"Ha ha ha!"Tiết Đông Vệ ngửa đầu cười ha ha, chợt dừng lại, trong âm thanh tràn ngập phẫn nộ:" Vinh quang đỉnh? Hừ! Nếu như không phải ngươi cấu kết với trật tự thế giới ngầm tiêu diệt câu lạc bộ Thông Thiên, đoạt được quyền trật tự câu lạc bộ Liên Bang trong tay, vinh quang đỉnh sao lại thẩm thấu vào ngươi? Niếp Thanh Vân àh Niếp Thanh Vân, ta củng mấy vị sư huynh đệ khác đệ cho dù chết, cũng phải giết ngươi!!"

"Sư đệ, ngươi hẳn phải biết là ta không muốn động thủ với các ngươi."

"Hay cho một câu không muốn! Ha ha ha ha!" Trong giọng cười của Tiết Đông Vệ có chút thông suốt vừa có chút đau thương:" Năm đó ngươi cấu kết với trật tự thế giới ngầm tiêu diệt câu lạc bộ Thông Thiên, nếu như không phải ta xuất hiện, ngay cả sư đệ cũng sẽ chết trong tay ngươi, ngươi không muốn động thủ sao? Uh? Cẩu sư đệ bị ngươi hãm hại, hiện tại vĩnh viễn rơi vào sự đuổi giết của Thánh Đường, ngươi không muốn động thủ? Ha ha ha ha cáp!"

"Ta là chỉ dựa theo ý tứ của sư phụ mà làm thôi, tin tưởng sư phụ lão nhân gia ngài sẽ hiểu được nỗi khổ của ta, không có ta, trật tự câu lạc bộ đã sớm bị Thánh Đường củng Cửu Thiên Các tiêu diệt rồi."

"Phóng cái rắm! Vinh quang đỉnh ngươi có thể làm, thần thánh hội nghị, hắc ám hội nghị ngươi há có thể ngăn cản, nếu như không phải là sư phụ cho ngươi ngụy trang tiến vào trong cao tầng của vinh quang đỉnh, rồi sau đó cấu kết với trật tự thế giới ngầm tiến hành thẩm thấu, thì hôm nay ai dám động đến trật tự câu lạc bộ."

"Sư đệ, không nên ép ta giết ngươi."

"Ha ha ha ha ha ha, sư phụ từng nói qua, làm nhiều việc ác nhất định phải chết, ta chờ ngươi."

Thành thị Thượng Kinh là một trong ba kinh đô của Liên Bang, trình độ phồn hoa có thể nghĩ được, tại khoa học kỹ thuật phát triển, loài người tiến hóa, đồng thời, trò tiêu khiển cuộc sống đột nhiên tăng mạnh, loài người càng sống càng an dật, vinh hoa phú quý đã không thể thỏa mãn mọi người, thời đại bây giờ, mặc dù không phải thời loạn thế nhưng cũng không kém mấy, đặc biệt là dế quốc Trafalgar cùng một số quốc gia khác mới thành lập sau này, có vô số trò chơi tiêu khiển của đế quốc Trafalgar truyền bá vào, khiến do người dân trong Liên Bang suốt ngày trầm mê vào trong đó.

Muốn nói nơi nào xoa hoa nhất hư nhàn nhất trong Thượng Kinh, thì đó chính là cung Bayer Dylan hách hách nổi danh. Nơi này tuyệt đối là nơi công nhận huy chương về thân phận, đồng thời cũng là nơi có thể hưởng thụ hoàn mỹ nhất.

Cung Bayer Dylan tọa lạc tại khu số 2 thành thị Thượng Kinh, kiến trúc chủ yếu đều là đó đá lưu ly cao đẳng xây thành, mặt ngoài còn có quét lên một lớp ngọc trắng, điều này làm cho khối kiến trúc giống như một tòa cung điện bạch ngọc vậy, xung quanh là bốn cây cột to có bạch long uốn lượn, ở trung tâm là một cái hồ nước màu lam, trong hồ còn có một pho tượng nữ thần gợi cảm, pho tượng này giống như một người thật vậy. Giống như đang trôi nỗi trên mặt hồ, lại giống như là người điều khiển bạch long xung quanh vậy, lại càng giống như hướng về mọi người biểu diển sự gợi cảm của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK