Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngồi ở trên giường, dựa vào vách tường, Trác Thanh nhìn lão giả áo bào xám đối diện, nàng rõ ràng nhớ bản thân là bị lão giả này đả thương, ngược lại nhìn về phía Sở Phi, Trác Thanh vuốt mấy sợi tóc trên trán qua một bên, thở ra một hơi, cười lãnh đạm nói:" Sở công tử, đây là lần thứ 4 chúng ta gặp mặt nhau, không nghĩ tới lại bị ngươi nhìn thấy bộ dạng này của ta, thật sự là không xong."

"Cô xinh đẹp như vậy, lại làm cho cả người bị thương, đích xác là không xong." Trên mặt Sở Phi lộ ra ý cười ôn hòa, giống như chuyện phát sinh căn bản không có liên quan đến hắn:" Bất quá lấy thực lực của cô nghĩ ngơi vài ngày liền không có gì đáng ngại."

"Ngươi xông vào mộ vực như thế nào?" Âm thanh trầm thấp của A Phúc vang lên, nhưng Trác Thanh lại ngữa đầu lên, nhắm mắt lại, khẽ lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ cùng cười khổ.

Xông vào như thế nào? Cái vấn đề này đích xác là làm cho nàng khó trả lời, có thể nói như thế nào? Đi theo cái tên Tang Thiên kia tiến vào? Khai Tang Thiên ra? Đùa gì vậy, trải qua sự kiện lần này, Trác Thanh càng thêm xác định cái tên Tang Thiên thoạt nhìn cả người vô hại kia. Kì thực là hỉ nộ vô thường, lãnh khốc vô tình.

Ai có thể nghĩ đến người này không nói một tiếng liền trực tiếp mở ra mộ vực của Wirral đại đế? Hơn nữa một chút bận tâm cũng không có? Biết rõ bản thân đi theo phía sau hắn. Người này dĩ nhiên còn thấy chết mà không cứu, nghĩ tới đây nội tâm Trác Thanh tràn ngập u oán.

Hiện tại bản thân bị thường, thiếu chút nữa còn mất mạnh, có thể trách ai đây? Trách Tang Thiên? Trách được sao, người ta từ đầu đến cuối một chữ cũng chưa từng nói.

Nhìn thấy Trác Thanh không trả lời, A Phúc đang muốn hỏi lần nữa lại bị Sở Phi giữ lại:" Ta tin nàng là bất đắc dĩ, quên đi, mộ vực qua mấy ngày nữa cũng sẽ không còn tồn tại, cái này đã không còn quan trọng nữa."

"Nhưng..." A Phúc thở dài, thật sự không biết nên làm cái gì. "Cả thành phố Wirral mỗi ngày phát sinh chuyện gì, chắc là Sở công tử hiểu rõ nhất." Trác Thanh mơ hồ nói ra.

Sở Phi lắc đầu không nói, theo như lời Trác Thanh nói. Thành phố Wirral mỗi ngày phát sinh chuyện gì Sở Phi đều biết, nhưng từ khi hắn quyết định buông tha. Hắn đã không còn tâm tư đi quan tâm mấy chuyện này nữa.

Đột nhiên, A Phúc, Sở Phi, Trác Thanh đồng thời cảm giác được xung quanh xuất hiện một cỗ khí tức khác thường.

Ánh mắt của A Phúc liếc nhìn về phía nóc nhà, Trác Thanh lập tức nói:" Là người trong nhà ta, ta đi một chút sẽ trở lại." Trác Thanh cắn răng đứng dậy. "Sở công tử. Ta lần này xông lầm vào mộ vực của Wirral đại đế là một hồi hiểu lầm, về phần người mang ta tiến vào trong mộ vực, ta còn hy vọng ngươi không nên biết đến, đại ân không thể nói hết lời cảm ơn được, Trác Thanh ta xin nhớ kỹ ân cứu mạng của ngươi, cáo từ."

A Phúc đang liên lạc với hệ thống tình báo của Sở gia, một lúc sau, hắn tắt liên lạc, giống như đang nghi hoặc gì đó, tự nhủ:" buổi trưa Diệp Minh Hiên, Naga, Trác Thanh xuất hiên tại nghiễm tràng Xích Lưu Ly, sau khi Diệp Minh Hiên biến mất, Naga, Trác Thanh lại xuất hiện tại phía tây nghiễm tràng Xích Lưu Ly, Naga cùng một nam tử hắc y phát sinh xung đột, rồi sau đó Naga rời đi, Trác Thanh đi theo hắc y nhân kia tiến vào cung điện Xích Lưu Ly."

"Thiếu gia, người xem phần tình báo này một chút, căn cứ tư liệu chúng ta tìm được, nam tử hắc y kia rất có thể là người mà ngươi muốn tìm."

"Uh?" Sở Phi nhận lấy xem xét, trên trán nhăn lại, trầm giọng hô lên:" Là hắn, Tang Thiên."

"Chẳng lẽ Trác Thanh tiến vào mộ vực là có liên quan tới hắn? Thông đạo vào mộ vực cung diện Xích Lưu Ly ngay cả ta cũng không biết. Hắn làm sao có thể biết được, hơn nữa ta đã tra qua mộ vực. Ngoại trừ Trác Thanh ra không có phát hiện người khác."

"Tang Thiên!"

Sở Phi nhíu mày lẩm bẩm cái tên Tang Thiên, lâm vào trong trầm tư, lâm vào mờ mịt, lâm vào một loại lựa chọn.

Đêm tối, thành phố Wirral.

Trác Thanh xuất hiện trên sân thượng một tòa nhà cao lầu. Ống quần vốn bị nhiễm một chút máu tươi giờ càng trở nên quỷ dị hơn, gió nhẹ thổi qua, làm cho cái váy của nàng có chút đung đưa, vù vù vù, mười mấy bóng đen quỷ dị xuất hiện.

"Tiểu thư, là ai đã thương người?" "Quên đi, chuyện này sau này hãy nói. Ngươi hiện tại có thể thu được tín hiệu tần số của Hắc Long trấn hay không?"

"Tín hiệu của Hắc Long trấn chỉ có đầu tháng mới có thể mở ra."

"Không chờ được, như vậy đi, ngươi tự mình quay về Hắc Long trấn một chuyến, giao phong thư này tận tay cho cha ta, nhớ kỹ, không được chậm chạp, mặc kệ cha ta đang làm cái gì, đều phải tự tay giao tận tay phong thư này cho cha ta."

Vù vù vù, hơn mười đạo bóng đen lập tức biến mất.

Nhìn trời sao trong đêm tối, Trác Thanh thấp giọng nói:" Hy vọng mọi chuyện đều thuận lợi, cho dù Niếp Thanh Vân rất đáng sợ, cho dù hắn thật sự sắp trở thành người thủ hộ trật tự câu lạc bộ, cho dù câu lạc bộ Vương Giả có thể có một vị Đại trưởng lão thần bí là thiên thân, cho dù Niếp Thanh Vân có chỗ dựa cường đại, nhưng có quỷ mới biết tên Tang Thiên biến thái này rốt cuộc sẽ làm gì."

Nghĩ đến tại thành phố Borlundo lĩnh vực hắc ám bị nát bấy biến thành hạt năng lượng biến dị, nghĩ đến việc Tang Thiên có thể dễ dàng tiến vào mộ vực của Wirral đại đế. Trác Thanh chỉ cảm thấy cả người phát lạnh.

"Tên đang chết!"

Sau khi tin tức Bá Vương Sở gia công khai bán đấu giá Bá Vương quả được truyền ra ngoài, khiến cho toàn bộ Liên Bang bị oanh động không nhỏ. Sự thần kỳ của Bá Vương quả đã sớm truyền đi khắp Liên bang. Truyền thuyết Bá Vương quả có công hiệu tinh lọc nhất đẳng trên thế giới, tinh lọc nhựng chất hỗn tạp trong cơ thể, kiến cho thân thể đến gần hơn với tiên thiên, mọi người đều biết, trên thế giới này có hai loại thuốc, một loại là thuốc cường hóa, một loại là thuốc tinh lọc, cái trước thì thấy rất nhiều, nhưng cái sau thì rất hiếm.

Không chỉ như vậy, nghe đồn công hiệu của Bá Vương quả không chỉ có như vậy, còn có công hiệu dưỡng nhan thanh xuân vĩnh viễn, chỉ điều này thôi cũng đủ để làm cho các nữ vương điên cuồng hưng phấn không thôi rồi. Nhưng mà, muốn tham gia hoạt động đấu giá Bá Vương quả lần này. Không phải có tiền là được, bởi vì người ta không cần tiền. Chỉ có "thiên sứ chi tinh" mới có thể tiến vào, tham gia hoạt động đấu giá.

Thiên sứ chi tinh thuộc về một loại tinh thạch. Cũng là một loại vô cùng xa hoa và trân quý, loại tinh thạch này so với ngọc, còn lộng lẫy hơn gấp ngàn lần, bên trong chứa một loại năng lượng vô cùng thánh khiết. Năng lượng thánh khiết đó có được công hiệu trị liệu đến khó tin, chính vì nguyên nhân đó, cho nên nó vô cùng là trấn quý, cho dù có tiền cũng không mua được.

Thiên sứ chi tinh mặc dù trân quý, nhưng người có được nó cũng không ít.

Ngoại trừ cái đó ra, tới tham gia đấu giá Bá Vương quả còn có thể tận mắt thưởng thức một hồi quyết đấu kinh điển của Diệp Minh Hiên cùng Sở Phi.

Diệp Minh Hiên, Sở Phi hai cái tên này cho tới nay vẫn luôn đại biểu cho thanh niên tuấn kiệt có thực lực mạnh nhất trong Liên Bang, mười năm trước, lúc tranh đoạt vinh quang Thất Diệu, Diệp Minh Hiên cùng Sở Phi ngang tài ngang sức, đoạn phim chiến đấu của hai người được biên soạn thành sách dạy học, mười năm qua rất nhiều người đều muốn biết thực lực của hai người mạnh đến đâu, đáng tiếc là, vô luận là Diệp Minh Hiên hay là Sở Phi, nhiều năm như vậy cơ hồ chưa người nào nhìn thấy bọn họ ra tay, mà hôm nay mười năm sau rốt cuộc tin tức truyền ta, hai người sắp sửa công khai đối chiến.

Không thể không thừa nhận Sở gia lần này quản lý hoạt động đấu giá làm cho người ta không thể cự tuyệt, mặc dù không đoạt được Bá Vương quả, nhưng tận mắt nhìn thấy Sở Phi cùng Diệp Minh Hiên đối chiến cũng rất có giá trị, khoảng thời gian đến ngày đấu giá càng ngày càng gần, các phú hào trong Liên Bang có hứng thú đối với Bá Vương quả đều bắt đầu xuất phát.

Sáng sớm, thành phố Wirral, trang viên Sở gia.

Bá Vương Sở gia là đệ nhất võ huân thế gia thời kỳ Wirral đại đế, vô luận là thực lực hay là thế lực đều không thể nghi ngờ, mặc dù hôm nay đặc quyền của các võ huân thế gia khác bị suy yếu, cũng chỉ có Sở gia là còn giữ lại được những đặc quyền của võ huân thế gia, bất quá, Sở gia vẫn hết sức im lặng, không cùng có người nào làm chính trị, cũng không có người nào nhập ngũ, nhưng câu lạc bộ Tinh Thần của Sở gia lại đứng thứ hai trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang. Những thành viên hạch tâm của câu lạc bộ Tinh Thần cơ hồ đều là người của Sở gia, hơn nữa người tỉ mỉ cũng đều biết, câu lạc bộ Tinh Thần đạt được không ít vinh quang thậm chí so với câu lạc bộ Vương Giả cũng không kém, chỉ là câu lạc bộ Vương Giả có được "chinh chiến vinh quang", có loại vinh quang này chẳng khác nào có thể hiệu lệnh cho bất cứ vinh quang kỵ sỹ, chiến tướng nào trong các câu lạc bộ khác.

Nguyên nhân là vì câu lạc bộ Vương Giả quá mức huy hoàng. Nên rất nhiều người mới không có chú ý tới câu lạc bộ Tinh Thần của Sở gia.

Trước cửa chính nghiễm tràng trang viên Sở gia có thể nhìn thấy rất nhiều nhân viên chiêu đãi mặc trang phục đặc thù đang tiếp đãi các phú hào tham gia đấu giá, trang phục của những nhân viên chiêu đãi này hoàn toàn giống nhau nhau đúc, trên ngực còn có đồ đằng của câu lạc bộ Tinh Thần, những nhân viên này đều là đến từ câu lạc bộ Tinh Thần.

Một lượng lớn huyền hù xa hào hoa xuất hiện trước đại môn trang viên Sở gia, từ bên trong xe đi ra đều mà những nam nữ mặc trên người những bộ trang phục qúy phái sang trọng được những nhân viên chiêu đãi của Sở gia dẫn vào trong trang viên, thậm chí cách đó không xa còn có thể nhìn thấy vài cái dĩa bay tư nhân.

"Ta kháo! Sở gia bình thường không hiện sơn không lọt thủy, lần này lại rất là điên cuồng! Ngươi xem những tên mặc đồng phục câu lạc bộ Tinh Thần kìa, ta từ trên người chúng ngủi thấy được mùi của quân nhân, nhưng lại cùng quân nhân chính thức bất đồng, thiếu đi một chút uy mãnh. Nhưng lại có thêm một phần khiêm tốn, mẹ kiếp! Đám người này thoạt nhìn cũng vô cùng chuyện nghiệp, khá lắm! Chỉ là nhân viên chiêu đãi ngoài sân thôi đã có mấy trăm người, xem ra lần này Sở gia thật sự là tung ra hết àh."

Một mãnh nam mặc một bộ tây phục màu đen nói liên hồi, nhìn những nhân viên chiêu đãi ở xa, một vẻ mặt kinh ngạc, mãnh nam trên mặt có một vết sẹo, giống như một con rết vệy, cho dù hắn tận lực che dấu, nhưng trên người vẫn phát ra một cỗ sát khí.

Bên cạnh đao ba nam tử là một mãnh nam so với hắn còn mãnh hơn, mãnh nam này thân người cao lớn, lưng hùm vai gấu, khuôn mặt ngăm đen không chút thay đổi, một đôi mắt hổ trừng mắt nhìn chằm chằm, liếc mắt nhìn đao ba nam tử một cái, gật đầu:" Những người tới tham gia hoạt động đấu giá lần này có thân phận không đơn giản, nếu như kế hoạch của Sở gia thành công, không biết súc sanh Thánh Đường có bắn ra tịnh hóa chi quang không." Đao ba nam tử lại thét lên một tiếng kinh hãi:" Ta kháo! Không thể nào! Ta không nhìn lầm chứ? Thiết Nam, người nhìn kỹ xung quang tường trang viên Sở gia xem."

Thiết Nam tập trung nhìn vào. Lúc này đôi mắt hổ cũng trợn lên, thầm hít vào một hơi:" Là thiết bị phản tiềm ần, đây chính là trong bị phản tiềm ần của đế quốc Trafalgar, ngay cả quân đội Liên Bang chúng ta cũng không có. Sở gia như thế nào có loại trang bị này?" Dừng một chút, lại nói:" Cục trưởng, Sở gia lần này sợ rằng muốn chơi lớn, hơn nữa bên Niếp Thanh Vân kia còn không có động tĩnh, có muốn triệu tập huynh đệ đến hay không?"

Phía trước hai vị mãnh nam là một nữ nhân mặc một bộ trang phục công sở tóc màu đỏ, áo sơ mi trắng, áo khoác bên ngoài, giày cao gót nhỏ màu đen, mang một cái kính mắt che hơn nữa dung nhân yêu dị đến cực điểm. Đứng ở nơi đó, có một loại khí chất đặc biệt như ẩn như hiện, như lửa, nhưng không phải là một ngọn hỏa diễm thiêu đốt, mà là một loại hỏa diễm cực băng, trong hỏa diễm phảng phất chứa vô số sát ý mãnh liệt, giống như tu la chiến trường, giống như viễn cổ la sát vậy.

Nàng chính là Nhiễm Linh.

"Người vậy là đủ rồi, đợi tra rõ ràng tình huống rồi hay quyết định."

Đao Ba Lý cùng Thiết Nam liếc mắt nhau. Đối với mệnh lệnh của Nhiễm Linh, bọn họ chưa bao giờ có dũng khí phản bác.

"Không chỉ có trang bị phản tiềm ẩn, còn có thiết bị làm hỗn loạn 8 loại nguyên tố, thiết bị không gian giả tưởng. Tình huống lần này của Sở gia vô cùng phức tạp, thông tri cho các anh em, tất cả phải làm việc cẩn thận, không có mệnh lệnh của ta, bất cứ kẻ nào cũng không được tự tiên hành động, trái lệnh giết ngay tại chỗ."

Buổi sáng, trong một khách san xa hoa của thành phố Wirral.

Tang Thiên mở hai mắt ra, xuyên qua của sổ nhìn ánh mắt trời trên không, lại nhắm mắt lại, lúc này mới mơ mơ màng màng châm một điếu thuốc, hút vài hơn, sau khi đợi cho cơn buồn ngủ biến mất, liền đứng dậy duỗi người một cái, nhẹ di một tiếng, phát hiện tiểu tử ngày hôm qua ôm về không thấy đâu, mà trên vách tường còn có chữ do tiểu tử kia lưu lại.

"Nể tình ngươi ngày hôm qua cứu ta còn cho ta ăn nhiều thứ ngon như vậy, ta không có trộm đi chiếc nhẫn của người, ta đói bụng, đi tìm một chút đồ ăn. Hẳn là sẽ không quay về, người tự giải quyết cho tốt, lần sau gặp lại cẩn thận chiếc nhẫn trên tay người, Tiểu Nguyên!"

Con quỷ nhỏ này.

Mặc dù Tiểu Nguyên là nguyên tố thể trong truyền thuyết, nhưng lại là phong nguyên tố, nghe nói có thể tập trung phong hỏa thổ thủy tứ đại nguyên tố có thể luyện ra chân thân hỗn độn, cái này chính là vật báu vô giá, đáng tiếc là đã bị người ta đoạt đi trước một bước, ngày hôm qua Tang Thiên cẩn thận nghiên cứu qua dây chuyền trên người Tiểu Nguyên, chỉ có ba chữ để hình dung. Rất cường đại, người này tuyệt đối không phải là người thế giới thứ ba.

Tang Thiên hiện tại không muốn rước thêm phiền toái, huống hồ. Sức ăn của Tiểu Nguyên quả thật quá kinh người, lấy tình huống hiện tại của hắn căn bản là không nuôi nổi, đi thì đi. Có cái dây chuyền đó, trên thế giới này không có ai có thể gây thương tổn cho Tiểu Nguyên.

Sau khi rửa mặt xong, Tang Thiên mới bước ra khỏi cửa. Nhưng lại nhìn thấy có người đứng đối diện, chính là Sở Phi cùng A Phúc.

"Tang huynh!"

Chính là Sở Phi.

"Tiểu tử ngươi cũng quá khách khí, có chuyện gì thì trực tiếp gõ cửa là được." Tang Thiên không biết nói gì. Xem ra Sở Phi chờ ở chỗ này thời gian cũng rất lâu rồi, mà Tang Thiên lúc ngủ lại giống như chết vậy, một khi ngủ, trừ phi cảm giác được có khí tức nguy hiểm, nếu không tuyệt đối sẽ không tỉnh lại.

"Đi vào ngồi không?"

Tang Thiên vừa nói xong, đột nhiên phát hiện có chút không thích hợp, cầm lấy cồ tay Sở Phi, thần sắc lúc này liền trầm xuống, hai mắt lại càng nhìn chăm chú vào khuôn mặt tái nhợt của Sở Phi, một lát sau trịnh trọng nói:" Ngươi hiểu rõ tình huống của bản thân không?"

"Tang huynh, chẳng lẻ ngươi..." Sở Phi rất là kinh ngạc, mà lần này lại làm cho hắn có cảm giác không thể tin được.

Tang Thiên đi vào trong phòng, cau mày khó hiểu:" Ách nhĩ ma lạp biến dị sao? Không thể nào! Không từng nghe nói qua sẽ phát sinh loại tình huống này!"

Nghe được ách nhĩ ma lạp trớ chú, sắc mặt A Phúc hơi kinh hãi, àm Sở Phi thoạt nhìn dường như cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, hắn cũng không biết tại sao mình lại không kinh ngạc, giống như hắn biết Tang Thiên sẽ biết vậy:" Xe ra Tang huynh biết Sở gia chúng ta trúng ách nhĩ ma lạp trớ chú."

"Ngươi chỉ còn có ba ngày, tánh mạng của ngươi sẽ hoàn toàn biến mất."

Âm thanh bình thản của Tang Thiên vang lên, A Phúc đột nhiên kinh hãi:" Cái gì!"

Vẻ mặt Sở Phi cũng kinh hãi, chợt, cười khổ lắc đầu:" Tang huynh so với trong tưởng tượng của ta còn cao thâm khó lường hơn, không dối gạt Tang huynh, hai ngày trước ta đã cảm nhận được tánh mạng của mình sắp kết thúc."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK