Trước đây mỗi lần thức tỉnh, Tang Thiên sợ nhất chính là vô sự vẫn phải làm. Lần này tỉnh lại đã trải qua một năm thời gian, trong lúc vô tri vô giác này Tang Thiên xem như cực kỳ nhàm chán, rất nhiều chuyện hắn đều biết, chỉ là không có hứng thú mà thôi, có lẽ cũng có thể nói, hắn chẳng muốn để ý tới, lần này tới thành phố Borlundo này, mục đích đơn thuần chĩ là muốn nhìn cái Thông Thiên tháp năm đó một cái, không nghĩ tới dĩ nhiên lại gặp phải tên trấn áp khó lường như vậy, người thủ hộ không gian.
Người thủ hộ không gian bị cường hành trấn áp, chuyện này đủ để làm xúc động nội tâm của Tang Thiên, huống hồ tâm lý của hắn cũng rất rõ ràng, chuyện này bản thân cho dù muốn tránh cũng tránh không được, bởi vì người thủ hộ không gia bị trấn áp ở Thông Thiên tháp, cái này không thể không nói có người cố ý hướng Tang Thiên thị uy.
Trong Thông Thiên tháp là một mảnh hắc ám, trên không có hư không, dưới không có mặt đất, có chỉ là vô tận hắc ám mà thôi.
"Chư! Thiên! Tế! Ngục!"
Trong không gian hắc ám một lần nữa vang lên âm thanh phảng phất như đến từ sâu trong nơi viễn cổ, lực lượng cường đại của không gian hắc ám bắt đầu điên cuồng ngưng tụ, không gian thu nhỏ lại làm cho người ta hít thở không thông, lực lượng cuồng bạo làm cho người ta sợ hãi.
Không gian hắc ám thu nhỏ đến tận cùng, làm cho lực lượng cuồng bạo ngưng tụ đến cực hạn, rốt cuộc cũng nổ tung, theo từng tiếng nổ lên vang lên, giống như âm thanh của ác ma vậy.
"Những sinh mệnh coi thường pháp tắc! Tất cả đều chết đi cho ta! Đi chết đi!"
Ầm một tiếng!
Hắc ám một lần nữa phủ xuống, thân ảnh Tang Thiên cũng xuất hiện một lần nữa, hai mắt của hắn có chút nhíu lại, nhìn hắc ám vô tận, lẩm bẩm nói:" Chỉ là một phần ý thức thôi mà đã vô cùng cường đại như vậy." Tang Thiên kiến thức qua chính là chư thiên tế ngục, không thể dùng từ mạnh mẽ để hình dung, chỉ có thể dù biến thái mà thôi.
Người thủ hộ không gian, chấp pháp thiên địa, chư thiên tế ngục, vạn vật trong thiên địa, trong không gian, vạn linh câu diệt.
Nơi này mặc dù chỉ là một phấn ý thức người thủ hộ không gian trấn áp, thi triển ra chư thiên tế ngục, mặc dù không có chính thức cường đại, nhưng cũng không phải người nào cũng có thể ngăn cản được, hơn nữa cũng không có khả năng ngăn cản, bởi vì có thể miểu sát trong phạm vi lớn. Thực lực cấp 9 cường hành xông vào nơi này, chỉ sợ cũng chỉ có thể miễn cưỡng chịu đựng được trong nửa giờ, sau nửa giờ còn không ra, vậy chỉ có chết.
"Chư thiên tế ngục!"
Âm thanh của người thủ hộ không gian một lần nữa vang lên, không gian một lần nữa ngưng tụ lực lượng.
Rất nhanh, không gian thu nhỏ lại chỉ bằng không gian một căn phòng, bên trong tràn ngập năng lượng ngưng tụ áp suất cao.
Tang Thiên lẳng lặng đứng nơi đó, tùy ý đề cho lực lượng áp xúc chà đạp.
Nhìn xa xa, hắn cười giễu một tiếng, cũng không thấy hắn có cái động tác gì, ô quang quanh người bắt đầu điên cuồng khởi động, lập tức, lực lượng ô quang của Tang Thiên cùng lới lực lượng áp xúc ngưng tụ lại của người thủ hộ dây dưa cùng nhau, cắn xé nhau, thốn phệ nhau, phát ra âm thanh ba ba ba.
Ngay lúc này, không gian hắc ám hoàn toàn thu nhỏ lại thành một cái trụ hình tròn, đem Tang Thiên bao vào trong.
Thoáng chốc.
Tang Thiên nắm chặt hai tay, một tiếng, giống như thần minh, giống như ma hào, một đạo giao long ô quang từ dưới hai chân hắn điên cuồng lao lên, xoay quanh người hắn, trong nháy mắt, không gian thu nhỏ liền bị chấn nát, giao long ô quang lại bay thẳng lên tận trời xanh.
"Khí thế cổ quái!"
Âm thanh của người thủ hộ không gian vang lên:" Ngươi! Là! Ai!"
"Chúng ta không quen nhau." Tang Thiên nhìn hắc ám phía xa, cao giọng nói:" Bất quá, ta cùng Chu Tước xem như có chút quan hệ."
"Chu Tước? Chu Tước là ai?"
Uh?
Tang Thiên nhẹ di một tiếng, trong ấn tượng của hắn người thủ hộ không gian có bốn vị, phân biệt là thủ hộ Đông Phương Thanh Long, thủ hộ phương Tây Bạch Hổ, thủ hộ phía nam Chu Tước, thủ hộ phương bắc Huyền Vũ, nhiều năm như vậy, hắn cũng chỉ cùng Chu Tước là có quen biết thôi, mặc dù bốn người thủ hộ không gian không phải là quen thân với nhau, nhưng mà, bốn người này dường như phải biết nhau mới đúng, thế nào lại?
Trầm ngâm trong nháy mắt, hỏi:" Vậy ngươi là ai?"
"Ta là ai?"
Trong âm thanh của hắn dường như có nồng đậm nghi hoặc cùng khó hiểu.
"Ta là ai!! Ta là ai, ta như thế nào một chút cũng không nhớ! Ta rốt cuộc là ai!"
Ngay sau đó, âm thanh của hắn càng ngày càng điên cuồng.
"Ta! Là! Ai!"
Tang Thiên nghi hoặc, hắn dám khẳng định nơi này trấn áp chỉ là một phần ý thức của người thủ hộ không gian, mặc dù như thế, không thể ngờ tới hắn ngay cả bản thân là ai cũng không nhớ.
"Ngươi là người thủ hộ không gian." Tang Thiên thử hỏi.
"Người thủ hộ không gian? Người thủ hộ không gian?"
Trong hắc ám, không ngừng vang lên âm thanh của hắn, giống như ác ma đang thở dốc vậy, duy trì liên tục không ngừng.
"Người thủ hộ không gian, rất quen thuộc!! Ta là ai? Ta rốt cuộc là ai? Ta tại sao một chút cũng nghĩ không ra! Tại sao! Tại sao!!! A!!"
Theo sau tiếng kêu ngào của hắn, cả không gian hắc ám trong nháy mắt liền bị nghiền nát, chợt hắc ám một lần nữa phủ xuống, lần nữa nghiền nát, lần nữa phủ xuống!
"A!! Ta là ai!!!!!!!"
"Không gian pháp tắc, tứ phương thủ hộ. Chư thiên tế ngục, vạn linh câu diệt! A!! Ta rốt cuộc là ai!"
"Người phản lại không gian pháp tắc, tất cả chết đi cho ta!!"
Tang Thiên cau mày, nhìn hắc ám ở xa xa, trong lòng cả kinh, chẳng lẻ bản thân ngủ say trăm năm. Thế giới này đã hoàn toàn hỗn loạn hết cả rồi. Không biết tên nào ăn gan hùm mật gấu, mà muốn chơi lớn như vậy?
Người thủ hộ không gian là ai, bọn họ tồn tại chỉ vì thủ hộ không gian pháp tắc, phàm những ai chạm đến không gian pháp tắc, vô luận là ai, đều giết chết.
Pháp tắc là gì, nói không chút khoa trương, là tôn sư của thiên địa, cũng có thể nói là quy củ của lão thiên.
Pháp tắc cùng trật tự vốn đã tồn tại từ xưa đến nay , nhưng hai cái này là hai khái niệm hoàn tòan bất đồng.
Có người thủ hộ pháp tắc, có người thủ hộ trật tự, đều có trách nhiệm.
Lắc đầu, Tang Thiên không muốn cứ tiếp tục như vậy, hắn mặc dù không rõ rốt cuộc là ai đem người thủ hộ không gian trấn áp ở nơi này, nhưng lại biết, nếu như không gian thật sự mất đi người thủ hộ pháp tắc, vậy không gian sẽ vô cùng hỗn loạn, có nghĩa là trong không gian đó không bị cấm chế, muốn làm gì thì làm.
Không gian một lần nữa ngưng tụ lực lượng.
Nếu ý thức của người thủ hộ không gian đã hỗn loạn, Tang Thiên cũng không cần khách khí, quát lên một tiếng lớn, cả người giống như mũi tên xông thẳng vào trong hư không, vung cánh tay lên, đánh một quyền vào trong hư không, răng rắc một tiếng, tronh hư không nhất thời xuất hiện 4-5 cái khe rộng, cái khe này lan tràn cực nhanh, xuất hiện vô số vết nứt.
Chỉ 2-3s ngắn ngủi, cả không gian hắc ám liền xuất hiên vô số khe nứt, nhất thời, bị nghiền nát thành từng mảnh nhỏ, hoàn tòan bị phá tung!
"Chư thiên tế ngục! Chết đi cho ta!"
Tang Thiên một lần nữa vung tay lên, đánh một quyền vào hư không, từng cái khe nứt kinh khủng, hoa hoa trong nháy mắt, không gian một lần nữa bị nghiền nát.
Người thủ hộ không gian tựa hồ có được lực lượng vô cùng vô tận, duy trì liên tục không ngừng chư thiên tế ngục, mà một quyền của Tang Thiên sau so với một quyền trước còn hung tàn hơn, một quyền so với một quyền cón uy mãnh hơn, trực tiếp nghiền nát hoàn tòan không gian.
"Mở ra cho lão tử!"
Tang Thiên phiêu phù giữa không trung, hai chân dang ra, ô quang quanh người bắt đầu điên cuồng khởi động, chỉ thấy hắn quát lên một tiếng lớn, giao long ô quang một lần nữa xuất hiện, ngao! Một âm thanh vang lên, làm cho cả không gian hắc ám chận động vặn vẹo, ngay lúc này, trên hư không có thể mơ hồ nhìn thấy một cái lưới lớn, cái lưới lớn này phát ra ánh sáng nhạt, như ẩn như hiện.
Ngao! Lại một âm thanh vang lên, giao long ô quang quấn quanh người hắn, xoay quanh mà lên, trùng thẳng vào hư không, cắn xé cái lưới như ẩn như hiện đó.
Thân hình Tang Thiên cũng xông lên theo giao long ô quang, đánh một quyền lên cái lưới, nhất thời vang lên âm thanh bùm bùm, rồi lại một quyền, một quyền tiếp một quyền, mỗi một quyền đánh lên trên, ánh sáng trên cái lưới liền ảm đạm đi một chút, mà cả không gian cũng sáng lên đựơc một chút.
"Phá cho lão tử!"
Phanh một tiếng, cái lưới hòan tòan bị nát bấy, không gian cũng sáng sủa trở lại.
Trong tòa tháp cao này, tháp cao nhưng không có tầng, vách tường xung quanh có rất nhiều ký hiệu có hình thù kì lạ, mơ hồ có thể nhìn thấy trên vách tường còn có một cừa sổ.
Nơi này chính là Thông Thiên tháp.
Bất quá giờ phút này Tang Thiên không có thưởng thức, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào một cái hư ảnh bên trong tháp.
Đạo hư ảnh này, cao tới ba thước, lẳng lặng phiêu phù, tứ chi dang rộng, tóc tai bù xù, làm cho ngưới ta không thể nhìn thấy khuôn mặt hắn.
Quỷ dị chính là, xung quanh hư ảnh dĩ nhiên còn có 18 đạo bạch sắc quang quyển treo lơ lủng, nhìn thật kỹ, những quang quyển này là do một đám ký hiệu cổ quái cấu thành, những ký hiêu này giống như có sinh mạng vậy chậm rãi nhúc nhích.
Đây chính là một phần ý thức của người thủ hộ không gian.
"Ngươi! Là ai?"
Âm thanh của hắn vang lên, Tang Thiên không có trả lời, mà nhùn ký hiệu quanh người hắn.
"Ta có thể cảm giác được ngươi rất mạnh."
Uh? Tang Thiên hỏi:" Ý thức của ngươi cũng không có hoàn toàn hỗn loạn?"
"Không có! Bất quá cũng không sai biệt lắm." Lần này âm thanh của người thủ hộ không gian vô cùng bình thản, nhưng vẫn tang thương như trước.
"Ngươi không nhớ rõ chính mình là ai?"
"Rất mơ hồ, không thể nhớ."
"Vậy bản thể của người." Tang Thiên không xác định hỏi:" Ngươi có thể cảm ứng được bản thể của mình không?"
"Hòan toàn không cảm ứng được, bất quá trong không gian này không có ai có thể hủy diệt được bản thể của ta!" Người thủ hộ không gian tứ chi mở rộng, tóc tai bù xù, cũng không thèm để ý tới, cứ như vậy là lẳng lẵng lơ lủng:" Bản thể của ta chắc là bị thương rất nặng."
"Ngươi thật là thẳng thắn."
Tang Thiên không nghĩ tới hắn sẽ nói ra với mình.
"Ta mặc dù có rất nhiều chuyện không thể nhớ tới, nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi, ngươi đối với ta không có ác ý."
"Không nhất định là như vậy." Tang Thiên đi tới phía trước, nhìn xung quanh tháp, nói:" Vài chục năm trước trong Thông Thiên tháp này ta có không ít cố nhân, bọn họ đều chết trong tay của ngươi."
"Ngươi nếu biết ta là người thủ hộ không gian, vậy nên rõ, là ngươi căn bản không thể giết ta."
"Ngươi thật ra cũng không ngốc!" Tang Thiên cưòi cười:" Món nợ này xem như nể mặt Chu Tước." Nhìn ký hiệu trong quang quyển này, lại nói:" Ý thức của ngươi còn rõ ràng như vậy, chẳng lẽ không muốn đi ra sao?" Vừa nới, bàn tay vừa nhẹ nhàng chạm vào ký hiệu trong quang quyển, vừa chạm vào liền thu hồi.
"Con mẹ nó thật là âm hiềm, dĩ nhiên là ký hiệu từ năng lượng biến dị, ta nói ngươi như thế nào mà đàng hoàng không dám động như thế, thì ra là vậy."
Lực lượng người từ luyện có lẽ là rất mạnh, nhưng cùng so sánh với năng lượng tự nhiên, căn bản là không đáng nhắc tới.
Mà năng lượng biến dị là một trong những năng lượng tự nhiên.