Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu lạc bộ Yêu Nguyệt tọa lạc tại phía động Prague, chiếm diện tích có chút lớn, dưới bầu trời đêm,

nhìn câu lạc bộ Yêu Nguyệt từ xa phảng phất như ánh trăng dưới mặt đất vậy, xung quanh nó có hơn

mười tòa thành lớn nhỏ bất đồng, cẩn thận quan sát, có thể nhìn thấy mỗi một tòa thành đều tràn ra

một chút điểm tinh quang chậm rãi tụ tập về phía câu lạc bộ Yêu Nguyệt, Tang Thiên ngửa đầu lên

nhìn câu lạc bộ Yêu Nguyệt, trên đỉnh câu lạc bộ Yêu Nguyệt có một viên cầu tỏa ánh sáng nhạt, mặt

ngoài quang cầu ngẫu nhiên có một đạo lưu quang xẹt qua, rồi sau đó, bay lên, Tang Thiên nhìn về

phía ánh trăng trên bầu trời, ánh trăng thoạt nhìn rất tròn, tựa hồ qua vài ngày nữa, nó sẽ đạt tới một

đường tròn hoàn mỹ nhất, mà quang cầu trên đình câu lạc bộ Yêu Nguyệt giống như đối lập so với

ánh trăng vậy.

Cả câu lạc bộ Yêu Nguyệt đều được bao phủ bởi một bức tường không khí có mật độ vô cùng lớn,

người thường căn bản không thể xông vào trong đó, Tang Thiên giơ tay lên chạm vào bức tường

không khí vô hình đó, ngón tay chạm nhẹ vào mặt ngoài, đầu ngón tay xuất hiện ánh sáng nhạt, ánh

sáng nhạt vừa lóe lên liền biến mất trong nháy mắt.

Tang Thiên lúc này liền dừng lại, nhìn vào ngón tay mình, lắc lắc đầu, lẩm bẩm nói:" Năng lượng của

lão tử đang thụt lùi từ từ!"

Tang Thiên chín lần niết bàn, chính lần sống lại, lần này sau khi sống lại, thân hình cường hãn của

hắn sớm đã đạt tới tiên thiên, căn bản không cần chủ động tu luyện, chỉ khi ngủ, năng lượng sẽ lấy

tốc độ điên cuồng khôi phục, nhưng mà khi năng lượng của hắn gia tăng đến gần đột phá thập cấp,

ngay sau khi Tang Thiên đem ý thức nguyên cùng tánh mạng nguyên của bản thân kết hợp, làm dẫn

động đến thẩm phán chi chung, lần đầu tiên thẩm phán còn không có cảm giác gì, lần thứ hai thẩm

phán thân thể, năng lượng lại giảm xuống đến sáu bảy cấp.

Không chút khoa trương mà nói, lấy năng lượng hiện tại của Tang Thiên mà nói, chẳng khác nào

cao thủ cấp 6-7 ở thế giới này, sự thật chính là như thế, bởi vỉ hắc mang của hắn căn bản không

phải là một loại năng lượng, mà là một loại ý, một loại ý tử vong, hủy diệt, tịch diệt đến từ tử diệt tịch

chi long.

Tang Thiên cũng không cần quan tâm năng lượng bản thân có thụt lùi hay không, bởi vì hắn đã từ rất

lâu không có sử dụng tới năng lượng, tại vô tận thế giới, bởi vì hắn không phải là thiên nhân, cho nên năng lượng đã bị hạn chế, duy chỉ có hắc mang mà tử diệt tịch chi long mang tới mới có thể

giết địch.

Lấy bản lãnh của hắn, chỉ cần dựa vào năng lượng cấp 6-7 cũng có thể mở ra tường không khí này,

chỉ là có chút phiền toái mà thôi, suy nghĩ một chút, tay phải vung lên một lần nữa, bất đồng chính là,

lần này đầu ngón tay của hắn xuất hiện hắc mang, giơ ngón tay lên, chỉ vào bức tường không khí vô

hình, tường không khí lập tức bị chấn động, hắc mang điên cuồng cắn nuốt, mật độ không khí quanh

ngón tay càng ngày càng nhỏ.

Cảm giác đã không sai biệt lắm, Tang Thiên lắm mình tiến vào trong đó.

Mặc dù câu lạc bộ Yêu Nguyệt là do Yêu Nguyệt thành lập, nhưng mà Tang Thiên đối với câu lạc bộ

này cũng không quen thuộc, bởi vì sau khi hắn ngủ say lần thứ 9, câu lạc bộ Liên Bang còn chưa ra

đời và phát triển, chỉ một lần gần đây, là do Nhan Phi dẫn hắn tiền vào.

Đây là một gian điện phủ vô cùng rộng lớn, điện phủ trống trơn, đứng ở bên trong nhìn lên, giống

như một tòa tháp cao ở bên trong vậy, vách tường xung quanh, trên mặt đều có những phù văn đủ

các loại hình thù kỳ quái khác lạ cùng phù văn đồ án.

Tang Thiên nhớ rõ Yêu Nguyệt trong lĩnh vực phù văn có thiên phú cực cao, những đồ án cùng phù

văn trên vách tường, thậm chí có cái ngay cả hắn cũng xem không rõ, sự tuyệt vời của phù văn nằm

ở chổ sáng tạo cùng thay đổi, Tang Thiên mặc dù cũng một mực nghiên cứu, nhưng lĩnh vực phù

văn quả thật có chút quá phức tạp, tại vô tận thế giới, có mấy lão quái vật trăm ngàn năm trầm me

trong việc nghiên cứu hàm nghĩa của một loại phù văn. Nhíu mày nhìn phù văn, đột nhiên cảm ứng

được một cổ khí tức đang tới gần, xoay người nhìn lại.

Tên vách tường một đồ án bất quy tắc đột nhiên xuất hiện ánh sánh nhạt, trong nháy mắt một đạo

bạch quang từ trong đó xuất hiện, bạch quang biến mất, xuất hiện một người. "Là anh? Tang

Thiên?" Nữ nhân này mặc một bộ trường bào cổ điển, máu tóc dài mảu đen buông xuống sau lưng,

chính là Nhan Phi. "Như thế nào? Cô cũng muốn tới đây tìm náo nhiệt sao?" Tang Thiên thản nhiên

nhìn chằm chằm Nhan Phi, hắn đối với Nhan Phi không có hảo cảm gì, cũng không phải vì không

vừa mắt đối phương. "Ta đến nơi này là vì thủ hộ."

"Nhân linh địa khí của Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường mở ra, ngươi không có thủ hộ, cần gì tới

nơi này thủ hộ." Nhìn Nhan Phi, Tang Thiên giễu cợt cười một tiếng. "Như thế nào? Chẳng lẻ thánh

thiên nhân ngươi bắt đầu nhân thức về tổ tông?"

Nhan Phi sử dụng phân thân thuật đi tới thể giới này muốn làm cái gì, Tang Thiên không muốn nghĩ

cũng không có hứng thú biết, hơn nữa hắn đối với thánh thiên nhân sinh sống tại vô tận thế giới thật

sự không có hảo cảm gì, mẹ nó! Nếu như không có nhân loại, làm cái gì có thánh thiên nhân, hiện tại

bọn thánh thiên nhân tại vô tận thế giới rất lợi hại, không chỉ có khinh bỉ nhân loại tiến hóa thành

thiên nhân, lại còn tùy ý giết những nhân loại trong các tiểu thế giới khác.

Dứt lời, Tang Thiên liền giơ tay lên vẻ một bức phù văn, rất nhanh, đồ án vách tường bên cạnh hắn

liền lóe sáng lên trong nháy mắt, Tang Thiên lắc mình biến mất.

Tang Thiên mặc dù đối với câu lạc bộ Yêu Nguyệt không quen thuộc lắm, nhưng hắn đối với bản

thân Yêu Nguyệt lại vô cùng hiễu rõ, thông qua đồ án trên vách tường liền rất dễ dàng tiến vào trong

phòng tĩnh tu của Yêu Nguyệt. Trong phòng rất sạch sẽ, không có một hạt bụi, có một cái giường

không biết do ngọc thạch gì làm ra. "Ta từng đáp ứng Yêu Nguyệt, thủ hộ nơi này." Nghe vậy, Tang

Thiên xoay người, liếc mắt nhìn nàng một cái thật sâu. "Đó là mật thật của Yêu Nguyệt, anh..." Nhìn

thấy Tang Thiên hướng trong phòng mật thất đi tới, nàng vốn định lên tiếng ngăn cản, nhưng đột

nhiên nghĩ đến quan hệ của Yêu Nguyệt cùng Tang Thiên, liền không lên tiếng nữa. Trong mật thất vô

cùng đơn giản, chỉ có một cái bàn, một cái ghế, trên mặt bàn có một ít đồ vật thoạt nhìn rất quái dị,

trong đó một một quyển sách thủy tinh làm cho Tang Thiên chú ý.

Sách thủy tinh tại vô tận thế giới là một đồ vật rất bình thường, chủ yếu là dùng để ghi lại những phù

văn đặc thù, bên trong có một đoạn phù văn, Tang Thiên vỗ về nhẹ lên phù văn này, thậm chí có thể

cảm giác đựoc một cỗ ba động vô cùng quen thuộc. Đây là bức phù văn của Yêu Nguyệt. Ký ức,

đây vốn là tên của sách thủy tinh này, mà đoạn phù văn bên trong là một đoạn trí nhớ của Yêu

Nguyệt.

Tang Thiên thong thả vỗ về đoạn phù văn trên sách thủy tinh, trong đầu giống như xuấy hiện một

đoạn phim ngắn về kí ức mà Yêu Nguyệt lưu lại trong sách thủy tinh vậy. Tang Thiên thật sự không

ngờ Yêu Nguyệt dĩ nhiên đem toàn bộ ký ức của nàng ghi lại tại chỗ này, một đoạn ký ức phảng phất

như làm cho hắn nhớ lại đoạn thời gian từng cùng Yêu Nguyệt ở cùng một chỗ.

Không biết trải qua bao lâu, Tang Thiên rốt cuộc cũng mở mắt ra, ánh mắt cho chút phức tạp, nội

tâm càng có chút áy náy, lắc đầu, than nhẹ.

"Nàng..." Tang Thiên suy nghĩ một chút, cũng không có nói ra, cho tới nay, hắn đối với tình cảm của

bản thân đều che dấu rất sâu, cũng rất ít khi trực tiếp đối mặt, bởi vì hắn lo lắng bản thân sẽ rơi vào

trong đó, bởi vì hắn biết nữ nhân có quan hệ với hắn đều có kết quả là biến mất.

Nhiều năm trôi qua như vậy, vốn tưởng rằng bản thân rất là hào hiệp, hiện tại nhìn thấy ký ức của

Yêu Nguyệt, nội tâm không khỏi dân lên một chút áy náy đối với Yêu Nguyệt.

Tiếp tục nhìn đoạn ký ức này của Yêu Nguyệt, đột nhiên, hắn nhíu mày nói:" Christine dĩ nhiên là thân

muội muội của Yêu Nguyệt?" Bên trong sách thủy tinh ngoại trừ một số chuyện mà Tang Thiên biết,

còn có một ít chuyện khác về Yêu Nguyệt, làm cho hắn không nghĩ tới là, Christine dĩ nhiên là thân

muội muội của Yêu Nguyệt, hơn nữa từ trong ký ức của Yêu Nguyệt, nàng dường như đối với muội

muội của mình rất là yêu thương.

"Uh." Nhan phi gật đầu, nhẹ giọng đáp lại. "Khi Yêu Nguyệt rời đi, ta từng đáp ứng nàng thủ hộ nơi

này, hơn nữa... Còn chiếu cố Christine." Vừa nói, ánh mắt của Nhan Phi cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

"Vài ngày nữa lúc trăng tròn, chính là lúc câu lạc bộ Yêu Nguyệt không trọn vẹn, Christine sẽ dẫn

người xông vào. Hiện tại tâm lý của ta cũng rất mâu thuẫn, không biết nên làm như thế nào."

Christine là chính là người đứng đầu Prague, Tang Thiên từng nghĩ tới nàng ta có thể có quan hệ

huyết thống với Yêu Nguyệt, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới nàng ta dĩ nhiên là thân muội muội của

Yêu Nguyệt. "Yêu Nguyệt rất là thương nàng ta..."

Âm thanh của Nhan Phi vang lên, Tang Thiên lắc đầu, từ trong sách thủy tinh nhìn thấy ký ức của Yêu

Nguyệt, hắn làm sao có thể nhìn không ra Yêu Nguyệt đối với Christine rất là yêu thương. Nhưng

mà...

Ai! Nếu như không có nhìn sách thủy tinh của Yêu Nguyệt, rất có thể đêm này Tang Thiên sẽ giết

chết Christine. Nhưng hiện tại sau khi biết được, xuất phát từ sự áy náy đối với Yêu Nguyệt, không

khỏi làm cho hắn cảm thấy đau đầu. Đem sách thủy tinh đóng lại, Tang Thiên không muốn tiếp tục

xem nữa, đang muốn rời đi, đột nhiên dừng lại nói:" Ngươi tới nơi này đánh nhau, dẫn theo mấy

tiểu cô nương?" "A!" Nhan Phi có chút ngây người, rồi sau đó mới trả lời. "Còn có những người

khác." "Ngươi đi xử lý chuyện của Christine đi, ta sẽ giết những người đó, thế nào?" Nhan Phi lắc

đầu bất đắc dĩ cười khổ. "Nếu như không phải đã đáp ứng Yêu Nguyệt, ta đã sớm giết chết

Christine rồi." Sắc mặt Tang Thiên có chút sầm xuống, đi tới gần nói:" Xử lý một người, cũng không

nhất định phải là giết, có rất nhiều phương pháp."

"Vậy tại sao ngươi không đi xử lý." Nhan Phi vốn muốn nói với hắn như vậy, bĩu muôi, vốn định

mượn cơ hội này trêu chọc Tang Thiên, nhưng đột nhiên nghĩ đến tính tình của Tang Thiên rất quái

dị, nghĩ đến dâm uy của Tang Thiên, Nhan Phi vẫn nhịn lại không có nói ra.

"Quên đi." Tang Thiên phất tay, mới vừa từ trong câu lạc bộ Yêu Nguyệt đi ra, đột nhiên, hai mắt tối

sầm lại, nói:" Dĩ nhiên là huyết tế, là ai đang huyết tế? Thế giới này có huyết tu sao?" Dứt lời, Tang

Thiên bay nhanh đi.

Nhân loại tiến hóa lên cũng không phải chỉ có một loại là thiên nhân, thiên nhân chỉ là một loại tiêu

chuẩn mà thôi, ngoại trừ cái đó ra, nhân loại còn có thể tiến hóa thành chủng tộc khác, bất quá,

phương pháp tiến hóa khác cũng quá mức hưng tàn, quá mức tàn nhẫn cùng thị huyết, mà hấp

huyết quỷ chính là một trong số đó.

Tại vô tận thế giới, có vô số tiểu thế giới, trong đó có không ít nhân loại sống trong tiểu thế giới đó,

bọn họ vốn sinh hoạt rất hạnh phúc, nhưng bởi vì sự tồn tại của huyết tu, cuối cùng nên làm cho nhân

loại trong thế giới đó diệt vong, các huyết tu vì tiến hóa thành hấp huyết quỷ, mà tàn sát đồng bào,

hấp thu máu của đồng bào, cho nên, hấp huyết quỷ đều là tồn tại bị cấm, thuộc về loại yêu ma dị tộc.

Trong ấn tượng của Tang Thiên, thế giới này chưa từng có huyết tu, mà mới vừa rồi rõ ràng chính là

huyết tế, hơn nữa hắn vô cùng rõ ràng, nếu như thế giới này xuất hiện huyết tu, một khi tràn lan, vậy

thì...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK