Nếu như nói trên thế giới nhỏ bé này sức mạnh nào là mạnh nhất, đương nhiên là sức mạnh tự nhiên, ai có thể nắm giữ được sức mạnh tự nhiên, thì người đó chính là chúa tể.
Nhân loại không thể trực tiếp nắm giữ sức mạnh tự nhiên, bất quá từ khi văn minh nhân loại phát triển đến nay, nhân loại đã nghiên cứu ra sử dụng các thiết bị khoa học kỹ thuật để nắm giữ sức mạnh tự nhiên, Cửu Thiên Các lôi vân phong bạo, Thánh Đường Thánh Quang tịnh hóa chính là loại thiết bị này. Nguyên tố là một trong các loại sức mạnh tự nhiên. Lôi vân phong bạo cùng Thánh Quang tịnh hóa, là thuộc về loại vũ khí nguyên tố, đây là thủ đoạn thông qua trang bị khoa học kỹ thuật đặc thù tiến hành ngưng tụ nguyên tố bên trong không gian, vì thế sinh ra năng lượng, lực sát thương cực kỳ cường hãn, có khả năng hủy thiên diệt địa. Hơn nữa thông qua ảnh hướng của thiết bị khoa học hoàn tòan có thể nắm giữ hoàn hòan loại sức mạnh này, phạm vi công kích nhỏ, phạm vi công kích lớn, tọa độ mục tiêu cũng có thể nhắm chính xác tới 90%. Ngay lúc này, thành thị Wirral, Sở gia, trên không trung.
Ầm ù ù. Tiếng sấm đinh tai nhức óc không ngừng vang lên giữa không trung, một đám mây đen quỷ dị đang lấy tốc độ điên cuồng ngưng tụ lại, áp súc lại, bàng trướng ra, bên trong mây đen có thể nhìn thấy rõ ràng những ánh chớp hỗn loạn màu lam, mỗi một đạo tiếng sấm vang lên, tốc độ bành trướng của mây đen lại càng kinh khủng, vô số tia chớp bên trong mây đen. Cả Sở gia hoàn toàn bị đám mây đen này bao trùm vào trong hắc ám.
Quỷ dị chính là, trung tâm Sở gia mặc dù bị hắc ám bao phủ đột nhiên lóe ra một đoàn ánh sánh màu trắng vô cùng chói mắt, ánh sáng màu trắng này không ngừng hướng bốn phía lan tràn ra, bao phủ khắp Sở gia. Tần suất lóe ra của đoàn ánh sáng màu trắng này càng lúc càng nhanh, tần suất xuất hiện một vòng sáng cũng vô cùng nhanh.
Thoáng chốc!
Ầm ù ù.
Một trận tiếng sấm nổ vang lên, trên không trung mây đen bắt đầu kịch liệt rung động. Trong nháy mắt, vô số đạo tia chớp hỗn loạn từ bên trong mây đen thoát ra, những tia chớp này mỗi một đạo cơ hồ đều đánh về phía Sở gia trong nháy mắt.
Tạp sát sát!
Đồng thời trong cùng lúc đó. Ánh sáng màu trắng bên trong trung tâm Sở gia càng ngày càng lớn hơn, đem Sở gia bao trùm vào bên trong, nhìn từ xa Sở gia tựa như thánh khiết chi thành trong truyền thuyết làm cho người ta không dám xâm phạm vậy, vừa lại giống như một bức tranh vậy hòan tòan bất động, hoàn tòan yên lặng, Sở gia vẫn là Sở gia trước kia, chỉ là vào giây phút này có thêm một tầng ánh sáng thành khiết mà thôi. Tất cả mọi thứ đều trở nên yên tĩnh.
Nhưng mà, một trận gió thổi đến, giống như muốn thổi bay bức tranh thánh khiết chi thành Sở gia vậy.
Đúng vậy! Là một trận gió thổi đến. Sở gia tất cả mọi thứ cũng tan biến theo gió, thậm chí ngay cả cặn bã cũng không còn.
Đúng lúc này, lôi vân phong bạo đã phủ xuống, vô số đạo tia chớp dữ tợn đã biến mất trên mặt đất của Sở gia, trước sau không tới hai ba giây, nơi này đã không thể gọi là đất nữa, mà phải là địa ngục viễn cổ.
Đồng thời, Cửu Thiên Các, tầng thứ 76, trong phòng chỉ huy.
Tất cả mọi chuyện phát sinh tại Sở gia đều được hiện ra trên màn hình, sĩ quan phụ tá cầm bản báo cáo đưa đến bàn làm việc của Dư Thiên Ngạo tướng quân nói:" Tướng quân, đây là kết quả quét hình. Trong phạm vi của Sở gia không có bất cứ dấu hiệu tánh mạng gì, cũng không có bất cứ tình huống dị thường nào, nếu như Wirral thật sự sống lại, tin tưởng dưới lôi vân phong bạo cùng Thánh Quang tịnh hóa cũng không có khả năng sống sót, đặc biệt đã cử người qua đó điều tra. Một lát nữa sẽ có báo cáo chi tiết hơn truyền đến."
Dư Thiên Ngạo gật đầu, tỏ vẻ hài lòng, tiện tay cầm lấy phần tài liệu, sau đó phân phó:" Ta muốn trong thời gian ngắn nhất điều tra tất cả tư liệu về Tang Thiên. Tình huống gia đình hắn, bằng hữu của hắn. Phàm những ai tiếp xúc qua người này đều phải điều tra rõ chân tướng, tiến hành thẩm vấn."
"Tướng quân, Tang Thiên đã chết rồi, ngài làm vậy làm gì?"
"Chết?" Dư Thiên Ngạo xoay người, hai mắt trừng lên, quát:" Chết là có thể giải quyết vấn đề sao? Chết. Liệu có thể miễn hết mọi trách nhiệm không? Ta vừa mới xem qua tư liệu của hắn, có vấn đề rất lớn, hơn nữa người này xuất hiện tại Sở gia không rõ mục đích, hiện tại ta hoài nghi hắn ở phía sau hỗ trợ làm Wirral sống lại gây nguy hiểm cho Liên Bang, lập tức đem người này liệt vào danh sách tội phạm."
Danh sách tội phạm truy nã. Bình thường chỉ có đối với những nhân vật có tính uy hiếp đối với quốc gia thì mới có thể xếp vào danh sách đó.
Sau đó trên bàn làm việc của stn lại xuất hiện một phần tư liệu của Nhiễm Linh, nói:" Đi xuống viết một phần báo cáo. Phó cục trưởng cục điều tra Nhiễm Linh trái lệnh quốc gia, cấu kết tội phạm Tang Thiên, có khuynh hướng phản quốc mãnh liệt." Nói xong, hắn tại trên tư liệu của Nhiễm Linh ghi chữ kém.
Sĩ quan phụ tá cũng không dám có dị nghị gì khác, hắn không biết cái tên Tang Thiên kia rốt cuộc có gây nguy hiểm gì cho Liên Bang không. Nhưng có một chút vô cùng rõ ràng, chỉ cần đem Tang Thiên liệt vào danh sách tội phạm là được, mặc kệ Nhiễm Linh có hay không có khuynh hướng phản quốc, chỉ cần cấu kết với Tang Thiên, chỉ một điều này thôi. Đến lúc đó coi như Nhiễm Linh đã gặp phiền toái rồi. Ở trước mặt tướng quân, ít nhất tại Cửu Thiên Các cũng không có người nào dám nói lời bàn tán.
"Nhan Phi!" Sau khi đợi sĩ quan phụ tá rời đi, hai tay của Dư Thiên Ngạo ấn lên bàn làm việc, lộ ra bộ mặt tươi cười dữ tợn. "Diệt từ một người chị em của ngươi, Nhiễm Linh, ta muốn nhìn xem sau này ngươi còn có thể cười được nữa hay không, có dám cùng ta công khai đối địch không, đây chỉ là bắt đầu."
Dư Thiên Ngạo đang vui vẻ nghĩ tới vẻ mặt phẫn nộ của Nhan Phi, đột nhiên nghe thấy âm thanh ồn ào bên cạnh. Nội tâm nghi hoặc, đi ra phòng làm việc, trên tầng lâu các nhân viên tựa hồ như đang bị cái nhìn có làm cho kinh hãi không ngừng. Đi vào trong phòng chỉ huy, nhìn vẻ kinh hãi khiếp sợ của các nhân viên, Dư Thiên Ngạo hét lớn:" Có chuyện gì xảy ra."
"Tướng, tướng quân! Không...không tốt!"
"Uh? Chuyện gì xảy ra?"
"Thành thị Wirral...Wirral bị hủy rồi."
Cái gì!
Dư Thiên Ngạo thần sắc cả kinh, lập tức đi lên phía trước hai mắt nhìn chằm chằm vào màn hình theo dõi, nội tâm trấn định của hắn ngay lúc này cũng không khỏi cảm thấy hoảng sợ, trung tâm thành thị Wirral không biết từ khi nào trong phạm vi một ngàn dặm đã bị sụp xuống, giống như có một trận động đất mãnh liệt khủng khiếp vậy, một cỗ năng lượng cường đại ba động khinh khủng từ trung tâm hướng ra bốn phía thành thị lan ra, nơi năng lượng ba động đi ngang qua, không có một ngọn cỏ nào còn sót lại, xé rách cả mặt đất. Cuồn cuộn quay cuồng, giống như mãnh thú hồng thủy đang rít gào vậy, tầng lầu cao trăm tầng cơ hồ trong nháy mắt đã bị cổ năng lượng ba động cường đại phá hủy, mọi người kinh hoàng hoảng sợ chạy trốn khắp nơi, nhưng tất cả đều bị cỗ năng lượng ba động cường đại này cắt nuốt không còn bóng dáng.
"Luồng năng lượng này, ngọn nguồn ba động của năng lượng này chính là bắt đầu từ Sở gia, ngắn ngủi trong ba phút đồng hồ đã phá hủy một phần tư thành thị Wirral, tướng...tướng quân."
Dư Thiên Ngạo nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong màn hình theo dõi, trên mặt không có bất cứ kinh hoàng gì, cũng không có bất cứ cái gì gọi là tự trách, chỉ có vô hạn phẫn nộ, ngay cả khóe miệng cũng đang không ngừng run rẩy.
Ngay lúc này, tất cả các nhân viên trong phòng đều nhớ lại cuộc nói chuyện lúc trước giữa Dư Thiên Ngạo cùng với cái người gọi là Tang Thiên kia.
Tên Tang Thiên kia dĩ nhiên là nói thật, luồng năng lượng ba động này đích thật là do lôi vân phong bạo đánh sâu vào Xích Lưu Ly ảo trận là sinh ra.
"Tang Thiên!!" Dư Thiên Ngạo huyết mạch bành trướng, sắc mặt tái mét, trên trán nổi đầy gân xanh. Nắm chặt hai tay. Nghiến răng nghiến lợi, một hồi lâu, hắn mạnh mẽ nén lửa giận trong lòng, thâm hít sâu một hơi, quát:" Hiện tại tra cho ta, ta muốn biết tất cả mọi thứ về Tang Thiên, tất cả! Phàm những ai tiếp xúc với hắn. Ta muốn biết trong lúc đó bọn chúng nói cái gì, ta muốn phàm những ai có liên quan đến hắn đều bắt lại cho ta, toàn bộ!"
Lúc này, trong một khu vực hắc ám thần bí.
Trong khu vực này thế giới là một khối, không có bầu trời, không có mặt đất. Không có thời gian, cũng không có không gian.
Bên trong khu vực hắc ám vô tận này, chỉ có quang mang màu vàng của quan tài thủy tinh, phát sáng ra xung quanh, còn có bốn pho tượng giống như người nhưng lại không phải là người thủ hộ bốn phía Đông Tây Nam Bắc quan tài thủy tinh, hai chân giang rộng. Tay cầm lợi khí, ngẩng đầu ưỡn ngực, mắt nhìn thẳng về trước.
Quan tài thủy tinh đã mở ra một nữa, bên trong tràn ngập ánh sáng màu vàng nhạt, ánh sáng nhạt này chảy xuống, chậm rãi biến mất. Theo thời gian trôi qua, ánh sáng màu vàng nhạt này dần dần tiêu tán. Có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong một người đang lẳng lặng nằm, người này gương mặt anh tuấn, có thể gọi là đương kim đệ nhất mỹ nam thế giới cũng không khoa trương. Chỉ là sắc mặt như máu, lẳng lặng nằm trong quan tài thủy tình, bất động, như người chết vậy, hoặc có thể nói hắn vốn là một người chết.
"Wirral! Wirral!"
Tang Thiên nhìn vào Sở Phi nằm trong quan tài gọi tên, nhưng lại không gọi hai tiếng Sở Phi, ánh sáng màu vàng nhạt bên trong quan tài thủy tinh đột nhiên bất động.
Sau đó, một giọng nói lạnh lùng trong trẻo nhưng lại vô cùng mờ ảo phảng phất như từ viễn cổ truyền đến vậy. "Ai?"
Âm thanh này mặc dù rất mờ ảo, nhưng vang vào trong tai Tang Thiên lại làm cho có cảm giác vô cùng quen thuộc, đồng thời cùng có một loại cao hứng.
"Là đại gia của ngươi." Tang Thiên nhịn không được mà mở miệng nói đùa một câu.
"Uh?" Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng kia có chút ngẩn ra, chợt có chút do dự nói:" Khi tức rất quen thuộc, ngươi...ngươi chẳng lẽ, chẵng lẽ là lão ca?"
"Ta kháo! Ta còn tưởng rằng ngươi bị ách nhĩ ma lạp kia hành hạ đến ngay cả một chút ý thức cũng không có."
"Dĩ nhiên là thật sự là ngươi." Âm thanh kia mặc dù mờ ảo như vậy, nhưng không còn trong trẻo lạnh lùng nữa, thậm chí có chút kích động, run rẩy. "Lão cả, người tại sao lại ở chỗ này?"
"Ai!" Tang Thiên than nhẹ:" Nói ra thì dài dòng lắm, nếu như có thể, lão tử đời này cũng không muốn nhìn thấy ngươi."
"Người lại bị nàng theo dõi sao?" Nhìn thấy hảo huynh đệ nhiều năm, trong nội tâm của Tang Thiên cũng xuất hiện một loại khát vọng tình cảm, đặt mông ngồi xuống trên quan tài thủy tinh, vừa lắc đầu vừa thở dài:" Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, lão tử có thể lại bị nàng theo dõi, biểu tử vô lương kia hình như muốn chơi lão tử."
"Đúng rồi, ngươi có đoán ra trong lúc ta ở trong mê tỏa nhìn thấy người nào không?"
"Người nào?" Tang Thiên hỏi.
"Đại ca."
"Cái gì!" Tang Thiên trong lòng kinh hãi. Sắc mặt trầm xuống:" Có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
Giọng nói của Wirral vang lên:" Ta cũng không biết, đại ca hẳn là xảy ra chuyện gì, nếu không hắn không có khả năng chạy đến mê tỏa, lúc ấy thời gian quá ngắn, ta căn bản không có thời gian hỏi."
"Hắn nói cái gì?"
Trên thế giới này người có thể làm cho Tang Thiên quý trọng không có nhiều lắm, trong đó có hai người huynh đệ kết bái của hắn.
"Đại ca bảo ta chuyển lại cho ngươi mấy câu. Không gian này đã thoát ly ra khỏi trục quỹ đạo của vũ trụ, bọn họ từ bỏ không gian này."
"Thoát ly trục quỹ đạo của vũ trụ?" Tang Thiên vô cùng rõ ràng nếu một không gian một khi thoát ly khỏi trục quỹ đạo của vũ trụ có nghĩa là gì, lập tức hỏi:" Có ý gì đây? Chẳng lẻ bọn nghiệt chướng kia muốn hủy quy ước?"
"Ta cũng không rõ ràng lắm."
Tang Thiên nhíu mày trầm tư, nhìn vào ánh sáng vàng nhạt trong quan tài thủy tinh, ánh sáng màu vàng nhạt đang dần dần tiêu tán. Một khi tiêu tán xong, Wirral sẽ rời đi, hắn biết thời gian của Wirral không còn nhiều lắm.
"Lão đại còn nói gì nữa không."
"Còn bảo ngươi cẩn thận Wet Darfur."
"Wet Darfur là ai? Tên này ta chưa từng nghe qua." Tang Thiên rất hiểu người đại ca mà mình kết bái, biết rõ đại ca nếu đã không để ý tới nguy hiểm xông vào trong mê tỏa tìm Wirral, bảo Wirral nói lại với mình, chuyện này tuyệt đối không nhỏ.
"Đại ca nói Wet Darfur ẩn núp ở trong không gian này, mục đích của hắn mà muốn hủy diệt hoàn tòan loài người, hơn nữa hắn còn đang một mực tìm ngươi."
"Wet Darfur!" Tang Thiên nhỏ giọng lẩm bẩm cái tên này.