Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh không có bạn gái! Tôi cũng không có bạn trai, không bằng, anh làm bạn trai của tôi nha?"

Hai tay Helen ấn lên ghế salon, hơi cúi người xuống, nghiêng đầu qua, ánh mắt nhìn chằm chằm thanh niên hắc y đang nằm ngửa trên ghế, trong lòng tràn đầy chờ mong, nàng chưa bao giờ trực tiếp như hôm nay, nhưng kì quái chính là nội tâm nàng dĩ nhiên không có một chút không ổn nào, giống như chuyện này vốn là như vậy.

Tang Thiên nằm ngửa ở trên ghế, cái ghế salon này không biết làm bằng gì nhưng rất mềm, Tang Thiên thật sự vô cùng uể oải, nằm ngửa ra, nghiêng đầu qua một bên, từ từ nhắm hai mắt lại, gác hai chân lên, nằm một tư thế thoải mái nhất. "Này! Này! Nói chuyện đi!" Nhìn thấy Tang Thiên không để ý tới mình, Helen lắc lắc bắp chân Tang Thiên.

"Tiểu muội muội, ngươi để cho ta ngủ một lát đi?" Tang Thiên nhíu mày lại, hai mắt đang nhắm lại mở ra, sau khi liếc nhìn nàng một cái lại nhắm mắt lại, thay đổi một tư thế khác, nói:" Có chuyện gì ngày mai hãy nói được không? Đừng nói là nói chuyện yêu đương, cho dù là ân ái cũng được!"

A! Helen nhẹ giọng kinh ngạc, khuôn mặt có chút ửng hồng, bĩu môi nói:" Ai muốn cùng anh ân ái!" Helen vừa mới nói xong, đột nhiên, Tang Thiên vốn đang nằm ngửa trên ghế salon liền đứng lên, nhìn vào khuôn mặt, nhìn vào ánh mắt bình tĩnh kia, trong lúc nhất thời, Helen không biết nên làm như thế nào.

Nhìn thấy Tang Thiên giơ tay lên, hơn nữa mục tiêu là bộ ngực của mình, Helen lại càng hoảng sợ, dưới sự kinh hãi liên tục lùi về phía sau, tức giận nói:" Ngươi muốn làm gì! Bổn cô nương không phải là loại con gái tùy tiện." Hai mắt của Tang Thiên nhìn chằm chằm vào bộ ngực căng tràn của Helen, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc. "Ngươi muốn làm gì!" Mặc dù mảnh áo kia của Helen hoàn toàn che phủ bộ ngực của nàng, không lộ ra bên ngoài một chút nào, nhưng nàng vẫn lấy tay che bộ ngực của mình lại, cẩn thận nhìn Tang Thiên. "Cái gì trên cổ cô vậy..."

Trên cổ? Helen nghi hoặc, cúi đầu nhìn một chút, lúc này mới thở ra một hơi, lầm bầm nói:" Nguyên lai là cái này, ta còn tưởng ngươi..." Trên cái cổ trắng nõn của Helen có một sợi dây chuyền, chuẩn xác mà nói cũng không phải là một sợi dây chuyền, mà là một đường nét làm thành một sợi dây chuyền rất nhỏ, hình dáng của dây chuyền này vô cùng cổ quái, trên mặt có khắc mấy cái ký hiệu người khác không thể hiểu được. "Dây chuyền trên cổ cô từ đâu mà có?" Tang Thiên nhìn chằm chằm. "Cái này..." Helen công chúa nhún nhún vai, nói:" Từ khi tôi sinh ra trên cổ tôi đã có như vậy, anh tin không?" Uh? Tang Thiên nghi hoặc khó hiểu. Helen cười nói:" Sự thật chính là như vậy, tôi cũng không biết đây là cái gì, dù sao tôi sinh ra thì đã có."

Hình dáng sợi dây chuyền trên cổ Helen, Tang Thiên vô cùng quen thuộc, hắn nhớ rõ lúc trước bản thân từng tự tay chế tạo một sơi dây chuyền tặng cho một nữ nhân tên là Hoàn Hề, mà sợi dây chuyền trên cổ Helen mặc dù không phải là thật, nhưng ký hiệu trên sợi dây chuyền đó, làm cho Tang Thiên tuyệt đối khẳng định đây là sợi dây chuyền do nắm đó hắn tự tay làm ra, bởi vì kí hiệu trên sợi dây chuyền đó là do hắn tự tay vẽ lên.

Về phần sau này Hoàn Hề đi nơi nào, Tang Thiên đã từng đi tìm, nhưng đáng tiếc là, Hoàn Hề cũng giống như những nữ nhân khác của hắn biến mất vô ảnh vô tung, nhưng tại sao sợi dây chuyền này lại xuất hiện trên người Helen? "Cô có quen một người nữ nhân tên là Hoàn Hề không?"

"Hoàn Hề?" Helen nghe cái tên này trong lòng kinh ngạc, lầm bẩm:" Hoàn Hề, Hoàn Hề, Hòan Hề..." Đang muốn lắc đầu ý bảo mình không biết, đột nhiên trong đầu nàng nổ mạnh một tiếng, làm cho Helen lâm vào trong mơ hồ, nàng dường như nghe được một giọng nói, một âm thanh vô cùng mờ ảo, vô cùng tĩnh mịch. "Không nên quên! Không thể quên. Vĩnh viễn cũng không được quên. Nhớ kỹ. Không nên quên! Nhớ kỹ hắn! Ngàn vạn lần phải nhớ kỹ hắn." Trong nháy mắt, Helen liền hồi phục lại tinh thần, nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt. "Làm sao vậy? Cô biết Hoàn Hề sao?"

"Hoàn Hề?" Helen có chút do dự, nàng không biết mới vừa rồi xảy ra chuyện gì, hình như nghe được âm thanh, cái gì mà không thể quên, không nên quên. Ảo giác sao? Helen vô cùng mờ mịt, lắc đầu:" Tôi không biết Hoàn Hề." "Không biết?" Tang Thiên càng thêm buồn bực. "Không biết? Làm sao có thể? Vậy sợi dây chuyền trên cổ cô từ đâu mà có?" "Tôi không phải đã nói rồi sao? Tôi từ khi sinh ra thì đã có."

Không biết là do quá mệt mỏi hay là do quá kinh ngạc, đầu óc Tang Thiên dĩ nhiên có chút hỗn loạn, xoa xoa cái trán, ngồi lại trên ghế salon. "Cô họ gì?" "Họ? Tôi không có họ, tôi gọi là Helen!" "Tại sao có thể không có họ." "Tôi là cô nhi." Helen nhỏ giọng có chút cô đơn nói:" Tôi từ nhỏ lớn lên ở Nam Hải, được một gia đình đánh cá nuôi dưỡng lớn lên."

Tang Thiên cảm giác được chuyện thật sự có chút quái dị, lập tức bắt đầu hỏi về rất nhiều chuyện về Helen, sau khi hiểu được không sai biệt lắm, Tang Thiên vẫn không thể đem Helen cùng Hoàn Hề liên lạc một chỗ, nhưng Helen tại sao lại có sợi dây chuyền này? Nhưng tại sao chỉ là đường vân? Tang Thiên cẩn thận nhìn qua sợi dây chuyền màu hồng nhạt trên cổ Helen, cũng không phát hiện có gì khác thường, cũng không phải là đồ đằng gì đó, cũng tuyệt đối không phải là hoa văn, giống như nó vốn thuộc về Helen vậy, hoàn mỹ không chút tỳ vết, hoàn mỹ đến mức không tìm ra được một chút tỳ vết nào. Chuyện gì xảy ra? Tang Thiên rất là khó hiểu, lại lâm vào trầm tư. Mà Helen lúc này cũng đã an tĩnh lại, nàng hình như cũng lâm vào trầm tư, suy nghĩ về ảo giác đột nhiên vừa mới xuất hiện vừa rồi. Không nên quên? Không thể quên?

Helen không biết mới vừa rồi xảy ra chuyện gì, hơn nữa nàng rất hoài nghi bản thân có phải là xuất hiện ảo giác thật không, nhưng mà, âm thanh tĩnh mịch kia làm cho Helen có cảm giác vô cùng quen thuộc.

Prague tọa lạc tại quần đảo Kai Haas trong hải vực Geel, hoặc có thể nói ảc quần đảo Kai Haas đều là của Prague.

Khi màn đêm phủ xuống, xung quanh đảo Prague xuất hiện đủ loại hình dáng thuyền buồm, đưa mắt nhìn tới có khoảng một trắm chiếc, không chỉ có đội thuyền này, trên hòn đảo nhò này còn có một lượng lớn đĩa bay, một đoàn tiểu hình đĩa bay lớn như toàn nhà hai tầng vậy, nhìn từ phía xa xa, có thể nhìn thấy vô số đĩa bay đang bao vây xung quanh Prague.

Từ khi Prague tuyên bố mở cửa đối ngoại, cơ hồ mỗi ngày đều có một lượng lớn u khách đi tới Prague du ngoạn, một là tới thưởng thức sự thần bí của một trong tam đại thủ hộ chi địa Prague, hai là hưởng thụ phong tình tại Prague, đương nhiên, nếu như ngươi có tư cách cũng có thể định cư tại chỗ này.

Mà lần này câu lạc bộ Yêu Nguyệt xuất ra phù văn đồ Yêu Nguyệt tinh thần triệu tập các thành viên của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, nghe nói thời gian phù văn đồ Yêu Nguyệt tinh thần xuất hiện là khoảng mười năm về trước, lúc ấy có một cái gọi là bách hoa tranh diễm! Hôn nay phù văn đồ Yêu Nguyệt tinh thần lại xuất hiện, mọi người đều không muốn bỏ qua cơ hội tốt này.

Phải biết rằng câu lạc bộ Yêu Nguyệt là tập trung tất cả mỹ nữ trong Liên Bang, chỉ riêng điều này thôi cũng đủ đề làm cho phần lớn các đấng mày râu gạt tới đây, cho dù không sờ được, cũng có thể nhìn cho no con mắt!

Bất quá sau khi mọi người đi tới Prague mới biết được, không có giấy thông hành tại Prague, ngoại nhân không được phép tiền vào. Thật là bi kịch!

Mọi người cũng chỉ có thể tụ tập xung quanh Prague, đàm phán với nhau, thương lượng xem làm sao để có được giấy thông hành để tiến vào.

Bất quá cũng có rất nhiều người đang tụ tập tại nghiễm tràng Prague, liếc mắt nhìn quan, chỉ nhìn thấy toàn người là người, có gần vạn người. Bọn họ ở chỗ này, tựa như fan hâm mộ điên cuồng vậy, đứng ở nghiễm tràng Prague cùng đợi đĩa bay đến.

Mọi người tụ tập ở chỗ này nguyên nhân rất đơn giản, phàm là đi bay đi tới Prague đều phải hạ xuống ở chỗ này, như vậy, mọi người liền có cơ hội nhìn thấy những nữ nhân thần bí của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, tỷ như Nhan Phi Cửu Thiên Các? Tỳ như Thánh Đường công chúa Đệ Nhị Linh? Tỷ như Nam Hải công chúa Helen? Tỷ như khuynh mị thiên hạ Lam công chúa? Cùng với các đại tiểu mỹ nữ khác.

Ngay lúc này, tất cả mọi người đều ngửa đầu lên nhìn bốn cái đĩa bay đang xoay quanh trên không trung nghiễm tràng Prague, bốn cái tiểu hình đĩa bay này nhìn cũng vô cùng xa hoa, giá trị cũng không thấp, đặc biệt là chiếc ở giữa, toàn thân có màu lam cũng không phải có hình vòng tròn như loại bình thường, như một chiếc tiểu hinh quân hạm vậy, quái dị chính là, ba cái đĩa bay hình tam giác khác đều đem chiếc quân hạm màu lam này vây vào chính giữa, đĩa bay quân hạm màu lam náy bất động, ba cái đĩa bay khác cũng bất động theo, chỉ cần cái đĩa bay quân hạm màu lam này vừa động, ba cái đĩa bay khác cũng động theo, quả thật là vô cùng quỷ dị. "Cái đĩa bay quân hạm màu làm ở giữa, nhìn như rất quen? "Ta biết! Ta biết! Đó là Lam Điệp Hòa của Lam công chúa! Đúng vậy! Tuyệt đối là Lam Điệp Hòa của Lam công chúa, ta trước kia đã từng nhìn thấy."

Nghe nói cái đĩa bay chính giữa là Lam Điệp Hòa của Lam công chúa, tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn.

"Đáng chết! Ba cái đĩa bay kia là ai vậy? Bọn họ đem đĩa bay của Lam công chúa vây ở giữa làm cái gì! Hỗn đản đáng chết!"

Mọi người tức giận la hét.

Không thể không bội phục nhãn lực của mọi người, đây đích thật là Lam Điệp Hòa của Lam công chúa.

Bất quá lúc này điều khiển Lam Điệp Hòa không phải là Lam Tình mà là Tiết Thiên Diệp.

"Ba tên hỗn đản đáng chết! Thật là tức chết ta mà, dọc theo đường đi đều đi theo chúng ta." Tiết Thiên Diệp tức giận tức giận mắng. "Lũ thái tử đảng hỗn đản này đi ra từ lúc nào, ba năm trước đây chế tạo tận thế đồ sát, còn không thể làm cho bọn họ hối cải sao!"

"Chúng ta hạ xuống." Lam Tình liếc mắt nhìn vô số người trên nghiễm tràng Prague một cái, thở ra một hơi. "Bên ngoài có rất nhêìu người, ba tên hỗn đản kia tốt nhất là không nên làm loạn, nếu không hình tượng thực nữ của người có lẽ sẽ bị phá hủy." "Hanh hanh!" Tiết Thiên Diệp nhăn mũi lại, chuẩn bị hạ xuống.

Trên nghiễm tràng Pragu, mọi người trừng mắt, nhìn Lam Điệp Hòa hạ xuống trên mặt đất, tất cả mọi người đều lẳng lặng chờ đợi. Đích! Cánh cửa khoang thuyền mở ra.

Dung mạo xinh đẹp khuynh thành, hai mắt giống như bảo thạch màu lam lộ ra mị hoặc vô tận, mái tóc dài màu lam chậm rãi buông xuống phía sau lưng, dáng người cao gầy mặc một thân trang phục màu lam, khuynh mị thiên hạ, Lam công chúa.

Tiết Thiên Diệp trực tiếp mặc một bộ đồng phục luyện công màu trắng, tóc tết đuôi ngựa, dung mạo của nàng không thể nói là kiều diễm, nhưng khí chất của nàng lại làm cho người ta vô cùng khó quên, đó là một loại khinh cuồng, chính là khí chất như vậy, đứng bên cạnh Lam công chúa khuynh mị thiên hạ nhưng không chút thua kém nào.

Lam Tình chính là Lam công chúa khuynh mị thiên hạ trong mắt mọi người, mà cái tên của Tang Thiên mặc dù không có vang dội như Lam Tình, nhưng cũng có không ít người nhận ra nàng, Thiên Huyễn Băng Vân Nhất Diệp Tri Thu, Tiết Thiên Diệp từ khi còn bé đã danh chấn Liên Bang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK