Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chỉ là nôn một chút máu thôi mà, không chết được đâu”

Nghe thấy Tang Thiên nói một câu hời hợt, Tô Hàm thật sự muốn xông tới lột tên tiểu tử này ra xem tim của hắn được làm bằng gì, sao lại có thể vô tình đến vậy. Năm người họ không ngừng nôn ra máu, mặc dù hiện giờ không chết được, nhưng thời gian càng lâu, chắc chắn sẽ nguy hiểm.

“Ngươi rốt cuộc đã làm gì bọn họ?”

Đây là điều mà Tô Hàm tò mò nhất muốn biết nhất. Cô chưa từng chứng kiến một người đang hôn mê mà vẫn còn những biểu cảm phong phú như vậy, hơn nữa còn tiếp tục nôn ra máu , “Còn hai ngày nữa, bọn họ phải tham gia thi đấu, ngươi….”

Nói được nửa câu đột nhiên ngừng lại, đôi mắt xinh đẹp của Tô Hàm mở thật to, chỉ thấy một chân Tang Thiên đá lên người Mạc Ngôn, tiếp đó là Dịch Phong, Vương Thiết, đạp năm người mỗi người một cái.

Tô Hàm đang định nói gì đó, lại phát hiện năm người Mạc Ngôn, Mộ Tiểu Ngư cùng một lúc cơ thể cử động, đứng thẳng dậy, bày ra tư thế chiến đấu của từng người.

“Chết đi!”

“Phá vỡ cho ta”

“Ta đập chết ngươi”

Năm người đồng thời bày ra tư thế chiến đấu, ngữ khí từng người rất hung ác, đến Mộ Tiểu Ngư cũng lớn tiếng quát, “Con rắn đáng chết, tất cả chết hết đi.”

Năm người như đang biểu diễn, lại giống như đang thực sự vật lộn với dã thú nào đó. Tô Hàm thật sự kinh ngạc, không hiểu chuyện gì, chỉ vào năm người hỏi: “Bọn họ….”

Tang Thiên một tay đánh lên một tiếng vang

Âm thanh của tiếng vang ấy rất cổ quái,giống như lời kêu gọi đến từ phương xa, trong nháy mắt đem năm người từ trong mộng hư ảo kéo trở lại. Năm người mở mắt ra con ngươi đều trong như bàn thạch. Sắc mặt mặc dù tái nhợt không chịu nổi, nhưng thần sắc lại lộ ra vẻ kiên định, cả người cũng lộ ra mùi sát khí ớn lạnh vô cùng mãnh liệt.

Nhìn thấy năm người, Tô Hàm quả thực không dám tin vào mắt mình. Cô xuất thân từ quân đội T9, đối với mùi máu tanh sát khí vô cùng nhạy cảm, cô không thể tưởng tượng, năm người này rốt cuộc đã trải qua việc gì, sao lại trong thời gian ngắn ngủn bốn năm ngày, thay đổi của năm người sao lại có thể lớn đến vậy?

Đây đâu phải là thành viên của đội Thiên Kiêu Mộng, hoàn toàn là anh tài của bộ đội chủ lực mới có mùi như vậy

“Các người….”

Giọng Tô Hàm vừa vang lên, vẫn còn chưa nói xong, năm người Mạc Ngôn, Mộ Tiểu Ngư toàn bộ ngã xuống, sắc mặt đau khổ không chịu được.

“Thông báo cho bác sĩ của phòng y vụ đến chở người, để họn nghỉ ngơi cho tốt hai ngày , sau hai ngày sẽ tiến quân tới Saint Roland.

Lần này dự tuyển thi đấu “Minh nhật chi tinh” tại liên bang do đệ nhất học phủ xưng danh là học viện quân sự thánh Roland cử hành, ủy ban tổ chức dự tuyển thi đấu lần này không hề chuẩn bị công khai với bên ngoài. Tuy là như thế, nhưng số học viên biết đến cuộc thi đấu này cũng không ít, đặc biệt là học sinh của học viện quân sự Saint Roland hầu như đều biết.

Ngày hôm đó, đoàn xe chuyên dụng của liên bang chở 36 trường cao đẳng học viện không ngừng tiến vào học viện quân sự Saint Roland.

“Ngươi còn chưa nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc đã làm gì họ, năm người bọn họ sao lại có thay đổi lớn như vậy? Ta dám khẳng định, bọn họ chắc chắn đã trải qua một trận chiến cả đời không quên được, nếu không ý thức chiến đấu của năm người bọn họ hoàn toàn không thể trong thời gian ngắn như vậy lại có thay đổi lớn đến thế.”

Thắng bại có lúc không chỉ có dựa vào sức lực đơn thuần, ý thức chiến đấu mạnh và yếu đôi lúc mới chính là mấu chốt của thắng thua, người có ý thức chiến đấu mạnh bất cứ lúc nào cũng có thể giữ được đầu óc tỉnh táo, vào thời gian chuẩn xác, địa điểm chuẩn xác phát huy sức lực đã chuẩn bị.

“Học viện quân sự Saint Roland quả là không hoa lệ bình thường”

Xuống xe, Tang Thiên híp mắt nhìn học viện quân sự Saint Roland có thể nói là hoa lệ nhất, xa xỉ nhất của liên bang, không kiềm được một tiếng cảm thán. Phong cách kiến trúc của ba học viện quân sự đều không giống nhau, Saint Roland thì hoa lệ, còn học viện quân sự Phương Đông lại đi vào con đường truyền thống, làm cho người ta có cảm giác rất khí thế, rất trang nghiêm.

“Ngươi rốt cuộc nói hay không?”

Tô Hàm quả thực muốn sụp đổ, hai ngày nay cô không nhớ rõ đây là lần thứ mấy cô cất lời dò hỏi, nhưng đáng chết, tên tiểu tử này không nói năng gì. Điều này cũng đủ khiến cho Tô Hàm tức giận, Nhưng quả thật cô rất tò mò, xuất thân từ bộ đội T9, cô quá hiểu ý thức chiến đấu đại diện cho cái gì. Nếu có thể trong thời gian ngắn nâng cao được ý thức chiến đấu của bản thân, vậy chẳng phải….

“Cô thật sự muốn biết?” Tang Thiên dừng bước

Tô Hàm gật đầu rất nghiêm túc, đôi mắt xinh đẹp chớp mắt nhìn.

“Vậy tối đến nhà cô đi”

“Đến nhà ta? Đến nhà ta làm gì?”Tô Hàm vô cùng hoài nghi, nhất thời có chút mù mịt.

“Ngươi hiểu được” Nói xong, xoay người bước đi.

“Ta không hiểu!” Vừa nói xong, Tô Hàm dường như ý thức được điều gì, lập tức thẹn quá hóa giận, khuôn mặt xinh xắn ửng hồng hung hăng căm tức nhìn trước mặt Tang Thiên đang bước đi rất nhanh, nghiến răng nghiến lợi “Tên khốn kiếp đáng chết”

Dự tuyển thi đấu “Minh nhật chi tinh” lần này không công khai ra bên ngoài, đương nhiên, các học viên của Saint Roland có thể thưởng thức đã mắt. Ngay lúc này, các học viên đang tập trung tại hai sườn, quan sát chiến đội chuyên chúc của 35 trường khác.

“Hì! Đó không phải là Tô Hàm hiệu trưởng mỹ nữ của Phương Đông sao? Quả nhiên là vô cùng xinh đẹp, nhìn cô ta nhiều nhất cũng chỉ đến 25 tuổi thôi. Vậy mà đã là phó hiệu trưởng của học viên quân sự rồi, thật là lợi hại. Ầy, nếu một năm trước, ta biết Tô Hàm sẽ đến Phương Đông đảm nhiệm chức hiệu trưởng, nói không chừng đã đến Phương Đông rồi.

“Ngươi, bỏ đi, đi rồi người nhà Tô hiệu trưởng cũng không xem trọng ngươi, biết Long Diệu chứ? Danh khí của hắn đủ lớn rồi chứ? Người cũng rất anh tuấn chứ, nhưng lại sao nào? Cuối cùng cũng bị khai trừ rồi

“Long Diệu? Các ngươi không biết sao? Nghe nói trước khi Long Diệu bị khai trừ, đã từng mang tất cả thành viên của Long Du Xã đến thao trường gây chuyện, cuối cùng bị huấn luyện viên mới của Phương Đông cho một trận. Ta nghe các anh em ở Phương Đông nói, lúc đó tân huấn luyện viên đó ra tay rất độc ác, trực tiếp đánh phế Long Diệu”

“Như vậy sao? ây, Tên tiểu tử đi bên cạnh Tô Hàm kia là tân huấn luyện viên của đội Thiên Kiêu Mộng Phương Đông sao?”

“ Tên tiểu tử kia nhìn có vẻ rất trẻ”

“Đâu chỉ có trẻ, mẹ kiếp! Nếu các người không nói, ta còn cho rằng tên tiểu tử kia là thành viên của đội Thiên Kiêu Mộng cơ”

“Thế gian này đều làm sao rồi? Một Tô Hàm còn trẻ như vậy đã là phó hiệu trưởng của học viên quân sự, bây giờ lại lòi ra một tên huấn luyện viên trẻ tuổi? Theo ta, tám phần là giữa bọn họ có bí mật gì đó không thể nói với người khác được”

Buổi sáng, trong hội trường rộng mở của học viện quân sự thánh Roland

Thành viên các đội của 36 học viện quân sự toàn bộ đã tới đông đủ, hiệu trưởng (chủ nhiệm) và huấn luyện viên ngồi ở trên cùng chiến đội của học viện mình, trước mặt quần chúng là một hàng hiệu trưởng, huấn luyện viên, người già, người trung tuổi, chỉ độc học viện quân sự Phương Đông hai bên hai vị trẻ tuổi ngồi ở đó, nhìn có vẻ rất không ăn ý.

“Tô hiệu trưởng, huấn luyện viên Tang, không ngờ chúng ta lại gặp mặt nhanh như vậy!”

Ngồi bên trái là học viện quân sự Ánh Rạng Đông, Nhạc Cơ lẳng lơ mỉm cười chào hỏi hai người. Lúc nhìn Tang Thiên, hai mắt tràn ngập sự hấp dẫn của Nhạc Cơ rất là phức tạp, cô vẫn luôn muốn biết, Tang Thiên rốt cuộc làm thế nào để nhận thức ra bản thân.

“Tang Thiên! Là ta! Phía sau ngươi”

Ngồi phía sau Nhạc Cơ là đoàn kỵ sĩ sáng chói danh tiếng lẫy lừng của Ánh Rạng Đông, Dạ Vô U nhỏ tiếng gọi tên Tang Thiên, thấy Tang Thiên giả bộ không nghe thấy, Dạ Vô U cay cay mũi, “Tên tiểu tử lại giả bộ không quen biết ta”

Mà bên sườn kia là Kiếm và Hoa hồng của Saint Roland, thành viên Ukraine, nhếch miệng cười nói: “Tên tiểu tử ngồi phía trước chính là tân huấn luyện viên của Phương Đông sao? Thật là nực cười, Mộ Viễn Sơn là lão hồ đồ rồi? Hay là nữ hiệu trưởng xinh đẹp kia có mắt không tròng, lại tìm một một người qua đường đảm nhiệm huấn luyện viên, thật là buồn cười chết mất.”

“Có gì đáng cười chứ, có bản lĩnh ngươi cũng đi đảm nhiệm chức huấn luyện viên đi, xem người ta có cần ngươi không?” Ngồi bên cạnh Ukraine, Elise mặc váy siêu ngắn, không chịu được lườm hắn một cái, “Ngươi nói sao, Fracis thân yêu”

Ngay lúc này, Francis cách đó bảy tám mét nhìn chằm chằm Dạ Vô U, thấy Dạ Vô U kêu tên người kia, Francis nắm chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm sau lưng Tang Thiên, ánh sáng điên cuồng lóe lên trong hai tròng mắt. Hắn mãi mãi không thể quên bảy ngày trước tại Phong Hội Tang Thiên đã mang đến cho mình hai lần sỉ nhục

Lúc ấy, Francis trước mặt mọi người đã mời Dạ Vô U khiêu vũ, nhưng Dạ Vô U lại đi đuổi theo Tang Thiên, sự sỉ nhục ấy Francis vẫn luôn ghi nhớ trong lòng. Lần thứ hai lại là không rõ vì đâu chịu buồn bực từ Tang Thiên, sỉ nhục, tuyệt đối là sỉ nhục. Francis đã nhẫn nhịn suốt một tuần liền, lần này cuối cùng hắn cũng đợi được cơ hội rồi.

Muốn làm chiến thần trẻ tuổi nhất trong liên bang, phải không ngừng khiêu chiến với đối thủ để chứng minh bản thân mình.

Những thành viên của chiến đội 36 trường này? Nói thật, Francis hoàn toàn không để tâm tới, mục tiêu của hắn là Tang Thiên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK