Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiễm Linh chạy xe vào một tiểu khu cao cấp hào hoa, chiếc xe mui trần đỗ ở trước môt tòa biệt thự. Tang Thiên có chút tò mò, bởi vì hắn cảm thấy hình như trước đây mình đã đến đây, bước xuống xe, nhìn tòa biệt thự trước mặt, đột nhiên nhớ ra, đây không phải là biệt thự của Tô Hàm sao, nhìn Nhiễm Linh yên lặng không nói gì đi vào biệt thự, Tang Thiên không theo sau đi vào, nhớ tới Tô Hàm, hắn không khỏi nghĩ tới trò hoang đường làm cùng Tô Hàm và Tiết Thiên Diệp trước đây.

Mặc dù Tang Thiên đã sống hơn nghìn năm, nhưng đối với chuyện nam nữ, hắn luôn tránh xa, bởi vì hắn biết tính đặc biệt của cơ thể mình, cũng rõ sẽ dẫn đến hậu quả thế nào, cho nên, từ trước tới nay, đối với phụ nữ, hắn luôn cố ý trốn tránh, cho dù là người phụ nữ trước đây, hay là Tô Hàm và Tiết Thiên Diệp bây giờ, hắn đều lựa chọn cách trốn tránh.

Bở vì trừ cách đó ra, hắn thật sự không có cách khác để giải quyết xử lý chuyện làm hắn vô cùng đau đầu này.

Không khỏi nghĩ tới thời gian đảm nhiệm huấn luyện viên của học viện quân sự Phương Đông trước kia, không có việc gì tới trêu chọc nha đầu Tô Hàm. Bây giờ nhớ lại đúng là một chuyện rất vui, đâu như bây giờ, vì chuyện của câu lạc bộ cả ngày đều bận rộn.

Khẽ than một tiếng, Tang Thiên dập tắt điếu thuốc trong tay, giẫm tắt, nhấc chân đi về phía biệt thự.

Tang Thiên không hề xa lạ với biệt thự của Tô Hàm, trước đây còn ngủ hai đêm ở đây, bài biện trong phòng khách vẫn như cũ, không có bất cứ thay đổi nào, quét dọn sạch sẽ, tràn đầy mùi con gái.

Nhiễm Linh đứng ở giữa phòng khách, tiện tay tháo kính râm ra, mi dài như dao gọt, giữa trán vô cùng anh khí, đôi mắt màu đỏ như đồng tử địa ngục vô cùng yêu dị, khiến người ta không rét mà run.

Xịch một tiếng, cửa phòng ngủ bỗng mở ta, một cô gái từ trong bước ra, cô có mái tóc dài màu xanh đậm, khuôn mặt xinh xắn động lòng người, đôi mắt màu xanh biếc như có thể câu hồn trong nháy mắt, cô gái không phải là Tô Hàm, mà là Lam công chúa, Lam Tình.

Lam Tình nhìn có vẻ hơi uể oải, cả người không sức sống, lúc thấy Tang Thiên trong phòng khách, cô bỗng nhiên ngẩn ngơ sửng sốt, “Tang Thiên? Ngươi…” , “Nhị tỷ, sao chị dẫn hắn tới đây?”

“Có lẽ hắn có thể giúp” Nhiễm Linh lại hỏi, “Tình hình tứ muội thế nào rồi?” Nói tới Tô Hàm, vẻ mặt vốn kinh ngạc lúc thấy Tang Thiên trên mặt Lam Tình bỗng biến thành lo lắng, “Nghiêm trọng hơn ngày hôm qua rồi.”

“Tô Hàm xảy ra chuyện gì?”

Mặc dù Tang Thiên vẫn luôn trốn tránh mọi cô gái có dây dưa với mình, nhưng không có nghĩa, hắn lạnh lùng vô tình không quan tâm không hỏi thăm.

Nhiễm Linh không trả lời, Lam Tình lại khẽ cắn môi, mở cửa phòng ngủ.

Trong lòng Tang Thiên nghi hoặc, sải bước vào trong phòng ngủ, lúc bước vào cửa, đôi mắt hắn vốn híp lại đột nhiên mở lớn, chỉ thấy Tô Hàm nhắm hai mắt lặng lẽ nằm trên giường, khuôn mặt vốn xinh đẹp lúc này tái nhợt không thôi, không chút sức sống, hai bên sườn cô rất nhiều khăn bông, trong đó có không ít cái đỏ thấm máu tươi, hai chậu nước đặt bên giường, một chậu nước sạch, chậu kia lại là màu đỏ.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Tang Thiên đi tới, cầm chặt cổ tay Tô Hàm

“ Bốn ngày trước đột nhiên tứ muội hôn mê, cách một đoạn thời gian lại nôn máu tươi, ta đã kiểm tra kỹ, tứ muội không hề bị bệnh gì. Hơn nữa cũng không hề có dấu hiệu bị thương nào, chỉ là cách mỗi đoạn thời gian, máu trong cơ thể cô ấy sẽ nóng bừng lên, sau đó tràn ra ở miệng, ta đã thử qua tất cả các cách, vẫn không thể chặn lại.”

Nhiễm Linh không có bạn, ngoài ba người chị em ra, thậm chí người thân cũng không có, cho nên, cô rất trân trọng tình chị em, hôm nay tứ muội đột nhiên xảy ra tình trạng quỷ dị này, cô dùng mọi cách, nhưng tứ muội vẫn không có chuyển biến tốt, Đại tỷ không biết đã xảy ra chuyện gì, mấy ngày này đều không liên lạc được, cô nhớ tới Tang Thiên, người đã từng giải trừ “Vô thượng dục dịch” mà vô số người không thể phá giải cho cô, vì thế sau khi thấy Tang Thiên bên ngoài khu Thiên Chi Lam, gần như không nghĩ ngợi gì liền dẫn hắn tới đây.

“Sao lại thế này?”

Đúng như những gì Nhiễm Linh nói, tình trạng cơ thể Tô Hàm rất bình thường, không hề có gì khác thường, chính lúc Tang Thiên đang nghi hoặc, đột nhiên cảm thấy không ổn, cơ thể Tô Hàm lặng lẽ nằm trên giường đột nhiên nhấp nháy huyết sương quỷ dị , huyết sương này giống như khí hơi bốc lên lúc nước sôi nhiệt độ rất cao.

Tang Thiên kinh ngạc khó hiểu, sống hơn nghìn năm, lần đầu tiên hắn gặp tình huống này.

Lập tức vung tay xẹt trong hư không, quần áo Tô Hàm không còn, Tô Hàm khỏa thân đỏ bừng không thôi, qua da thịt trắng noãn như ngọc thậm chí còn có thể nhìn rõ dòng máu nóng bừng đang chảy nhanh trong huyết quản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK