Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sợ cái không biết, bởi vì có rất nhiều tồn tại không thể xác thực, mà Tang Thiên là người, hắn cũng biết sợ. Không biết co phải là do sống lâu hay không, cũng không biết là do trên thế giới này có nhiều bí mật hay không, hắn đã không còn muốn ép buộc bản thân nữa, ép buộc rồi lại ép buộc, đơn giản chỉ là một quá trình đi tới giới hạn cuối cùng mà thôi. Ngàn năm qua hắn đã chán lắm rồi. Chín lần sống lại chín lần niết bàn. Hắn đã sớm vị vận mệnh vô lương ép buộc hết lần này tới lần khác đã không còn tính cách nóng nảy.

Vận mệnh, là một kỹ nữ vô cùng cường đại. Cường đại đến ngay cả súc sánh Thần Thánh hội nghị cũng không thể không cẩn thận. Vừa lo lắng thoát ly quỹ tích vận mệnh của bản thân. Lại lo lắng thuận theo quỹ tích vận mệnh của bản thân. Một khi thoát ly quỹ tích vận mệnh, nghĩa là tử vong. Thuận theo vận mệnh của bản thân đại biểu cho việc bị kỹ nữ vận mệnh tiến hành giày vò vĩnh viễn.

Vận mệnh là đáng sợ như vậy, nếu như Tang Thiên hoàn toàn không để ý đến chuyện này của Sở gia, Tô Hàm có thể sẽ chết, cho dù Tang Thiên lần này buông tha cho Tang Thiên, không để ý tới nhân quả, hắn tin tưởng chuyện này sẽ còn xảy ra tiếp, không cần hoài nghi. Bởi vì Tang Thiên từng thí nghiệm qua.

Ngươi buông tha, nàng sẽ lại lựa chọn ngươi. Ngươi lại buông tha, nàng vẫn như trước chọn ngươi, vĩnh viễn giày vò, cho đến khi ngươi tiếp nhận mới thôi.

Đây là vận mệnh, cho nên, Tang Thiên cho tới bây giờ đều tin tưởng vận mệnh của một kỹ nữ tạp chủng.

Lúc đêm khuya, trong một khách sạn xa hoa nhất thành phố Wirral, Tang Thiên tùy ý ngồi trên sàn nhà, gục đầu xuống tinh thần uể oải bộ dáng tựa như vừa mới bị cường bạo vậy. Tiện tay châm một điếu thuốc, hít vào một hơi thật sâu, chậm rãi phun ra.

"Mặc kệ kỹ nữ vận mệnh này vô lương hỗn đản như thế nào, tới ngày đó rồi tính."

Hút hết thiếu thuốc là, Tang Thiên hừ hừ đi vào trong phòng tắm.

Thành phố Wirral, trang viên Sở gia.

Sở Phi nhíu mày nhìn Trác Thanh đang hôn mê nằm trên giường, hỏi:" Trác Thanh như thế nào lại xuất hiện trong mộ vực?"

Một lão già mặc một bộ áo bào xám bên cạnh trả lời lại:" Ta cũng không biết, thiếu gia quen với nàng ta sao?"

"Chưa thể nói là quen biết, chỉ nhìn thấy mấy lần, Hắc Long trấn cùng Niếp Thanh Vân hợp tác, cũng muốn từ trật tự câu lạc bộ hưởng một phần, mà Trác Thanh chính là đại diện của Hắc Long trấn, là một trong tám đại trưởng lão của câu lạc bộ Vương Giả." Sở Phi nhớ lại tình hình lúc trước cùng Trác Thanh gặp mặt, nói:" Sở gia chúng ta cùng Trác gia Hắc Long trấn chó chút quan hệ sâu xa, hơn nữa Trác Thanh cũng biết được điều này, nàng như thề nào lại xông vào mộ vực? Tại sao lại biết được vị trí của mộ vực?"

"Cho dù nàng ta là con gái của Trác Long, nhưng nàng ta hiện tại có quan hệ cùng với Niếp Thanh Vân, không thể để nàng ta sống."

"Quên đi, sự tình đã như thế, cần gì giết nàng ta." Sở Phi lắc đầu, bắt đầu chữa thương cho Trác Thanh.

"Thiếu gia. Ngươi tại sao có thể bỏ qua như vậy?" A Phúc thoạt nhìn vô cùng lo lắng:" Nếu như ngươi bỏ qua. Vậy chẳng phải là tiện nghi cho Niếp Thanh Vân sao, lão gia tử bị quyền thế che mờ hai mắt, ngươi tại sao có thể buông tha."

Sở Phi thản nhiên mỉm cười, tiếp tục vì Trác Thanh mà chữa thương, nói:" Ta nghĩ lâu rồi, có lẽ gia gia đúng. Hắn làm như vậy, cũng là vì hưng suy của Sở gia."

"Thiếu gia! Ngươi..." A Phúc hít sâu vào một hơi, nói:" Đây là một âm mưu của Niếp Thanh Vân, mục đích của Niếp Thanh Vân là mật mã không gian của Sở gia."

"Tới lúc Niếp Thanh Vân lấy được mật mã không gian, mà Sở gia chúng ta có thể một lần nữa hưng thịnh, một khi Thiên Ưng thúc thúc chính thức trở thành người thừa kế ách nhĩ ma lạp. Hắn có thể sức mạnh của tổ tiên Wirral đại đế trong mộ vực, tin tưởng lúc đó Thiên Ưng thức thức sẽ làm cho Sở gia đạt đến một cấp độ mới."

"Hồ đồ! Thiếu gia! Ngươi thật hồ đồ! Ai cũng không biết tổ tiên Wirral rốt cuộc để lại trong mộ vực vật gì, không người nào biết, Cửu Thiên Các nghĩ như thế nào? Thánh Đường nghĩ như thế nào? Bọn họ tuyệt đối không muốn thứa dì của tổ tiên Wirral đại đế lưu lại xuất hiện trên thế giới này, tuyệt đối không cho phép, bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào để mà ngăn cản."

"Chỉ có tới lúc đạt được vật là tổ tiên Wirral đại đế lưu lại, Thiên Ưng thúc thúc mới có thể chân chính trở thành người thừa kế ách nhĩ ma lạp, cũng chỉ có thể như thế, Niếp Thanh Vân mới có cơ hội có được mật mã không gian, tin tưởng Niếp Thanh Vân đã tính toán nhiều năm như vậy, hắn chắc chắn sẽ có biện pháp đối phó với Cửu Thiên Các cùng Thánh Đưòng."

"Thiếu gia! Ngươi! Ngươi không thể buông tha!!" A Phúc nói đến kích động nước mắt đầm đìa. Nhìn thấy thiếu gia không một chút động lòng, nội tâm hắn tràn ngập bất đăc dĩ, đột nhiên tựa hồ nghĩ tới cái gì đó:" Đúng rồi, còn có Tô tiểu thư, ta đã điều tra qua, Tô Hàm cùng Lam công chúa cùng Nhiễm cục trưởng của sáu bộ thần bí có quan hệ không tệ, các nàng tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn! Chúng ta còn có cơ hội!"

Sở Phi không có trả lời lại, chỉ khẽ lắc đầu.

"Còn có người kia, Tang Thiên, hắn cùng Tô tiểu thư cũng là bằng hữu, hắn cũng tuyệt đối sẽ không để cho Tô tiểu thư chết đi, ngươi không phải luôn hoài nghi Tang Thiên là người là ngươi phải đợi sao."

"Tang Thiên?" Sở Phi hơi do dự một chút, lại lắc đầu:" Ta không thể xác định hắn có phải là người mà ta đợi hay không, mặc dù là vậy, người ta dựa vào cái gì mà giúp ta, huống hồ đoạn phù văn đó cũng không thể tin."

"Đoạn ký hiệu đó là do Diệu Thiện thượng sư lưu lại." "Diệu Thiện thượng sư xuất hiện là 29 năm về trước. Lúc đó ta còn chưa sinh ra, như thế nào có thể gặp qua, làm sao có thể có quan hệ với Tang Thiên như đoạn phù văn kia, ta mặc dù không hoài nghi Diệu Thiện, nhưng mà cũng không thể tin."

"Ai!"

A Phúc thở dài một tiếng thật sâu, nhắm mắt lại. Không còn nói bất cứ chữ gì, trong nháy mắt hắn phảng phất như già đi rất nhiều vậy. Ngồi một bên ngơ ngác nhìn trời.

Một hồi lâu, thanh âm có chút phức tạp của Sở Phi vang lên:" Đây có lẽ là vận mệnh." Nội tâm Sở Phi đột nhiên trầm xuống, hô hấp dồn dập, cả người tê dại.

"Thiếu gia, ngươi!"

Sở Phi lắc đầu, trong ánh mắt hiện một tia nghi hoặc, chợt cười khổ nói:" Không biết tại sao mỗi lần ta nhắc tới vận mệnh của người liền không thoải mái, hơn nữa còn sẽ tức giận một cách khó hiểu, chẳng lẽ là lão thiên chỉ dẫn ra không nên tinh vận mệnh? Ha ha ha!" Sở Phi tự giễu nói:" Sở Phi ta chỉ là phàm phu tục tử, có cái tu cách gì mà đi tranh đấu cùng vận mệnh."

"Không thừa nhận vận mệnh? Cả nhà chết, nếu như vận mệnh thật sự tồn tại, ta thật muốn hỏi thăm cả nhà nàng, cái vận mệnh đáng chết này?"

Sở Phi chugn quy cảm giác được trong lòng có một cổ oán khí vô cùng lớn, liên tục hít mấy hơi thật sâu, lúc này mới có thể đem oán khí ngăn lại, loại tình huống cổ quái này từ khi Sở Phi có ý thức đã tồn tại, Sở Phi sớm đã tập mãi thành quen, hắn không biết là chuyện gì xảy ra, có lẽ là di chứng của ách nhĩ ma lạp trớ chú.

Nhẹ di một tiếng, Sở Phi nói:" Có khách quý tới chơi, ta đi ra ngoài một chút, Phúc bá, phiền ngươi chiếu cố Trác Thanh một chút."

Ban đêm gió thổi nhè nhẹ vỗ về cây cối trong trang viên Sở gia, Sở Phi đứng ở đình viện, cười nói:" Diệp huynh ban ngày đã đi tới trang viên Sở gia. Tại sao hiện tại mới cùng lão bằng hữu chào hỏi."

"Cùng Sở Hoằng Thái nói chút chuyện."

Không hề có dấu hiệu nào, Diệp Minh Hiện xuất hiện, cả người mặc một bộ tây phục màu trắng hưu nhàn, dưới đêm tối, vẫn lộ ra vẻ lạnh lùng. Quanh người lại tràn ngập một loại khí thế cường hãn tùy ý làm cho người ta hít thở không thông. Diệp Minh Hiên cho tới bây giờ đều không che dấu sự cường đại của mình, vô luận là lúc trước hay là hiện tại, trong ắmt vĩnh viễn đều coi trời bằng vung, vô luận là đối mặt với một con kiến hôi yếu đuối, hay là đối mặt với Niếp Thanh Vân. Hắn cũng không có bất cứ biến hóa gì.

Đây là Diệp Minh Hiên.

Cùng với Diệp Minh Hiên bất đồng, Sở Phi mặc dù vô cùng tùy ý. Cho sù sắc mặt thoạt nhìn tái nhợt, thân thể suy yếu, nhưng sự tuấn dật của hắn cũng không phải bởi vì bớt đi.

Nếu như Diệp Minh Hiên là một ngọn lửa vô cùng cuồng bạo có thể thiêu đốt tất cả, thì Sở Phi chính là một cơn gió nhẹ phiêu dật, bất cứ lúc nào, hắn cũng làm cho người ta luôn có cảm giác nhu hòa như vậy.

"Sở Hoằng Thái nói ngươi muốn buông tha?" Diệp Minh Hiên nhìn Sở Phi đối diện, âm thanh xé gió vang lên, không mang theo bất cứ tình cảm gì.

"Đương nhiên!" Sở Phi mỉm cười nhìn thẳng hắn.

"Ta muốn biết nguyên nhân."

"Không có nguyên nhân." Sở Phi nhún vai:" Chỉ là muốn buông tha."

"Ta nghĩ ngươi sẽ vì chuyện này là không tiếc phải trả giá gì hết."

"Đó là ngươi, không phải ta."

"Oh?" Diệp Minh Hiên cười lạnh:" Nếu như Bolt, Lang Gia biết ngươi sắp chết, không biết bọn họ sẽ có cảm tưởng gì.

Bolt? Lang Gia!

Cái tên này không hề xa lạ với Sở Phi, đó là một đám Thái Tử đảng chính thức, cũng là một đám Thái Tử đảng đáng sợ.

Sở Phi không có trả lời, Diệp Minh Hiên tiếp tục nói:" Nếu như ngươi nguyện ý, ta hiện tại có thể làm cho khỗ não của ngươi hoàn toàn biến mất, không chỉ làm cho Sở gia của các ngươi vinh quang hơn. Đồng thời còn có thể giúp người hoàn tòan kế thừa ách nhĩ ma lạp trớ chú, là người kế thừa hoàn mỹ của tổ tiên Wirral đại đế các ngươi." "Là ý của ngươi hay là Niếp Thanh Vân?" Sở Phi mỉm cười hỏi?

"Đều giống nhau?"

"Điều kiện là gì?"

"Không có bất kỳ điều kiện gì, chỉ cần giao ra mật mã không gian."

"Ha ha ha!" Sở Phi mỉm cười.

"Ngươi là người thông minh, hẳn là rõ ràng. Mặc dù ngươi biến mất. Thúc thúc ngươi Sở Thiên Ưng sẽ chính thức trở thành người thừa kế ách nhĩ ma lạp, sau khi kế thừa Wirral đại đế, hắn cũng sẽ giao ra mật mã không gian. Cho nên nói, cho dù ngươi chết, căn bản cũng không thể thay đổi được kết quả này, đã như vậy, ngươi tại sao không trở thành chúa tể. Ta cũng không cho rằng Sở Phi người là một người truyền thống là một nam nhân cổ hủ."

"Ha ha, ngươi sai lầm rồi, ta thật sự chính là một người theo truyền thống một tên cổ hủ."

"Oh?" Diệp Minh Hiên đi tới, dừng trước mặt Sở Phi. Lại nói:" Sở gia thủ hộ không gian pháp tắc, mà pháp tắc thì không quản đến sống chết của Sở gia các người, ngươi còn bảo vệ nó thì có ý nghĩa gì, ta còn có thể nói cho ngươi biết. Không bao lâu nữa không gian pháp tắc sẽ hoàn toàn biến mất."

"Pháp tắc biến mất ra sao. Ta không biết, ta chỉ biết sau khi ta sinh ra câu nói đầu tiên ta được nghe là 'Sở gia chúng ta là người thủ hộ không gian pháp tắc'."

"Ta đang giúp ngươi." Diệp Minh Hiên xoay người sang chỗ khác, âm thanh cũng trở nên lãnh đạm đi rất nhiều.

"Cảm ơn, không cần."

Diệp Minh Hiên không có quay đầu lại, trực tiếp rời đi, thanh âm tiếp tục truyền đến:" Ta vẫn hy vọng ngươi có thể trở thành bạn của Diệp Minh Hiên ta, cùng nhau đối kháng Bolt, Lang Gia. Nhưng hiện tại, ta mới biết được, ngươi không xứng làm bạn cùng với Diệp Minh Hiên ta, ngươi đã muốn chết, lúc ta và người đối chiến, ta sẽ thanh toàn cho ngươi."

Đợi sau khi Diệp Minh Hiên rời đi, Sở Phi ngẩng đầu lên nhìn trời sao trong đêm, ánh mắt lãnh đạm như nước, hắn vĩnh viễn là hắn, sẽ không vì bất cứ nguyên nhân gì mà thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK