Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt trời chậm rãi mọc lên ở phương đông. Ánh sáng ôn hòa xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong một gian phòng ngủ hết sức đơn giản của câu lạc bộ Lão Niên, gian phòng ngủ này chỉ có một cái giường gỗ hơi khoa trương một chút mà thôi. Ngoài ra không còn cái khác, thậm chí ngay cả bàn cũng không có, trên cái giường gỗ, là một tên gia hỏa đang mặc quần lót nằm ở trên giường, nghiêng đầu, ngủ say, ánh sáng ôn hòa chiếu rọi lên trên giường. Làn da hắn có màu cổ đồng thậm chí mềm mại đến có chút yêu dị.

Đột nhiên.

Âm thanh ba ba rất nhỏ vang lên. Ngay sau đó đột nhiên xuất hiện một người. Đây là một nữ nhận mặc một bộ trang phục màu đen, chính là Nhiễm Linh đã tiềm ẩn nhanh tới chỗ này, sau khi trải qua nghĩ ngơi. Thân thể suy yếu của nàng mặc dù có chút chuyển biến tốt đẹp, nhưng khuôn mặt yêu dã vẫn tái nhợt như trước. Đôi mắt xích hồng đang nhìn cái tên đang ngủ say ở trên giường, cứ nhìn chằm chằm như vậy, khi hai mắt nhìn vào bức đồ đằng phượng hoàng có đường nét màu đỏ phía sau lưng, thì nàng không khỏi nhăn trán lại.

Tang Thiên đang nằm trên giường hai mắt có chút hé mở, liếc mắt nhìn nàng một cái, rồi nhắm lại, đưa tay cầm lấy cái mền che lại trên người:" Ta nói Nhiễm Linh đại tiểu thư cô lúc tới tốt xấu cũng phải gõ cửa chứ, trời còn sớm như vậy cô không nghĩ ngơi cho khỏe, chạy lung tung làm gì." Vừa nói, vừa lười biếng ngáp một cái, giơ tay lên mò mò bên cạnh, lấy một điếu thuốc lá màu đen đưa lên miệng, mồi hút.

Nhiễm Linh cũng không nói gì, vốn lúc trước nội tâm nàng có một bụng nghi hoặc, nàng nghi hoặc khi ở cung Bayer Dylan, bản thân sau khi bọ hôn mê, hắn là thế nào mà giải trừ được "chí tôn dục dịch" tiếng tăm lẫy lừng, mà những vết sẹo trên người mình, hắn làm như thế nào mà xóa hết được? Không biết, rất là hiếu kỳ, nhưng khi chính thức đối mặt với Tang Thiên, nội tâm nàng lại có chút khác thường, không biết là biết cảm giác gì, chỉ là không biết nên hỏi như thế nào.

Tang Thiên lười biếng nằm nghiêng ở trên giường. Bộ dạng nữa mê nữa tỉnh, cầm một điếu thuốc lá, hai mắt khép hờ, không biết là đang ngủ thiếp đi hay là đang làm gì.

Người bình thường sau khi tỉnh ngủ, tinh thần sảng khoái, mà Tang Thiên thì ngược lại, sau khi tỉnh ngủ là lúc hắn suy yếu nhất, bởi vì khi ngủ, thân thể hắn mặc dù không có vận động, nhưng máu, tâm thần thậm chí cả linh hồn cũng đang điên cuồng xoay tròn, hấp thụ, dung hợp trong khi ngủ khôi phục lại năng lưọng.

Một hồi lâu, Nhiễm Linh đứng đối diện cũng không có mở miệng, không phải nàng không muốn nói, chỉ là giới khắc này không biết nên nói cái gì.

"Ta còn có thể tới."

Một giọng nói có chút nhẹ nhàng truyền đến, thân ảnh của Nhiễm Linh liền biến mất vô ảnh vô tung.

Còn có thể tới?

Tang Thiên lắc đầu, lại ngáp một cái, hút vào một hơi, cả điếu thuốc đã bị hút gần hết, tùy tiên tìm một cái áo khoác vào. Sau khi rửa mặt xong, sờ sờ bụng, có hơi đói, suy nghĩ nên đi đâu ăn gì đó.

Trước cửa câu lạc bộ Lão Niên, Ác Nhân Cáp có chút nhịn không được mà khoát tay: "Tiểu cô nưong, giữa trưa cô hãy quay lại đây."

"Tại sao? Bây giờ không được sao?" Người con gái tay trái đang cầm văn kiện này vô luận là tướng mạo hay khi chất đều hết sức bình thường, tay phải đầy cái gọng kính màu đen lên hỏi:" Tại sao lại phải giữa trưa quay lại?"

Tại sao?

Ác Nhân Cáp cũng muốn biết tại sao, hắn không biết ông chủ có nhận người hay không, cũng không dám đi hỏi. Tựa hồ cảm giác được gì đó, hắn xoay người lại, nhìn thấy Tang Thiên đang đi tới nơi này, lập tức chạy tới:" Ông chủ, ông muốn chiêu nhận người sao?"

"Nhận người? Người nào?"

Tang Thiên có chút nhíu mày, Ác Nhân Cáp lập tức đưa tới một phần văn kiện, giải thích:" Bên ngoài có một tiều cô nương nói là đến đây xin việc, nói là câu lạc bộ chúng ta có thông báo nhận người."

Tang Thiên liếc mắt nhìn văn kiện, hắc! Thật là có chuyện như vậy, chỉ là không biết ai rổi hơi đi chơi trò này. Tang Thiên thành lập câu lạc bộ này mục đích chính là giải quyết vấn đề về trật tự câu lạc bộ, về chuyện khác, hắn không muốn để ý tới.

"Xin hỏi, anh là ông chủ của câu lạc bộ Lão Niên? Tôi gọi là Nhị Linh, đến đây xin là thư ký cho câu lạc bộ."

Nhị Linh?

Cái tên thật là cổ quái, không chỉ có Tang Thiên nhíu mày, mà ngay cả Ác Nhân Cáp bên cạnh cũng nhíu mày.

Họ Nhị này rất ít, cả Liên Bang cũng chỉ có một nhà, đó là một trong những con cá lớn của trật tự thế giới ngầm, cũng là một tồn tại mà Ác Nhân Cáp không dám đắc tội, bỡi vì hắn vô cùng rõ ràng tổ tiên của nhà họ Nhị này đều xuất thân từ thế lực hắc ám. Có thế gọi là một gia tộc, nắm trong tay không ít buôn bán lớn nhỏ ở trật tự thế giới ngầm.

Làm cho Tang Thiên nhíu mày không phải là bởi vì dòng họ Nhị đặc thù này, mà là khí tức của người con gái này. Cho dù người con gái này đã đem khí tức che dấu đến mức tận cùng, nhưng Tang Thiên vẫn có thể dò xét ra, hơn nữa hắn tin tưởng, bản thân cùng người con gái này trước kia tuyệt đối đã gặp mặt nhau, nghĩ đến đây, khóe miệng Tang Thiên xuất hiện một nụ cười quỷ dị.

"Nhị Linh? Xin làm thư ký?"

Người con gái gọi là Nhị Linh này gật đầu. Mỉm cười, rồi sau đó đem văn kiện trong người đưa ra, nói:" Đây là tài liệu của tôi." Tang Thiên mở văn kiện ra, xem xét tài liệu của nàng.

Nhị Linh, năm vừa mới hai mươi ba, mười ba tuổi gia nhập Ám Ảnh tiến hành luyện ám sát phục kích, mười lăm tuổi tiến vào Thiên Nhãn bồi dưỡng tình báo, mười tám tuổi tiến vào thánh đường, đối với trật tự câu lạc bộ có kiến giải đặc biệt, đối với một số trật tự thế giới ngầm có biệt một chút, không dám nói trên biết thiên văn dưới hiểu địa lý, nhưng cũng không kém bao nhiêu.

"Đây đúng là một phần tài liệu đặc biệt." Tang Thiên nhíu mày lẩm bẩm, mà Ác Nhân Cáp bên cạnh vẻ mặt lại tràn đầy kinh ngạc, tựa hồ đang kinh ngạc trước tài liệu cực kỳ khoa trương này, vốn người con gái họ Nhị này vô luận là tướng mạo hay khí rất đều vô cùng bình thường, cái này lám cho Ác Nhân Cáp cảm giác có chút kỳ quái, mà phần tài liệu của nàng càng khoa trương hơn, Ác Nhân Cáp cảm vô cùng hoài nghi độ chân thật của nó. Liếc mắt nhìn về phần tài liệu nằm trong tay Tang Thiên, làm cho hắn không thể tin được là, trên tài liệu của cô nàng này dĩ nhiên có không ít ký hiệu chuyên chúc.

Nhìn thấy những ký hiệu này, Ác Nhân Cáp thậm chí hoải nghi có phải nhìn lầm hay không? Bên trong có ký hiệu của Thánh Đường, ký hiệu của Thiên Nhãn, ký hiệu của Ám Ảnh, trời ah! Không thể nào? Chẳng lẽ tài liệu của cô nàng này là thật sao? Nếu không, làm sao cô ta có thể có được nhiều ký hiệu chuyên chúc như vậy.

Ký hiệu chuyên chúc, là ký hiệu xác nhận của mỗi cơ cấu, thứ này không có khả năng làm giả. Cũng làm không được.

Ác Nhân Cáp kinh hãi, nhìn kỹ Nhị Linh, lại nhìn Tang Thiên, phát hiện ông chủ tựa hồ đối với phần tài liệu này vô cùng hứng thú, hai mắt híp lại, khóe miệng nở nụ cười. Nhìn thấy vẻ mặt này, Ác Nhân Cáp mất tự nhiên lui về sau hai bước, từ sau khi bị Tang Thiên bắt trở về, hắn không phải lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt này. Nhưng mỗi lần nhìn thấy đều sẽ phát sinh một chuyện tình mà hắn không có khả năng thừa nhận.

Theo tiềm thức, Ác Nhân Cáp nuốt một ngụm nước miếng, lui về phía sau hai bước.

Khoảng nữa phút sau, lúc này Tang Thiên mới đóng văn kiện lại, ngẩng đầu lên hỏi:" Cô muốn làm thư ký?" "Uh! Không biết tư liệu của tôi, anh có hài lòng không? Tôi có khả năng đảm nhiệm thư ký câu lạc bộ không?"

"Cũng không tệ lắm." Tang Thiên gật đầu, lại nói:" Có cả mát xa sao?"

Nghe vậy, Ác Nhân Cáp sửng sốt, mà Nhị Linh đối diện cũng không có gì ngoài ý muốn, vẫn mang vẻ mặt mỉm cười như trước, gật đầu, cười nói:" Đương nhiên, tôi từng may mắn gặp được người mát xa cho hoàng thất của đế quốc Trafalgar, hơn nữa còn có học hỏi thủ pháp mát xa của các nàng, bởi vì không có đối tượng thí nghiệm. Cho nên, thù pháp cũng không thể nào thuần thục."

Kế tiếp trở lại phòng làm việc, Tang Thiên giống như ông hoàng vậy nằm ngữa trên ghế, hai mắt hơi nhắm lại, hưởng thụ Nhị Linh xoa bóp.

Trên khuôn mặt của Nhị Linh vẫn duy trì vẻ mỉm cười như cũ, không có bất cứ vẻ gì mất hứng, cũng không có tâm tình thích ý nào cả. Giống như chuyện này đối với nàng mà nói rất là bình thường, tướng mạo của nàng mặc dù không phải là xuất chúng. Nhưng hai tay thon dài và vô cùng mềm mại. Những ngón tay mãnh khảnh có tiết tấu cầm niết trên vai Tang Thiên, đầu nhón tay ngẫu nhiên xuất hiện ánh sáng nhạt.

Xoa bóp, đây là một kỹ thuật vô cùng tốt trong cuộc sống.

Nghe nói những người thợ đấm bóp cho hoàng thất của đế quốc Trafalgar đều là những cao thủ về lực lượng, lực lượng các nàng nắm giữ trong tay không hề thua kém gì các cao thủ, hơn nữa các nàng trên lĩnh vực kết cấu cơ thể người đều là những nhận vật có cấp bậc đại sư, biết nhiều huyệt vị, cùng một số kinh mạch, trong quá trình xoa bóp, sự dụng tinh thần lực sau khi dung hôp cùng với lực lượng năng lượng sẽ thông qua ngón trỏ truyền vào trong những huyệt vị và kinh mạch khác nhau trong cơ thể đối phương, hưởng thụ cảm giác vô cùng dễ chịu.

Khoảng hơn 10 phút trôi qua, Tang Thiên lúc này mới từ trong hưởng thụ tỉnh lại, đứng dậy, duỗi thắt lưng một cái, cảm giác cũng không tệ lắm.

"Thế nào? Anh có hài lòng không?"

"Cũng không tệ lắm, từ ngày mai cô có thể bắt đầu đến đây đi làm.

"Nói như vậy, là tôi đã phỏng vấn thành công rồi sao?" Lúc này đây, trên gương mặt của Nhị Linh mới xuất hiện vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi, giống như không ngờ tới người này lại dễ dàng đáp ứng như vậy.

Gật đầu, Tang Thiên theo Ác Nhân Cáp rời đi.

Điều khiển chiếc huyền phù xa yêu quý của mình. Ác Nhân Cáp len lút đánh giá Tang Thiên, tựa hồ nhận thấy tâm tình Tang Thiên không tệ lắm, lúc này mới dám mở miệng hỏi:" Ông chủ. Ông có cảm giác được Nhị Linh vừa rồi rất cổ quái hay không. Tôi mặc dù không thể xác định nàng rốt cuộc có phải là người nhà họ Nhị hay không, nhưng nàng có năng lực làm ra tài liệu đặc thù như vậy, đủ để nói thân phận của nàng ta không đơn giản, hơn nữa phần tài liệu của nàng rõ ràng là rất có trọng lượng, nhưng hay là do nàng cố ý làm như vậy, tôi cảm giác được nàng xin đến nơi này làm việc hẳn là có mục đích, làm cho ngài hiếu kỳ."

"Tiểu tử, đầu óc ngươi coi như có chút linh hoạt."

Tang Thiên gác chân lên nhau, híp mắt nhìn xuyên qua của sổ xe xem xét phong cảnh bên ngoài. Rất là thảnh thơi.

"Đi Thiên Nhãn trang viên."

Nghe vậy, Ác Nhân Cáp ngẩn ra, hỏi:" Ông chủ, ông muốn điều tra thận phận của cô ta sao?"

"Bảo ngươi đi thì ngươi đi đi, nói nhảm nhiều vậy làm gì."

Về phần thận phận của người con gái kia, Tang Thiên căn bản không có một chút hứng thú, mà hắn lần này đi Thiên Nhãn trang viên mục đích là tìm kiếm một ít về chuyện câu lạc bộ Thông Thiên bị diệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK