Nguyên tưởng rằng bát kỳ đại xà đã nuốt nuốt sống Tang thiên, lại không tưởng được trước sau không đến vài phần chung, quái vật lớn hung mãnh vô bỉ - bát kỳ đại xà cứ như vậy tiêu thất, chết sạch không còn một mống.
Hắc y thanh niên vẫn đứng đó, Tang Thiên xoay người đi đến bên cạnh nhân Linh Địa khí, nhìn mặt trận đồ Bắc Đấu Thất Tinh được bố trí ở mặt trên nhân linh địa khí đang dần ảm đạm, rồi sau đó nhìn về phía trên bầu trời đêm, lúc này, trăng tròn vô khuyết(hoàn mỹ) đã bắt đầu biến mất, hắn trầm ngâm giây lát, rồi xoay người, chớp mắt nhìn mọi người chung quanh, mở miệng thản nhiên nói:
"Mọi người, nếu không muốn chết thì hãy lập tức rời đi."
Thanh âm của hắn lạnh mạc tĩnh lặng, nghe không ra chút cảm xúc dao động nào, truyền vào trong tai mọi người, mọi người đều hiện lộ sắc mắt mờ mịt.
Nhưng mà, đúng lúc này, chúng nhân đột nhiên cảm giác được một trận mê muội trong đầu, thực quá đột ngột, cảm giác chóng mắt kéo theo mùi vị muốn nôn mửa. Tại sao lại vậy.
Trong lòng mọi người không ngừng nghi hoặc, sau đó ngạc nhiên phát hiện đại địa đang dần run nhè nhẹ, lần này so với lần rung động trước khá bất đồng, lần trước rung rẩy kịch liệt do chi chiến, lần này rung động lại phi thường mỏng manh, chỉ là, diện tích lại rất lớn, toàn bộ Prague dường như hơi chút lay động.
Đã xảy ra chuyện gì! Mà này, giọng nói Tang Thiên lại truyền đến.
"Nếu không muốn chết, lập tức rời đi, đi lên phi thuyền của các ngươi, ly khai càng xa càng tốt!"
Ngữ khí của Tang Thiên phát ra lần này rõ ràng vô cùng nghiêm túc, khi lời nói của hắn vừa dứt, toàn bộ Prague rung động càng thêm mạnh, biên độ càng lúc càng lớn, mọi người kinh hãi, theo bản năng lui dạt về phía sau!
Những tòa kiến trúc thuộc Prague kịch liệt chấn động, oanh một tiếng vang lớn, cung điện Prague cơ hồ trong nháy mắt ầm ầm sụp đổ, đất đá hỗn loạn cuồn cuộn chấn động bay ra! Bụi đất ầm ầm nổi lên giống như khói nhà máy không ngừng lan rộng, oanh! Oanh!
Từng tòa kiến trúc thuộc Prague liên tục không ngừng sụp đổ, nhất thời, toàn bộ Prague đổ sụp ầm ầm, bụi cát bay lên, mọi người cũng không dám chần chừ nửa bước, đều chạy ra giữa quảng trường Prague, có đã người bắt đầu điều khiển đĩa bay của mình bay đến tiếp ứng chính mình.
"Nhan cô nương, cô có biết đã xảy ra sự tình gì không?"
Nhan Phi lắc đầu, đối với nhân linh địa khí hiểu nhiên nàng biết không nhiều lắm, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, bất quá nếu Tang Thiên đã mở miệng kêu mọi người rời đi, hẳn tình cảnh đã tới mức vô cùng nguy hiểm, nói:
"Lâm mỗ mỗ, các ngươi cũng hãy mau chóng rời khỏi đây thôi."
Lâm mỗ mỗ gật gật đầu, tuy rằng nàng cũng không rõ ràng lắm đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ tình huống phán đoán, nếu ở lại khả năng sẽ rất nguy hiểm.
"Đại tỷ, chúng ta làm sao bây giờ?"
"Chúng ta cũng đi."
Nhan phi nhìn thoáng qua bóng ảnh Tang Thiên đằng xa, nói:
"Tình nhi, phi thuyền của ngươi ở địa phương nào?"
"Phía tây quảng trường."
Nhóm người Nhan phi cũng nhanh chóng rời khỏi hiện tràng, Tiết Thiên Diệp phát hiện Phong Nhàn ngũ nhân tựa như không có ý rời đi, cười khổ nói:
"Phong Nhàn thúc thúc, các ngươi đang làm cái gì vậy! Còn không mau đi thôi!"
Phong Nhàn cùng năm vị sư huynh đệ hoàn toàn trầm xâm trong đó, bị hành động của hắc y thanh niên với thực lực cường hãn hoàn toàn thuyết phục, trong lòng rung động không thôi, nghe thấy lời gọi của Tiết Thiên Diệp, Phong Nhàn vẫn nhìn chằm chằm vào hắc y thanh niên giữa tràng, tựa hồ căn bản không nghĩ Prague sẽ sập đổ trong chốc lát nữa, sắc diện năm người ai ai cũng hưng phấn, một người nói:
"Thiên Diệp, cháu hãy đi trước, chúng ta còn có một số việc cần xử lý!"
"Các ngươi..."
Tiết Thiên Diệp thấy vậy, đành thẳng thừng khuyên nhủ năm người:
"Các ngươi còn có chuyện gì sao! Nếu không đi sẽ không kịp nữa!"
Tiết Thiên Diệp kỳ thật cũng không muốn chạy khỏi đây, nàng rất muốn tiến lên hỏi Tang Thiên một vài điều, nhưng thấy thần sắc Tang Thiên tựa hồ không được tốt lắm, nàng đoán tình huống đã rất khẩn cấp, nguyên bản còn muốn khuyên nhủ hai ba câu, nhưng đã bị Nhan Phi kéo đi.
Kiến trúc trên đảo Prague cũng vô pháp thừa nhận dao động với biên động ngày càng mãnh mẽ như này, chỉ ngắn ngủn mấy chục giây, toàn bộ Prague dường như đã biến thành một mảnh phế tích, Phong Nhàn cùng năm vị sư huynh đệ tuy rằng tu vi cao cường, nhưng cũng không chịu nổi sự động địa kịch liệt này, thân hình chấp chới, thấy tình thế không ổn bọn họ liền nhảy lên không trung, nhưng trên không cũng nguy hiểm vạn phần.
"Đại sư huynh! Chúng ta cũng nên rút thôi? Nguyên tố trong không gian tựa như đã rất hỗn loạn, khẳ năng sẽ bạo tạc bất kỳ lúc nào a!"
Phong Nhàn thật sự kính nể vị hắc y thanh niên đang đứng giữa tràng kia, ôm quyền nói lớn:
"Tiền bối chính là đương đại cao nhân! Tru sát Cửu Long gián sử, lật tay tiêu diệt hậu duệ nhân hoàng Vũ Văn Kỳ Lạc, một chưởng đánh cho Bát Giác Cao Tháp giả nhân giả nghĩa Đại Hiển khổ tăng đương trường chết bất đắc kỳ tử! Lại bằng vô thượng chi thế đem bát kỳ đại xà hóa thành hư vô, hôm nay hạnh ngộ, năm người sư huynh đệ chúng ta quả sống không uổng cho cuộc đời này!"
"Vãn bối Phong nhàn, gia sư Tiết Đông Vệ, kính thỉnh tiền bối..."
Phong Nhàn ôm quyền hành lễ, còn chưa dứt lời, đứng ở phía xa xa Tang Thiên nghe đến danh tự đệ tử Tiết Đông Vệ, âm thầm gật đầu, nói:
"Các ngươi đi đi, có chuyện gì về sau hãy nói."
Thoáng trầm ngâm một chút, lật tay, giữa lòng bàn tay xuất hiện một viêm cầu chớp sáng ánh u quang, đúng là yêu nguyên của bát kỳ đại xà.
"Đây, cầm lấy, đem nó giao cho sư phó các ngươi."
Dứt lời, trực tiếp đi vào trận địa.
Phong Nhàn tiếp nhận yêu nguyên, hắn tuy rằng không biết hành động này của Tang Thiên là mang ý gì, nhưng có thể cảm giác được bên trong khỏa yêu nguyên này có chứa năng lượng phi thường tinh thuần nào đó, lập tức hoảng sợ không thôi.
"Tiền bối, ngài hiểu lầm rồi, huynh đệ vãn bối chỉ muốn thỉnh ngài..."
Lần này cũng như lần trước lời nói của hắn cũng chưa kịp nói hết, đã cảm thấy không gian xung quanh nguyên tố phong hệ rít gào táp tới, tiếp theo năm người đã bị gió lốc cuốn bay ra ngoài.
Tràng nội, Tang Thiên đứng ở bên cạnh nhân linh địa khí, nhíu mày suy tư, trận đồ phủ trên mặt ngoài nhân linh địa khí đang dần dần ảm đạm biến mất, một khi tiêu tán, năng lượng nhân linh địa khí sẽ hoàn toàn được khai phóng.
Nhân linh là chúng linh chi nguyên, địa khí là đại địa chi nguyên, do đó, nhân linh địa khí chính là căn nguyên của thế giới này!
Căn nguyên là gì, căn nguyên nắm trong tay hết thảy hết thảy thế giới chúng sinh, bao gồm sinh linh thế giới, nguyên tố... Nhân linh địa khí tán hết, mọi nguyện tố trên thế giới này sẽ trở nên lơ lỏng, tự nhiên không diễn sinh, tuổi thọ sinh linh cũng sẽ càng ngày càng ngắn. Cái này đối với người tu hành mà nói tuyệt đối là đại bổ, nhưng đồng nghĩa với việc hủy thiên diệt địa để sống.
Tang Thiên đối nhân linh địa khí hiểu biết không nhiều, trái lại, Vũ Văn Sí lại rất am hiểm về nhân linh địa khí, hắn có thể thông qua Bắc Đấu Thất Tinh trận tiến hành vừa bồi tụ vừa hấp thu, điểm này không thể không khiến Tang Thiên bội phục.
Tang Thiên quyết định phong ấn nhân Linh Địa khí một lần nữa, cho nên, hắn muốn phá hủy trận Bắc Đấu Thất Tinh do nhân hoàng bố trí, một khi Bắc Đấu Thất Tinh trận hoàn toàn biến mất, nhân linh địa khí sẽ mở ra, một cỗ năng lượng sẽ mạnh mẽ bùng phát, đến lúc đó, không gian xung quanh sẽ phát sinh bạo tạc, việc này đối với Tang Thiên cũng là bất đắc dĩ, chỉ có triệt để đả khai nhân linh địa khí, hắn mới có thể tiến hành phong ấn lại nó, mà nếu mở ra, không gian nguyên tố sẽ bạo nổ diện rộng, hắn không biết lúc đó sẽ sinh ra uy lực bao nhiêu.
Hắn cảm thấy vô cùng đau đầu, nếu như toàn lực ngăn cản bạo tạc, hắn phải xuất ra Tử Diệt Tịch chi Long, nhưng từ lần triệu Tử Diệt Tịch chi Long lần trước nó đã trở nên phi thường hung bạo, dấu tích để lại là một dấu ấn tại trước ngực Tang Thiên, ấn ký đó có dạng nửa khỏa Long đỉnh,
Tang Thiên hoài nghi Tử Diệt Tịch chi Long có phải hay không đã biến dị thành một dạng nào đó rồi, bất quá hiện tại hắn không lo lắng điểm này, một khi xuất ra Tử Diệt Tịch chi Long, tử diệt ý, hủy diệt ý, tịch thiên ý toàn bộ được phát ra ngoài, đến lúc đó Tang Thiên sẽ rất khó khống chế, trường hợp xấu nhất, có thể hắn sẽ bị tẩu hỏa nhập ma lâm vào nguy hiểm, hơn nữa còn một điều, nếu bị Tử Diệt Tịch Chi Long phản phệ cũng là một chuyện mệt mỏi.
Càng nghĩ càng rối, bất quá, tên đã trên dây đến lúc cần thiết hắn không thể không phát.
Ngay lập tức, Tang Thiên hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm phía trên bầu trời trăng tròn vô khuyết, giờ này, ánh sáng xung quanh hoàn mỹ viên nguyệt dĩ nhiên dần dần qua thời khắc hoàn mỹ, giống như một vòng tròn lớn giắt ở trên bầu trời đêm, đột nhiên, hoàn mỹ viên nguyệt không còn hoàn mỹ nữa, đúng lúc này, Tang Thiên đát đát tiến lên hai bước, hai chân đứng ở hai bên cạnh trái phải nhân linh địa khí, hai vai khẽ run lên một cái, thân hình rung động, quanh thân lúc này nổi lên một tầng ánh sáng nhạt màu đen, ánh sáng nhạt giống như sương mù màu đen dần tích tụ dày đặc rồi hoàn toàn bao phủ hắn vào trong.
Yên vụ màu đen tụ tập dày đặc điên cuồng trào ra, ngưng tụ rồi hóa thành Hắc Thủy tối đen, Tang Thiên dương tay một chưởng chụp lên mặt ngoài nhân linh địa khí, nguyên bản Bắc Đấu Thất Tinh trận đang dần ảm đạm tiêu thất đột nhiên bị hắn mạnh mẽ gạt bỏ, ông trong nháy mắt, nhân linh địa khí giống như mặt ngoài miệng giếng nhất thời xẹt qua một đạo màu trắng quang mang, dòng khí năng lượng màu xanh biến bên trong mạch nhân linh ẩn bắt đầu rục rịch rung động.
Cùng lúc đó, toàn bộ mặt đất Prague bắt đầu kịch liệt run rẩy, toàn tràng phát ra âm thanh ù ù quỷ dị, từng tòa kiến trúc liên tục sụp đổ, ngắn ngủn trong bốn năm giây, tất cả kiến trúc trên Prague đều đã sập đổ, nghiễm nhiên biến prague thành một mảnh phế tích toàn đá vụn, theo từng lần động địa, đá vụn thuận thế bay lên, nhìn giống như những hạt đậu đang bị đun sôi không ngừng bắn nảy.
Tách tách tách!
không gian xung quanh bắt đầu phát ra tiếng vang thanh thúy, những nguyên tố tồn tại trong không gian tựa hồ cảm giác được sự bạo động của nhân linh địa khí, chúng bắt đầu đan xen vào nhau tạo thành một thể hỗn loạn va chạm với nhau rồi nổ mạnh bắn ra xa.
Xa xa giữa không trung, rất nhiều đĩa bay đang yên lặng lơ lửng ở giữa không trung, khi nhìn xuyên qua kính viễn vọng thấy prague phía xa giờ phút này đột nhiên phát sinh một màn quỷ dị.
Prague đã xảy ra chuyện gì, không ai biết.
Nhan Phi, Lam Tình, Tiết Thiên Diệp chúng nữ nội tâm vạn phần lo lắng, nhìn quảng trường Prague một mớ hỗn loạn, nhóm nữ đều thập phần lo lắng cho an nguy Tang Thiên.
Prague.
Nhân linh địa khí dưới lòng đất, dòng khí đặc sệt màu xanh thẳm đang rục rịch bắt đầu trở nên sôi trào tựa dung nham trong núi lửa! Giống như dòng nước nguồn bị nén khí muốn ầm ầm phóng lên dưới miệng giếng.
Phanh! Phanh! Phanh!
Đại địa quanh nhân linh địa khí đã bị ảnh hưởng bạo tạc khắp nơi, tiếp theo, chung quanh nguyên tố cũng đã bị năng lượng của nhân linh địa khí ảnh hưởng, xảy ra va chạm rồi nổ mạnh, nguyên tố bạo tạc uy lực thập cường mãnh, nhẹ như gãi ngứa, mạnh thậm chí có thể hủy diệt thiên nhân đã mở khai cửu luân, loại uy lực bạo tạc này hoàn toàn không thể đo đếm, cùng lúc đó, không gian xung quanh cũng quỷ dị vặn vẹo, khi thì thu nhỏ, khi thì bành trướng.
Tang Thiên không dám chậm trễ, hắn phải nhanh chóng hoàn thành phong ấn trước khí toàn bộ không gian quanh nhân linh địa khí phát nổ, lúc này, hai tay mười ngón tay tục liên tục kháp động, một đám ký hiệu hắc ám được câu họa hiện ra, rồi bay xuống ấn ký tại khu vực xung quanh nhân linh địa khí, thẩm thấu vào đó, rồi, Tang Thiên nắm tay giơ ngón trỏ. Trên đầu ngón trỏ xuất hiện một ngọn lửa màu đen, dùng ngón trỏ của mình không ngừng phác họa ký hiệu trên không trung tạo thành một tam giác màu đen tuyền, tam giác màu đen điên cuồng xoay tròn quanh miệng hố nơi mạch nhân linh địa khí thoát phá.
Một đạo bạch quang quỷ dị chợt xuất hiện sau lưng Tang Thiên, không biết vì cái gì mà nguyên tố đan xen vào một chỗ lại tạo thành hỗn hợp đục ngầu nếu bạo tạc uy lực sẽ thập phần kinh người, Tang Thiên thét lớn một tiếng, bang bang phanh! Lại bốn năm đạo bạch quang bạo tạc. Sắc mặt Tang Thiên biến thành trắng bệch, yết hầu ngọt lịm, một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng.