Mục lục
[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tang tiên sinh, không biết câu lạc bộ Lão Niên của ngài lúc nào thì chính thức treo biển kinh doanh?”

Trong đại sảnh trang trí hào hoa, trưởng lão Lâm Phỉ ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, hai mắt chăm chú nhìn người thanh niên đối diện nhìn có vẻ thật sự không thấu được, đây là lần đầu tiên nàng ngắm nhìn cẩn thận người thanh niên vô cùng mạnh mẽ nổi danh gần đây, nhìn không thấu, đoán cũng không ra, đặc biệt là sự bình thản trong đôi mắt ngăm đen đó gần như khiến Phỉ Lâm cảm thấy khó tin, cho dù nàng có hiểu thuật nhìn người cũng không thể nhìn ra bất cứ điều gì từ đôi mắt Tang Thiên, không có bất cứ dục vọng nào, giống như biển lớn tràn ngập sự tĩnh mịch.

Nhẹ nhàng giơ cánh tay lên, tay trái thon dài trắng sáng nhẹ vuốt cổ tay áo rộng, trong tay phải đột nhiên xuất hiện một bình bạch ngọc trong suốt, có thể nhìn thấy rõ chất lỏng màu xanh trong bình, trong chất lỏng nhấp nháy ánh sao, giống như ánh mặt trời rơi xuống mặt biển, giơ tay rót cho Tang Thiên một ly, cười nói, “Taylor tiên sinh, nếu ngài không nỡ đi như vậy, vậy tới đây uống một ly rượu Tinh hải đi”

“Ha ha, quả nhiên không giấu được trưởng lão Phỉ Lâm.”

Taylor Jia Ding trong bộ tây phục, cười lớn xuất hiện ở phòng khách, nhìn bình đựng chất lỏng màu xanh thẳm, nhìn Tang Thiên đang ngồi tựa trên ghế sofa, sau cùng ánh mắt dừng lại trên người trưởng lão Phỉ Lâm, cười quái dị nói, “Từ lâu đã nghe nói câu lạc bộ Yêu Nguyệt có một loại rượu rất đặc biệt, sau khi uống vào, không chỉ nhanh chóng tới được thiên đường mà ngay cả linh hồn cũng du ngoạn chốn cực lạc, nếu không phải là nhờ Tang tiên sinh, sợ là Taylor Jia Ding ta cũng không có cơ hội được uống.”

Taylor Jia Ding rất khó chịu, vừa nãy một mình đợi trưởng lão Phỉ Lâm lâu như vậy mà Phỉ Lâm cũng không đưa ra rượu Tinh Hải, sao lại hết lần này tới lần khác tên tiểu tử họ Tang vừa tới đã vội vàng mang ra, lẽ nào đường đường là võ huân Taylor, vương tọa câu lạc bộ Mãnh Thú vẫn không bằng một tên tiểu tử trẻ tuổi? Lớn bằng tần này rồi, đây là lần đầu tiên Taylor Jia Ding bị người ta đối xử phân biệt rõ rành thế này.

“Ta thấy trong đôi mắt của Taylor tiên sinh cũng có vẻ mệt mỏi, chắc là gần đây sức lực trong người hẳn là tiêu hao không ít, mà rượu Tinh hải của ta là thiêu đốt tinh nguyên trong cơ thể, cho nên, Taylor tiên sinh không thích hợp uống rượu Tinh Hải của câu lạc bộ Yêu Nguyệt chúng ta.”

Phỉ Lâm thản nhiên mỉm cười, nhưng vẫn rót cho Taylor Jia Ding một ly, không có thâm ý nói, “Năm nay Taylor tiên sinh đã 73 tuổi rồi, cần chú ý nhiều tới sức khỏe mới được”

Bị trưởng lão Phỉ Lâm nói như vậy, cho dù da mặt Taylor Jia Ding có dày thế nào cũng không khỏi xấu hổ, nhưng vẫn bưng ly rượu Tinh Hải lên, nói với Tang Thiên, “Tang huynh đệ, vừa nãy ở đại sảnh thật sự có chút bận rộn, tiếp đón chưa chu đáo xin thứ lỗi, danh tiếng của Tang huynh đệ, Taylor Jia Ding ta vẫn luôn nghe nói, hôm nay ta rất vui, gọi ngươi một tiếng chất nhi (cháu trai), thế nào?”

Dựa vào tư cách địa vị và vai vế của Taylor Jia Ding hiện giờ, gọi một người thanh niên hơn hai mươi tuổi là chất nhi, chắc là bất kỳ thanh niên nào trong liên bang đều sẽ vui mừng, dù sao đối với thanh niên mà nói đây cũng chính là tăng thêm vai vế.

Nhưng Tang Thiên lại lắc lắc đầu, bưng ly rượu Tinh hải lên, khẽ nhấp một ngụm.

Nhìn thấy Tang Thiên lắc đầu, Taylor Jia Ding sửng sốt, chợt cười nói, “Tang tiểu huynh đệ mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng hôm nay trong liên bang ai không biết danh tiếng của tiểu hữu, Taylor Jia Ding ta gọi ngươi là chất nhi trong liên bang ai dám nói lời phàn nàn.”

“Ta không phải là sợ người khác nói lời đàm tiếu, chỉ là..”

“Chỉ là cái gì? Tang tiểu huynh đệ không ngại cứ nói thẳng”

“Ta có tên, hay là cứ gọi thẳng tên đi”

“Cái này sao được” Vừa nãy ở đại sảnh ngại đông người, mà bên cạnh Tang Thiên còn có Ác Nhân Cáp, cho nên Taylor Jia Ding không tiện lôi kéo quan hệ, lúc này ở đây chỉ có ba người đương nhiên phải lôi kéo quan hệ mới được. Mặc dù kiểu xưng hô này không có bất kỳ tác dụng mang tính thực chất nào, nhưng chỉ có đột phá tới mức quan hệ này, mới có thể tiến hành đề tài tiếp theo, chỉ là hắn còn chưa nói xong đã bị Tang Thiên cắt ngang.

“Ngươi gọi thì cứ gọi, đâu cần phải nói nhảm nhiều như vậy”

Tâm trạng của Tang Thiên vốn không tệ lắm, nhưng thấy Taylor Jia Ding vẫn chưa nói xong, Tang Thiên lập tức cũng không khách khí nữa, giọng nói cũng bỗng trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.

Taylor Jia Ding sửng sốt, sắc mặt lúc này sầm xuống, mà Phỉ Lâm bên cạnh trong lòng cũng kinh hãi, nàng tuyệt đối không ngờ tới Tang Thiên lại dám lạnh lùng nói với Taylor Jia Ding như vậy.

“Tang tiên sinh”

Taylor Jia Ding nhìn chằm chằm Tang Thiên đang ngồi dựa trên ghế sofa đối diện, mặc dù sớm đã nghe đồn Tang Thiên là người không kiêng nể gì, nhưng mức độ lại hoàn toàn cách xa so với dự đoán của Taylor Jia Ding, một người địa vị cao quý như hắn chưa bao giờ bị người ta quát như vậy?

“Tang tiên sinh, ta có thể lý giải lời nói vừa nãy là đùa phải không?”

“Ta từ trước tới nay không nói đùa” Tang Thiên không chút biểu cảm đối mặt với hắn, cười nói: “Thọ yến này, ngươi ngay cả việc mình sống bao nhiêu năm rồi cũng không biết”

“Ngươi nói gì?” Bốp một tiếng, Taylor Jia Ding lập tức đứng dậy, khí thế quanh mình như hồng thủy vỡ đê trong nháy mắt trào lên, ánh sáng xanh nhạt quanh thân lóe lên, dữ tợn vặn vẹo, như một con mãnh thú điên cuồng đang gào rít.

Những lời vừa rồi của Tang Thiên đều là chà đạp lên uy nghiêm của Taylor Jia Ding. Taylor Jia Ding mặc dù đã phẫn nộ, nhưng cuối cùng không quyết đoán ra tay, trong nháy mắt, đầu hắn nhanh chóng xoay tròn, suy nghĩ nếu hôm nay chém giết Tang Thiên ở đây, sẽ dẫn tới hậu quả gì?

Mà lúc này, Phỉ Lâm cũng đứng dậy, chau mày nhìn kỹ Tang Thiên vẫn ngồi dựa trên ghế sofa.

Người này, người thanh niên này dám nói những lời như vậy với Taylor Jia Ding, rốt cuộc hắn dựa vào cái gì? Thực lực? hay là thế lực? Đôi mắt của người thanh niên này vẫn bình tĩnh như vậy, toàn thân cũng không lộ ra bất cứ vẻ tự tin gì, có cũng chỉ là chỉ là vẻ bất cần, giống như không coi Talyor Jia Ding ra gì.

Đột nhiên, Tang Thiên vốn ngồi dựa trên ghế sofa bỗng biến mất.

“Tên tiểu tử không biết trời cao đất dày”

Thấy Tang Thiên biến mất, khí thế trào quanh thân Taylor Jia Ding lúc này mới dần dần tiêu tan, ngửa đầu uống cạn một ly rượu Tinh Hải, mà lúc này, Phỉ Lâm bên cạnh nói, “Taylor, ta khuyên ngươi bỏ ý nghĩ hiện giờ đi, hắn là một dòng nước xoáy, trước khi ngươi chưa nắm được, đừng cố gắng đi thăm dò, một khi rơi xuống đó, tới lúc đó hối hận cũng đã muộn”

“Hối hận?” Taylor Jia Ding lạnh lùng nhìn chằm chằm Phỉ Lâm, sau đó ngửa đầu cười lớn, “Taylor Jia Ding ta sống hơn bảy mươi năm, vẫn không biết hai chữ hối hận này viết như thế nào, bị một tên tiểu tử không biết trời cao đất dày chỉ vào mũi lăng nhục, nếu chuyện này truyền ra ngoài, vậy võ huân Taylor ta còn không bị người ta chê cười sao?”

“Sao nào?Ngươi sẽ giết hắn?” Phỉ Lâm hỏi.

“Hắn mang theo Ác Nhân Cáp tới, chuyện này ta vốn không định nhúng tay vào, nhưng nếu tên tiểu tử này đã không biết sống chết, vậy đừng trách Taylor Jia Ding ta thêm dầu vào lửa, nếu hôm nay các vị trưởng lão của chín câu lạc bộ lớn trong liên bang đều là khách nhà ta, ta thật sự muốn xem hắn có thật là có ba đầu sáu tay không, dám quát lên với ta”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK