Trên cơ bản các du khách đi tới Prague tham quan đều biết, Prague có 3 tòa cung điện, thứ nhất, cung điện Prague, thứ hai, cung điện Beyer Dylan, thứ ba, cung điện Canter, mà cung điện Prague là nơi ở của người đứng đầu Prague, Christine. Ngoài ra còn đó hai vị lãnh đạo khác, cung điện Bayer Dylan của Byron phu nhân cùng cung điện Canter của Liêm phu nhân.
Lúc này, trong cung điện Bayer Dylan. Mã Viên, Diệp Nha Phong, Robert ba người nằm trên mặt đất, có vài người đứng bên cạnh bọn họ, đứng đầu là một nữ nhân cùng một người thanh niên, nữ nhân mặc y bào xa hoa, khí chất cao quý, nàng là Byron phu nhân, là cung chủ của cung điện Beyer Dylan một trong ba đại cung điện tại Prague, đồng thời cũng là nữ nhân Prague có danh tiếng nhất tại Liên Bang, bởi vì nàng đem cung Beyer Dylan xa hoa dời đến Liên Bang, từng khiến cho không ít người oanh động.
Thân phận của người thanh niên bên cạnh nàng cũng bất đồng, chính là Thái Tử Đảng, Oliver một trong thập phương Thái Tử, tuổi của Oliver thoạt nhìn cũng không lớn, khoảng 18-19 tuổi. Byron phu nhân khom người xem xét thương thế của ba người Mã Viên. "Thương thế của ba người bọn họ rất nặng, thực lực của tên Tang Thiên kia quả thật không yếu, hắn không biết dùng thủ đoạn gì mà có thể đánh ba người Mã Viên như thế này, nếu như không phải ba người bọn họ chính là huyết tu có được sức sống mạnh mẽ, sợ rằng đã sớm chết rồi."
"Tên Tang Thiên đáng chết! Cung chủ đại nhân, chẳng lẽ ngay cả ngài cũng không biết thực lực chính thức của Tang Thiên là bao nhiêu sao?" Oliver tuổi không lớn, vóc dáng cũng không cao, bất quá lại làm cho người ta có một loại cảm giác rất kì quái, đặc biệt là ánh mắt, lộ ra vẻ hung tàn. "Không biết, không người náo biết, bất quá có thể xác định một việc, hắn không phải là thiên nhân." "Nếu không phải là thiên nhân, tại sao hắn lại lợi hại như vậy? Thậm chí có thể ngăn cản cả lôi vân phong bạo?" Oliver kinh ngạc khó hiểu.
"Thế giới này rất phức tạp, nếu như không phải có A Foluo đại nhân, cúng ta cũng không biết có sự tồn tại của chủng tộc Flour Meng Bite cao đẳng, Thái Tử Đảng các ngươi không phải là một ví dụ tốt sao? Nếu như không phải vài năm trước các ngươi gặp một người thần bí, chúng ta cũng không biết nhân loại ngoài trừ có thể tiến hóa thành thiên nhân, dĩ nhiên còn có thể tiến hóa thành Vampiro(hấp huyết quỷ)." "Cung chủ đại nhân, ý của ngài là... Tang Thiên có thể là một loại ngưòi tiến hóa mà chúng ta không biết tên." "Ta cũng không biết, chúng ta đối với Tang Thiên cũng không phải là hiểu rõ." "Vậy lần này hắn đến đây nhất định là vì ngăn cản Thánh Diệu chi quang của chúng ta, chung ta phải đối phó hắn như thế nào?" "Ha ha!" Byron phu nhân cười nói:" Đến lúc đó hiển nhiên có người sẽ đến đối phó hắn."
Lúc này, một vị thủ vệ mặc nhuyễn giáp bạch ngân đi đến, hơn nữa hắn còn kéo theo một sợi dây, sợi dây có 8 cô gái trần truồng, tuồi của các nàng vô cùng nhỏ, ánh mắt thừ ra, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
Nhìn những cô gái này, hai mắt Oliver lộ ra vẻ tham lam, lè lưỡi liếm liếm miệng, giơ tay ra, bắt lấy một cô gái, ba một tiếng trực tiếp bóp nát đầu cô gái đó, một lượng lớn máu tươi chảy ra, Oliver nhắm mắt lại, tham lam hút lấy, một lúc sau mới ngẩng đầu lên, trên mặt còn dính đầy máu tươi, lẩm bẩm nói:" Hảo mỹ vị!"
Dứt lời, đem máu tươi của cô gái chảy ra vẩy lên trên người Mã Viên, Diệp Nha Phong, rồi sau đó, Oliver bắt đầu vẻ một bức huyết sắc phù văn. "Không! Không! A a!" Trong đó có một cô gái ánh mắt đột nhiên trở nên hoảng sợ, giãy dụa chạy ra phía ngoài.
Byron phu nhân giơ tay lên, cô gái kia liền bị hút lại, giơ lên đỉnh đầu, cũng không thấy nàng có động tác gì, bịch một tiếng, cả người cô gái trực tiếp nát bấy, máu tươi như mưa to rơi xuống trên người ba người Mã Viên. "Đủ chưa?" Byron phu nhân lãnh hỏi.
Oliver vẽ bức phù văn, không ngừng dùng đầu lưỡi liếm máu tươi trên miệng. "Đủ rồi, huyết tu chúng ta năng lực khôi phục vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa nghi thức huyết tế, nên bọn Mã Viên rất nhanh sẽ tỉnh lại, sách sách... Nếu như lần này có thể thuận lợi mở ra nhân linh địa khí, mượn nhân linh địa khí, chúng ta... Hắc hăc! Chúng ta rất có khả năng có thể trực tiếp tiến hóa thành Vampiro (hấp huyết quỷ), sách sách... Nếu như tiến hóa thành công, chúng ta sẽ có được tánh mạng vô ậtn, chúng ta sẽ có được năng lượng hủy thiên diệt địa! Ha ha ha!" Phù văn xoay tròn, máu tươi chảy xuôi, huyết vụ tràn ngập, huyết tế đang tiến hành.
Rốt cuộc, phù văn cũng dừng xoay tròn, toàn bộ máu tươi đều thẩm thấu vào trong cơ thể ba người Mã Viên, ba người bọn họ đều bị một tầng huyết vụ mơ hồ bao phủ.
Đột nhiên! Mã Viên mở mắt ra, nhưng hai mắt là một màu đỏ như máu, nhìn thấy cô gái xích lõa, ánh mắt huyết sắc lập tức xuất hiện tinh quang, bóng người chợt lóe lên, bắt lấy một cô gái, hắn ngẩng đầu lên, nhếch miệng, dĩ nhiên lộ ra hai cái răng nanh nhỏ dài, cắn một phát lên cổ cô gái, ngắn ngủi hai giây, cô gái liền biến thành một khối xác khô. Ngay sau đó, Diệp Nha Phong, Robert cũng đều tỉnh lại, hai người cùng bắt lấy một cô gái, lộ ra răng nanh âm u, đem cô gái đó hút khô máu. "Sách sách! Mã Viên, ngươi rốt cục đã tỉnh lại!"
Mã Viên cười hắc hắc âm hiểm nói:" Nhờ có lão đệ giúp chúng ta thi triển huyết tế!" Đột nhiên, lại nói:" Ra mắt phu nhân." Byron phu nhân mang vẻ mặt mỉm cười, gật đầu. "Phu nhân thật sự là càng ngày càng xinh đẹp." "Ha ha ha. Ngươi vẫn giống như ba năm trước đây miệng lưỡi trơn tru. Bất quá, ta thích lời ca ngợi của ngươi." "Mã thiếu, Tang Thiên kia xuất thủ như thế nào mà đánh các ngươi thành như thế này vậy?"
Nhắc tới Tang Thiên, sắc mặt Mã Viên lập tức giận dữ, phẫn nộ quát:" Cái tên kia hiện tại ở đâu? Ta muốn giết hắn!" "Hắn đang ở bên trong thành Prague, giết hắn? Tỉnh tỉnh lại đi, mấy người chúng ta không phải là đối thủ của hắn đâu." Oliver tuổi còn nhỏ, cũng rất lý trí. "Không phải đối thủ? Lúc ấy ta còn chưa hoàn toàn tiến vào trong thái huyết lão! Nếu như tiến vào huyết lão, chưa chắc đã đánh không lại!"
"Hắn ta ngay cả lôi vân phong bạo cũng có thể ngăn cản, chúng ta mặc dù tiến vào trạng thái huyết lão trở nên rất mạnh mẽ, nhưng không thể đỡ được lôi vân phong bạo, hay là chờ một chút đi, chờ bọn Arthur tới, sách sách... Chúng ta sẽ cho hắn một cái vui mừng lẫn sợ hãi."
Mã Viên cũng biết một ít tin tức về Tang Thiên, nhưng hắn không tin vào chuyện đó, cho nên sau khi hắn nhìn thấy Tang Thiên, liền muốn thử xem Tang Thiên rốt cuộc như thế nào, nhưng không nghĩ tới ngay cả khả năng hoàn thủ cũng không có.
"Đi thôi, bọn Arthur rất nhanh sẽ tới, chúng ta ra nghiễm tràng chờ hắn." Oliver thản nhiên mỉm cười, vỗ vỗ bả vai Mã Viên. "Arthur thích tràng diện lớn, chúng ta nhất định phải chuẩn bị tỉ mỉ mới được."
"Các ngươi đi trứơc đi, ta đến chánh cung tìm cung chủ Christine một chút." Bayer phu nhân dường như nghĩ tới điều gì đó, nói:" Nhớ kỹ, gặp Tang Thiên ngàn vạn lần không nên lỗ mãng, hắn cũng không phải là người mà các ngươi có thể trêu chọc đâu, hắn ngay cả Thiên Xạ thượng sư của Bát Giác Cao Tháp cũng dám giết, các ngươi phải cẩn thận mới được."
Ban đêm.
Hải vực Geel, một làn sóng rồi lại một làn sóng chậm rãi đánh vào bãi đá ngầm của quần đảo Prague, vốn gió biển rất mạnh mẽ nhưng khi thổi vào đảo Prague lập tức trở nên nhẹ nhàng chậm rãi rất nhiều, giống như một cơn gió nhẹ vậy.
Trên nghiễm tràng Prague vẫn tụ tập hơn ngàn vạn người, bọn họ đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau vể một màn tận mắt nhìn thấy vừa rồi, Tang Thiên cường hãn, mạnh mẽ làm cho người ta đoán không ra, mạnh mẽ làm cho nội tâm người ta sinh ra cảm giác sợ hãi, mạnh mẽ làm cho người ta cảm thấy hưng phấn, làm cho người ta cảm thấy kích thích.
Đúng vậy, nhìn thấy Thái Tử Đảng, Mã Viên, Diệp Nha Phong, Robert ba người từ trên trởi ngã xuống mặt đất giống như con chó vậy, làm cho mọi người vô cùng hưng phấn, nếu như không phải ngại thân phận đặc thù của đám người Mã Viên, sợ rằng có người đã muốn đi lên tiến hành chà đạp ba người bọn hắn rồi.
Lũ Thái Tử Đảng này bình thường ỷ vào thân phận cao quý thường xuyên ức hiệp người dân, nghĩ đến ba năm trước bọn chúng ta ra một trận giết chóc đẫm máu, tất cả mọi người đều hận không thể được xông lên hung hăng đánh bọn chúng một trận, cho dù quan phương đưa ra nhiều lý do cùng chứng cớ giúp bọn họ che dấu, nhưng sự thật giết hại các đồng bào vẫn không thể thay đổi được, về điểm này có không ít người tâm lý rất rõ ràng, chỉ là ngại sự cường đại của quan phương, không dám nói ra mà thôi.
"Mà nhìn! Đó là ba người Mã Viên, bọn họ...tại sao..."
"Tại sao có thể như vậy! Hắn không phải đã chết rồi sao? Làm sao có thể?" "Cho dù là không chết, chỉ sợ cũng bị thương nặng, nhưng hiện tãi nhìn bộ dáng nào giống bị thương!" Mã Viện, Diệp Nha Phong, Robert, Oliver xuất hiện tại cửa thành. Mã Viên hỏi:" Lão đệ, tràng diện lớn của ngươi đâu?"
Vóc người của Oliver chỉ có một thước năm một thức sáu, trên mặt mang vẻ mỉm cười tự tin, nói:" Từ vài ngày trước ta đã chuẩn bị tốt rồi, chờ đi, lập tức có thể nhìn thấy."
Lúc này, trong đĩa bay có dấu hiệu của Thánh Đường, Lạc Phu ngồi xếp bằng, hai tay tạo thành chữ thập, hai mắt nhìn người con gái trần truồng xinh đẹp trước mặt. "Ai! Tiểu tăng vẫn không thể hạ thủ!"
Lạc Phu đang trải qua đấu tranh nội tâm, một loại về lựa chọn, cùng một loại tâm ma, khi hắn thật vất vả lắm mới quyết định đem nữ nhân này luyện hóa, nhưng khi trước mặt nữ nhân xinh đẹp này, hắn lại không cách nào ra tay.
"Tiểu tăng vẫn là thiếu một trái tim quyết đoán!" Lạc Phu lắc đầu nói:" Thôi thôi, nếu không thể nhập ma, vậy nói lên bản tâm tiểu tăng là hướng thiên." Đứng dậy, nhìn đĩa bay trống rổng, Lạc Phu thở dài nói. "Sớm biết như vậy thì đã đi theo ân chủ vào Prague rồi."
Nhàn rỗi nhàm chán, Lạc Phu đi xuống đĩa bay, nhìn đám người tu tập tại nghiễm tràng Prague, tâm trạng tó mò, hướng bên trong đi tới, khi nghe tất cả mọi người đang nghị luận về Thái Tử Đàng, sắc mặt Lạc Phu nhất thời trở nên vô cùng âm trầm mất tự nhiên, hắn chán ghét Thái Tử Đảng, vô cùng chán ghét! Không! Đã không thể dùng chán ghét để hình dung, Lạc Phu đối vối Thái Tử Đảng quả thật là thống hận tới cực điểm.
Không vì cái gì khác, chỉ bởi vì quê quán của hắn chính là tỉnh Thái Nhĩ, mà mấy năm nay hắn một mực tìm kiếm bọn người gây ra chuyện này. "Người Thái Tử Đảng ở đâu?"
Lạc Phu đi về phía trước nghiễm tràng, ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy Mã Viên, Diệp Nha Phong, Robert. Nhưng mà, khi hắn nhìn thấy một vóc người không cao, tuổi chỉ 18-19, Oliver, sắc mặt của Lạc Phu cơ hồ trong nháy mắt liền tái nhợt đến cực điểm, hai mắt phẫn nộ cơ hồ phun ra lửa, vù vù, quang người kim quang màu vàng đột nhiên xuất hiện! "A a a!"
Lạc Phu ngửa mặt lên trời quát một tiếng, khuôn mặt ngăm đen trở nên dữ tợn, nổi giận, trực tiếp nhắm về phía cửa thành Prague lao tới. "Đám cẩu tạp chủng! Để mạng lại!"