Anh đứng đậy đóng cửa sổ, mưa bụi lạnh như băng phả vào mặt ướt sũng, thế giới bên ngoài đen cả một vùng.
Lúc này chắc hẳn máy bay của Nam Mẫn đã đến nước Y rồi.
Không biết máy bay có bị ảnh hưởng bởi thời tiết không…
Chân mày anh nhíu chặt, lập tức nhận ra chênh lệch thời gian và khí hậu của hai bên đều khác nhau, anh cười khổ, đúng là ngốc như heo.
Anh lại nằm xuống giường, nhưng không biết tại sao tinh thần không yên, ngực ấm ức khó chịu.
Nhắm mắt lại cũng không ngủ được nữa.
Anh mở điện thoại di động, muốn lướt tin tức, nhưng vừa nhìn thấy tin chiếc máy cất cánh từ thành phố Nam đi Birmingham đã mất liên lạc ở nước Y, anh lập tức kinh hãi ngồi dậy!
Chuyến bay số hiệu Y1106 từ thành phố Nam bay đến Birmingham không phải là chiếc máy bay Nam Mẫn đi hay sao?!
Lòng anh chấn động.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Là Hà Chiếu gọi điện thoại tới.
Lòng bàn tay Dụ Lâm Hải lạnh như băng, nhưng lại chảy mồ hôi lạnh, anh nhận điện thoại, cổ họng khô khốc như sắp mất tiếng: “Alo”.
“Không xong rồi tổng giám đốc Dụ, chuyến bay mà tổng giám đốc Nam đi, máy bay bị tai nạn rồi…”
Đáy mắt Dụ Lâm Hải đỏ ngầu, máu toàn thân trong nháy mắt đông cứng thành băng.
…
Chuyến bay số hiệu Y1106 mất liên lạc, tin tức tai nạn được trong và ngoài nước đưa tin rầm rộ.
Dù là Hoa Hạ hay nước Y đều đang cố hết sức theo dõi tìm tung tích của họ.
Hơn mười thành viên tổ bay, hơn ba trăm hành khác, người thân sau khi nhận tin tức liền hoảng hốt lo sợ, rối rít chạy đến sân bay đòi giải thích, sân bay quốc tế bị vây đến mức nước chảy không lọt.
Mưa gió phủ đầy trời, Dụ Lâm Hải cũng đã đến sân bay quốc tế.
Anh muốn mua vé chuyến bay gần nhất đi nước Y, nhưng vì ảnh hưởng của sự việc này, hôm nay toàn bộ chuyến bay đến nước Y đều bị hủy.
Chỉ có thể để máy bay riêng của anh chạy thật nhanh đến thành phố Nam.
Hà Chiếu ra sức khuyên can: “Không được đâu tổng giám đốc Dụ, anh vừa phẫu thuật não xong, vẫn chưa đến ba tháng đâu, không thể ngồi máy bay, sẽ xảy ra chuyện đấy!”
Dụ Lâm Hải hoàn toàn không nghe lọt lời khuyên, anh chỉ biết là mình phải lập tức chạy tới bên cạnh Nam Mẫn, ở bên cô càng gần càng tốt!
Anh phải tìm bằng được cô!
Anh nhất định phải tìm được cô!
Nhìn tổng giám đốc đã hoàn toàn mất khống chế, Hà Chiếu cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể vừa hỏi thăm tung tích của máy bay, vừa bảo tổ bay của máy bay riêng cố gắng hết sức kéo dài thời gian.
Trong phòng chờ máy bay, Dụ Lâm Hải ngồi ghế ở trong góc, không biết có phải vì mưa ướt hay không, cả người anh cứng ngắc vì lạnh, sắc mặt tái nhợt.
Sân bay rộng lớn lúc này này giống như chợ nông sản, người thân khóc lóc, náo loạn, gào thét, có người điên cuồng muốn hãng hàng không đền mạng, có người khóc lóc chảy nước mắt nước mũi muốn họ bồi thường…
Cảnh sát cũng phải chạy đến duy trì trật tự.
Dụ Lâm Hải hai mắt đỏ ngầu, lúc này anh cũng muốn vào trong, nếu như vậy có thể bắt bọn họ trả Nam Mẫn cho anh, anh cũng muốn đi lên khóc một trận, náo loạn một lần!
Người khi lên máy bay còn toàn vẹn, kết quả đã xảy ra chuyện gì, sao lại mất liên lạc?!
Không phải Kiều Lãnh đã bị bắt rồi sao?
Vậy ai giở trò quỷ?
Vì giết Nam Mẫn mà không tiếc hơn ba trăm mạng người chôn theo?
Đủ loại suy nghĩ thoáng qua trong đầu Dụ Lâm Hải, cảm giác nghẹt thở và tuyệt vọng bao trùm toàn thân anh, anh không đợi kịp, cũng không chịu nổi!
“Máy bay riêng đâu rồi? Bao giờ mới tới?”
Giọng anh lạnh lẽo chất vấn Hà Chiếu, lại ép anh ta: “Nếu như trong vòng một giờ không tới, cậu cút đi cho tôi!”
Hà Chiếu: “…”
Đầu anh ta tràn đầy mồ hôi, trong lòng khấn đủ các loại thần tiên: Các vị đại tiên, các ngài hãy phù hộ cho tổng giám đốc Nam của chúng tôi bình an vô sự!
Cũng đừng giở trò đùa mang tính quốc tế với tôi nữa!
Không biết có phải thần tiên nào đã thật sự nghe thấy lời cầu nguyện của Hà Chiếu không, trong đại sảnh sân bay bỗng nhiên công bố tin tức mới nhất.
“Thông tin mới nhất, chuyến bay mang số hiệu Y1106 từ thành phố Nam đến Birmingham đã tìm ra tung tích ở khu vực sông biển Ranau nước Y. Theo báo cáo, máy bay đã vô tình va phải chim trong quá trình hạ độ cao khiến động cơ phát nổ, vì vậy đã phải hạ cánh khẩn cấp, công ty Shelby Airlines đang tổ chức cứu hộ, chưa rõ thương vong…”