Những dịp như này, Hoắc Chấn Châu đang ngồi trong một góc, nhận được ánh mắt ra hiệu của ông cụ Hoắc, vội vàng bắt đầu màn giới thiệu.
Các ông lớn nghe xong gật đầu nói: “Quả thực rất tốt, có thể chống đỡ được áp lực của phương Tây, chàng trai trẻ tuổi này, thể hiện rất tốt”.
Ông cụ Hoắc cười nói: “Tôi cũng có ý đó, đối với những thanh niên trẻ tuổi có biểu hiện xuất sắc như vậy, nhân lúc mấy ông già chúng ta vẫn còn sống, bồi dưỡng bọn nhỏ một chút, tăng thêm gánh nặng cho bọn chúng, như vậy mới là kế hoạch có lợi cho hàng trăm năm sau”.
Lý Diệu Khang ngồi trong góc, nghe các ông lớn không ngừng khen ngợi Lý Thần, trong lòng âm thầm cười khẩy.
Nâng đi, nâng càng cao càng tốt, trèo càng cao ngã càng đau!
Hi vọng càng lớn thì áp lực đặt trên vai cũng càng lớn, Lý Thần mới hơn hai mươi tuổi, có thể gánh vác được trọng trách nặng đến mức nào?
Hơn nữa có rất người nhiều ngứa mắt cậu ta.
Ví dụ ở đây có hai ông lớn chỉ mỉm cười mà không nói gì.
…
“Chủ tịch, chỉ còn 30 giây nữa là tới thời gian rồi”.
Lữ Binh cung kính nói với Lý Thần.
Lý Thần gật đầu, khuyên nhủ: “Nhất định phải bắt đầu đúng giờ, không được thiếu một giây cũng không được phép thừa một giây”.
Lữ Binh vỗ ngực nói: “Chủ tịch đừng lo lắng, lúc trước chúng tôi đã kiểm tra cụ thể thời gian rồi, đảm bảo chính xác đến từng giây”.
“Đám người Hồng Kông đó thật sự rất lợi hại, hiệu ứng sân khấu lần này nhất định sẽ bùng nổ”, Lữ Binh cười ha ha nói.
Lý Thần mỉm cười, hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn chằm chằm màn đêm đen kịt phía trên.
Sau đêm nay, danh tiếng của Hoa Nghị Huynh Đệ ở trong nước sẽ không có bất kỳ công ty nào có thể sánh nổi nữa.
Khi giây cuối cùng trôi qua, đúng bảy giờ, bữa tiệc chào mừng Olypic đấu thầu thành công chính thức bắt đầu.
“Bùm bùm bùm!”
Hàng loạt tiếng nổ lớn đột ngột phát ra từ khu vực công thể, rất nhiều dân chúng không biết chuyện tròn mắt nhìn nhau, không rõ chuyện gì đang xảy ra.
“Mau nhìn kìa! Là pháo hoa!”
Có người tinh mắt, chỉ tay lên trời và hét lên đầy phấn khích.
Lúc này, ở gần công thể, trong vòng diện tích mấy chục nghìn mét vuông, một ma trận pháo hoa được bố trí cẩn thận đang đồng loạt bắn lên bầu trời.
Vô số pháo hoa rực rỡ và lộng lẫy bắn lên trời, nổ tung giữa không trung, hóa thành những đóa hoa khổng lồ có một không hai, mang đến bữa tiệc thị giác tuyệt đỉnh trên thế giới.
Những quả pháo hoa này được Lý Thần liên hệ với các nhà sản xuất pháo hoa trong nước gấp rút chế tạo.
Tổng cộng 100.000 quả pháo hoa, tiêu tốn của Lý Thần hơn 6 triệu.
Tất cả mọi người đều đắm chìm trong con số khổng lồ này.
Lúc này, ma trận bắn pháo hoa chấn động thế giới của lễ khai mạc Thế vận hội Olympic năm 2008 vẫn chưa xảy ra, chiêu này của Lý Thần đã trực tiếp gây chấn động cho hàng chục nghìn khán giả xem tại hiện trường và hàng triệu khán giả xem phát sóng trực tiếp trên màn hình tivi.
Toàn thành phố Yến Kinh, bất kỳ nơi nào cũng đều có thể nhìn thấy được pháo hoa một cách rất rõ ràng, và thậm chí còn trực quan hơn khi ở gần công thể.
Chấn động lòng người, tâm hồn rung rinh.
Âm thanh của bài quốc ca vang lên.
Vô số người khi nhìn thấy cảnh này, nghe thấy âm thanh này, chỉ cảm thấy dòng máu nhiệt huyết trong người sục sôi hơn bao giờ hết, một cảm giác kinh ngạc và tự hào không thể diễn tả bằng lời nayr sinh.
Tất cả mọi người đều im lặng, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.