“Nhưng những lời trong đó rất mới mẻ”, Lý Diệu Khang nói.
Lý Minh Đường cười khẩy nói: “Chẳng qua là nói mấy lời ngạo mạn che mắt thiên hạ thôi, thế mà đám truyền thông chết tiệt kia cứ bám rít lấy chân hắn! Hắn thật sự cho rằng mình là vua ở Hồng Kông sao?”
“Minh Đường”, Lý Diệu Khang nhìn Lý Minh Đường, nhẹ giọng nói: “Nếu con không thể thừa nhận thực lực của đối thủ thì vĩnh viễn chỉ ở cửa dưới mà thôi!”
Sắc mặt Lý Minh Đường lập tức tối sầm lại, nghiến răng nói: “Con ngứa mắt dáng vẻ cao ngạo của hắn!”
Lưu Đại Hùng liếc nhìn hai bố con, nói một cách đầy ẩn ý: “Hôm nay hắn chính thức mua lại điện ảnh Hoan Ngu rồi, đổi tên thành tập đoàn giải trí Thần Thanh, còn tách ra thành ba nhóm kinh doanh lớn, xem ra có vẻ rất có dã tâm, tham vọng cũng rất lớn”.
Lý Minh Đường giễu cợt nói: “Chỉ là một tên hề làm trò cười cho mọi người thôi, dựa vào hắn mà cũng muốn lay chuyển giới giải trí à?”
“Nhìn kế hoạch của hắn thì đúng thật là như vậy. Hôm nay hắn đã đuổi việc Ngô Kim Mẫn, một người đã đi theo Lâm Minh lâu năm. Ngô Kim Mẫn đó đã tới tìm tôi, hi vọng có thể được làm việc dưới trướng của tôi, kiếm miếng cơm manh áo”, Lưu Đại Hùng nói một cách đầy ẩn ý.
Lý Diệu Khang hơi nhướng mày: “Nhân viên lâu năm à? Vậy thì ông ta nhất định rất quen thuộc với Hoan Ngu đúng không?”
“Ít nhất thì có thể dùng cái đinh này để gây ra cho hắn không ít rắc rối”, Lưu Đại Hùng bật cười, hung ác nói: “Hắn đầu tư rất nhiều vào ngành giải trí, chúng ta đánh gục hắn trong ngành này, dập tắt sự kiêu căng ngạo mạn của hắn”.
Lý Minh Đường hưng phấn nói: “Đúng vậy! Không được để hắn tiếp tục kiêu ngạo như vậy! Hắn là cái thá gì chứ? Một thằng nhà quê mà dám ra vẻ ở Hồng Kông, nhất định phải dạy cho hắn một bài học”.
“Ông định làm thế nào?”
Lý Diệu Khang nhìn Lưu Đại Hùng.
Lưu Đại Hùng nở nụ cười xấu xa: “Còn cần làm gì nữa?”
“Lý Thần đã bỏ ra hơn một tỷ để mua lại Hoan Ngu và tổ chức lại thành tập đoàn giải trí Thần Thanh, có thể thấy được hắn đã tốn rất nhiều tâm huyết và công sức để làm việc này”.
“Một việc muốn thành công thì không dễ, nhưng muốn phá hủy nó thì lại rất đơn giản”.
“Tôi định bắt đầu với Ngô Kim Mẫn này. Ông ta làm trong Hoan Ngu bao nhiêu năm nay, nắm giữ rất nhiều bí mật và tư liệu đen của công ty. Qua thời gian này chúng ta tung ra ngoài từng chút một. Làm như vậy để khống chế dư luận”.
“Sau đó để ông ta bóc scandal của mấy ngôi sao hàng đầu trong Hoan Ngu. Đây gọi là giải quyết tận gốc”.
Vừa nói, Lưu Đại Hùng vừa cười tủm tỉm, nói tiếp: “Sau khi làm xong những chuyện này, chúng ta liên hệ với tập đoàn EEG, ai trong số những người này muốn chứng kiến một công ty giải trí lớn được nhà họ Hoắc hậu thuẫn trỗi dậy mạnh mẽ chứ? Họ còn lo lắng hơn chúng ta nhiều. Đến lúc đó cả cái ngành này đều sẽ nhắm vào hắn, xem hắn chơi thế nào?”
Lý Minh Đường càng nghe, hai mắt càng sáng lên, hắn cảm thấy Lưu Đại Hùng chơi nữ minh tinh nhiều năm như vậy, cũng không phải là uổng phí.
Ít nhất thì luật chơi của ngành giải trí, ông ta hiểu rõ hơn ai hết.
“Chuyện này cứ giao cho con làm đi”, Lý Minh Đường chủ động nhận việc.
“Con muốn đích thân từng bước chà đạp Lý Thần đến chết!”, vẻ mặt Lý Minh Đường vô cùng dữ tợn, ánh mắt cực kỳ oán hận.
Lý Diệu Khang suy nghĩ một chút, Lý Thần giờ đây dường như đã trở thành nỗi ám ảnh trong lòng con trai ông ta, vấn đề này nếu không giải quyết, e rằng cả đời này con trai ông ta cũng không thể vượt qua được trở ngại này.
Nghĩ đến đây, Lý Diệu Khang gật đầu nói: “Được, có thể giao cho con làm. Nguồn lực của gia tộc sẽ hỗ trợ cho con một phần. Ngoài ra cần phải bàn bạc nhiều hơn với chú Lưu, chú ấy thông minh lõi đời hơn con, có thể chỉ điểm đường đi nước bước cho con”.
Lý Minh Đường gật đầu, kích động nói: “Con biết rồi, chú Lưu, khi cháu gặp khó khăn, nhất định sẽ nhờ chú chỉ dạy”.
Lưu Đại Hùng cười nói: “Nói hay lắm, nhưng kế hoạch này vẫn cần mất một thời gian nữa mới bắt đầu được. Bây giờ nếu ra tay thì sẽ dễ đánh rắn động cỏ”.