Lúc này, có tiếng gõ cửa truyền đến, chính là phó giám đốc Ngô đã rời đi trước đó.
“Sếp Lý, chủ tịch Triệu Hùng của công ty Hùng Tâm tới rồi”.
Lý Thần vẫy tay ra hiệu cho giám đốc Lưu và những người khác đi ra ngoài, nói: “Mời sếp Triệu vào đây”.
Một lúc sau, cửa phòng làm việc được đẩy ra, một người đàn ông trung niên vạm vỡ bước vào.
Triệu Hùng vừa nhìn thấy ông chủ Lý Thần của công ty bất động sản Thần Thanh là một thanh niên trẻ tuổi như vậy, vẻ ngạc nhiên lộ rõ trên khuôn mặt. Nhưng rất nhanh ông ấy đã điều chỉnh lại, lịch sự nói: “Xin chào sếp Lý, tôi là Triệu Hùng của công ty Hùng Tâm”.
Lý Thần mỉm cười đứng dậy, bắt tay Triệu Hùng rồi ra hiệu cho ông ấy ngồi xuống.
Lý Thần không lạ gì Triệu Hùng này.
Ở kiếp trước, công ty vật liệu xây dựng của Triệu Hùng đã vượt ra khỏi Tân Hải và trở thành nhà cung cấp vật liệu xây dựng hàng đầu của tỉnh.
Chỉ là điều thực sự khiến ông ấy trở nên nổi tiếng là gia đình của ông ấy bất ngờ bị cướp khi sự nghiệp đang lên, cả gia đình ba người đều bị giết hại.
Sau đó công ty vật liệu xây dựng này được một người bạn thân của ông ấy thừa kế.
Thật trùng hợp, người bạn thân này của Triệu Hùng cũng mang họ Tiền!
“Theo như tôi biết, công ty Hùng Tâm còn có một vị phó chủ tịch, họ Tiền, hình như là anh em ruột của chủ tịch công ty Tiền Trình?”
Khi nghe thấy câu hỏi của Lý Thần, Triệu Hùng vốn tưởng rằng Lý Thần gọi ông ấy đến đây để bàn chuyện công việc lập tức ngây người ra.
“Sếp Lý nói đúng, nhưng vị phó chủ tịch này cũng là anh em của tôi, mặc dù ông ấy là anh em ruột với Tiền Đại Hoài, nhưng họ sớm đã tách ra từ lâu rồi”.
“Năm đó khi tôi xuất ngũ, một khoảng thời gian dài không tìm được công việc nào ổn, chính là người anh em này đã dẫn dắt tôi đến với con đường vật liệu xây dựng. Có thể nói bây giờ công ty Hùng Tâm có được quy mô lớn như vậy, người anh em này đã đóng góp một phần rất lớn”.
Triệu Hùng không giấu diếm bất cứ điều gì, tất cả mọi người ở Tân Hải đều biết về chuyện này.
“Nhưng sếp Lý à, chuyện này có liên quan gì đến việc hợp tác giữa quý công ty và Hùng Tâm không?”, Triệu Hùng hỏi.
Lý Thần thản nhiên nói: “Đương nhiên là có liên quan rồi, bởi vì bây giờ bất động sản Thần Thanh đang lựa chọn một đối tác toàn diện trong ngành vật liệu xây dựng. Đương nhiên không thể hợp tác với một công ty bị người gọi là anh em đó hủy hoại đến mức tan cửa nát nhà được”.
Sắc mặt Triệu Hùng lập tức thay đổi.
Vốn dĩ khi nghe tin công ty bất động sản Thần Thanh có ý định tìm đối tác hợp tác toàn diện, ông ấy cảm thấy rất vui.
Đây chẳng qua chỉ là một chi nhánh của bất động sản Thần Thanh ở Tân Hải. Mặc dù bị nhà họ Trịnh đàn áp nên tiến độ thi công gặp chút khó khăn, nhưng ở trong cả tỉnh thì bất động sản Thần Thanh tuyệt đối là một đối tác vô cùng tiềm năng trong ngành.
Nếu như có thể trở thành đối tác toàn diện của công ty này, vậy thì tất cả vật liệu xây dựng của bất động sản Thần Thanh sẽ do công ty vật liệu xây dựng Hùng Tâm đảm nhận, đây là một chuyện vô cùng tốt.
Nhưng lời tiếp theo của Lý Thần ngay lập tức làm tan biến toàn bộ tâm trạng tốt của Triệu Hùng.
“Sếp Lý, ý của anh là gì? Tình cảm giữa anh em chúng tôi, người ngoài như anh không thể hiểu được đâu, ông ấy làm sao có thể đào hố chôn cả gia đình tôi được? Nếu không có ông ấy thì đã không có tôi của hiện tại rồi”.
Dù đã xuất ngũ nhiều năm, nhưng Triệu Hùng vẫn giữ được bản lĩnh của một quân nhân trong xương máu, lúc này đối mặt với sự ‘gieo rắc bất hòa’ của Lý Thần, ông ấy liền đáp trả một cách không hề khách khí.
“Đến anh em ruột của mình ông ta còn có thể phản bội huống chi là ông?”, Lý Thần nói thẳng.
Câu này của Lý Thần khiến Triệu Hùng a khẩu một hồi.
“Sếp Triệu, người trong sạch không nói lời mờ ám. Nếu ông không tin thì có thể điều tra, năm đó hai hai anh em họ chia tách như thế nào, hoặc khi ông quay về có thể kiểm tra tài khoản của công ty mình, nhìn phát là biết thôi”.