Vì sự tin tưởng, về cơ bản ông ấy đã giao cho người anh em này của mình quản lý tài khoản của công ty, trước giờ cũng không bận tâm tới.
Nhưng lời nói của Lý Thần giống như một cái gai chọc vào người khiến ông ấy cảm thấy rất khó chịu.
Thấy sự thay đổi biểu cảm của Triệu Hùng, Lý Thần khẽ lắc đầu.
Vì vậy mới nói kiểu người như Triệu Hùng, thật ra không thích hợp để làm kinh doanh.
Quá trung thực và thẳng thắn, cũng quá dễ tin tưởng người khác.
Ví dụ như bản thân Lý Thần, cho dù mối quan hệ tốt đến thế nào, năng lực giỏi đến như nào, anh cũng sẽ không giao quyền lực tài chính công ty mình cho người khác.
Ngoại trừ Tô Vãn Thanh.
Cô thì khác, cô là người phụ nữ của anh.
Nhưng nếu ai đó không phải người thân thiết nhất của anh mà muốn động vào quyền lực tài chính của công ty, Lý Thần nhất định sẽ đập não kẻ đó ra thành từng mảnh.
“Sếp Lý hôm nay gọi tôi tới chắc không phải chỉ vì muốn nói chuyện này thôi đấy chứ?”, Triệu Hùng hỏi.
Lý Thần bình thản nói: “Tôi nói rồi, tôi dự định chọn một nhà cung cấp vật liệu xây dựng hợp tác toàn diện với bất động sản Thần Thanh. Công ty Hùng Tâm là lựa chọn tôi cân nhắc đầu tiên, nhưng nếu như vấn đề nội bộ trong công ty ông không được giải quyết, tôi sẽ không chọn công ty của ông”.
Triệu Hùng cắn răng nói: “Tôi sẽ quay về điều tra”.
“Chuyện như vậy, đối phương đã có ý định làm rồi thì sẽ không dễ dàng để ông nắm được thóp đâu. Tôi có một cách hay hơn, vừa có thể giúp công ty Hùng Tâm của ông chiếm lĩnh được thị trường xây dựng Tân Hải, vừa có thể làm rõ chuyện này cho ra ngô ra khoai, chỉ là xem sếp Triệu có muốn hợp tác hay không thôi”.
Hai mắt Triệu Hùng sáng lên, nhìn Lý Thần, nói: “Tôi rửa tai để nghe đây”.
Lý Thần cười nói: “Đánh sụp công ty Tiền Trình”.
Triệu Hùng nghe xong liền đơ người ra.
Chỉ cảm thấy Lý Thần nhất định là đang nói giỡn.
Công ty Tiền Trình là đối thủ lớn nhất của ông ấy, ông ấy nằm mơ cũng muốn đánh bại Tiền Trình, nhưng chuyện này nào có dễ dàng như vậy?
“Quả thực có chút khó khăn, nhưng có bất động sản Thần Thanh dồn toàn lực giúp đỡ, vậy thì lại đơn giản rồi”.
Lý Thần dường như nhìn thấu được toàn bộ suy nghĩ của Triệu Hùng, nói.
“Thị trường vật liệu xây dựng phần lớn đều giống như những ngành khác. Lấy hàng từ nhà cung cấp và quyết toán định kỳ, phải không?”, Lý Thần hỏi.
Triệu Hùng gật đầu, không chỉ riêng ngành vật liệu xây dựng mà hầu hết các ngành công nghiệp khác đều như vậy.
Khi họ cung cấp vật liệu xây dựng cho công ty bất động sản Thần Thanh, công ty sẽ chỉ trả trước khoảng 20% đến 30% giá mua, sau đó mới thanh toán hết phần còn lại.
“Sếp Triệu, ông có thể liên lạc với nhà cung cấp vật liệu xây dựng của mình, công ty Hùng Tâm sẽ thanh toán trước toàn bộ tiền hàng cho bên đó, yêu cầu duy nhất là bảo họ dừng cung cấp hàng cho công ty Tiền Trình”.
Nghe thấy lời của Lý Thần, Triệu Hùng ngạc nhiên nói: “Cách này đúng là giết người không dao đấy, nhưng tôi lấy đâu ra nhiều tiền mà trả hết một lần ngay như vậy được”.
“Công ty bất động sản Thần Thanh có thể trả trước toàn bộ tiền hàng, như vậy đã đủ tiền chưa?”, Lý Thần cười khẽ nói.
Triệu Hùng ngây ra hồi lâu, nhìn Lý Thần một cách thật sâu, nói: “Sếp Lý, tôi xin mạn phép hỏi một câu, anh có thù với công ty Tiền Trình à?”
Lý Thần cười nhạt nói: “Không có thù oán gì, chỉ thấy không vừa mắt thôi”.
Triệu Hùng hít sâu một hơi, ánh mắt không hiểu nổi nhìn chàng thanh niên trước mặt, vừa gặp mặt đã bá đạo như vậy. Đầu tiên là nói người anh em tốt bên cạnh ông ấy có âm mưu trong lòng, sau đó lại nghĩ cho ông ấy có thể xử gọn công ty đối thủ chỉ trong một đêm.
Mấu chốt là Lý Thần không chỉ cung cấp giải pháp, mà còn cung cấp đạn dược!
Hoạt động kinh doanh của bất động sản Thần Thanh hiện giờ rất lớn, chỉ cần họ sẵn sàng thanh toán toàn bộ tiền trước cho ông ấy, vậy thì ông ấy có thể kéo tất cả các nhà cung cấp cùng nhau giẫm chết công ty Tiền Trình.
Nói một cách khó nghe, chuyện này chỉ cần giao cho một con chó, nó cũng có thể làm tốt được chứ không cần tới Hùng Tâm.
Mà lý do chỉ là Lý Thần thấy công ty Tiền Trình không thuận mắt mà thôi?
Triệu Hùng cảm thấy thế giới này thật sự thay đổi rồi.
“Tôi làm!”, Triệu Hùng kiên định nói.
Lý Thần cười nói: “Hợp tác vui vẻ”.