Điểm này, vẫn làm cậu khá e ngại.
Vì vậy, sau khi đã cân nhắc, liền quyết định đưa con tin ra trao đổi.
Bởi vì, trên người cậu còn có định vị, vượt qua được những thứ trang bị thùng rỗng kêu to kia, cậu cùng mẹ trao đổi, chí ít người của cậu còn có thể tìm ra, sau đó lẻn vào ứng cứu.
Nếu không hoàn toàn chắc chắn, cậu đương nhiên sẽ không manh động.
Tất cả kế hoạch, cậu đã đều thương lượng với Mộ Nhã Triết.
Mộ Nhã Triết suy nghĩ hồi lâu, cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể đồng ý.
Sáng mai, Mộ Nhã Triết sẽ tổ chức cuộc họp ban giám đốc, đồng thời chuyển nhượng cổ phần lại cho Mộ Liên Tước.
Trong lúc đó, bọn họ có mười giờ để hành động.
Chu tước lạnh lùng nghĩ: Mười giờ?
Vậy là đủ rồi!
Đội quân tinh nhuệ dưới tay cô, chỉ cần một giờ là có thể giải quyết hoàn mĩ chuyện này, đồng thời đem hai con tin an toàn trở về!
Đương nhiên, đây cũng không phải một trận đánh quá bình thường.
Cung Kiệt cùng Chu Tước đến vị trí của tổng bộ, ở phòng chỉ huy ra lệnh tác chiến.
Đẩy cửa ra, tất cả đã có mặt.
Một người thủ lĩnh khác, An Kiệt, cũng đã tới.
Hai chi đội, cộng lại, tổng cộng chỉ có ba mươi người.
Nhưng chớ có xem thường ba mươi người này.
Một tháng trước, khi xảy ra cuộc Chính loạn.
Dung Binh Thiên Đường tiếp nhận ủy thác, phái ra hai chi đội, dễ dàng tiêu trừ mấy nghìn bạo dân cùng bộ đội được trang bị.
Mặc dù có mạnh hơn nữa, đứng trước mặt lính đánh thuê của Dung Binh Thiên Đường, căn bản cũng không chịu nổi một kích.
Đây cũng chính là lý do vì sao họ là tổ chức lính đánh thuê mạnh nhất, không một ai có thể lay động vị trí này.
Chu Tước vỗ tay một cái, đi tới trước bàn hội nghị, tập hợp người lại, đồng thời phân công kế hoạch hành động.
An Kiệt mặc chế phục, khuôn mặt anh tuấn không kìm được hiện lên sự khinh miệt.
Trên thực tế, thân là một trong bốn người thủ lĩnh của Dung Binh Thiên Đường, vì vậy thực lực của An Kiệt là không thể nghi ngờ, chỉ là lần hành động này không có gì khó khăn, không cần anh tự mình ra tay.
Nhưng mà để đảm bảo cẩn thận, anh cũng bị bộ phận điều khiển chiến đấu kéo tới tham ra.
Anh khoanh tay, dựa lưng vào cửa, miệng ngậm một điếu thuốc, vẻ mặt có chút bất cần.
Chu Tước sau khi tuyên bố xong kế hoạch hành động, lập tức hô to một tiếng: "Chuẩn bị xong chưa?"
"Xong!"
"Hành động!"
Một bên, Lisa vẫn luôn bất động giờ đã đứng dậy, ánh mắt lười biếng bẻ các đốt ngón tay "răng rắc".
Chu Tước đi tới trước mặt Lisa.
"Lisa, cô lẻn vào trước, cứu người ra, còn lại, giao hết cho tôi. Hiểu chứ?"
Lisa im lặng, không trả lời, chỉ dùng ánh mắt đầy ý vị.
Phái Lisa dẫn đầu lẻn vào trước, là bởi vì Chu Tước tin tưởng khả năng tác chiến của cô.
Cung Kiệt đi phòng phòng làm việc, mới vừa đẩy cửa ra, một phòng trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Nơi này được dựa theo đồ thiết kế của Hữu Hữu.
Trước đây, đều là do Lý Hàn Lâm sử dụng, bình thường, Hữu Hữu đều làm việc trong phòng sách của mình.
Cho đến trước đó không lâu, cậu mới chuyển tới chỗ này.
Cung Kiệt đi tới trước tủ sách, nhìn qua một lượt.
Anh thuận tay cầm lên một quyển sách tham khảo bằng tiếng Anh!