Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong hư không , bốn mươi viên tinh thần cùng lúc lóe sáng , hóa thành bốn mươi đạo ánh sáng dần dần hạ xuống .

“ Tư tư tư !”

Ánh sao như thấm vào linh hồn , làm cho tâm thần của Bạch Mộc Trần chấn động vô cùng, trong đầu xuất hiện một cảm giác còn kinh khủng hơn cả tử vong , phảng phất như linh hồn của mình đang phân giải từng chút từng chút một , đang tiêu tán dần dần , chỉ trong giây lát nữa thôi sẽ triệt để hóa thành hư vô!

Đúng vậy , hóa thành hư vô !

Đây chính là “hồn kiếp” , trong tiên kiếp thì kiếp số này hạ xuống chỉ nhằm vào thần hồn , một khi độ kiếp thất bại , Bạch Mộc Trần sẽ hoàn toàn tử vong , tiêu tán vào hư vô .

Thánh giả từng nói , vạn vật hữu linh , tử nhi phục sinh , quy nguyên hóa nhất , diệt vu hư vô.

Câu này ý nói , thiên địa vạn vật sinh ra đều có linh tính , chính là do tạo hóa mà sinh ra , dù chết cũng bất diệt , dù cho hồn phi phách tán , thì phần linh tính này vẫn trở về với bổn nguyên , chỉ có thần hồn tan vào hư vô , mới được coi là chân chính biến mất trong thiên địa.

Bạch Mộc Trần đã từng nhiều lần đối mặt với bờ vực tử vong , hắn vốn cho là bản thân đã sớm nhìn thấu được sinh tử , thậm chí hồn phi phách tán cũng không sợ hãi chút nào , nhưng là bây giờ hắn mới phát hiện ra , chính mình dường như đã quá đề cao dũng khí của bản thân , hay có thể nói đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được tử vong chân chính là như thế nào.

“ Sao lại không giống với những gì mà Dịch Nha Tử ghi lại trong tâm đắc ? !”

Bởi vì hồn kiếp hiện tại khác biệt quá nhiều so với trong tưởng tượng của hắn , Bạch Mộc Trần trong lòng kinh hãi không thôi . Không kịp nghĩ nhiều , hắn lập tức thu liễm tâm thần , cố nén thống khổ chịu đựng không để cho ý niệm của mình tan biến .

Hồn kiếp này so với hồn kiếp bình thường quả thật không giống , theo tâm đắc mà Dịch Nha Tử ghi lại , Nhất chuyển Tán tiên độ hồn kiếp chỉ có chín viên tinh thần phát sáng , diễn sinh ra chín đạo tinh hồn lực , đây là một cực sổ , đại biểu cho lực lượng vô cùng vô tận , cho dù tại thời điểm chân tiên độ kiếp, cũng chỉ có hai mươi bảy đạo tinh hồn lực buông xuống mà thôi , nhưng giờ khắc này ở đỉnh đầu của Bạch Mộc Trần, cư nhiên là bốn mươi viên tinh thần cùng phát sáng, ước chừng bốn mươi đạo tinh hồn lực tác động lên người của hắn .

Nói cách khác , uy lực của hồn kiếp lần này so với Thiên tiên kiếp còn cường đại hơn rất nhiều , mà so với Tán tiên kiếp bình thường thì gấp đến hơn bốn lần , làm sao không khiến cho người khác kinh hãi!

Ánh sao chiếu rọi làm linh hồn hắn đau nhói , Bạch Mộc Trần tâm thần dần dần không thể nào tập trung được , lúc mờ lúc tỏ, chợt tan biến rồi lại chợt ngưng tụ , giống tàn lửa trước gió , bất cứ khi nào đều có thể dập tắt . Ngay tại lúc đó , thân thể bên ngoài dường như truyền tới những tín hiệu tuyệt vọng , tựa hồ gần như hỏng mất !

Thiên đạo mênh mông , lòng người mờ mịt , như mộng như ảo , sinh tử không biết trước .

Kiếp số ! Diệt vong !

Vô cùng vô tận ánh sao bao phủ , vâng mệnh trời để hủy diệt đi ý chí , muốn cho Bạch Mộc Trần dưới tai kiếp hoàn toàn diệt vong !

Đây là tinh thần và ý chí đối kháng , lại không liên quan tới lực lượng .

Tiên lịch hàng vạn hàng vạn năm cho tới nay , trong hàng ngũ Tán tiên cũng không thiếu những nhân vật thiên tài, nhưng là đại đa số đều do ý chí không kiên định , kết quả cuối cùng là bỏ mạng dưới kiếp số này .

……


Bên ngoài trang viên , hai mẹ con Ôn Nhã đang làm việc trong linh điền , thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phòng ốc của Bạch Mộc Trần, trên mặt hiện rõ nét lo âu .

Tinh thần ngoại vực ngăn cách hết thảy mọi thứ bên ngoài, người khác căn bản không có cách nào để biết được tình hình bên trong . Hôm nay đã là ngày thứ ba, Bạch Mộc Trần vẫn không có chút dấu hiệu tỉnh dậy , nếu không phải do sợ quấy rầy đối phương , mẹ con hai người sợ rằng đã sớm xông vào trong .

“ Mẹ , kiếp vân không phải là đã tan biến sao? Tại sao vị đại thúc kia vẫn không tỉnh dậy ? ”

Tiểu Ức Khổ dừng lại một chút , ánh mắt nhìn về phía trang viên .

Tiểu Tiên Điêu an tĩnh nằm ở bả vai của tiểu cô nương , đôi mắt tròn vo cũng dõi theo phương hướng đó .

Nghe nữ nhi hỏi thăm , Ôn Nhã mặt vui vẻ nói :“ Khổ Nhi , tiên đạo kiếp số há có thể dễ dàng trôi qua như thế, lôi kiếp chỉ là một trong những kiếp số phải trải qua mà thôi, chỉ cần chuẩn bị đầy đủ , cũng không quá khó khăn. Mà hồn kiếp mới thật sự là kinh khủng, mặc dù ta chưa từng trải qua, nhưng ta biết phần lớn tiên sĩ tử vong đều do một kiếp này, vô luận là Tiên sĩ chính thống hay Tán tiên , không có mấy người có thể chính diện đối kháng, trừ phi mang theo tiên đạo kỳ bảo trong người , mới có hy vọng qua được kiếp này, ngày xưa Nhạc gia gia của ngươi chính là gặp trở ngại ở hồn kiếp. ”

“ Vị đại thúc kia liệu có thể thành công không ? ”

Tiểu Ức Khổ không khỏi khẩn trương , trong mắt mang theo vài phần ánh mắt mong chờ .

“Xem tạo hóa của hắn đi!”

Ôn Nhã rất là bất đắc dĩ lắc đầu một cái , lúc đầu nhất thời mềm lòng ,lại gánh lấy phiền toái như vậy . Lại nói , ba ngày đã qua đi , nếu là Tán tiên bình thường đã sớm tỉnh dậy , nhưng Bạch Mộc Trần bây giờ không có nửa điểm phản ứng làm cho người khác không thể yên lòng.

Trên thực tế ,việc Bạch Mộc Trần chậm chạp chưa tỉnh cũng không có gì kỳ quái , hắn gặp phải một tình huống đặc biệt , Nhất chuyển Tán tiên kiếp liền dẫn động bốn mươi đạo ánh sáng tinh hồn, đây là chuyện từ khi tiên giới ra đời tới nay chưa từng xuất hiện , nếu để cho tiên sĩ bên ngoài biết được, sợ rằng kể cả hắn hồn phi phách tán cũng muốn đem hắn ra nghiên cứu một phen .

……


Trong hư không , không ngày không tháng , không biết thời gian đã qua bao lâu .

Không có tinh thần , không có ánh sáng , trong mắt của Bạch Mộc Trần không thấy được cái gì , chỉ có một cảnh tượng mơ hồ hỗn độn .

Muốn diệt một người , trước tiên sẽ diệt linh hồn , đây là thiên địa không cho phép, đây là thiên đạo muốn hủy diệt hắn a !

Bạch Mộc Trần cười thảm trong lòng một tiếng , ngàn lời cũng không nói hết nổi sự thống khổ và bi thương . Hắn vốn một lòng một dạ tu tiên , nhưng ông trời lại không chiều ý , vì cừu hận bôn ba nửa đời người , cuối cùng mặc dù đại thù đã báo được ,chính mình lại trở thành Tán tiên , chịu đựng đủ loại khuất nhục , đối mặt với kiếp nạn nặng nề.

Hắn không trách cứ số mạng , không oán hận người khác , nếu thiên địa không buông tha cho hắn , hắn liền muốn siêu thoát chúng sinh, ở ngoài lục giới !

Sống , nhất định sống thật tốt !

Càng chèn ép , càng phải quật cường .

Càng mềm yếu , lại càng phải kiên cường .

Bạch Mộc Trần kiên định vào một tia ý niệm cuối cùng , dù chết cũng gắng gượng tới cùng .

……

Thống khổ , tuyệt vọng , kiên trì ,cuối cùng trở nên chết lặng !

Mỗi một lần tâm thần hỏng mất , linh hồn lại thiếu đi một phần tư tưởng . Bạch Mộc Trần đã không còn năng lực suy tư , chẳng qua là dựa vào tâm chí kiên cường để duy trì một tia ý niệm…… Không thỏa hiệp , không từ bỏ, lúc sống đường đường chính chính, khi chết cũng phải ngẩng cao đầu .

Mà ngay lúc này , một đạo ý chí dung nhập thiên địa từ trên trời giáng xuống , vượt qua minh minh ngoại vực , lướt qua hằng cổ lưu sa , xuyên thấu vô tận hư không ……

Thiên địa dưỡng chánh khí , Hạo nhiên lập đạo tâm .

Âm dương huyền diệu pháp , Thái thượng hằng cổ cảnh .

Bất vấn trường sanh thuật , Tiên hồng nan vong tình .

Dục cầu đại tự tại , Nhất bút điểm đan thanh .

……

Một khúc ca , diễn đạt được toàn bộ ý cảnh của tu tiên .

Tiên đạo không phải là cướp đoạt , không phải là cường thế , càng không phải là phá hoại cùng hủy diệt , mà là một loại tinh thần, một loại thái độ , là sự thăng hoa đẹp nhất của nhân tính !

Đáng tiếc , không biết bắt đầu từ khi nào, chính nghĩa và tà ác không còn phân rõ tiêu chuẩn đúng sai , toàn bộ thế giới tràn ngập máu tanh , nhược nhục cường thực , cường giả sinh tồn . Đạo lý ở chỗ nào ? Công đức ở chỗ nào ? .

Bạch Mộc Trần từ trong thế giới hỗn độn tỉnh lại , như đề hồ quán đính , cam lộ nhuận tâm (đại ý ở đây là tinh thần sung mãn, thể lực dồi dào). Cho tới nay , trong lòng hắn vẫn canh cánh một nghi vấn, “ Tiên Đạo ” đến tột cùng là cái gì ?

Chẳng lẽ chỉ là một danh hiệu ? Hay là một lực lượng tượng trưng ?

Không ! Không phải vậy!

“ Tiên ” là chí , “ Đạo ” là ý , đại biểu cho chính trực, trí tuệ, bao dung , còn có tự do , siêu thoát vạn vật , nhưng lại dung nhập vào với chúng sinh , đây mới là chân ý của tiên đạo, đây mới là chân lý của đại đạo .

Trong lúc hoảng hốt , tất cả hắc ám trong nội tâm của Bạch Mộc Trần lần lượt biến mất .

…… Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK