Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bên trong phòng, Bạch Mộc Trần đang ngồi xếp bằng ở trên giường gỗ, một mảnh linh mộc đang lơ lửng ở trước mặt hắn.

Thời gian vừa rồi, Nam Môn thị tộc tựa hồ đã quên mất sự tồn tại của Bạch Mộc Trần. Bọn họ không hề đả động gì tới việc hắn phải tới khách phòng bắt đầu làm việc, nhưng cũng không hề có bất cứ ưu đãi gì đối với hắn, đẩy hắn vào một tình huống lúng túng không biết phải làm sao.

Đối với cách nghĩ của Nam Môn thị tộc, Bạch Mộc Trần cũng hiểu tương đối rõ ràng. Đơn giản là trước tiên bọn họ muốn áp chế chính mình, sau đó lại đem chút lợi ích ra dụ hoặc, tận tình khuyên bảo, cứng mềm gì đều sử dụng, để mình có thể toàn tâm toàn ý bán mạng cho Nam Môn thị tộc.

Trên thực tế, Bạch Mộc Trần cũng không ngại giúp đỡ hay bán mạng vì người khác, nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương phải thể hiện ra thành ý của mình. Mà rất rõ ràng, Nam Môn gia chủ căn bản không hề có chút thành ý nào như vậy. Từ đầu tới cuối, Nam Môn Tiêu Viễn thủy chung coi Bạch Mộc Trần chỉ là một Tiên nô, nghĩ mọi thủ đoạn để lợi dụng và điều khiển, không hề chân tâm thật ý đón nhận hắn.

Thực tế luôn luôn tàn khốc và lạnh lùng như vậy. Không cần biết Tiên nô có lợi hại thế nào, phi thường ra sao, cuối cùng ngươi vẫn chỉ là Tiên nô mà thôi. Thành kiến và kỳ thị đối với Tiên nô đã ăn sâu vào tiềm thức của Tiên sĩ, sao có thể dễ dàng xóa bỏ đi, nhất là trong mắt của những người có vị thế cao cao tại thượng kia.

Cũng may Bạch Mộc Trần không phải ngốc đến mức đem vận mệnh của mình gửi gắm trong tay của người khác. Nếu như chờ đợi người khác ban phát cơ hội cho mình, chẳng bằng chính mình chủ động sáng tạo ra cơ hội. Mà nửa năm vừa qua, cũng là dịp tốt để hắn có thể chuẩn bị đầy đủ cho tương lai, không có người nào tới làm phiền hắn, hắn càng cảm thấy vui mừng và nhàn nhã.

Nhưng nếu nói đến nhàn nhã, bản thân Bạch Mộc Trần lại không nghĩ như vậy.

Trách nhiệm trên vai, cừu hận luôn luôn túc trực trong nội tâm, không một giây phút nào không nhắc nhở hắn, thúc giục hắn, để cho hắn không thể nghỉ ngơi.

Đừng tưởng hắn hôm đó tại đấu nô trường bộc lộ thần uy, dùng một chiêu nguyên thần hợp kiếm làm cho toàn trường khiếp sợ. Đấy chỉ là nhất thời bộc phát ra, nếu thường xuyên làm như vậy, sớm hay muộn nguyên thần cũng bị hủy diệt.

Thủ đoạn duy nhất hiện nay của Bạch Mộc Trần, chỉ có “Tiên phù” mà thôi.

Trong khoảng thời gian vừa rồi gấp rút luyện chế, trước mắt hắn chỉ có hai mươi tấm “Phong Mang Phù” cùng ba mươi tấm “Bạo Liệt Phù” để làm thủ đoạn công kích. Mà để phòng ngự thì sử dụng mười tấm “Nguyên Giáp Phù” cùng “Ngự Thuẫn Phù” mỗi loại. Còn về phần các loại tiên phù phụ trợ như “Phá Không Phù” hay “Thần Hành Phù”, luyện chế ba tấm chắc cũng đủ rồi. Hắn hoàn toàn tin tưởng, nếu như mình gặp phải hoàn cảnh giống như đấu nô trường hôm trước, để tự vệ tuyệt đối không có vấn đề gì.

Trừ việc luyện chế ra, Bạch Mộc Trần còn đem chín đạo ấn phù thu thập được từ chợ Cảnh Lan ngày trước, cẩn thận nghiên cứu.

Trong đó, ấn phù đơn giản nhất chính là những ấn phù thuộc loại ngũ hành công kích như « Tật Phong Thuật » , « Viêm Hỏa Thuật » , « Trấn Sơn Thuật » , « Kim Mang Thuật » hay « Khô Vinh Thuật » .

Những ấn phù này chỉ có năm đạo phù văn, uy lực cũng chỉ bình thường mà thôi. Bạch Mộc Trần xem qua một lượt, liền để qua một bên, cũng không có ý định luyện chế những ấn phù này, mà chỉ nghiên cứu để tăng thêm kiến thức mà thôi.

Tiếp theo là hai loại ấn phù có tính chất phụ trợ, đó là « Hóa Tiên thuật » cùng « Tàng Giới Thuật » .

Hai loại ấn phù này đều có bảy đạo phù văn, tương đối phức tạp, tác dụng là để thu liễm khí tức cùng ẩn giấu thân hình. Về phần hiệu quả cụ thể ra sao, phải dùng thử mới có thể biết rõ ràng.

Mà hai loại cuối cùng là « Tử Mẫu Âm Dương Thuật » và « Cấm Tiên Thuật » đều là ấn phù phức tạp nhất trong những ấn phù cấp một.

« Tử Mẫu Âm Dương Thuật » thuộc về loại tiên phù dùng để công kích, bao hàm chín đạo phù văn, dùng hai miếng linh mộc làm tài liệu, một miếng làm mẹ, một miếng làm con, hai miếng linh mộc này giao thác lẫn nhau, nếu một tấm tiên phù trong đó nổ tung, tấm còn lại cũng sẽ nổ theo, uy lực tuyệt đối không tầm thường.

Còn lại « Cấm Tiên Thuật » , chính là sử dụng mười đạo phù văn, có thể tính là ấn phù cao cấp nhất trong cấp một. Nhưng mà ghi chú về tác dụng của ấn phù này lại để Bạch Mộc Trần có chút nghi ngờ… Dùng để áp chế, làm cho tiên nguyên không thể nào vận chuyển.

Áp chế không cho tiên nguyên vận chuyển.

Hiệu quả của nó có vẻ không tồi, nhưng Bạch Mộc Trần hiểu rõ, dù sao tiên phù cấp một uy lực cũng có hạn, dù cho nó có thể áp chế không cho tiên nguyên vận chuyển, nhưng tác dụng có thể không lớn lắm.

Dĩ nhiên, « Cấm Tiên Thuật » dù sao cũng giống với « Thần Hành Thuật », đều là những ấn phù đứng đầu trong cấp một, để cho Bạch Mộc Trần cảm thấy vô cùng tò mò, bởi vậy hắn quyết định luyện chế “Cấm Tiên Phù”.

Vốn đã có kinh nghiệm trong việc luyện chế “Thần Hành Phù”, lúc này luyện chế “Cấm Tiên Phù” cũng không quá mức khó khăn.

Sau mấy lần thử, Bạch Mộc Trần đã có thể nắm bắt được một chút cảm giác.

Thần thức hóa tia, diễn biến phù văn.

Loại phù... Luyện phù... Hóa phù...
Sau một loạt quá trình phức tạp, một tấm “Cấm Tiên Phù” hoàn chỉnh tơi vào trong tay của Bạch Mộc Trần.

“Phanh!”

Tiên phù vỡ vụn, hóa thành một luồng lực lượng vô hình xâm nhập vào trong cơ thể của Bạch Mộc Trần.

Hắn thử thúc dục tiên nguyên vận chuyển, quả thật cảm giác tiên nguyên trong thân thể bị một lực lượng vô hình trói buộc, vận chuyển hết sức khó khăn, thậm chí có chút bế tắc.

Không sai, chính là bế tắc.

Bạch Mộc Trần khống chế tiên nguyên có thể nói là vô cùng thành thục, nhưng lúc này lại cảm nhận được sự bế tắc, điều này thể hiện “Cấm Tiên Phù” quả thật có hiệu quả.

Tình hình như vậy, làm cho Bạch Mộc Trần cảm thấy vừa mừng vừa sợ.

Nếu như trong lúc đối địch, địch nhân gặp phải hoàn cảnh như vậy, tất nhiên trong nháy mắt có thể nghịch chuyển tình thế, chuyển bại thành thắng.

….

Vui mừng trong chốc lát, Bạch Mộc Trần lại muốn tiếp tục thử nghiệm, xem xem khả năng của “Cấm Tiên Phù” này mạnh cỡ nào. Hắn chủ động muốn kháng cự, từ trong trói buộc của lực lượng này muốn đột phá ra ngoài.

Chỉ thử một lần, đã khiến cho Bạch Mộc Trần trợn tròn mắt.

Không phải do hiệu quả của “Cấm Tiên Phù” quá mạnh mẽ, mà ngược lại, nó quá yếu ớt rồi. Chỉ cần Bạch Mộc Trần khẽ động tâm thần, đã dễ dàng đem nó loại bỏ không còn một mảnh.

Mà việc thoát khỏi trói buộc này, chỉ là một ý niệm mà thôi.

“Quả thật là rất yếu a! Đáng tiếc …”

Bạch Mộc Trần cười khổ, hiệu quả trói buộc có thể coi là tạm ổn, nhưng nếu chân chính cùng địch nhân phát sinh tranh đấu, kể cả “Cấm Tiên Phù” có thể đánh trúng đối phương, đối phương cũng có thể dễ dàng thoát khỏi. Cho dù có thể dùng Điệp Phù Thuật để tăng cường, tác dụng cũng không khá hơn là mấy.

“Di?!”

Ngay lúc Bạch Mộc Trần muốn từ bỏ việc luyện chế “Cấm Tiên Phù”, từ trong cơ thể bỗng truyền đến một cảm giác khác thường.

Nhẹ nhàng phiêu dật, phảng phất như gỡ bỏ một loại gông xiềng, cảm thấy thân thể trở nên nhanh nhẹn khác thường.

Không sai, đúng là cảm giác như vậy!

Thần thức của Bạch Mộc Trần nhạy bén, cảm giác đối với thân thể lại càng nhạy cảm, đây chắc chắn không phải là ảo giác.

Mà cảm giác như vậy, chính là sau khi “Cấm Tiên Phù” được giải trừ.

“Chẳng lẽ là…”

Bạch Mộc Trần đột nhiên nhớ tới hai chữ… Phụ trọng. (Mang theo vật nặng)

Thân mang theo gánh nặng ngàn cân, nửa bước cũng khó có thể di chuyển.

Gỡ bỏ gánh nặng ngàn cân, tựa như bay bổng mà đi.

Đây chính là phương pháp luyện tập thân thể bình thường nhất ở dưới thế tục Hạ giới. Mặc dù người tu tiên chỉ coi nó như trò đùa, nhưng đạo lý hàm chứa trong đó vô cùng đơn giản nhưng cũng vô cùng bao quát, ít nhất Bạch Mộc Trần nghĩ như thế.

Thân thể như một nơi chứa, mà tiên nguyên là lực lượng trong đó, nếu thân thể không mạnh mẽ vững chắc, làm sao có thể chứa đựng được lực lượng nhiều hơn?

Đối với tình huống thân thể của Tán tiên, tin tưởng rằng trên thế giới này không người nào có thể hiểu rõ hơn so với Bạch Mộc Trần. Ban đầu khi sáng tạo ra công pháp tu luyện, hắn cũng đã suy nghĩ đến vấn đề thân thể của Tán tiên có thể thừa nhận được cực hạn, cho nên mới có hai điều kiện tiên quyết ở trong công pháp… Thần thức cùng Tiên chủng. Thần thức càng mạnh, khống chế tiên nguyên càng thêm linh hoạt, nhờ đó tránh được nguy cơ tẩu hỏa nhập ma. Mà sự tồn tại của Tiên chủng, chính là để lưu trữ và chuyển đổi tiên linh khí hết sức cuồng bạo. Nếu không , với thân thể yếu ớt của Tán tiên, việc tu luyện là điều không tưởng.

Nhưng "Cấm tiên phù" đã gợi mở cho Bạch Mộc Trần một con đường khác.

Cấm tiên lực, ngưng luyện tiên nguyên, đây có lẽ mới là cách sử dụng chân chính của “Cấm Tiên Phù”!

Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK