Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Thái Nhất tiên giá, các ngươi nhanh chóng tránh ra phía sau!”

Một tiếng quát tháo vang lên , sau đó một đoàn lưu quang từ trên trời giáng xuống , mang theo thanh thế to lớn rơi vào trong chợ , làm cho chung quanh nhấc lên một trận huyên náo.

Bạch Mộc Trần đang chuẩn bị giao dịch thì cũng bị động tĩnh này cắt đứt.

Nhìn lại nơi phát ra âm thanh , chỉ thấy bên trong chợ xuất hiện một khoảng trống , ở giữa là một cỗ vân xa hoa lệ cùng với bốn tên hắc giáp tiên bình. Cỗ xe này tuyệt đối bất phàm , phía trước thì có phi thú tường vân, bạch ngọc kim tương , phía sau lại có vân sàng bảo giá, có màn che bằng một lớp lụa xanh , đằng sau tấm màn là một hình bóng xinh đẹp như ẩn như hiện , phong thái yểu điệu, làm rung động tâm hồn người khác .

“Đây...... Đây là ai? Đẹp...... Bộ dạng quá đẹp!”

“Oa! Không phải nói là trong khu vực của thị tập không cho phép phi hành sao ? Sao lại có người dám phá vỡ quy củ này!”

“Rốt cuộc là ai , thật quá mức phô trương!”

“Hừ ! Các ngươi không muốn sống nữa sao, chiếc Vân Sí Thiên Mã này chính là tọa giá của Thái Nhất Tông, có phô trương hơn nữa thì đã làm sao, dù sao quy củ cũng là do bọn họ định ra, ai dám nói cái gì!”

“Cái gì!? Là người của Thái Nhất Tông , bọn họ tới chỗ này làm cái gì !?”

“Ai mà biết được, dù sao thì không đắc tội với họ là được.”

“Mau nhìn xem , lại có người đến...... Ách, là người của Thiên Vi Phủ cùng với Tam đại thị tộc.”

“Đừng có lên tiếng nữa , nên biết là họa từ miệng mà ra đó.”

......

Thái Nhất đệ tử xuất hiện đưa tới sự kinh động không nhỏ, đồng thời cũng kinh động tới quản sự của Tam đại thị tộc .

Không bao lâu sau, từ trong màn lụa đi ra một người nha hoàn , đạm mạc nhìn chung quanh bốn phía , thần sắc mang theo vài phần kiêu ngạo.

Thấy tràng cảnh như vậy, quản sự của Thiên Vi Phủ cùng Tam đại thị tộc vội vàng tiến lên chào hỏi.

Sau đó cúi đầu đối với nhân vật ở trong màn lụa , thái độ phi thường khiêm tốn. Rất hiển nhiên là thân phận của Thái Nhất đệ tử này phi thường tôn quý , ngay cả Thiên Vi Phủ và Tam đại thị tộc cũng không dám chậm trễ chút nào.

Đương nhiên, những việc này không có nửa điểm quan hệ đối với Bạch Mộc Trần, hắn chỉ hiếu kỳ nhìn qua vài lần , sau đó thu hồi tầm mắt, tiếp tục chuyện của mình.

“Lão bản, tại hạ lúc này chỉ còn một trăm tiên thạch , muốn mua tấm da thú này của ngươi , không biết lão bản thấy như thế nào?”

Nhìn xem Bạch Mộc Trần đưa ra một túi tiên thạch lớn , trung niên nam tử này thần sắc kinh ngạc. Trong lòng hắn nghĩ , một trăm tiên thạch cũng đủ để đổi lấy một mảnh nhỏ Tiên tinh, cho dù là dược liệu thượng đẳng cũng đổi được không ít. Không ngờ rằng , đối phương lại dùng nhiều tiên thạch như vậy để đổi lấy một tấm da thú rách nát, thật sự là không thích hợp.

Trung niên nam tử này vốn là một người thành thực , đang muốn mở miệng ngăn cản , lại bị Bạch Mộc Trần ngắt lời nói:“Lão bản không cần quá lo lắng, tấm da thú này có lẽ đối với ngươi vô dụng, nhưng đối với tại hạ mà nói thì giá trị của nó vượt qua một tram tiên thạch rất nhiều , nói không chừng tại hạ còn chiếm tiện nghi.”

“Cái này......”

Trung niên nam tử nhìn nhìn Bạch Mộc Trần , lại liếc mắt nhìn hài tử bên cạnh , cuối cùng nhẹ gật đầu:“Nếu đã như vậy, liền phải đa tạ các hạ rồi.”

Giao dịch hoàn thành , Bạch Mộc Trần cất kỹ da thú đang định cáo từ, nào ngờ trung niên nam tử cũng vung tay lên , nhanh chóng thu thập vật phẩm vội vàng rời đi , tựa hồ như đang kiêng kị điều gì đó.

Bạch Mộc Trần chuyển hướng quay về trong chợ, trong lòng như có điều gì suy nghĩ, nhìn xem tọa giá của Thái Nhất Tông . Đường đường là một Tiên Tông đại phái, lần này tới đây chắc chắn không phải để du ngoạn.

......

“Đại thúc!”

Một tiếng gọi vang lên, làm cho Bạch Mộc Trần từ trong suy tư vội tỉnh lại .

Quay đầu nhìn lại, đúng là Tiểu Ức Khổ và Nam Môn Phi Vũ đám người đã quay trở về.

“Đại thúc đang nhìn cái gì vậy?”

Tiểu Ức Khổ theo ánh mắt nhìn lại, đúng lúc đó thì một nữ tử thân mặc áo màu xanh, trên mặt che lụa mỏng từ trên xe bước xuống.

“Hắc hắc...... Tỷ tỷ này thật đẹp......”

Nghe thấy Nam Môn Phi Vũ tiểu hài nhi này cười một cách quái dị, Tiểu Ức Khổ tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, làm cho hắn xấu hổ gãi gãi đầu, tự lẩm bẩm một mình nói :“Thật là kì quái, làm sao mà người của Thái Nhất Tông cũng đến để tham gia Cảnh Lan Tập lần này , chẳng lẽ là đến ngắm phong cảnh ? Ách, xem ra sắp có chuyện náo nhiệt để xem rồi, hắc hắc!”

“Thái Nhất Tông......”

Tiểu Ức Khổ kinh ngạc thất thần, trong nội tâm sinh ra một cảm giác như đang ngắm nhìn một tòa núi cao . Đây chính là đệ nhất tiên tông của Phượng Lân Châu, là một thế lực mà nghe nói ngay cả Thiên Vi Phủ cũng muốn né tránh ba phần .

“Như thế nào? Có mua được thứ đó không ?”

Nghe Bạch Mộc Trần hỏi thăm, Tiểu Ức Khổ phục hồi lại tinh thần, liên tục gật đầu không ngừng, sau đó đưa ra một hộp gỗ dài.

Tại một bên, Nam Môn Phi Vũ mặt mũi tràn đầy thần sắc đắc ý nói :“Có bản thiếu gia xuất mã, mua một vài thứ đồ ngoại vật tất nhiên là dễ dàng rồi ...... Bất quá, thứ này phải dùng như thế nào?”

Bạch Mộc Trần mở ra chiếc hộp, trong đó chỉ có một sợi mạn đằng màu xanh lục, trên đó mọc rất nhiều gai nhọn, làm cho người khác nhìn qua cũng cảm thấy nội tâm lạnh lẽo.

Không sai, đúng thật là “Khổ đằng”.

Nhìn thấy vật này, Bạch Mộc Trần nội tâm cảm thấy cảm khái ngàn vạn lần , hồi tưởng lại sự thống khổ khi lần đầu tiên chịu hình phạt ở quáng trường , chuyện này như vừa mới xảy ra ngày hôm qua, này hiện về mồn một ngay trước mắt .

“Đại thúc, ngươi...... không sao chứ!”

Tiểu Ức Khổ nhìn thấy thần sắc của Bạch Mộc Trần khác thường, không khỏi liên tưởng tới những chuyện mà Bạch Mộc Trần phải trải qua , muốn nói lại thôi.

“Ta không sao.”

Một lát sau, Bạch Mộc Trần thu liễm tâm tư và nói:“Khổ tâm thảo luyện chế cũng không phức tạp, chỉ cần dùng Dương Hỏa luyện chế trăm ngày, đem hàn nhập noãn, phản âm hiện dương, liền có thể lấy ra khổ trấp trong đó , bất quá phương pháp này vất vả, nhất định phải có nhẫn nại......”

“Ta nhất định có thể .”

Tiểu Ức Khổ ngay lập tức đáp ứng, vì để cho mẫu thân bình phục , dù cho cực khổ hay mệt mỏi hơn nữa, nàng cũng nguyện ý thừa nhận.

......

Trong lúc hai người đang nói chuyện, lại có vài đạo lưu quang từ xa xa mà đến , lần lượt hạ xuống bên cạnh tọa giá của Thái Nhất Tông .

Người đến gồm ba nam hai nữ, không người nào không phải hạng người tuấn mỹ , người cầm đầu lại càng nổi bật bất phàm.

“Bái kiến Nguyễn đại thiếu gia.”

Nhìn thấy người cầm đầu, người của Thiên Vi Phủ và Tam đại thị tộc vội vàng tiến lên hành lễ.

Mọi người chung quanh thấy thế lại càng kinh hãi, có thể được người của Thiên Vi Phủ và Tam đại thị tộc gọi là đại thiếu gia, lại mang họ “Nguyễn” , ngoại trừ trưởng tử của Thiên Vi Phủ ra, còn có thể là ai.

“Nguyễn Hằng sư huynh vì sao lại tới ?”

Nữ tử áo xanh đối với người cầm đầu gật đầu một cái , biểu thị sự chào hỏi.

Nguyễn Hằng khẽ mĩm cười nói:“ Lam sư muội tới đây du ngoạn, vi huynh làm sao dám bỏ qua lễ nghi của chủ nhà, nếu để cho sư bá lão nhân gia ngài biết được vi huynh tiếp đãi sư muội không tốt, liền khiển trách tội vi huynh rất nặng a.”

“Sư huynh nói đùa rồi.”

Nữ tử áo xanh bên ngoài thì nói giỡn, nhưng trong lời nói lại không có chút ý tứ đáng cười nào.

Nguyễn Hằng cũng không để ý, ngược lại dẫn tay giới thiệu nói:“Đúng rồi sư muội, ta giới thiệu cho ngươi biết một chút , bốn vị bên cạnh ta đây đều là thanh niên tài tuấn của Thiên Vi Phủ , cũng là tứ đại đệ tử kiệt xuất nhất của Cửu Dương Tiên Viện lần này, bọn họ đang chuẩn bị để năm sau khảo thí gia nhập Thái Nhất Tông, nói không chừng còn có thể trở thành sư đệ sư muội của chúng ta......”

Vừa dứt lời, bốn người vội vàng tiến lên chào.

“Chúng đệ ra mắt sư tỷ.”

Bốn người đều là truyền nhân đích truyền của Thiên Vi Phủ tứ đại gia tộc , nghe được sẽ có đại nhân vật của Thái Nhất Tông giá lâm, tự nhiên liền muốn đến nơi này lấy lòng một chút. Nữ tử trước mắt này chính là con gái của Thái Nhất Tông Chưởng giáo -- Tả Nhĩ Lam.

Tả Nhĩ Lam nhàn nhạt gật đầu, xem như đáp lại.

“Lam sư muội, nô trường sắp mở ra, tất nhiên sẽ phi thường náo nhiệt , không bằng chúng ta đi vào trước đi!”

Nguyễn Hằng cười dẫn đường ở phía trước, Tả Nhĩ Lam chậm rãi đồng hành, những người còn lại phía sau, đều đi hướng về phía nô trường, lưu lại một vị tiểu thương tâm thần lo sợ.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK