Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Tất cả mọi người đều trầm mặc trong căn phòng khiến không khí trở nên hơi nặng nề.

Nam Môn Tiêu Viễn đang nghĩ xem nên xử lý Bạch Mộc Trần như thế nào, mà Nam Môn Chính Đình thì đang dò đoán tâm tư của đối phương. Nam Môn Vô Song vài lần há miệng thở dốc muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Vài năm gần đây Tiên Giới phát sinh ra rất nhiều chuyện lớn. Trong đó tranh đấu giữa tiên ma coi là một chuyện. Chuyện này liên quan đến sự an nguy của cả Tiên Giới, ảnh hưởng của nó ngày càng càng rộng, từ Bát Trầm Thiên cho tới Nhất Trung Thiên, mà bảo vệ Tiên Giới là trách nhiệm của mỗi người nên không có một thế lực nào có thể khoanh tay đứng nhìn.

Còn nữa, dị tượng thiên triệu cũng coi như là một chuyện. Chuyện này kinh động cả Tiên Giới nhưng cho đến nay vẫn không có ai tìm ra nguyên nhân của thiên triệu.

Cuối cùng là nô lệ mỏ quặng phản loạn với quy mô lớn tại Thiên Uyên sơn mạch!

So với hai việc trước thì phạm vi lan rộng của chuyện này là nhỏ nhất, nhưng ảnh hưởng của nó lại sâu nhất rộng nhất, thậm chí nói là một lần phản kháng quyết định vận mệnh của tiên nô cũng không quá.

Tiên lịch vạn vạn năm nay thì chuyện tiên nô náo động bạo phát đã nổ ra vô số lần, cuối cùng không có sự kiện nào mà không phải là bị trấn áp bằng sắt và máu, vì thế những người ở đây đều cho rằng mặc dù qua mấy ngàn mấy vạn năm nữa thì tiên nô cũng không thể vùng lên được. Nhưng mà, trường bạo loạn không hề có điềm báo trước tại Thiên Uyên sơn mạch kia đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của vô số Tiên Sĩ.

Tuy nói Tán Tiên là một quần thể cực kỳ yếu ớt nhưng số lượng lại vô cùng khổng lồ, một khi mất đi trói buộc thì hậu quả không thể tưởng tượng được, nghiêm trọng hơn thì chỉ sợ còn có thể dao động đến cả căn cơ của Tiên Giới.

Hiện tại cả Phượng Lân Châu cũng đang truy tìm đám nô lệ mỏ quặng phản bội này để tìm hiểu hết thảy những gì đã phát sinh tại Thiên Uyên sơn mạch. Mà khéo thay đang có một người có liên quan đến chuyện đó đứng ở trước mặt bọn người Nam Môn Tiêu Viễn, hơn nữa còn chủ động thừa nhận thân phận của mình. Đây rốt cuộc là tình huống gì?

"Khụ khụ! "

Nam Môn Tiêu Viễn ho khan hai tiếng để che giấu sự thất thố của mình: "Các hạ cứ yên tâm, Tây Phượng Lân chúng ta cùng Đông Phượng Lân từ trước đến nay đều đối đầu với nhau, một khi đã các hạ đã vào Nam Môn thị tộc ta thì đều là người một nhà, huống chi ngươi còn cứu đại thiếu gia cùng những thiếu chủ hai tộc khác trong Đấu Nô Trường cho nên bản gia chủ tuyệt đối sẽ không làm khó dễ ngươi, hơn nữa chuyện hôm nay cũng tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài."

"Tiểu nhân đa tạ gia chủ."

Bạch Mộc Trần cung kính đáp lời và thi lễ, mọi chuyện quả nhiên giống như hắn dự tính!

Quả thật Nam Môn Tiêu Viễn dự đoán lai lịch của Bạch Mộc Trần không đơn giản, vốn tưởng rằng đối phương sẽ giấu diếm nhưng không ngờ rằng đối phương lại thoải mái thừa nhận trực tiếp như vậy, thẳng thắn như vậy khiến Nam Môn Tiêu Viễn ngược lại mất đi thế chủ động. Chẳng qua Nam Môn thị bọn họ cũng không nghĩ tới việc qua lại với ba đại tiên tông ở Đông Phượng Lân nên tất nhiên cũng không mất gì mà dùng từ "người một nhà" để lấy lòng đối phương.

Nam Môn Tiêu Viễn lại nói: "Không biết sau này các hạ có dự định gì không? "

Vấn đề này rất quan trọng, nếu Bạch Mộc Trần là tiên nô bình thường thì khẳng định Nam Môn Tiêu Viễn chẳng muốn quan tâm. Thế nhưng người này lại có thân phận mẫn cảm là nô lệ làm phản và lại có thực lực giết chết Chân Tiên cửu phẩm, lưu hay không lưu cũng không thể miễn cưỡng được.

Đương nhiên, nếu như Bạch Mộc Trần nguyện ý ở lại thì đúng là chuyện tốt rồi. Nuôi dưỡng được một cao thủ tiên nô như vậy vừa không tiêu hao tài nguyên, vừa có thể lợi dụng tốt trong thời điểm mấu chốt, có thể nói là một công đôi ba việc.

Nếu như đối phương không muốn ở lại...

Vừa nghĩ vậy thì Nam Môn Tiêu Viễn liền cảm thấy đau đầu.

Bạch Mộc Trần lại không có gì băn khoăn mà nói thẳng: "Bẩm gia chủ, Ôn Nhã phu nhân cùng Ức Khổ tiểu thư có ân cứu mạng tại hạ cho nên tại hạ cũng đáp ứng phu nhân là ở trong này chiếu cố tiểu thư, hy vọng gia chủ có thể thu lưu."

"Ách! "

Mọi người nhìn Bạch Mộc Trần với ánh mắt vô cùng phức tạp, lời nói này vô cùng xảo diệu, vừa bận tâm đến thể diện của Nam Môn thị tộc, vừa biểu lộ tâm ý của mình. Nói thẳng ra là Bạch Mộc Trần là người của Ôn Nhã, chỉ cần mẹ con Ôn Nhã ở lại thì hắn cũng sẽ ở lại.

"Ha ha, các hạ nguyện ý ở lại lâu dài thì tất nhiên Nam Môn thị tộc ta vô cùng hoan nghênh."

Nam Môn Tiêu Viễn cười gượng hai tiếng, cố ý tránh không nói chuyện về mẹ con Ôn Nhã rồi lại hỏi: "Lấy tu vi của các hạ mà ở lại Linh Bồ Viên thì thật sự đáng tiếc, chẳng biết các hạ am hiểu về mặt nào? "

"Am hiểu? "

Bạch Mộc Trần đầu tiên cảm thấy rùng mình rồi nhất thời hiểu được ý đồ của đối phương.

Nam Môn Tiêu Viễn này cũng là một tên cáo già, lúc nào cũng muốn lợi dụng Bạch Mộc Trần cho tốt và không chịu ăn chút thiệt thòi nào. Chẳng qua, có ý nghĩ như vậy cũng không gì đáng trách, ăn nhờ ở đậu cũng phải trả cái giá gì đó chứ, mà trong mắt của Tiên Sĩ bình thường thì Tán Tiên không thể tu luyện, nên không dùng để làm việc mới là điều thật lãng phí .

Chỉ tiếc tính toán của Bạch Mộc Trần càng tuyệt diệu hơn, một khi đối phương đã muốn lợi dụng mình thì sao mình không thuận thế mà lên, lợi dụng tài nguyên của Nam Môn thị tộc để hoàn thành ý đồ của mình.

Vì thế Bạch Mộc Trần cười nói: "Bẩm gia chủ, kỳ thật... ta biết chế tác nhiều loại tiên phù nhất giai! "

"A? ! "

Nghe đối phương trả lời, Nam Môn Tiêu Viễn lại cảm thấy bất ngờ.

Tiên đạo ngũ nghệ cái nào cũng có sở trường riêng, có thể chế tác tiên phù đủ để nói rõ Bạch Mộc Trần có giá trị hơn nhiều so với Tiên nô bình thường. Có điều tiên phù nhất giai quá là vô giá trị, nếu không Nam Môn thị tộc đúng là thực sự nhặt được bảo vật. Dù là như thế, tâm tính bọn người Nam Môn Tiêu Viễn cũng biến đổi rất nhiều, có thể chế phù, mà tu vi lại cao, nếu thân phận Bạch Mộc Trần không phải là tiên nô thì chỉ sợ bọn hắn phải tôn sùng đối phương là thượng khách mới đúng.

"Vậy chẳng biết các hạ có thể luyện chế tiên phù nhị giai hoặc tam giai hay không? "

Nam Môn Tiêu Viễn động lòng và hỏi Bạch Mộc Trần.

Nam Môn Chính Đình thấy thế khẽ vuốt cằm, lời này xem như hỏi đúng điểm quan trọng nhất. Luyện ra tiên phù nhất giai tất nhiên vô dụng, nhưng nếu Bạch Mộc Trần có thể chế tạo ra tiên phù nhị giai cùng tam giai thì lại khác. Phải biết rằng, dưới tình huống bình thường thì uy lực của tiên phù tam giai cường đại hơn gấp vài lần so với tiên phù nhất giai, rất thích hợp để cho Chân Tiên dưới cửu phẩm sử dụng.

Bạch Mộc Trần sao lại không rõ tâm tư của đối phương chứ, chỉ có điều hắn còn chưa bao giờ biết hình dáng phù ấn nhị giai, tam giai ra sao nên chẳng biết trả lời như nào.

Chỉ thấy Bạch Mộc Trần cười khổ và nói: "Thực không dám đấu diếm, tiểu nhân chỉ chế tác qua vài loại tiên phù nhất giai, cho nên không dám đảm bảo có thể luyện chế tiên phù hai giai trở lên."

Không dám đảm bảo. . . Vậy chẳng phải có thể lý giải là "chắc cũng có thể thành công" nhé!

Nam Môn Tiêu Viễn cùng Nam Môn Chính Đình nhìn nhau mỉm cười, người trước ngay lập tức an bài: "Một khi các hạ có bản lĩnh như vậy thì tất nhiên không nên lãng phí. . . Như vậy đi, lát nữa ta bảo Cung Tuyết an bài một căn phòng yên tĩnh tại phòng khách cho ngươi, mặt khác lại sai nội đường cung cấp cho ngươi một chút vật liệu luyện chế tiên phù để ngươi luyện tập. . . Nếu các hạ thật sự có thể luyện chế ra tiên phù nhị giai cùng tam giai thì Nam Môn thị tộc ta nhất định sẽ không bạc đãi các hạ, chẳng biết ý các hạ ra sao? "

Thế này thì cũng quá vội vã nhé?

Bạch Mộc Trần ngoại trừ nhủ thầm trong bụng thì còn có thể như nào nữa?

"Gia chủ an bài thì tất nhiên tiểu nhân không có ý kiến gì, chỉ là tiểu nhân nên công đạo như thế nào với phu nhân đây? "

Bạch Mộc Trần căn bản không cần phải công đạo gì với Ôn Nhã, hắn hỏi như vậy kỳ thật là muốn để Nam Môn Tiêu Viễn giao cho Ôn Nhã một cái công đạo.

Bạch Mộc Trần cũng đã nghe hết toàn bộ những việc xảy ra năm đó từ miệng Ôn Nhã. Theo lý thuyết thì chồng người ta vì việc của gia tộc mà hy sinh, với cương vị là một gia chủ thì Nam Môn Tiêu Viễn nên động viên mẹ con Ôn Nhã mới đúng, nhưng kết quả lại là lạnh nhạt như thế thật sự khiến lòng người lạnh ngắt a.

Nam Môn Tiêu Viễn nghe thấy lời ấy, sắc mặt không khỏi trầm xuống.

Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK