Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Ôi, đây là nơi nào vậy?”

Phong Thần Ỷ Mộng chậm chậm tỉnh lại sau cơn hôn mê, đôi mắt đẹp cũng dần mở ra.

Nàng theo bản năng khẽ cử động thân mình, lại phát hiện toàn thân mình đều bị trói chặt, ngay cả tiên nguyên cũng không thể vận chuyển được.

“Đây… Chuyện gì đã xảy ra vậy?!”

Phong Thần Ỷ Mộng vô cùng kinh hãi, vội vàng quan sát hoàn cảnh chung quanh , chợt thấy tất cả hộ vệ của mình đều bị trói lại hết sức chặt chẽ.

“Đại tiểu thư, người đã tỉnh rồi sao?”

Ở ngay bên cạnh, Vũ bá dường như đã tỉnh sớm hơn một chút, vẻ mặt hết sức ủ rũ.

“Vũ bá, người … người làm sao rồi? Người không có việc gì xảy ra chứ? Mọi người bị như vậy là như thế nào? Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra?”

Phong Thần Ỷ Mộng liên tiếp hỏi mấy câu, Vũ bá lại chỉ than thở lắc đầu, cũng không nói gì cả, chẳng qua là dõi ánh mắt qua hướng bên kia.

“Đó là…”

Nhìn về phía đó, Phong Thần Ỷ Mộng mới thấy mình đang ở bên trong một khe núi vô cùng rộng rãi, một đám dã nhân bao quanh khắp nơi đang quan sát mình.

Đám dã nhân này đều mặc một bộ da thú trên mình, mỗi người đều đeo thêm mấy chiếc túi, miệng túi lộ ra một tập tiên phù chồng chất.

Cuối cùng mình đang rơi vào tình huống thế nào?

Phong Thần Ỷ Mộng cảm thấy đầu óc của mình có chút mơ hồ, hoàn toàn không thể hiểu được tình huống hiện tại ra sao. Bất quá nàng loáng thoáng nhớ được, ngay khi đám người bọn họ bị đầu lĩnh của Hồng Ban Kim Bối Chu dồn vào tới đường cùng, một đám người hung thần ác sát xuất hiện, liền dễ dàng đem Hồng Ban Kim Bối Chu giết chết, đồng thời đánh bọn họ ngất đi.

“Đám người hung ác đó… Chẳng lẽ là bọn họ?”

Lại nhớ tới thủ đoạn vô cùng dữ đội và dứt khoát của đối phương, thân thể của Phong Thần Ỷ Mộng không khỏi co rụt lại.

“Vũ bá, những người này là ai?”

“Lão phu cũng không biết nữa.”

“Vậy bọn họ bắt chúng ta để làm gì? Chẳng lẽ vì muốn cướp đồ hay sao?”

“Nếu chuyện đơn giản như vậy thì thật là tốt.”

“Chúng ta phải làm gì bây giờ?”

“Chờ một chút xem thế nào, chỉ có đi một bước tính tiếp một bước.”

Đang lúc hai người nói chuyện với nhau, ba người Tiểu Thần, Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử nghênh ngang đi tới. "A! Các ngươi đều đã tỉnh dậy, vậy thì thật là tốt."

"Ngươi. . . Các ngươi muốn làm gì? "

Thấy ba người đám Tiểu Thần đi đến gần, nội tâm của Phong Thần Ỷ Mộng hết sức căng thẳng, làm bộ hung dữ nhìn về phía đối phương.

Những năm vừa qua nàng cũng đã chạy ngược chạy xuôi, kiến thức cũng tăng trưởng không ít. Nàng biết rõ có một số tu sĩ vì tu luyện công pháp tà ma ngoại đạo, để nhanh chóng tăng cường tu vi của mình đã bắt những nữ tu sĩ nguyên âm tràn đầy về làm lô đỉnh, làm cho những nữ tu sĩ này phi thường thê thảm.

“Chẳng lẽ vận mệnh của ta cũng thế hay sao?”

Tưởng tượng tới kết quả mà mình có lẽ phải đối mặt sau này, trong lòng Phong Thần Ỷ Mộng cảm thấy thê lương vô cùng, ánh mắt cũng ảm đạm thất thần.

Khác với sự tuyệt vọng của Phong Thần Ỷ Mộng , Vũ bá vừa cảm thấy khiếp sợ lại vừa nghi ngờ.

“Trời ơi! Có phải ta hoa mắt không? Ở chỗ này sao lại có nhiều Tiên nô đến thế… Tiên nô, chẳng lẽ bọn họ là…”

Vũ bá cố gắng áp chế những phỏng đoán trong lòng, bề ngoài lại biểu lộ không có gì khác thường.

“Tiểu nha đầu…”

Tiểu Thần dường như nhận ra sự lo lắng trong lòng Phong Thần Ỷ Mộng , càng cố ý trước mặt nàng làm bộ úp úp mở mở nói: ”Ngươi nói làm gì là làm gì? Mấy người chúng ta chưa làm gì ngươi cả, ngươi lại hỏi chúng ta muốn làm gì… Chẳng lẽ ngươi biết chúng ta muốn làm gì, vậy thì ngươi thử nói xem chúng ta muốn làm gì nào? Thiên Tôn ở trên cao ơi, trên thế gian này lại có người phóng túng như vậy hay sao, quả thật làm người khác sợ hãi quá đi, ha ha ha.”

"Đồ vô sỉ! "

Vẻ mặt Phong Thần Ỷ Mộng đỏ tới tận mang tai, nàng nhìn chằm chằm vào Tiểu Thần, chỉ hận không thể xông lên cắn cho đối phương một cái.

"Đồ vô sỉ? Ngươi đang nói ta sao? "

Tiểu Thần cười cười gian ác, dùng tay khẽ nâng khuôn mặt của Phong Thần Ỷ Mộng nói: “Ta nói cho nha đầu ngươi được biết, dẫu sao tiểu gia đây cũng đã cứu mạng của các ngươi, các ngươi không những không cảm tạ một câu, lại còn mở miệng mắng tiểu gia đây, quả thật là vong ân phụ nghĩa phải không? Thiên Tôn ở trên cao ơi, đúng là người tốt không được báo đáp mà! Được rồi, dù sao ngươi cũng đã mắng rồi, nếu tiểu gia đây không vô sỉ đôi chút, chẳng phải uổng phí danh hiệu đó hay sao? Ngươi nói xem, ta nên vô sỉ với ngươi như thế nào đây? Nên bắt đầu từ phía trên, hay từ phía dưới…”

"Chờ một chút! "

Vũ bá hết sức khẩn trương , vội vàng nói: "Các vị tiểu huynh đệ, có gì thì cứ từ từ nói , chúng ta là người của Phong Thần gia tộc ở Địa Kỳ Thành, vô cùng cảm tạ ơn cứu mạng của các vị, nếu có yêu cầu gì, các vị cứ việc nói ra, chỉ cần là chuyện chúng ta có thể làm được, tuyệt đối không từ chối. . ."

Khẽ dừng một lát, Vũ bá bình ổn lại tâm tình, nói tiếp: “Các vị đã cứu chúng ta, nhưng lại đem mọi người đều trói lại, chẳng phải muốn ép chúng ta vào đường cùng hay sao chứ? Vị này chính là đại tiểu thư của Phong Thần gia tộc chúng ta, nếu như nàng có gì bất trắc, đám người lão phu cũng quyết chết cùng. Kính xin các vị hạ thủ lưu tình.”

Lời lẽ này ba phần mềm mỏng, bảy phần cứng rắn, đủ để thấy được sự lão luyện trong đó.

Tiểu Thần cũng thu tay lại, vẻ mặt thờ ơ, khẽ nhún vai nói: “Lão đầu này chẳng thú vị chút nào, tiểu gia chẳng qua muốn hù dọa nha đầu này mà thôi, lời lẽ lại như muốn sống mái một phen như vậy?”

"A! "

Phong Thần Ỷ Mộng bỗng nhiên hét lên một tiếng chói tai, làm mọi người giật mình sợ hãi .

Tiểu Thần vỗ vỗ ngực, hùng hùng hổ hổ nói: "Nha đầu nhà ngươi làm gì mà hét lên như gặp quỷ vậy ? Làm cho tiểu gia giật nảy mình! "

Lại nghe Phong Thần Ỷ Mộng kinh hãi nhìn về đám người đối phương nói: “Ngươi… Các ngươi, tất cả đều là Tiên nô sao?”

Đám người Tiểu Thần nghe thấy vậy, sắc mặt đột nhiên âm trầm, trong khóe mắt lóe lên một tia sát khí như ẩn như hiện.

Vũ bá lại cười khổ không dứt, đại tiểu thư nhà mình thật quá đơn thuần, có một số chuyện chỉ nên hiểu trong lòng là được, sao có thể nói ra ngoài, chẳng phải là ép người ta giết người diệt khẩu hay sao?

Họa từ miệng mà ra, Phong Thần Ỷ Mộng cũng biết mình đã nói sai, cho nên vội vã cúi đầu.

Chuyện đã tới nước này, Vũ bá chỉ có thể nói thẳng ra: "Các vị chính là Tiên nô phản bội ở dãy núi Thiên Uyên ? "

"Cái gì? ! Tiên nô phản bội! Bọn họ sao? "

Phong Thần Ỷ Mộng lại càng thêm hoảng sợ, ánh mắt một lần nữa quét qua đám người Tiểu Thần, trong mắt có thêm nét sợ hãi .

Chỉ cần là thương đội thường xuyên buôn bán ở ngoài, có ai không biết tới chuyện Tiên nô ở dãy núi Thiên Uyên làm phản sáu năm về trước. Mọi người còn truyền lưu, đám Tiên nô này giết người, cướp của, không một việc ác nào không làm. Bọn họ bị ba Đại Tiên Tông treo giải truy sát, cuối cùng phải trốn vào trong Đầm Lầy Sương Đỏ.

Phong Thần Ỷ Mộng thật sự tuyệt vọng rồi, rơi vào trong tay những ác đồ như thế, vận mệnh của nàng sẽ thê thảm tới mức nào, nếu như bây giờ có thể vận chuyển được tiên nguyên, nàng chắc chắn không hề do dự mà lựa chọn tự bạo.

"Hắc hắc, lão đầu này thật thông minh! "

Thấy người ta chủ động nói rõ thân phận của mình, Tiểu Thần cũng không giấu diếm nữa, ngược lại vẻ mặt tràn ngập sát khí nói: "Nếu lão nhân gia đã đoán ra lai lịch của chúng ta, vậy chúng ta có nên giết người diệt khẩu hay không? "

Vũ bá lắc đầu nói: "Vị tiểu huynh đệ này không cần nói thế để dọa ta, nếu các ngươi muốn giết chúng ta, cũng không để cho chúng ta sống tới bây giờ, các ngươi có điều kiện gì thì cứ nói thẳng ra! Tiểu lão nhi có thể thề ờ chỗ này , tuyệt đối không đem chuyện hôm nay tiết lộ nửa lời , hơn nữa ba Đại Tiên Tông ỷ mạnh mà làm việc bá đạo, có thể để cho bọn hắn lao đao một phen, tiểu lão nhi cũng hết sức thống khoái."

"Phải, rất thông minh! "

Tiểu Thần không kìm được mà khen một câu, hài lòng nói: "Chúng ta cũng rất thích làm việc với những người thông minh, như vậy để không mất thời gian, ngươi tốt ta tốt tất cả mọi người đều tốt. Vậy thì, chúng ta có thể chính thức nói chuyện được rồi. . ."

Vừa nói, Tiểu Thần khẽ nháy mắt với Trần Tịch đang đứng một bên, hắn cũng ngầm hiểu gật đầu.

Vũ bá thấy tình huống như vậy , nhất thời trong lòng sinh ra một loại dự cảm xấu.

Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK