"Rống rống rống"
Có vẻ như tiếng rống không ngăn cản được đám người đánh lén bỉ ổi kia, hàn mang vô cùng vô tận cùng quả cầu lửa giống như mưa rào đánh vào trên người Hàm Sa Thú theo một tiết tấu nhịp nhàng. Tuy những công kích này không thể đưa nó vào chỗ chết, nhưng giáp đá trên người nó đang dần dần bị bong ra từng chút một, nếu cứ tiếp tục như vậy thì nó sẽ bị đám người đánh lén bỉ ổi kia giết chết tươi.
"Rống"
Tín hiệu nguy hiểm càng ngày càng mãnh liệt!
Rơi vào đường cùng, thân hình Hàm Sa Thú uốn éo để chuẩn bị chui vào dưới nền đất hòng tránh thoát một kiếp này đã rồi nói sau.
"Lên! "
Một tiếng thét ra lệnh vang lên, hàng chục bóng người đột nhiên nhô ra từ đám đất cát phía dưới Hàm Sa Thú rồi sau đó quăng cả đại gia hỏa này lên trời.
Lần này không cần Trần Tịch hạ lệnh mà tất cả tiên nô lập tức chia ra làm ba tiểu đội và tiếp tục tấn công về phía Hàm Sa Thú đang ở trên không trung.
"Phốc! Phốc! Phốc! "
Từng đợt công kích giống như nước chảy liên miên không ngừng, Hàm Sa Thú giữa không trung bị đánh cho chết đi sống lại.
"Răng rắc! "
Sau một trận công kích mãnh liệt, rốt cục giáp đá dưới bụng Hàm Sa Thú đã bị tróc ra.
"Mập mạp, trông vào ngươi đấy! "
Tiêu Thần còn chưa nói xong thì thân ảnh Nguyên Minh Tử đã xuất hiện ở phía dưới bụng Hàm Sa Thú.
Không có chút do dự nào mà chỉ thấy hơn trăm đạo "Bạo Liệt Phù" hòa hợp thành một thể ở trước mặt Nguyên Minh Tử rồi biến thành một quả cầu lửa cực lớn bắn về phía bụng Hàm Sa Thú một cách tàn nhẫn!
"Oanh! "
Tiếng nổ mạnh vang lên, sóng khí kịch liệt khiến hết thảy đám người xung quanh bị đánh lăn ra mặt đất, mà Nguyên Minh Tử phía dưới Hàm Sa Thú thì bị bắn ngược vào trong đống đất cát.
"Sao rồi? Sao rồi? Đại gia hỏa kia đã chết chưa? Không chết thì tiếp tục đánh tiếp cho ta!
Giọng nói hung hăng của Tiêu Thần lại vang lên, mọi người vội vàng nhìn lên trên trời chỉ thấy Hàm Sa Thú rơi xuống mặt đất, thân thể to lớn bị đứt gãy từ phía bụng còn toàn thân không có một chỗ nào lành lặn.
Từ đầu tới giờ Hàm Sa Thú đều không rõ là nó đã đắc tội với thần tiên phương nào. Nó chỉ đi ra hít thở không khí và ăn một chút gì đó mà bị một đám "bò sát nho nhỏ" đánh chết một cách không rõ đầu cua tai nheo như vậy. Hiện tại nó rất hối hận, hối hận vì đã không nghe lời các tiền bối là trên mặt đất rất nguy hiểm, khi lên đó phải cẩn thận a!
. . . .
Ở bên kia, Phong Thần Ỷ Mộng, Vũ bá cùng đám hộ vệ trợn mắt há hốc mồm nhìn hết thảy một màn này, còn trong lòng kinh hãi tới cực điểm. Tấn công thì lưu loát sinh động giống như mây bay nước chảy, còn uy thế thì hung tàn thô bạo, cùng với một loạt thủ đoạn khiến cho người ta không kịp chống đỡ.
Kia là tiên thú tam phẩm a! Hơn nữa còn là Hàm Sa Thú nổi tiếng về khả năng phòng ngự mà cứ như vậy bị một đám tiên nô giống như côn đồ đánh chết tươi. Quả thực quá là máu chó nhé!
Cho dù Phong Thần Ỷ Mộng cùng Vũ bá và đám hộ vệ đã quen với thủ đoạn công kích của đám người Tiêu Thần nhưng mỗi lần nhìn thấy đều có một cảm giác băng giá trong lòng. Đây rốt cuộc là thủ đoạn do thằng biến thái nào nghĩ ra vậy? Con mẹ nó, thật sự là quá cường hãn đi! Về sau nếu ai còn dám nói tiên phù là rác rưởi thì chắc chắn Phong Thần Ỷ Mộng sẽ đá nát mông người đó!
. . . .
"Bùng! "
"Khụ khụ! "
Thân ảnh Nguyên Minh Tử chui ra từ trong đống đất cát mà bọn người Tiêu Thần cùng Trần Tịch cũng lập tức tiến lên đón.
"Ha ha ha, mập mạp làm rất tốt, có một nửa phong độ và khí phách của ta đấy! "
Tiêu Thần hưng phấn vỗ vỗ bả vai Nguyên Minh Tử, bộ dáng đắc ý dương dương tự đắc kia làm cho Phong Thần Ỷ Mộng không khỏi phỉ nhổ thầm trong bụng.
Mọi người đã sớm quen với sự đùa cợt giữa ba đầu lĩnh nên đều lơ đễnh, nhưng khi nhìn thấy thi thể tiên thú trên mặt đất thì mọi người đều reo hò hưng phấn.
"Đại nhân, lại có cái đồ chơi này nữa mà không biết đó là cái gì? "
Một gã tiên nô cầm một hạt châu to bằng mắt rồng đưa đến trước mặt Tiêu Thần. Nhìn từ ngoại hình thì nó tương tự với hạt châu được phát hiện trong thi thể của con Xích Ban Kim Bối Chu đầu đàn, chỉ là khí tức có khác nhau một chút.
Con ngươi trong mắt Tiêu Thần đảo một vòng rồi lấy ra thêm một hạt châu khác và hỏi Vũ bá: "Vũ lão, ngươi có biết đây là gì thứ không? Thứ này được phát hiện ở trong thi thể đại gia hỏa này."
"Ngốc. . . Thứ này đương nhiên là nội đan của tiên thú! "
Vũ bá nhìn Tiêu Thần bằng ánh mắt khinh bỉ rồi sau đó nhìn chằm chằm nội đan trong tay đối phương với vẻ thèm thuồng như kiểu hận không thể một tay đoạt lấy những thứ này.
"Nội đan của tiên thú? Mấy thứ này có tác dụng gì? "
Tiêu Thần cùng Trần Tịch hai mặt nhìn nhau, rồi lại nhìn Vũ bá với vẻ nghi hoặc làm cho người sau bị nghẹn không nói nên lời.
Cũng không thể trách bọn họ, ai bảo bọn họ vừa phi thăng lên Tiên Giới đã bị bắt đi làm cu li tại Thiên Uyên sơn mạch, trong khi nơi phồn vinh nhất đám người bọn họ từng đến cũng chỉ là Nô Thị (phố Nô lệ) mà thôi nên sao có thể biết được giá trị của nội đan tiên thú.
"Không ngờ các ngươi ngay cả thứ này cũng không biết? "
Khó khăn lắm Phong Thần Ỷ Mộng mới tìm được một cơ hội để chế nhạo đối phương nên tất nhiên không chịu buông tha: "Nội đan là thứ mà tiên thú tam phẩm hoặc hơn mới có thể ngưng tụ ra, bên trong ẩn chứa lực lượng tinh túy của tiên thú. Thứ này có thể dùng để luyện chế tiên đan nên vô cùng quý giá, tương đương với Tiên Chủng mà Tiên Sĩ ngưng tụ ra. . ."
"Cái gì! ? "
Mặt Tiêu Thần run lên, vội vàng rụt tay trở lại.
Nghe Phong Thần Ỷ Mộng nói như vậy thì bọn họ mới biết được hóa ra thứ này quý giá như vậy, cư nhiên có giá ngang với Tiên Chủng.
"Giống như Tiên Chủng"
"Nếu giống như Tiên Chủng thì..."
Giống như trong đầu Tiêu Thần vừa xẹt qua một tia chớp đốt sáng lên một tia linh quang.
Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử cũng như đang nghĩ tới điều gì và đồng thời cầm lấy nội đan tiên thú trong tay Tiêu Thần để nhìn cho kỹ.
"Tiêu Thần, lão Trần. . . Có lẽ, cái này là cơ hội của chúng ta! "
Nguyên Minh Tử trịnh trọng nhìn hai người, trong ánh mắt không giấu được vẻ kích động.
Tiêu Thần cùng Trần Tịch gật gật đầu với vẻ nghiêm túc khiến cho Phong Thần Ỷ Mộng cùng Vũ bá và đám hộ vệ không hiểu chuyện gì cả.
"Ê, các ngươi đang nói cái gì thế? "
Phong Thần Ỷ Mộng không coi mình là người ngoài nên hỏi tò mò mà không ngại ngần chút nào.
Hiện tại vừa lúc Tiêu Thần đang vui vẻ nên nói thẳng: "nếu nội đan của tiên thú có công hiệu tương tự với Tiên Chủng thì chúng ta có thể dùng vật ấy để ngưng tụ tiên căn, sau đó có thể tu luyện giống như Tiên Sĩ bình thường. . ."
Trần Tịch tiếp lời: "Bây giờ còn chưa chắc chắn nên cần thử nghiệm rồi mới biết được."
"Không sao, không sao."
Tiêu Thần nói với niềm tin tưởng tràn đầy: "Trong bộ công pháp kia của Cổ đại ca có nói lúc trước hắn dùng Tiên Chủng để thay thế chỉ là hành động bất đắc dĩ nên ta tin rằng dùng thứ khác cũng có thể thành công, chỉ cần thí nghiệm nhiều lần thì nhất định chúng ta có thể thành công ."
"Đúng vậy, nhất định chúng ta có thể thành công."
Nguyên Minh Tử hiếm khi kiên quyết như thế, hung quang trong mắt lóe ra: "Xem ra, về sau chúng ta cần phải kiếm nhiều nội đan tiên thú một chút mới được."
Tiêu Thần vui vẻ khoác vai mập mạp và nói: "Cứ yên tâm đi, tiên thú tam phẩm trong Đầm Lầy Sương Đỏ này dễ giết hơn Thiên Tiên nhiều, chúng nó không có pháp bảo, thủ đoạn không nhiều, chỉ số thông minh cũng không cao nên chỉ cần mỗi lần bố trí kỹ càng thì đảm bảo gặp một giết một."
"Ừ, ta cũng thấy thế."
Trần Tịch gật gật đầu chấp nhận.
Nghe ba huynh đệ nói lời này, Phong Thần Ỷ Mộng cùng Vũ bá và đám hộ vệ hoàn toàn quay cuồng.
Đi buôn nhiều năm như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ nghe có người nói tiên thú tam phẩm rất dễ giết, còn gặp một giết một nữa chứ. Nếu như lời này mà lọt vào tai Tiên Sĩ bên ngoài thì không thể không nhảy dựng lên tát chết bọn họ.
----------------------------
Cùng lúc đó, trong một huyệt động âm u xa xôi tại Tây Phượng Lân có một gã thiếu niên tiên nô gầy như que củi đang ngơ ngác cầm một đoạn gỗ màu vàng.
Hắn đã thử nghiệm không dưới trăm lần, tìm kiếm hơn trăm kiện linh vật để thay thế Tiên Chủng nhưng tiếc là cuối cùng đều thất bại.
Một lần, một lần, rồi lại một lần thử nghiệm nhưng đều lần lượt thất bại, chẳng qua thiếu niên vẫn kiên định vô cùng. Giờ phút này hắn đang cầm trong tay một đoạn rễ linh mộc, vốn là thứ mà hắn hao phí hơn ba tháng mới vất vả kiếm được.
Khác với các linh vật trước kia, gỗ này chẳng những cứng cỏi, hơn nữa còn tràn ngập linh tính, mà điều quan trọng là vân của đoạn gỗ này do trời sinh nên rất thích hợp để tụ linh.
Sau khi hạ quyết tâm, thiếu niên nắm chặt linh mộc trong tay và làm theo từng bước trong phương pháp tu luyện mà 《 Tiên Ấn 》 ghi lại.
Thời gian dần dần trôi qua.
Ba ngày sau, trong huyệt động đột nhiên truyền ra từng đợt dao động dị thường, trong đó mơ hồ nghe thấy tiếng quát to hưng phấn của thiếu niên. Tiên Giới vạn vạn năm qua có hàng ức Tán Tiên và cho tới bây giờ cũng không thiếu hạng người kinh tài tuyệt diễm.
Thực lực của những người này có lẽ vô cùng nhỏ yếu, nhưng trong một lĩnh vực nào đó thì bọn họ lại có thể biểu hiện ra sức tưởng tượng cùng sự sáng tạo vô cùng tận. Vận mệnh có thể nô dịch thân hình bọn họ nhưng lại không nô dịch được tư tưởng của bọn họ. Vì thế khi mấy tư tưởng này hội tụ lại cùng nhau sẽ bộc phát ra lực lượng trước nay chưa từng có.
Sự hứng khởi của một loại sự vật này đại biểu cho sự suy bại của một loại sự vật khác. Đây là quy luật thay thế của vạn vật, cho tới bây giờ cũng không có sự vật nào có thể tồn tại mãi mãi.
Hạt giống lúc trước Bạch Mộc Trần trồng xuống, hôm nay rốt cục đã nở hoa kết quả.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK