Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Uyên sơn mạch, Tiên Nô quáng trường.

Hiện tại chưa tới lúc một tháng tụ tập một lần nên trong này ngoại trừ đệ tử tiên tông thủ trị thì ít có quặng nô ra vào khiến cho khung cảnh nơi đây vô cùng vắng lặng.

Đúng lúc này có ba đạo lưu quang xẹt qua bầu trời phía trên quáng trường rồi chậm rãi dừng ở phía trên bãi đá cao cao, nhìn lại mới hay chính là ngoại môn nghi trượng của ba đại tiên tông đóng ở Tiên Nô quáng trường: Trác Vô Cấu, Ngô Niệm Tri cùng Liên Vân.

Ba người rời khỏi quáng trường đã hơn nửa năm, hôm nay đột nhiên cường thế trở về tất nhiên kinh động cả quáng trường.

. . .

Không bao lâu, đệ tử môn hạ lục tục tới nghênh đón, ba vị giám sát cũng ở trong đó.

"Chúng ta tham kiến nghi trượng!"

Sau khi chúng đệ tử hành lễ, ba gã giám sát cùng lúc bước ra khỏi hàng đi đến phía trước lắng nghe thuộc hạ của mình bẩm báo các tình huống xảy ra trong quáng trường thời gian gần đây.

Cho dù ly khai hơn nửa năm nhưng địa vị của ba vị nghi trượng tại Tiên Nô quáng trường không bị ảnh hưởng chút nào, nhất là khí tức cường đại thỉnh thoảng phát ra trên người ba người khiến cho người khác hết hồn.

Cảm nhận được sự cường đại của ba người, trong lòng Nguyệt Diễm Diễm cùng Phong Hành Chí càng kính sợ hơn, ngược lại Hoa Dương không tỏ vẻ như vậy, vừa cúi đầu hành lễ nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ đố kỵ cùng oán hận.

Đúng vậy, Hoa Dương vô cùng đố kỵ, người khác có lẽ không biết ba vị nghi trượng đi nơi nào nhưng là hắn lại biết rất rõ.

Hơn nửa năm nay, ba người Trác Vô Cấu ở mặt ngoài là có nhiệm vụ khác nhưng trên thực tế là đến nơi Đại La Kim Tiên giảng đạo.

Phải biết rằng, không phải ai cũng có tư cách đi nghe Đại La Kim Tiên giảng đạo như vậy. Tính cả Phượng Lân Châu thì số lượng Tiên Sĩ đi nghe Đại La Kim Tiên giảng đạo cũng chỉ có ít ỏi hơn ba trăm người, mà bên trong những người này phần lớn đều là đầu sỏ tiên tông có địa vị cao cả hoặc là cao thủ Thiên Tiên, chỉ có số ít mạt học hậu tiến có tiền đồ vô lượng mà thôi. Nếu không phải ba người Trác Vô Cấu bọn họ có tư chất không tầm thường, lại có tông phái giới thiệu, chỉ sợ ba Đại tiên tông cũng sẽ không cho bọn họ có cơ hội này.

Vốn Hoa Dương bằng vào quan hệ bối cảnh của mình cũng chắc có cơ hội này, nhưng "Quáng trường chi biến" chẳng những làm cho bản thân hắn bị trọng thương mà còn làm hắn trở thành một chuyện cười khắp cả Đông Phượng Lân, do đó mất đi tư cách nghe đạo.

Trái lại ba người Trác Vô Cấu may mắn được nghe Đại La Kim Tiên giảng đạo, tu vi lại có tiến triển rất lớn.

Hôm nay, Trác Vô Cấu đã từ Chân Tiên chín phẩm hậu kỳ bước vào đỉnh phong đại viên mãn chi cảnh, tùy thời có thể hóa cảnh độ kiếp, một khi thành công hắn liền có thể thành tựu Thiên Tiên vị, đây không thể nói là không mạnh. Mà Ngô Niệm Tri cũng củng cố tu vi tại Chân Tiên chín phẩm hậu kỳ, coi như là có sự thu hoạch khá lớn. Còn Liên Vân cũng đồng dạng có sự tiến bộ, bước vào hàng ngũ Chân Tiên chín phẩm trung kỳ.

Trước đó và bây giờ chênh lệch như thế làm sao mà Hoa Dương không ghen ghét cho được!

. . .

"Chúc mừng sư huynh, có thể nghe Đại La Kim Tiên tuyên truyền giảng giải đạo pháp, cũng sắp thành tựu Thiên Tiên a!"

Vẻ mặt Hoa Dương vui sướng nở nụ cười để che giấu ý tưởng thật sự trong lòng.

Đương nhiên, nghĩ thì nghĩ như thế nhưng kỳ thật Hoa Dương cũng không có để tâm quá nhiều trong lòng. Dù sao trước đó không lâu hắn cũng được một vị Đại La Kim Tiên ưu ái nên cũng được một số chỗ tốt, cũng coi như là có được có mất.

"Sư đệ quá khách khí, nghe nói mấy ngày trước sư đệ tiếp đãi một vị Kim Tiên thượng giới, hôm nay nhìn tu vi sư đệ mạnh thêm, nói vậy thu hoạch chắc là không ít nhé!"

Ngô Niệm Tri nói khách sáo vài câu có thâm ý rồi cười cười.

Hoa Dương gượng cười hai tiếng, ra vẻ buồn rầu nói: "Sư huynh cũng biết rất khó hầu hạ Thượng Tiên, nếu hơi có cái gì không hợp ý đối phương thì chịu một chút xem thường là nhỏ, đánh mất tính mạng mới là có oan không chỗ nói."

"Sư đệ khách khí."

Ngô Niệm Tri sao lại không biết gì về tâm tính của sư đệ mình chứ, chỉ có điều tất cả mọi người là thị tộc đệ tử nên không tiện nói thẳng mà thôi.

Trong lúc mọi người ở đây hàn huyên vui vẻ, một gã đệ tử thủ trị vội vã chạy tới từ lối vào quáng trường.

"Bẩm báo nghi trượng, bên ngoài có hai vị đại nhân bái kiến. . ."

"A? Là ai?"

"Bọn. . . Bọn họ tự xưng là người của quan gia."

Nghe môn hạ báo lại, ba vị nghi trượng nhìn nhau, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc.

Thiên Uyên sơn mạch luôn luôn cằn cỗi hoang vắng, Tiên Nô quáng trường nơi này cũng không có gì đặc biệt, trong tình huống bình thường căn bản không có người tới nơi này chứ đừng nói đến người của quan gia.

Quan gia chính là thế lực "Tử Tiêu Cung" do Tiên Đế cai quản, quyền lực này tương đương với hoàng triều nơi thế tục hạ giới.

Tử Tiêu Cung là Tiên Giới chính thống, ít nhất tại trên danh nghĩa thì cả Tiên Giới đều do Tử Tiêu Cung thống trị, kể cả bốn đại Tiên Giáo cũng phải chịu sự quản thúc. Chỉ có điều sau khi Tiên Đế bế quan mấy ngàn năm trước, mọi chuyện do ba đại Đế phi cộng đồng quản lý thì nội bộ Tử Tiêu Cung tranh đấu lẫn nhau ngày càng gay gắt, vì thế bốn đại Tiên Giáo mới có thể dần dần lớn mạnh, dần dần trở nên ngang bằng cùng Tử Tiêu Cung.

Đương nhiên, bất luận Tử Tiêu Cung hỗn loạn hoặc yếu đi hay không thì cũng không phải là hạng Chân Tiên nho nhỏ có thể hỏi đến, càng không người dám chậm trễ.

Trác Vô Cấu cùng Liên Vân còn chưa phản ứng kịp thì Ngô Niệm Tri đã vội vàng quát lớn: "Tất cả mọi người thất thần làm gì? Còn không mau đưa người mời người ta đến. . . Không! Không được, như vậy quá thất lễ, chúng ta cùng nhau đi nghênh đón mau."

. . .

————————————

Tại lối vào Tiên Nô quáng trường có hai gã Tiên Sĩ trẻ tuổi một béo một gầy mặc quần áo hoa lệ đứng sánh vai nhau, bọn họ đúng là hai vị Chân Tiên trước đó không lâu xuất hiện tại cánh rừng hoang kia.

Thấy cách ăn mặc của hai người, ba đại nghi trượng vội bước lên phía trước khom người cúi chào.

"Chúng tiểu nhân ra mắt hai vị quan gia."

"Được rồi, không cần đa lễ."

Hai người sau khi nhận thi lễ của đối phương liền lấy tay ấn vào mi tâm.

Chỉ thấy một tia sáng xanh hiện lên, hai luồng tin tức xuất hiện tại trước mắt mọi người.

Tiên Ấn của Tiên Sĩ béo hiện ra thông tin là: Thẩm Ngọc. . . Chân Tiên chín phẩm. . . Tử Tiêu Cung. . . Tuổi thật tám trăm chín mươi tuổi. . . Quan tịch nhất đẳng. . .

Tiên Ấn của Tiên Sĩ gầy hiện ra thông tin là: Dương Quân Thạch. . . Chân Tiên chín phẩm. . . Tử Tiêu Cung. . . Tuổi thật chín trăm sáu mươi tuổi. . . Quan tịch nhất đẳng. . .

Nhìn thấy hai luồng tin tức này, trong lòng mọi người không còn nghi ngờ gì nữa, bộ dáng càng cung kính hơn.

Hai người tu hành chưa đến ngàn năm liền có tu vi Chân Tiên chín phẩm, nhìn khắp cả Nhất Trung Thiên thì dạng nhân vật như vậy chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Hơn nữa đều là Chân Tiên nhưng ba người Trác Vô Cấu lại nhìn không thấu tu vi của đối phương, thậm chí còn cảm giác được một loại khí tức khiến cho người ta sợ hãi. Bởi vậy có thể thấy được người do Tử Tiêu Cung phái ra cho dù chỉ là Tiên Quan nhất đẳng cũng không phải là mấy tiểu nhân vật như bọn họ có thể đo lường.

. . .

Sau khi xác nhận thân phận quan gia, ba người Trác Vô Cấu đưa đối phương vào quáng trường, tất cả đệ tử nhất tề cúi chào.

Tiên Giới là nơi phân biệt cấp bậc nghiêm khắc, thân trắng là dân, Tiên Tịch làm quan, nếu là tiên dân bình thường nhìn thấy người quan gia phải hành lễ cúi chào với thái độ tôn trọng. Ba đại tiên tông tại Phượng Lân Châu tuy có chút địa vị nhưng nhìn khắp cả Nhất Trung Thiên thì thực lực của ba đại tiên tông đứng ngoài một trăm, đối mặt quái vật lớn như Tử Tiêu Cung, bọn họ chẳng là cái quái gì cả.
"Trong này do ai phụ trách?"

Thẩm Ngọc nhìn qua mọi người rồi cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người ba vị nghi trượng.

Trác Vô Cấu làm người đứng đầu ba vị nghi trượng, trường hợp như vậy tự nhiên do hắn trả lời.

"Tiểu nhân Thiên Kiếm Tông Trác Vô Cấu cùng hai vị nghi trượng khác phụ trách xử lý công việc trong quáng trường, chẳng biết hai vị đại nhân tới nơi này có công việc gì?"

Nghe Trác Vô Cấu trả lời, Thẩm Ngọc cùng Dương Quân Thạch nhìn nhau gật gật đầu. Sau đó, Thẩm Ngọc trở tay lấy ra một lệnh bài bằng ngọc tím rồi nói nghiêm nghị: "Ba vị đạo hữu, bản quan phụng chỉ dụ của thượng giới muốn trưng thu một vạn Tiên nô tại Phượng Lân Châu, thỉnh các ngươi phối hợp toàn lực."

"Cái gì! ?"

Bọn người Trác Vô Cấu nghe vậy không khỏi sửng sờ ở đương trường. Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK