Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“ Giết !”

“ Phản ! Phản rồi ! Đám tiện nô này làm phản thật rồi !”

“ Chấp sự đại nhân đâu rồi ? Đại nhân đang ở chỗ nào ? ”

“ Mau ! Nhanh chóng đi tìm Chấp sự đại nhân !”

“ Cẩn thận , a !”

……

Tiếng chém giết và gào thét dường như hòa lẫn vào với nhau, khói dầy cuồn cuộn tràn ngập khắp nơi , cả tòa quáng trường giờ đây lâm vào hoàn cảnh hỗn loạn .

Trải qua gần vạn năm , đây là lần đầu tiên tại tiên giới xuất hiện một trận bạo loạn có quy mô lớn tới như thế. Không giống trong quá khứ các tiên nô chỉ là tiểu đả tiểu nháo , đây là một lần bạo loạn có tổ chức, có quy mô, có kế hoạch , chỉ bất quá có rất ít người ý thức được ý nghĩa và hậu quả bao hàm trong nó.

Rối loạn trong chốc lát , phần lớn các tiên tông đệ tử kịp bình tĩnh trở lại , cầm lên linh khí triển khai phản kích. Tiên sĩ dù sao cũng là chính thống, tuyệt không phải là Tán tiên có thể so sánh được , những tiên tông đệ tử này một khi đại triển thần uy , đám quáng nô mà Tiểu Thần suất lĩnh bắt đầu xuất hiện thương vong thảm thiết .

Song phương tranh đấu kịch liệt , những quáng nô còn lại núp trong một góc quáng trường , kinh hãi nhìn mọi chuyện đang phát sinh trước mắt.

“ Hắn …… Bọn họ thế nào ? ”

“ Điên rồi ! Bọn họ điên mất rồi !”

“ Đại nghịch bất đạo , cái này …… cái này là tử tội a !”

……

Sợ hãi ! Oán trách ! Trầm mặc !

Những quáng nô núp trong góc biểu lộ ra những cảm xúc khác nhau, tâm tình phức tạp , nếu không phải tận mắt chứng kiến,có đánh chết bọn họ cũng không dám tin rằng lại có quáng nô dám tạo phản . Hơn nữa còn giết chết nhiều tiên tông đệ tử như vậy, đây chính là cao cao tại thượng chúa tể a !

“ Oanh oanh oanh !”

Âm thanh vang lên như lôi đình , ở phía Động phủ lại một lần nữa nổ tung , một làn khói đen dày đặc đang dâng lên cuồn cuộn .

Từ trong đám bụi mù , hai thân ảnh bay ngược mà ra , trực tiếp đập vào trên vách núi , mà một người thân ảnh khác lại chầm chậm từ dưới đất đi lên , quanh thân được bao bọc bởi ánh lửa nhàn nhạt.

“ Đó là Chấp sự đại nhân , mau lên ! Mau đi tới hỗ trợ !”

Không ít tiên tông đệ tử vừa động thủ , vừa tiến gần về phía vách núi , muốn ra tay hỗ trợ Chấp sự đại nhân , chỉ có như thế , bọn họ mới có cơ hợi để sống sót , nếu không đối mặt với nhiều quáng nô như vậy, trong khi đội ngũ bọn họ chỉ chưa tới trăm người , cuối cùng chắc chắn kiệt lực mà chết.

“ Không tốt ! Không thể để cho những tên tiên tông đệ tử đi qua đó , ngăn tất cả bọn chúng lại!”

Tiểu Thần quát to một tiếng , dẫn theo mười mấy quáng nô chặn lại đường công của tiên tông đệ tử , mà Trần Tịch và Nguyên Minh Tử phóng tới chỗ của Bạch Mộc Trần.

……

Trong đống loạn thạch , Bạch Mộc Trần chật vật mà đứng , cả người toàn là máu , lảo đảo như muốn ngã , phảng phất một trận gió nhẹ thổi qua cũng đem hắn hất ngã .

Đem đại lượng tiên phù dung hợp , cơ hồ như đem thần thức của hắn xé rách, mới vừa rồi kịch liệt nổ tung làm cho hắn vô lực phản kháng , nếu không phải có tiên bảo 「 Cửu Long Hỏa Thần Tráo 」 hộ thân , sợ rằng lúc này hắn đã bị nổ chết rồi .

Nghiêm túc mà nói , cái này còn phải đa tạ Quách Nam đã vô tư cống hiến , nếu như hắn ở trên trời có linh , không biết có hay không bị tức chết một lần nữa.

Mặc dù Bạch Mộc Trần giờ phút này đã sớm kiệt sức , thậm chí ngay cả tầm nhìn cũng có chút mơ hồ , nhưng là hắn vẫn kiên trì không để cho mình ngã xuống . Không thể ngã xuống ! Sinh tử của bao nhiêu quáng nô đang ký thác trên thân của hắn, hắn làm sao có thể ngã xuống !

So sánh dưới , Trác Vô Cấu cùng Liên Vân tình huống càng thêm thảm liệt .

Lúc trước khi vào động phủ , do không chút nào phòng bị , hai người gặp phải sự tập kích của Bạch Mộc Trần , đừng nói bọn họ không phải Thiên tiên , cho dù là Thiên tiên , cũng khó tránh khỏi tình cảnh trọng thương . Ngay sau đó lại bị phù bạo , hai người lập tức té rớt , Liên Vân bất tỉnh tại chỗ , hơi thở mong manh , Trác Vô Cấu thì tay phải bị nổ nát bấy , quỳ dưới mặt đất, hơi thở khó nhọc . Trong tình cảnh này , dù là một đứa bé cũng có thể lấy tính mạng hai người bọn họ .

“ Cổ đại ca !”

Trong tiếng gào , Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử chạy tới bên người Bạch Mộc Trần.

Thấy Bạch Mộc Trần không có việc gì , hai người mừng rỡ không dứt , bọn họ vốn định đỡ đối phương xuống để điều tức , lại bị đối phương khoát tay ngăn lại .

“ Ta không sao ,Tụ Tiên Lệnh của Ngự Khí Tông ở trên người ta , các ngươi nhanh chóng cướp đoạt Tụ Tiên Lệnh của hai tông phái kia, không nên để cho nó rơi vào trong tay tiên tông đệ tử, mau lên !”

Nghe được Bạch Mộc Trần phân phó , Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử vừa mừng rỡ , lại vừa do dự . Nhìn bộ dáng của Bạch Mộc Trần hiện nay ,dường như đã tới cực hạn , nếu như có tiên tông đệ tử đánh lén , đối phương rất có thể không chịu được một chiêu .

“ Mập mạp ngươi lưu lại đây, ta qua kia hỗ trợ một tay . ”

Trần Tịch trịnh trọng vỗ vỗ vào bả vai Nguyên Minh Tử, sau đó sử dụng Thần Hành Phù rời đi .

Trong tình huống nguy cấp , Nguyên Minh Tử mặc dù rất muốn cùng đám người Tiểu Thần sóng vai tác chiến , nhưng hắn hiểu rõ trách nhiệm của mình , bảo vệ Bạch Mộc Trần quan trọng hơn nhiều so với những thứ khác, mình tuyệt đối không thể làm việc theo cảm tính .

……

Ở bên kia , đám người của Tiểu Thần đang cùng tiên tông đệ tử kịch chiến không thôi, song phương đều có thương vong . Vậy mà , nhờ Trần Tịch dẫn người tới trợ giúp , thế cục dần dần nghiêng về phía quáng nô.
Lợi dụng tiên phù để tác chiến , chính là phương tiện nhanh chóng để chiến thắng , Tiểu Thần cùng Trần Tịch một công một thủ , làm cho tiên tông đệ tử cất bước vì gian .

“ Là tiên phù ! ? ”

“ Sao …… làm sao có thể như thế ! ? Đám tiện nô tại sao lại có nhiều tiên phù đến thế! ? ”

“ Không tốt ! Mau lui ra !”

“ Oanh oanh oanh !”

Tiên phù bay tới, bạo phát lực lượng làm cho tiên tông đệ tử choáng váng đầu óc .

Chờ cho bọn họ tỉnh táo lại một chút , lại một đợt tấn công khác bức tới .

Đối mặt với thế công mãnh liệt như thế ,có không ít tiên tông đệ tử lập tức đổi công thành thủ , co rút lại trận hình , tận lực giảm bớt thương vong bên mình . Dù sao bọn họ cảm giác tính mạng của mình phi thường trân quý, tất nhiên sẽ không liều mạng vùng với tiên nô.

……

Thấy đám người Tiểu Thần tấn công không được , Nguyên Minh Tử cũng âm thầm nóng nảy , nhưng lại không dám quấy rầy Bạch Mộc Trần .

Vì vậy hắn hướng tới quáng nô đang núp trong một góc hô lớn :“ Uy ! Các ngươi còn đứng đó làm gì ? Còn không mau đi hỗ trợ một tay ? ”

Đám quáng nô hai mặt nhìn nhau , một cái thanh âm lạnh lùng truyền tới :“ Mập mạp chết bầm , ngươi nói hươu nói vượn cái gì ? ! Chúng ta tại sao lại phải hỗ trợ các ngươi ? ”

“ Đúng vậy , chính là các ngươi muốn chết , liên quan gì tới chúng ta ? ”

“ Ngươi …… các ngươi chết chắc rồi, đại nhân sẽ không bỏ qua cho các ngươi !”

“ Không sai , đừng liên lụy tới chúng ta !”

“ Không cần để ý bọn họ , chỉ cần chúng ta không động thủ , đại nhân sẽ không trách tội chúng ta . ”

Một người phản bác , cả bầy nô phụ họa theo .

“ Câm miệng !”

Nguyên Minh Tử vừa vội vừa tức , tức giận gầm hét lên :“ Các ngươi thật sự cho rằng , chỉ cần chúng ta chết , các ngươi sẽ được sống tử tế ? Các ngươi thật sự cho rằng, đám tiên sĩ kia sẽ không bỏ qua cho tất cả mọi người nơi này ? Để cho các ngươi sống sót ? Nằm mơ! Các ngươi đang nằm mơ đi ! Nếu chúng ta thất bại , các ngươi tất cả đều phải chết ! Cùng chết a !”

“……”

Mọi người bị vẻ mặt cực độ tức giận của Nguyên Minh Tử chấn nhiếp tại chỗ , từng cái một trợn mắt há mồm nhìn về đối phương .

Cái này …… đây là quỷ nhát gan , là đáng thương trùng của Tiên nô quáng trường sao?

Bắt đầu từ khi nào thì hắn cũng dám phát biểu bất mãn của mình ?

Bắt đầu từ khi nào thì hắn cũng dám lớn tiếng quát mắng người khác ?

Bắt đầu từ khi nào thì hắn cũng dám phản kháng sự nô dịch của tiên sĩ ? Hơn nữa còn làm được một cách hoàn toàn như vậy !

Không để ý tới suy nghĩ của những quáng nô , Nguyên Minh Tử tiếp tục nói :“ Mà nếu các ngươi không chết thì thế nào ? Sống một cách tạm bợ ? Chẳng lẽ các ngươi muốn cả đời bị người khác nô dịch ? Chẳng lẽ các ngươi nguyện ý đem vận mệnh của mình giao vào tay người khác , sinh tử cũng không thể tự mình quyết định …… Mọi người còn ở chờ đợi cái gì nữa ? Dù sao cũng chết , không bằng liều mạng , ngược lại còn có một tia hy vọng . Ta trước kia cũng giống như các ngươi , nhưng ta tin tưởng , sau này các ngươi sẽ giống ta , vì tự do , ta không hối hận , vì tôn nghiêm , ta không từ bỏ ……”

Không có một ai mở miệng , không có một ai nói tiếp , từng đạo ánh mắt khác thường rơi vào trên người Nguyên Minh Tử.

Đang điều tức một bên, Bạch Mộc Trần cũng yên lặng gật đầu một cái , trong lòng thêm mấy phần vui thích và thoải mái . Từ nay về sau , Nguyên Minh Tử coi như chân chính trưởng thành, bởi vì sợ , cho nên càng thêm dũng cảm, bởi vì mềm yếu , cho nên càng thêm kiên cường .

……

Mmột trận đi qua , dưới sự hỗ trợ của vài vị cao thủ , tiên tông đệ tử rốt cục đi tới bên người Trác Vô Cấu và Liên Vân, đem hai người thủ hộ ở phía sau .

“ Chấp sự đại nhân ! ? ”

“ Mau lên, cho Chấp sự đại nhân ăn linh đan !”

Hai tên tiên tông đệ tử đem Trác Vô Cấu và Liên Vân đở dậy , đưa vào miệng mấy viên linh đan .

Linh đan vào cơ thể , sắc mặt hai người nhất thời chuyển biến tốt hơn , thần chí tựa hồ thanh tỉnh một chút.

Cách đó không xa , đám người Tiểu Thần và Trần Tịch thấy vậy càng khẩn trương , dẫn quáng nô điên cuồng tiến công .

Tóm lại , bọn họ tuyệt đối không thể để cho hai vị Chấp sự khôi phục như cũ , hơn nữa còn phải đoạt lấy 「Tụ Tiên Lệnh 」nhanh một chút , nếu không hậu quả sẽ không thể lường trước .


Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK