Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Cổ Trần, y rốt cục là người như thế nào?

Lần đầu gặp mặt, Tiểu Thần cảm thấy tu vi của người này không tầm thường, thân phận lại đặc biệt thần bí, thế nhưng sau một thời gian tiếp xúc, hắn cảm thấy đối phương rất chân thành, không có chút nào giả dối, hơn nữa qua lời nói, dễ dàng nhận ra y là người thông tuệ , không khỏi khiến người khác có cảm giác tin phục.

Đáng tiếc, mấy năm nay, Tiểu Thần thủy chung nhìn không thấu được tâm tư của y, rõ ràng có thể giữ mình, nhưng hết lần này tới lần khác lại nhúng chân xuống "vũng nước đục", chẳng lẽ thật sự là bởi thương cảm, vì đồng tình ...?

Chẳng qua những việc này cũng không quan trọng, chỉ cần đạt được tự do, cái gì Tiểu Thần cũng không để ý, dù đối phương có đương lợi dụng mình, hãm hại mình chăng nữa. Cho dù hiện thực rất tàn khốc, có lẽ sâu trong lòng hắn luôn luôn tin rằng, tương lai nhất định còn có hi vọng.

...

Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử trầm mặc không nói, trong lòng ba người đều có tâm sự.

Bạch Mộc Trần khẽ liếc mắt liền nhận ra, nhưng cũng không vạch trần. Với hắn, không quan trọng đối phương nghĩ thế nào, lời nói dù tốt đẹp ra sao cũng không bằng hành động thực tế, mà điều hắn cần là mang đến cho tất cả tán tiên một tia hi vọng, đây chỉ là bước đầu tiên, kế hoạch thực sự đang còn ở phía sau.

Đương nhiên, sở dĩ Bạch Mộc Trần chọn ba huynh đệ Tiểu Thần cũng là có ý của mình.

Ba người này từ ngày mới gặp nhau đã ở cùng một chỗ, những năm gần đây này trải qua nhiều việc như vầy, bọn họ thủy chung không rời nhau nữa bước, cùng tiến cùng lùi, đủ để nói họ đều trọng tình trọng nghĩa, người như vậy, chẳng lẻ không đáng để hắn giúp đỡ sao?

Có lẽ bản tính của mỗi cá nhân đều mang ít nhiều khuyết điểm, nhưng chỉ cần trong người bọn họ có những phẩm chất tốt đẹp thì sinh mệnh mới có thể phóng xuất quang mang rực rỡ... Những điểm này có thể là phẩm chất thiện lương cùng chính trực, có thể là tính cách dũng cảm cùng kiên cường, hay tâm tính lạc quan cần cù, tất cả đều bao hàm trong ánh sáng chói lọi của tính người , trong vẻ đẹp của linh hồn,trong sắc thái của sinh mệnh.

"Tiểu Thần, ta thấy dấu hiệu được các đệ lưu lại, mọi người vội vã tìm ta như vậy đến tột cùng là vì chuyện gì?"

Nghe được Bạch Mộc Trần hỏi, ba người Tiểu Thần mới chợt nhớ ra việc chính còn chưa nói.

"ân, Cổ đại ca, tình huống có chút cấp bách, là như vầy..."

Lập tức, Tiểu Thần mang chuyện mới phát sinh gần đây cùng những điều mình lo lắng từng cái nói ra, cũng đưa ra suy nghĩ cùng phân tích của bản thân.

"Vậy mọi người muốn sớm hành động?"

Bạch Mộc Trần khẽ chau mày, nhẹ nhàng dùng tay vân vê cái cằm.

Vốn là dựa theo kế hoạch ban đầu, Bạch Mộc Trần trước tiên muốn ổn định tình hình, đợi sau khithực lực tăng lên thì mới hành động, tiếc rằng kế hoạch này thủy chung diễn tiến chậm chạp, giống như trời cao không muốn cho bọn hắn thời gian. Đã xuất hiện tình huống như vậy thì chỉ có thể liều mình mạo hiểm một phen.

Tự nhủ trong lòng, Bạch Mộc Trần nhẹ gật đầu, trầm giọng: "Đệ băn khoăn không phải không có lý, ta cũng đồng ý sớm hành động, chẳng qua hết thảy phải nghe ta an bài."

"Đây là điều đương nhiên."

Tiểu Thần ba người phấn chấn không thôi, đã chờ đợi mất ba năm , kế hoạch của bọn hắn cuối cùng cũng bắt đầu...

Tạo phản, hoặc là nói vì tự do mà tranh đấu! Đối với những quáng nô đang sống trong cảnh khốn cùng, không bằng vui vẻ đánh cược một phen so ra vẫn hơn là cả đời phải chôn thân chốn này, dù kết cục có thất bại, bọn hắn mãi mãi không hối hận.

Dừng một chút, Bạch Mộc Trần tiếp lời: "Hiện tại bên cạnh đệ có bao nhiêu người có thể dùng? Ý ta là, những người thực sự đáng tin ."

Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử đưa ánh mắt hướng về phía Tiểu Thần, Tiểu Thần cẩn thận suy nghĩ một hồi, đoạn trả lời: "Cổ đại ca, hiện tại bên mình có gần một ngàn quáng nô, chẳng qua tương đối tin cậy, vẫn là ba mươi hai người đi theo chúng ta lúc ban đầu, bọn họ giống chúng ta ở chỗ đều từng đồng sanh cộng tử, vốn là dựa vào nhau mà sống, cho nên ta tin tưởng họ. Tuy những người đó không biết kế hoạch của chúng ta nhưng Tiểu Thần tin bọn họ nhất định sẽ ủng hộ."

Đoạn nói đến đây, Tiểu Thần có chút cảm khái: "Kỳ thật Cổ đại ca không cần quá lo lắng, những tiên nô đang ở trong sơn mạch, có ai muốn cam tâm cả đời làm nô lệ? Ai lại nguyện ý sống ở nơi tối tăm không thấy ánh mặt trời, mặc cho người ta phân công sai bảo, tính mạng để người định đoạt... Thật sự là bởi vì đa số quáng nô đã mất hết hi vọng, nhẫn nhịn lâu ngày thành thói quen, dần dần biến thành chết lặng, lạnh lùng, ích kỷ, tàn nhẫn. Nếu như trời cao thực mang đến hi vọng cho bọn họ, dù chỉ là chút ít hi vọng, họ sẽ chẳng nề hà gì mà liều mình cố gắng ."

"Ta hiểu."

Bạch Mộc Trần đưa tay vỗ vỗ bả vai Tiểu Thần, cười một cách nặng nề. Có một số việc hắn không phải không hiểu, chỉ vì phải gánh vác an nguy của hơn một ngàn quáng nô nên không thể không cẩn thận, cũng không cho phép bản thân có nữa điểm sai lầm .

...

Kế đến, Bạch Mộc Trần đem kế hoạch của mình từng bước an bài.

Đầu tiên, bọn hắn cần gây ra hỗn loạn ở Thiên Uyên Sơn Mạch, càng loạn càng tốt, tốt nhất có thể khiến cho thượng diện chú ý.

Tiếp theo, muốn giải thoát những quáng nô này, nhất định phải giành được "Tụ tiên lệnh", đem tất cả nguyên thần bên trong phóng thích, chỉ có như thế, mới có thể làm cho những quáng nô ở đây đạt được tự do.

Cuối cùng là làm sao để an trí cho nhiều quáng nô như vậy, giúp họ có được một cuộc sống yên bình.

So sánh với hai bước phía trước, đây mới là bước quan trọng nhất. Một khi kế hoạch của bọn hắn thành công, sự tình phát triển liền rất khó đoán, việc tiên nô bạo loạn với quy mô lớn như thế, nhất định sẽ khiến cho cả nhất trung thiên chấn động, tam đại tiên tông hẳn sẽ phái ra cao thủ để trấn áp. Vậy nên không thể ở lại Đông Phượng Lân mà chỉ có thể tìm một nơi khác để sinh sống.

Đối với tình huống này, Bạch Mộc Trân đã sớm đoán được và cũng đã có chuẩn bị.

Phượng lân châu bị Thiên Uyên sơn mạch chia làm hai miền đông tây, bình thường muốn đi từ miền đông sang miền tây, phải thông qua các truyền tống trận được thiết kế sẵn, nhưng các truyền tống trận này đều đã bị các đại tiên tông khống chế, bọn hắn không có cách nào vào được. Nhưng trời không tuyệt đường người, ở cực bắc của Đông Phượng Lân, có một nơi gọi là đầm lầy sương đỏ, nếu thông qua nơi này, liền có thể đến được Tây Phượng Lân, hoàn toàn thoát khỏi trói buộc của tam đại tiên tông.

"Đầm Lầy Sương Đỏ? !"

Trên mặt Tiểu Thần lộ vẻ nghi ngờ: "Cổ đại ca hi vọng chúng ta thông qua Đầm Lầy Sương đỏ để đến tây Phượng lân?"

"Đúng vậy!"

Bạch Mộc Trần gật đầu đáp: "Đầm Lầy Sương Đỏ là một nơi nguy hiểm, có vô số hung cầm mãnh thú, muốn xuyên qua chỗ đó chắc chắn không phải chuyện dễ, có thể sẽ phải trả một cái giá lớn. Nhưng ngoại trừ con đường này ra chúng ta không còn lựa chọn nào khác..."

Nói xong, Bạch Mộc Trần đem đồ giản đã chuẩn bị sẵn đưa cho Tiểu Thần, rồi nói tiếp: "Đây là bản đồ khái quát của Đông Phượng Lân, đệ nhất định phải cất cho kỹ, ta đã đánh dấu xong lộ tuyến cần đi cùng phạm vi của các thế lực và một ít điểm cần chú ý, chỉ cần mọi người cẩn thận một tí thì sẽ không gặp phải vấn đề quá lớn... Mặt khác, dù tam đại tiên tông có quyền khống chế tuyệt đối với đông phượng lân, nhưng ảnh hưởng của chúng ở cực bắc nhỏ đi rất nhiều, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta ."

Tiểu Thần cầm lấy đồ giản nhìn một lát, rồi truyền qua cho Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử.

"Cổ đại ca..."

Tiểu Thần có chút băn khoăn nói: "Nếu là bọn họ không đi theo thì mình nên làm thế nào cho phải?"

Nghe vậy, Bạch Mộc Trần cũng không thấy bất ngờ, không kìm được phải thở dài. Kỳ thật trong lòng của hắn sao lại không rõ chứ , vì thời khắc tự do, mọi người có thể sẽ đồng tâm hiệp lực cùng nhau chống lại cường địch, chỉ khi nào náo loạn chấm dứt, sau khi họ khôi phục tự do, e rằng không ít quáng nô trong nội tâm sẽ sinh ra mặt khác toan tính .

Trầm ngâm một lát, Bạch Mộc Trần thản nhiên: "con đường này vốn là vô cùng nguy hiểm, ngay cả ta cũng không biết có thể thành công hay không, nếu thật sự có người muốn ly khai thì cứ để họ đi, không cần miễn cưỡng."

" Tiểu đệ biết rồi, Cổ đại ca."

Tiểu Thần gật đầu ưng thuận, sau đó bắt đầu bàn bạc kế hoạch tỉ mỉ, chi tiết. ... Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK