Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự yên tĩnh bên ngoài thư lâu đã bị phá vỡ.

Sau một hồi cấp bậc lễ nghĩa thì Nam Môn Tiêu Viễn mới hỏi: "Bạch Mộc Trần, ngươi ở trong này đã quen chưa?"

"Bẩm gia chủ, trong Tàng Thư Lâu này thật sự là nơi tốt, chẳng những tiện nghi mà hơn nữa còn có rất nhiều điển tịch khiến mấy năm nay tiểu nhân cảm giác được lợi rất nhiều."

Bạch Mộc Trần vẫn kính cẩn giống như trước đây mà không tỏ ra một chút kiêu ngạo nào vì mình được coi trọng.

Thật ra thì quan hệ giữa Bạch Mộc Trần với Nam Môn thị tộc khá là phức tạp. Một mặt thì đích thực là Nam Môn thị tộc đã cấp cho Bạch Mộc Trần một nơi để sống yên ổn nên cũng gọi là có ân với hắn. Còn mặt khác thì Nam Môn thị tộc lại muốn chèn ép Bạch Mộc Trần để có thể sử dụng hắn, cho nên giữa hai bên tất nhiên là có mâu thuẫn.

Bạch Mộc Trần rất hiểu tình cảnh của mình, một khi đã là tiên nô thì cũng nên có trách nhiệm với bổn phận của mình. Tại trước khi có được lực lượng thay đổi vận mệnh của mình thì hết thảy đấu tranh cũng chỉ là phí công, mà điều duy nhất hắn có thể làm bây giờ là muốn chứng minh giá trị của mình.

"Gia chủ, đây là Tiên Phù nhị giai mà tiểu nhân luyện chế, mời ngài xem..."

Bạch Mộc Trần dâng lên "Hàn Băng Phù" đã luyện chế trước đó rồi cố ý nhìn lướt qua Tư Đồ Hôi đang lẩn trong đám đông khiến người sau cuống quít cúi đầu.

"A, quả thực đã luyện chế được, tốt tốt tốt!"

Nam Môn Tiêu Viễn vốn định uyển chuyển nói rõ ý đồ đến đây của mình nhưng không ngờ Bạch Mộc Trần lại thẳng thắn trực tiếp như thế khiến trong lòng hắn không khỏi đánh giá người này cao thêm vài phần. Có bản lĩnh, có can đảm, không kiêu căng, không a dua, có óc xét đoán, rồi lại trầm ổn... Người như vậy dù ở bất cứ nơi nào cũng không có khả năng rơi vào cảnh trầm luân khiến Nam Môn Tiêu Viễn không khỏi nổi lên lòng ái tài.

"Đây là Hàn Băng Phù sao? Để ta xem nào."

Nam Môn Tiêu Viễn quan sát tiên phù trong tay một cách cẩn thận chỉ thấy phù văn lưu động, phong mang nội liễm và lộ ra một tia hàn ý nhàn nhạt.

"Để ta thử xem uy lực của nó như nào!"

Vừa nghĩ như vậy xong thì Nam Môn Tiêu Viễn bóp nát tiên phù trong tay khiến nó hóa thành một luồng khí lạnh rồi sau đó vọt tới một thân cây cứng rắn như thép ở trong viện.

"Bùng!"

Một tiếng nổ vang lên, chỉ thấy thân cây này bị luồng khí lạnh xâm nhập trong khoảnh khắc rồi kết xuất ra một tầng băng giá thật dày và sau năm lần hít thở mới tự động tan đi.

Tổ Nhược Đồng cùng Võ Tây Lăng nhìn nhau, ánh sáng trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất.

"Hàn Băng Phù" tuy là Tiên Phù nhị giai nhưng lực công kích cũng không cường đại mà công hiệu chủ yếu của nó là hiệu quả đóng băng, có thể phong ấn công kích của địch nhân và trì hoãn hành động của địch nhân. Chỉ tiếc "Hàn Băng Phù" vẫn chỉ là tiên phù cấp thấp nên hiệu quả đóng băng rất là yếu ớt, chỉ có tác dụng với Chân Tiên dưới tam phẩm.

Khuôn mặt của Nam Môn Văn Dương cùng Tư Đồ Hôi hiện lên vẻ kinh ngạc rồi lại nhìn về phía Bạch Mộc Trần với vẻ phức tạp.

So với bọn họ thì tiểu Ức Khổ cùng Nam Môn Phi Vũ lại không có phản ứng quá mức mãnh liệt mà chỉ đơn thuần cảm thấy Bạch Mộc Trần vốn là rất lợi hại, nên việc luyện chế được Tiên Phù nhị giai cũng không có gì kỳ lạ.

"Tốt! Tốt!"

Mặt Nam Môn Tiêu Viễn tràn đầy sự vui vẻ, hiển nhiên khá hài lòng với đạo "Hàn Băng Phù" này. Đương nhiên, sự hài lòng của hắn cũng không phải là với uy lực của tiên phù, mà là bản lĩnh chế phù của Bạch Mộc Trần. Có thể dùng Linh Mộc nhất giai luyện chế ra Tiên Phù nhị giai, hơn nữa uy lực không giảm chút nào, một nhân tài như vậy xuất hiện tại Nam Môn thị tộc khiến Nam Môn gia chủ sao không cao hứng cho được.

"Bạch Mộc Trần, đại khái trong một tháng thì ngươi có thể luyện chế được bao nhiêu tiên phù như vậy?"

Nam Môn Tiêu Viễn nhìn chằm chằm Bạch Mộc Trần, tựa hồ không hề chướng mắt với thân phận tiên nô của đối phương.

Nghe gia chủ hỏi như vậy, Bạch Mộc Trần cũng tính toán một lúc rồi nói: "Tiên nguyên của tiểu nhân cũng không nhiều nên đại khái mỗi ngày chỉ có thể luyện chế được ba mươi tiên phù thôi!"

"Ba mươi đạo tiên phù? Mỗi ngày! ?"

Nam Môn Tiêu Viễn kinh ngạc, còn tưởng rằng mình đang nghe lầm .

"Đúng vậy."

Bạch Mộc Trần gật gật đầu tỏ vẻ khẳng định.

Điều này khiến không chỉ Nam Môn Tiêu Viễn, mà ngay cả đám người Tổ Nhược Đồng cùng Võ Tây Lăng cũng đều vô cùng kinh ngạc và lộ ra vẻ không thể tin nổi.

Chế phù sư bình thường mỗi ngày luyện chế được mười tới hai mươi đạo tiên phù đã là cực hạn, còn Tán Tiên bởi vì tu vi hạn chế nên hiệu suất luyện chế càng thấp hơn. Thế mà hiện tại Bạch Mộc Trần mở miệng nói là mỗi ngày luyện chế được ba mươi đạo tiên phù, vượt xa dự đoán của mọi người.

Không ai cho rằng Bạch Mộc Trần đang thổi phồng quá đà, dù sao có nhiều người đều nhìn thấy, nghe thấy như vậy nên một khi không thể hoàn thành thì hậu quả tất nhiên là không cần nói cũng biết.

Kể từ đó, giá trị của Bạch Mộc Trần trong mắt đám người Nam Môn Tiêu Viễn không còn đơn giản là chế phù sư bình thường như vậy, mà là người thực sự có thể mang đến hiệu quả và lợi ích cho thị tộc. Vì thế thái độ đối đãi như với hạ nhân trước kia càng không thích hợp để dùng với Bạch Mộc Trần.

Kỳ thật tất cả mọi người đều không biết rằng ba mươi đạo tiên phù chỉ là con số mà Bạch Mộc Trần dè dặt nói ra mà thôi. Nếu không phải vì lo lắng tiên nguyên tiêu hao quá độ thì một ngày Bạch Mộc Trần có thể luyện chế hơn trăm đạo tiên phù.

"Bạch Mộc Trần, ta muốn ngươi luyện chế thật nhiều Tiên Phù nhị giai cho thị tộc, chẳng biết ý của ngươi thế nào?"

Nam Môn Tiêu Viễn đã dùng tới giọng điệu thương lượng: "Đương nhiên, thị tộc tuyệt đối không bạc đãi ngươi, tiêu hao về vật liệu mà ngươi luyện chế tiên phù, tiên thạch cần dùng để khôi phục đều do thị tộc cung cấp, hơn nữa mỗi tháng thị tộc còn có thể cấp bổng lộc khiến ngươi hài lòng. Nếu... Nếu ngươi có thể luyện chế ra Tiên Phù tam giai thì thị tộc sẽ bỏ đi thân phận nô lệ của ngươi và đãi ngộ ngươi như tiên dân bình thường."

Nghe được quyết định này, tất cả mọi người đều giật mình đứng sững tại đương trường.

Bỏ đi thân phận nô lệ nghĩa là có được quyền lợi như tiên dân bình thường, điều này đối với tiên nô mà nói đều là mục đích theo đuổi suốt đời và cũng là cái kết có hậu nhất với Tán Tiên.

Xem ra Nam Môn Tiêu Viễn rất quyết tâm nên mới đưa ra quyết định lớn mật như vậy.

Bạch Mộc Trần cũng không có kích động giống như trong tưởng tượng mọi người mà chỉ mỉm cười lãnh đạm.

Vấn đề thân phận đối với Bạch Mộc Trần hôm nay mà nói thật sự không coi là ước thúc gì. Chỉ là muốn đạt được tự do thật sự thì chỉ vẻn vẹn bỏ đi thân phân nô lệ là đủ rồi sao? Đáp án là không.

Có thực lực thì giữa trời đất này không có thứ gì có thể ước thúc được mình, cho dù là thân phận tiên nô đi nữa.

Không có thực lực thì cho dù có trở thành tiên tông chi chủ thì cũng chỉ là con cờ trong tay người khác, thậm chí là con bù nhìn mà thôi.

Cho nên, thân phận đối với Bạch Mộc Trần mà nói thì thật ra không có gì hấp dẫn.

...

Trong viện đột nhiên yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang chờ câu trả lời của Bạch Mộc Trần.

"Một khi gia chủ đã an bài như vậy thì tất nhiên Bạch Mộc Trần sẽ dốc sức vì thị tộc."

Bạch Mộc Trần biểu thị ra thái độ của mình, sau đó hỏi ngược lại: "Chỉ có điều, thực sự gia chủ muốn luyện chế rất nhiều Tiên Phù nhị giai sao?"

"A! Chẳng lẽ có điều gì không ổn sao?"

Thấy đối phương hỏi như vậy khiến Nam Môn Tiêu Viễn nhất thời trở nên hứng thú.

Chỉ thấy Bạch Mộc Trần không giải thích mà ngược lại lấy ra từ trong túi tồn trữ hơn trăm đạo "Phong Mang Phù" và bày ra trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

"Ngươi là..."

Nam Môn Tiêu Viễn còn chưa nói xong, liền thấy thần quang trong mắt Bạch Mộc Trần chợt lóe ra rồi phù văn của hơn trăm đạo tiên phù trước mặt chất chồng lên nhau tựa như một thể.

"Ông ông ông!"

Tiếng xé gió vang lên rồi hơn trăm đạo tiên phù tụ tập lại thành một đạo phong mang to bằng cánh tay và bắn thẳng về phía thân cây cứng như thép vừa nãy!

"Bùng!"

Phong mang như một thanh kiếm sắc bén đâm xuyên qua thân cây khiến thân cây cứng rắn như thép to bằng ba người ôm chỉ trong khoảnh khắc đã bị tàn phá kinh khủng!

Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người đều hít một ngụm khí lạnh rồi ánh mắt nhất tề nhìn về phía Bạch Mộc Trần.
...

————————————


Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK