Mục lục
Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nếu nói về đan đạo, có thể phân chia ra làm sáu bước rõ ràng gồm: “Biện”, “Thức”, “Luyện”, “Dung”, “Uẩn”, “Hợp”. Thiếu một bước thì không thể đạt tới đại thành.


Mà trong sáu bước đó, “Biện Thức” được xem là trụ cột cơ bản nhất, mỗi dược đồ khi mới nhập môn đều phải học tập thuật pháp này. Tiên giới vốn dĩ là một vùng đất bao la rộng lớn vô cùng, các loại linh dược nếu tính ra thì nhiều vô số kể, trong đó không ít loại có bề ngoài tương tự với nhau. Cho nên học tập thuật Biện Thức nhằm phân biệt được các loại linh dược, từ đó hiểu rõ được dược tính bên trong. Đương nhiên, đẳng cấp của linh dược càng cao, yêu cầu đối với thuật Biện Thức lại càng nhiều.

Nếu đem ra so sánh, thì hai chữ “Luyện Dung” thuộc về hai lĩnh vực phức tạp nhất trong đan đạo.

“Luyện” chính là nói đến khả năng khống chế hỏa hầu, dựa vào sức lửa khác nhau mà đề luyện ra dược tính, vì vậy yêu cầu tay nghề luyện đan phải thuần thục mới được. Quá trình này có thể nói là vô cùng gian nan vất vả, chỉ có không ngừng khổ luyện và tích lũy kinh nghiệm dần dần mới có thể từng bước tiến bộ. Hơn nữa việc này chính là làm nhiều quen tay, không hề có bất cứ một thủ thuật hay tiểu xảo nào để nhanh chóng tăng lên.

“Dung” lại là thao tác đòi hỏi sự tinh tế và tỉ mỉ, phải đem những loại dược tính khác nhau dung hợp lại một cách hoàn mỹ. Chỉ cần một chút sai xót, một lò tiên đan có thể hoàn toàn bị hủy, biến thành phế đan hay độc đan, thậm chí nếu nghiêm trọng còn khiến cho đan dược bạo tạc không chừng.

Cũng tương tự, đẳng cấp của đan dược càng cao, Luyện Dung lại càng khó khăn hơn, đan dược bạo tạc uy lực cũng vô cùng nguy hiểm.

Còn về phần “Uẩn Hợp”, nếu nói là dễ dàng thì cũng dễ dàng, nói khó khăn thì cũng rất khó khăn. Nếu tình huống bình thường thì cũng không có gì nguy hiểm, chỉ cần uẩn dưỡng dược tính, tới lúc cuối cùng lại đem hóa khí hợp đan là được. Mặc dù như thế, nếu muốn luyện chế một lò tiên đan từ Tam phẩm trở lên, tỷ lệ có thể nói là vô cùng ít ỏi. Nếu nói tới nguyên nhân, thì bất kỳ nhân tố nào cũng có thể ảnh hưởng tới, ví dụ như sự cân đối trong lúc pha trộn các loại dược liệu, chất lượng của dược đỉnh tốt xấu ra sao, phẩm chất của ngọn lửa đạt tới mức nào, còn có thời cơ để hợp đan cùng với cảm giác nữa.

“Cảm giác” là một thứ vô cùng huyền diệu và khó nắm bắt , đối với những Luyện Đan Sư có nhiều kinh nghiệm còn dễ nói, còn Luyện Đan Sư bình thường thì khó có thể cảm nhận ra được.

Dùng một câu mà những Luyện Đan Sư thường xuyên nói với nhau để khái quát, đó chính là luyện đan là một kỹ thuật sống, bất cứ người nào cũng không thể cam đoan có thể chắc chắn một trăm phần trăm luyện chế ra đan dược. Có thành đan dược hay không, phẩm chất đan dược tốt xấu thế nào, hoàn toàn phải dựa vào may mắn mà thôi.

“May mắn? Luyện đan thật sự phải dựa vào may mắn hay sao?”

Trong đình viện, Tiểu Ức Khổ ngồi trước mặt của Bạch Mộc Trần, chăm chú lắng nghe đối phương giảng giải về đạo lý luyện đan. Chẳng qua đối với những thứ như “May mắn” hay “Cảm giác”, Tiểu Ức Khổ cảm thấy vô cùng nghi ngờ.

“Tiểu thư lĩnh ngộ quả nhiên rất tốt!”

Bạch Mộc Trần cười cười tán thưởng, sau đó lại nghiêm túc mà nói: “Lại nói về may mắn, nếu tin tưởng thì có, nếu không tin thì không. Nên biết rằng, mọi sự vật sự việc trong trời đất này đều có quy luật của riêng mình, mà luyện đan cũng giống như thế. Chỉ cần ngươi có thể tìm ra nguyên nhân mỗi lần luyện thuôc hoặc luyện đan thất bại, cẩn thận tỉ mỉ tổng kết lại, sau đó có thể tìm ra phương pháp khắc phục, chắc chắn ngươi sẽ luyện chế thành công. Nói cách khác, may mắn cũng chỉ là một loại quy tắc, chỉ cần ngươi thấu hiểu và nắm bắt quy tắc ấy, ngươi liền có thể nắm giữ may mắn của chính mình. Cho nên tiểu thư hãy nhớ kỹ một điều, tin tưởng chính mình luôn luôn tốt hơn rất nhiều so với tin tưởng vào những thứ hư vô mờ ảo.”

“Vâng.”

Tiểu Ức Khổ chỗ hiểu chỗ không nhưng vẫn gật đầu, chân mày nhíu lại, cẩn thận suy tư hàm nghĩa trong lời nói của đối phương.

Ý nghĩa.

Thấy như vậy, Bạch Mộc Trần cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười một tiếng.

Trẻ con dù sao cũng là trẻ con, cho dù thông minh linh mẫn, ngộ tính rất cao, cũng khó có thể lý giải được những đạo nghĩa thâm ảo, nhất là những đạo lý liên quan đến quy luật vận chuyển trong trời đất.

Dĩ nhiên, Bạch Mộc Trần cũng không hi vọng nàng có thể thấu hiểu được ý nghĩa trong đó, chỉ mong nàng nhớ kỹ những lời nói này, một ngày nào đó cảm nhận được đạo lý bên trong, khi đó hết thảy đều trở nên thông suốt.

“Hay là thế này, ta sẽ biểu diễn quá trình luyện đan cho tiểu thư xem, ngươi có thể hiểu được một chút ý nghĩa.”

“A?! Đại thúc có thể luyện đan sao?”

“Ha ha, ta cũng định thử làm một lần. Thuận tiện để cho người xem một chút mà thôi.”

Hai người đi tới trước dược đỉnh, Bạch Mộc Trần cầm một chút “Khổ Đằng” cùng một ít “Mặc Tiên Đài” thả vào trong đó. Lò lửa bỗng nhiên bùng cháy, một làn khói trắng từ trong dược đỉnh lượn lờ tỏa ra.

“Tiểu thư quan sát cẩn thận, ta chuẩn bị đề luyện dược tính.”

So với lúc chế thuốc bình thường hoàn toàn khác, Bạch Mộc Trần không sử dụng ngọn lửa nhỏ đề chầm chậm luyện hóa dược liệu, mà hắn sử dụng một ngọn lửa thật lớn thiêu đốt mãnh liện, muốn đem dược tính của hai loại dược liệu này đề luyện ra ngoài.

Nếu là ngọn lửa bình thường, tính chất cũng giống như ngọn lửa nơi hạ giới, chỉ bao hàm nhiệt độ mà không có linh tính. Bởi vậy sẽ không thể đề luyện dược tính nhanh chóng được. Do đó, Bạch Mộc Trần đành phải đem một luồng Thiên Hỏa từ trong cơ thể của mình để truyền vào trong đó.

Phàm hỏa luyện dược, Thiên Hỏa luyện đan.

Bình thường, Luyện Đan Sư chân chính rất ít khi sử dụng Đan Hỏa của bản thân, nguyên nhân là do trong quá trình luyện đan yêu cầu hỏa lực rất nhiều, nếu tu vi của mình không đủ, dễ dẫn đến cảnh phải bỏ dở giữa chừng. Vì vậy, loại lửa thường dùng nhất để luyện đan dược, chính là các loại địa hỏa ngầm dưới đất.

Đáng tiếc điều kiện hiện tại vô cùng thiếu thốn, Bạch Mộc Trần cũng khó lòng tìm được địa điểm lý tưởng. Hơn nữa lần này chỉ là tùy tiện thí nghiệm một chút mà thôi, không cần lo lắng tới phẩm chất của đan dược làm gì.

“Đầu tiên là chế thuốc…”

Ngón tay của Bạch Mộc Trần như bay múa, vài chục thủ quyết liên tiếp liền mạch với nhau, tiên linh khí như những sợi tơ lần lượt rót vào trong dược đỉnh.

Trung.

"Ông! "

Tiên linh khí càng lúc tích lũy càng nhiều, từ trong dược đỉnh truyền ra những tiếng vang, dường như bên trong đang có một trận chiến vô cùng kịch liệt.

Đấu.

"Tiếp theo là dung dược…”

Ngọn lửa vô cùng mạnh mẽ, lực lượng lại cường thịnh vô cùng, Khổ Đằng và Mặc Tiên Đài chẳng mấy chốc đã hóa thành chất lỏng.

Một luồng thần thức cường đại nhanh chóng dung nhập vào trong dược đỉnh, bao phủ hai luồng chất lỏng lại, sau đó dao động nhiều lần, từng điểm từng điểm dung hợp lại với nhau, từng tia tạp chất bị loại bỏ ra ngoài.

Cả quá trình diễn ra như nước chảy mây trôi, giống như đã diễn luyện hàng ngàn hàng vạn lần, không có nửa điểm dư thừa và gián đoạn nào.

“Khi Uẩn đan cố gắng đem hỏa lực hạ thấp xuống…”

Hỏa hầu dần yếu bớt, dược đỉnh cũng yên tĩnh lại, nhưng Bạch Mộc Trần cũng không dám có chút lơ là, ngược lại đem hết tinh thần ngưng tụ, trên vầng trán đã ướt đẫm mồ hôi.

Thời gian dần dần trôi đi, hai luồng chất lỏng cuối cùng cũng đã dung hợp với nhau, dược tính bắt đầu cô đọng lại.

Đối với chuyện này, Bạch Mộc Trần có thần thức mạnh mẽ nên chiếm được ưu thế rất lớn. Bất kỳ một tia biến hóa nào trong dược đỉnh, hắn cũng có thể tường tận hiểu rõ.

Bên ngoài quan sát, mặc dù hai loại dược tính giống như đã hoàn toàn dung hợp với nhau, nhưng trên thực tế, dược tính vẫn hoàn toàn độc lập.

“Tiểu thư, quá trình Hợp đan cũng không phải do may mắn, mà phải nắm bắt thời điểm một cách chính xác. Mỗi một loại dược liệu có dược tính khác nhau, dung luyện cũng khác biệt, chỉ có thể nắm bắt được sự biến hóa của dược tính, mới có thể lựa chọn thời cơ Hợp đan thật chuẩn xác được. Vì thế, rèn luyện thần thức là một việc hết sức quan trọng…”
Bạch Mộc Trần vừa giảng giải, vừa quan sát sự biến hóa của dược tính.

Cũng có thể do thời gian lịch luyện hồng trần, đã từng làm một tiên sinh dạy học, Bạch Mộc Trần giảng giải mọi chuyện cũng cực kỳ tỉ mỉ, đề cập tới nguyên lý bao hàm bên trong. Tiểu Ức Khổ ở một bên dụng tâm để lắng nghe, chỗ nào hiểu thì không ngừng gật đầu, chỗ nào không hiểu liền âm thầm ghi nhớ trong lòng.

"Hợp! "

Quát nhẹ một tiếng, dược đỉnh được mở ra, mùi thuốc nồng nặc lan tỏa khắp chung quanh.

“Đại thúc, đây… đây chính là tiên đan sao?”

Tiểu Ức Khổ lẳng lặng quan sát viên thuốc màu trắng trong tay của Bạch Mộc Trần, tâm trạng không thể nào bình tĩnh được.

Như vậy là xong?

Luyện đan lại trở nên đơn giản như thế?

Hai ý niệm này xuất hiện trong lòng Tiểu Ức Khổ đầu tiên, nàng cảm thấy, chẳng lẽ luyện đan cũng không phải khó khăn như mình từng nghĩ?


Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK