Dịch: 707DefenderOfJustice
Biên: Amon Luo Luo
***
Sau khi rời khỏi quán bar Sweet Lemon, Klein đi thẳng về nhà trọ.
Đúng lúc hắn đang thu dọn hành lý, người đưa tin xương trắng khổng lồ đột ngột xuất hiện.
Nó vốn định vỗ nhẹ lên bả vai Klein, nhưng vì cơ thể cao những bốn mét với cái đầu xuyên qua trần nhà, thành ra không làm được. Nó đành phải quăng thư về phía trước rồi vỡ vụn thành khoảng không.
Cuối cùng thầy Azik cũng hồi âm. Gần một tuần rồi chứ ít ỏi gì… Có phải người đưa tin bị đổi rồi không? Nó cũng giống với đứa trước, đưa ra lời nhắc tương tự… Klein nhận lá thư, mở ra:
[Thầy rất xin lỗi vì đến hôm nay mới hồi âm cho em.
Có lẽ phần ký ức được khôi phục đã vượt quá giới hạn chịu đựng của cơ thể thầy, thầy phải ngủ vài ngày mới thích ứng nổi.
Chuyện em mô tả rất phù hợp với đặc thù của người thuộc đường tắt ‘Kẻ Trộm’. Danh sách 4 đối ứng là “Kẻ Ký Sinh”. Ở Danh sách cao hơn, họ có thể sở hữu năng lực phi phàm của người mà mình ký sinh.
Theo thầy được biết, “Ký sinh” có hai hình thái:
Một là trạng thái sơ bộ. “Kẻ Ký Sinh” có thể che giấu bản thân nhờ vào cơ thể của “vật chủ”, cũng có thể kéo dài vòng đời và khôi phục thương tổn. Kẻ đó có thể nhìn và nghe những gì mà “vật chủ” nhìn và nghe, nhưng lại không thể can thiệp vào tư duy của “vật chủ” và đánh cắp ý nghĩ của họ. Vì thế, nếu “vật chủ” muốn giao tiếp với “Kẻ Ký Sinh” thì phải lên tiếng trước.
Hình thái còn lại là khống chế toàn diện. “Kẻ Ký Sinh” gần như dung hợp với linh thể của “vật chủ”, nắm bắt được suy nghĩ của họ, biết rõ ý đồ của họ, cũng có thể chủ động điều khiển cơ thể họ.
Khi đối mặt với hình thái “Ký sinh” đầu, có thể nhắc nhở “vật chủ” thông qua nhập mộng hoặc những phương thức như đối thoại trong tiềm thức mà không sợ bị phát hiện. Bởi “Kẻ Ký Sinh” nhất định phải dùng tới các giác quan của “vật chủ” thì mới phát hiện ra những chuyện xung quanh.
Còn lúc đối mặt với hình thái “Ký sinh” sau, chẳng có cách nào đối thoại với “vật chủ” mà tránh khỏi sự phát hiện của “Kẻ Ký Sinh” hết. Nhưng có cơ hội thanh trừ, đó là dựa vào đối tượng tín ngưỡng của “vật chủ”. Để mô tả được chuyện này với em thì khó lắm, thầy chỉ có thể nói cho em biết, lúc mở rộng tâm linh để cầu nguyện, đối tượng tín ngưỡng có thể phát hiện ra sự tồn tại của “Kẻ Ký Sinh”, cũng phản hồi thông qua nghi thức nhất định để hoàn toàn tách rời hoặc thanh trừ.
Đương nhiên, tiền đề là bản thân “vật chủ” cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra. Không thì chắc chắn “Kẻ Ký Sinh” sẽ phát giác, bắt đầu ngăn cản…]
Chẳng phải trường hợp sau chính là tình trạng mà nhóc ‘Mặt Trời’ gặp phải sao? Cậu ta nửa tỉnh nửa mơ cầu nguyện mình, làm mình phát hiện ra sự tồn tại của phân thân Amon. Thế rồi, mình giấu giếm mục đích, dạy bảo nghi thức mật khế cho cậu ta, nhờ đó mà tịnh hóa được “Kẻ Ký Sinh”… Klein lập tức được khai sáng về tình huống trước kia của mình.
Cơ mà, mình đâu có xác nhận được rốt cuộc anh bạn thi nhân đang ở trong trạng thái nào. Lúc còn ở Tingen, thỉnh thoảng anh ấy sẽ tự nói chuyện với bản thân, đây chính là biểu hiện của hình thái đầu tiên. Nhưng vấn đề là giờ đã qua mấy tháng, có lẽ “Kẻ Ký Sinh” kia đã khống chế toàn diện mất rồi.
Phải xác nhận chuyện này trước thì sau đó mới biết nên làm gì. Nếu không, cứ hồ đồ nhập mộng sẽ chỉ khiến cho “Kẻ Ký Sinh” phát hiện ra mục tiêu, khiến vấn đề càng lúc càng nghiêm trọng và khó giải quyết…
Nếu là hình thái “Ký sinh” sau, đối tượng tín ngưỡng của anh bạn thi nhân là Nữ Thần. Nhưng Nữ Thần có hàng triệu tín đồ lận, khó mà đặt trọng tâm chú ý tới một Găng Tay Đỏ còn chẳng phải bề tôi hay Thánh Giả…
Đâu giống như “Kẻ Khờ” mình, từ trước đến giờ đều xem xét toàn bộ lời cầu nguyện, quá thường xuyên cung cấp dịch vụ một với một luôn.
Trạng thái “kỳ lập nghiệp” là đây đó hở…
Klein suy đi nghĩ lại, chợt cảm thấy vừa rầu rĩ vừa khó đỡ.
Hắn vốn định ủy thác ‘Mặt Trăng’ Emlyn âm thầm giám sát Leonard Mitchell, làm rõ xem đối phương có thường xuyên tự lẩm bẩm không. Nhưng cân nhắc tới việc Emlyn đã xuất hiện trước mặt Leonard và “Kẻ Ký Sinh” kia vì chiếc găng tay Mồi Lửa, khả năng cao đã trở thành đối tượng bị họ đề phòng và điều tra rồi, Klein đành phải từ bỏ ý tưởng này.
Tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’ chỉ là một Danh sách 8 “Bậc Thầy Ảo Thuật”, không đủ năng lực giám sát một “Kẻ Ký Sinh” cấp độ Thiên Sứ hay một Găng Tay Đỏ…
Tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ có thân phận tốt nhất để che giấu, hơn nữa cô ấy cũng là tín đồ Nữ Thần. Nhưng vấn đề ở chỗ hiện giờ cô ấy đang ở trong lãnh địa của gia tộc, phải tới tháng sáu mới quay về Backlund…
Ngài ‘Người Treo Ngược’ và quý cô ‘Ẩn Sĩ’ đều ở trên biển. Trong khi nhóc ‘Mặt Trời’ thì thậm chí còn chẳng kết nối được với bên ngoài…
Hội Tarot vẫn thiếu thốn thành viên quá đi. Mà họ cũng chưa phát triển lớn mạnh ở thế lực của bản thân. Mình cũng không thể tìm được người nào thích hợp giúp hoàn thành chuyện này.
Trong số những người mình quen biết, chỉ có tiểu thư Sharon là giỏi làm những chuyện bí mật nhất, nhưng giờ mình đâu biết cách liên lạc với cô ấy. Kể cả thông qua tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’ hay Emlyn cũng không được… Hầy, trước kia mình trốn khỏi Backlund sớm quá, thành ra không sắp xếp được bao nhiêu việc cho tương lai…
Klein giơ tay xoa huyệt thái dương, nghĩ về chuyện Leonard là một Găng Tay Đỏ tinh anh, bên trên có Chấp sự cấp cao và Giáo hội để mắt, nên trong ngắn hạn “Kẻ Ký Sinh” kia sẽ không dám làm gì. Vì vậy, hắn quyết định đẩy việc này qua một bên, chờ đến khi tìm được trợ thủ thích hợp mới tính tiếp.
Chắc phải đợi tới khi mình tiêu hóa xong ma dược, đi đến phía đông Biển Sonia tìm mỹ nhân ngư, hoàn thành việc thăng cấp rồi lại quay về Backlund, tự thân hành động thôi… Với vốn kinh nghiệm dày dạn, Klein không do dự mà tức tốc quyết định.
…
Bên trong quán bar Sweet Lemon.
Vừa xử lý xong hai tên cấp dưới thân cận là tín đồ của Giáo phái Thiên Thể với tâm trạng lo sợ bất an, cuối cùng Bildt cũng nhận được một tin tốt.
“Cậu bảo hôm nay Đô đốc Emilius trở về Bayam à?” Ông ta cầm xì gà, đứng dậy hỏi.
Trợ thủ Sothoth của ông ta khẽ gật đầu:
“Hạm đội của ngài ấy vừa mới rời bến cảng nửa giờ trước, hướng về phía Quần đảo Rorsted.”
Phù… Bildt không che giấu tiếng thở phào nhẹ nhõm, xác nhận rằng ngài Đô đốc không trách cứ gì mình.
Chỉ vừa nghĩ tới chuyện Gehrman Sparrow làm thế thân chưa đầy bốn ngày mà đã “khiến” số thành viên của đội cận vệ bị tổn thất nặng nề, em trai bị bãi chức Thống đốc, thư ký bị thương, còn cô tình nhân thì chết thê thảm trong biệt thự, ông ta đã không khỏi phủ nhận và nghi ngờ năng lực làm việc của bản thân.
Dù trách nhiệm của những chuyện này không nằm hoàn toàn trên vai Gehrman Sparrow, nhưng việc chúng đều bộc phát cùng một lúc khiến cho ai cũng phải sinh nghi, liệu nhà thám hiểm điên cuồng này có vấn đề hay không. Ít nhất thì hắn cũng quá xui xẻo. Mà thân là người đề cử và cũng là người thuê hắn, Bildt tin chắc mình không thể trốn tránh trách nhiệm được, đương nhiên sẽ phải chịu sự trừng phạt của Đô đốc Emilius.
“Ngài Đô đốc không hổ là Bán Thần, không bị cơn giận làm mờ mắt. Ca ngợi Chúa Tể, nguyện Bão Táp ở bên chúng ta.” Bildt nắm chặt tay phải đánh vào ngực trái.
Bấy giờ, một cấp dưới ông ta vừa phái đi đã trở về.
“Sếp, Gehrman Sparrow biến mất rồi!” Người cấp dưới nọ gấp gáp báo cáo.
Biltd khẽ nhíu mày:
“Biến mất sao?”
“Vâng! Sau khi trả phòng, hắn xách vali hành lý lượn trên đường vài vòng rồi biến mất không còn tăm hơi luôn!” Người cấp dưới thành thật giải thích.
Muốn giám sát một nhà thám hiểm có thể biến hình thành bất cứ người nào đúng là khó quá mà… Bildt thở dài:
“Thôi kệ đi.
Không cần tìm kiếm hắn nữa.”
…
Vì bị Mẫu Thụ Dục Vọng nhắm tới, Klein cẩn thận thay đổi ngoại hình và danh tính cũng như nơi ở, đề phòng lại bị người để mắt.
Nhờ gặt hái được phản hồi từ việc đóng vai Đô đốc Emilius, hắn quyết định tăng tiến độ tiêu hóa ma dược thông qua thực hành.
Ngồi xe ngựa tới Quỹ Tài trợ Nhà An dưỡng cuối đời Olavi, Klein một lần nữa bước vào đây.
Người phụ trách đăng ký vẫn là quý cô Joanna. Cô ta ngẩng đầu lên nhìn và hỏi:
“Anh muốn làm tình nguyện viên ạ?”
“Đúng thế.” Klein nghiêm túc gật đầu.
Joanna đưa tờ đơn mẫu ra, thành thạo hỏi:
“Họ tên.”
Klein mỉm cười, đáp:
“Sinbad Voluntier.”
…
Thời tiết tháng tư ở hạt Đông Chester rất dễ chịu. Cỏ cây xanh tốt, phong cảnh tuyệt đẹp. Đây là mùa đẹp nhất để đi săn.
Audrey mặc bộ trang phục cưỡi ngựa bó sát eo màu đen, đội mũ giáp bảo hộ, ngồi trên lưng con ngựa cái màu nâu đỏ đuổi theo một chú gà rừng sặc sỡ.
Vút một tiếng, cô bắn một mũi tên trúng vào con mồi.
Là một “Bác Sĩ Tâm Lý”, tố chất cơ thể cô đã tăng cường rõ rệt. Cộng thêm việc được huấn luyện bắn cung từ nhỏ, dù là dùng súng hay cung, cô vẫn khá thành thạo.
Một cái bóng màu vàng nhào ra nhanh chóng cắn vào con mồi đã mất đi sự sống, chính là chú chó Susie.
“Rất vui khi được làm việc với mi.” Khóe miệng Audrey cong lên, cô cười rạng rỡ khi đập tay trên không với Susie.
Lúc này, những vị con cháu quý tộc vây xung quanh cô nàng lao tới, người ca ngợi kỹ thuật săn bắn của cô, người tán thưởng việc huấn luyện chó săn của cô.
Nhưng nghe vế sau khiến Audrey khá xấu hổ.
Cô vốn đâu huấn luyện gì Susie!
Họ nhanh chóng tản ra, tiếp tục bao vây đuổi chặn con mồi. Còn nữ mục sư tầng chót của Nữ Thần Đêm Tối tên Simen kia thì áp sát lại, nén giọng xuống nói với Audrey:
“Hoàn thành nốt nhiệm vụ cuối cùng, cô sẽ nhận được phối phương “Nhà Thôi Miên”.”
Cuối cùng… Đôi mắt xanh biếc của Audrey bừng sáng, cô nàng lặng lẽ gật đầu.
Thẳng thắn mà nói, nếu vẫn còn là một vị tiểu thư quý tộc yếu ớt non nớt của trước kia, hẳn cô nàng đã chẳng kiên nhẫn đi tích lũy công trạng suốt hơn hai tháng vừa qua, mà đã nóng lòng yêu cầu mua phối phương ma dược “Nhà Thôi Miên” trên Hội Tarot từ lâu.
Nhưng giờ cô đã hiểu rõ, tích lũy công trạng sẽ giúp cô hòa nhập vào Hội Tâm Lý Luyện Kim, nhận được nhiều tín nhiệm hơn, đặt nền móng vững chắc cho việc thu được phối phương ma dược Danh sách cao hơn trong tương lai. Vì vậy, cô vô cùng kiên nhẫn làm đủ mọi chuyện dù có hứng thú hay không.
Đương nhiên, Audrey cũng không lãng phí khoảng thời gian hai tháng này. Cô luôn lắng nghe những cuộc đối thoại của các vị con cháu quý tộc và đám hầu gái thân cận, từ đó dẫn dắt họ thổ lộ những phiền não trong lòng, sau đó giúp đỡ họ chiến thắng những trạng thái tinh thần tiêu cực. Hành động này giúp cô đóng vai “Bác Sĩ Tâm Lý” một cách hoàn hảo.
Trong quá trình ấy, Audrey phát hiện ra rằng, mình sẽ vô thức lắng nghe, quan sát và dẫn dắt những người xung quanh mình để hiểu về sự thiếu hụt trong tính cách cũng như thói quen tư duy của họ. Cô tin chắc, nếu muốn đối phó với bất cứ một người nào, cô đều sẽ có thể khiến họ gặp bất lợi, thậm chí bị sụp đổ tinh thần mà không để lại chút dấu vết gì. Cô cũng có thể khiến họ chủ động giúp đỡ mình mà không hề nhận ra.
Phải nói rằng, thế này khá đáng sợ đấy, cứ như quái vật có thể nắm giữ tâm linh trong truyền thuyết vậy… Thời điểm hồi tưởng lại, Audrey không khỏi than thở trong lòng.
Simen không quá quen cưỡi ngựa, cẩn thận nhìn quanh một vòng, lên tiếng:
“Phó Giáo sư Michelle của Đại học Stoen là một nhà sưu tập. Chúng tôi muốn cô mua một bản bút ký từ Chiến Tranh Hai Mươi Năm.”
Chiến Tranh Hai Mươi Năm là chỉ cuộc chiến phát sinh giữa Vương quốc Loen và Đế quốc Feysac vào năm 621-642 ở Kỷ thứ Năm. Kết quả là Vương quốc Loen thất bại, phải từ bỏ đảo Tinh Linh, cũng chính là Đảo Sonia ngày nay.
_________
707DefenderOfJustice: time skip 2 tháng…