Mục lục
Quỷ Bí Chi Chủ - Mực Thích Lặn Nước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: nh0ckd255

Trong thần điện rộng lớn với những cột đá to đùng trên sương mù xám. Hai bóng người đỏ sậm, mơ hồ kéo dài thân thể thành hư ảo đột nhiên xuất hiện bên cạnh chiếc bàn dài.

“Chào buổi chiều, ngài Kẻ Khờ.” Audrey cúi người chào, cô khẽ cười nói: “Tiếc là nơi này không có rượu ngon, không thì có thể cụng ly vì thử nghiệm của ngài đã thành công rồi.”

Thứ cô nói đến chính là nghi thức ma pháp kia.

“Ngài mạnh hơn những gì chúng tôi tưởng.” Arges Wilson cũng ca ngợi một câu.

Sương mù dày đặc vẫn bao phủ toàn thân Klein như trước, hắn giơ tay phải lên ấn xuống, đáp như đang trả lời một chuyện rất bình thường: “Được rồi, điều này cho thấy chúng ta đang đi trên một con đường có hiệu quả. Sau này nếu các người bận việc, không rảnh vào chiều thứ Hai thì hãy tiến hành nghi thức bao cho ta biết trước. Hừm, chỉ cần sửa nội dung phần “khẩn cầu giấc mơ đẹp” trong chú ngữ thành lý do cụ thể là được!”

“Vâng.” Audrey khe khẽ gật đầu: “Thưa ngài Kẻ Khờ, tôi lại lấy được một tờ nhật ký của Russel đại đế, hẳn là tôi còn nợ ngài một tờ nữa.”

“Tuần này tôi rời khỏi đất liền, nên không tìm tờ mới nào.” Arges ấn tay lên ngực, khom người xuống tỏ vẻ xin lỗi.

“Không phải để ý, chuyện này ắt là làm lâu dài.” Klein dựa vào lưng ghế dựa, ngón trỏ khẽ gõ lên phần vịn của ghế, hắn nhìn tiểu thư “Chính Nghĩa”, nói: “Bây giờ cô có thể “biểu đạt” nhật ký ra rồi.”

Audrey khẽ khom người đáp: “Tuân theo ý chí của ngài.”

Cô cầm lấy chiếc bút máy đột nhiên xuất hiện trên bàn, làm cho đầu óc mình nhớ lại những ký hiệu mà cô đã cố học thuộc từ trước, cũng tỏ ra muốn biểu đạt chúng nó ra. Chỉ vài giây sau, cô thấy tấm da dê trước mặt kín đầy nội dung, chỉnh tề và tự động.

Sau khi kiểm tra qua một lượt, cô đặt bút máy xuống, nói: “Xong rồi.”

Klein khẽ nâng tay, tấm da dê kia bỗng xuất hiện trong ta hắn. Hắn lướt mắt từ trên xuống, bắt đầu đọc mà cảm xúc rất bình thản:

“Ngày 9 tháng 7, tôi bỗng nghĩ tới hai vấn đề thú vị, nếu danh sách đường tắt còn được gọi là ân điển của thần, con đường của thần, vậy tại sao những phiến đá khi đầy đủ hai mươi hai danh sách đường tắt lại được gọi là phiến đá Khinh nhờn? “Khinh nhờn”, thực là một từ có ý nghĩ sâu xa đây… Rốt cuộc là khinh nhờn ai? Là ai tạo ra phiến đá Khinh nhờn? Vì sao có thể nắm giữ được tất cả danh sách đường tắt? Bên trên ghi lại nội dung gì? Thật muốn xem một cái…”

“Ngày 12 tháng 7, hôm nay tôi biết được một sự thật, vật phong ấn là một bộ phận quan trọng tạo thành thực lực cho giáo hội, dẫu cho một số thứ trong những vật phong ấn ấy rất rất rất là nguy hiểm. Mà trong bảy giáo hội lớn, giáo hội Thần Công Tượng có số lượng vật phong ấn ít nhát, và trình độ nguy hiểm tương ứng cũng thấp nhất… Tôi có nên gia nhập một tổ chức không có tiền đồ gì không? Không, hẳn là phải nghĩ như này, giấy trắng thì mới dễ vẽ tranh, tổ chức nhỏ yếu mới khiến tôi phát huy được bản thân!”

“Ngày 14 tháng 7, tôi lại gặp quý ngài thần bí Zarathu, không ngờ ông ta lại chính là thủ lĩnh của hội Mật Tu cổ xưa!”

Đọc tới đây, đồng tử Klein co rụt lại, suýt thì hắn đã làm ra phản ứng khác thường rồi.

Trong tư liệu của giáo hội Nữ Thần Đêm Tối, gia tộc Zarathu có đôi chút dính dáng tới hội Mật Tu, mà theo Russel đại đế chứng minh thêm một bước nữa rằng Zarathu thần bí kia là thủ lĩnh của hội Mật Tu. Như vậy xem ra chuyện hội Mật Tu nắm giữ danh sách đường tắt “Thầy Bói” là không có gì khả nghi.

Ngay khi Klein đọc nhật ký, Audrey nhìn lên ghế chủ nhân, bắt đầu quan sát theo thói quen. Nhưng tầm mắt của cô bị sương mù xám dày đặc hoàn toàn ngăn cách bên ngoài. Audrey ngẩn ra, rồi đột nhiên hoàn hồn, vội vã quay đầu nhìn những ngôi sao đỏ sậm hư ảo kia.

“Mình lỗ mãng quá, to gan quá, ngu xuẩn quá, lại định quan sát ngài Kẻ Khờ… May quá, may là ngài không tức giận.” Audrey khe khẽ lè lưỡi, giả vờ như đang ngắm phong cảnh, chỉ thiếu ngâm nga một giai điệu nhẹ nhàng nữa.

Arges im lặng ngồi ở đằng kia, mắt nhìn thẳng vào mặt bàn dài, an phận hệt như đang đối mặt với một vị thần linh chân chính.

Klein thu hồi suy nghĩ, quét mắt về những dòng cuối của nhật ký trong tay:

“Sau khi biết tôi đã thành “Thông Thức Giả”, Zarathu bảo rằng tôi đã lựa chọn một con đường chắc chắn sẽ gian nan, nhưng giai đoạn đầu tương đối an toàn. Tôi hỏi vì sao, ông ta chỉ cười nói rằng bí mật ẩn giấu trong danh sách đường tắt còn nhiều hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. Tôi không nhịn được bèn hỏi ông ta là danh sách đường tắt nào, ông ta nói cho tôi biết danh sách 9 của ông ta là “Thầy Bói”.

Tôi cố ý châm biếm ông ta rằng chẳng lẽ mỗi một vị “Thầy Bói” đều nói một nửa giấu một nửa, chẳng bao giờ nói rõ mọi chuyện sao? Hơn nữa rõ ràng ông ta ở danh sách cao, đã không cần đóng vai “Thầy Bói” nữa rồi! Zarathu bảo rằng đây là thói quen đã thành hình của ông ta kể từ khi trở thành “Thầy Bói”, với cả chỉ như vậy mới gợi được sự tò mò của tôi lên, để tôi hợp tác với ông ta. Ông ta hy vọng tôi có thể giúp ông ta đánh cắp một vật phong ấn nguy hiểm ra khỏi giáo hội Thần Công Tượng, đó là di vật của gia tộc Antigenous.

Rất hiển nhiên, tôi bắt buộc phải thành viên trung tâm của giáo hội Thần Công Tượng thì mới làm được chuyện này. Tôi lại hỏi Zarathu rằng, mất bao lâu khi dùng phương pháp đóng vai để tiêu hóa được hết ma dược, dựa theo tiêu chuẩn nào để cân nhắc. Ông ta bảo tôi rằng ở danh sách thấp ấy, chỉ cần nghiêm chỉnh đóng vai, không quá nửa năm là sẽ tiêu hóa hết ma dược, còn nhanh nhất thì chỉ cần một tháng. Mà tiêu chuẩn cân nhắc thì rất đơn giản, một khi tiêu hóa xong xuôi, mỗi một người phi phàm sẽ tự mình cảm nhận được ngay tức thì, phải thì sẽ là phải, không phải thì sẽ là không phải.

Tôi tiếp tục hỏi cụ thể hơn, ông ta chỉ cười chứ không đáp. Cmn chứ cười mà không đáp, chờ tôi trở thành đại nhân vật ở danh sách cao xem, cứ thấy “Thầy Bói” nào là phải dần kẻ đó một trận mới được!”

Đại đế, xin ông hãy yên giấc đi… Klein đọc tới đọc lui, rồi lại quăng mắt về phía “Chính Nghĩa” và “Người Treo Ngược”:

“Để hai người chờ lâu rồi!”

“Đây là vinh hạnh của chúng tôi.” Audrey vẫn chưa hoàn hồn hẳn nên sao còn nhớ được mình là “Khán Giả” nữa. Cô quay sang nhìn “Người Treo Ngược”, tổ chức lại ngôn từ rồi hỏi: “Tôi có thể đi đâu để tìm hội Tâm Lý Luyện Kim?”

Hội Tâm Lý Luyện Kim… Klein đột nhiên nhớ tới người đã mua vật liệu phụ cho ma dược “Khán Giả” ở chợ đen thành phố Tingen. Có lẽ anh ta chính là thành viên của hội Tâm Lý Luyện Kim?

Ngay khi Klein đang nghĩ xem nên tiếp cận đối phương như nào, “Người Treo Ngược” Arges Wilson lắc đầu nói: “Tiểu thư “Chính Nghĩa”, thứ nhất alf tôi không biết manh mối gì. Thứ hai, tôi cho rằng cô không phải vội vã tìm hội Tâm Lý Luyện Kim như vậy làm gì, điều cô cần chú trọng bây giờ đó là tiêu hóa ma dược “Khán Giả”.”

Audrey liếc Kẻ Khờ một cái, thấy ngài không có gì bổ sung, bèn thất vọng gật đầu nói:

“Tôi chỉ hy vọng có thời gian chuẩn bị đầy đủ, tiếp cận bọn họ theo cách tự nhiên hơn. Được rồi, vậy khi nào tôi mới có thể tiêu hóa hết ma dược “Khán Giả”, chấm dứt việc đóng vai? Có tiêu chuẩn gì để phán đoán không? Tôi gần như không thấy tâm tình khó chịu phiền não, hay nghe thấy những lời vô nghĩa nữa.”

“Người Treo Ngược” Arges nhìn Kẻ Khờ trong sương mù xám, thấy ngài không tỏ vẻ gì bèn châm chước rồi đáp:

“Nếu không dùng phương pháp đóng vai thì theo nguyên tắc bình thường là phải chờ đợi chí ít ba năm, xác nhận hoàn toàn không còn sự cáu kỉnh, nghe nhầm, ảo giác, và dùng một phương pháp đơn giản để xác định, đó là khiến bản thân mệt mỏi tức cùng cực. Ở trạng thái này, nếu không nghe thấy tiếng thì thầm điên cuồng nữa, không thấy được chuyện kỳ quái nữa mới có thể thăng cấp. Mà tôi cũng vừa tiếp xúc với phương pháp đóng vai, cảm thấy rất tốt, hẳn là không tới ba năm.”

Nói vậy khác gì chưa nói… Ba năm, lâu quá… Audrey thầm oán một câu. Cô vừa nghĩ như vậy thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ bàn cộc cộc vang lên. Audrey ngẩn ra, sau đó vui sướng. Cô quay đầu nhìn, quả nhiên thấy Kẻ Khờ đang gõ lên cạnh bàn.

Arges ngồi càng thêm ngay ngắn, cùng chờ đợi Kẻ Khờ mở miệng.

Klein đáp với ngữ khí như thường: “Ở danh sách thấp, chỉ cần nghiêm chỉnh đóng vai là chưa tới nửa năm có thể tiêu hóa hoàn toàn, thậm chí một tháng không phải là không được.”

Hắn nhìn “Chính Nghĩa”, chậm rãi bổ sung: “Dấu hiệu tiêu hóa hoàn toàn, đến lúc đó cô khác biết, không cần người khác bảo cho.”

“Một tháng… Tốt quá! Cám ơn ngài, Kẻ Khờ!” Audrey vui sướng tới mức không lời nào có thể biểu đạt được đầy đủ.

Tiểu thư Chính Nghĩa, đừng tưởng mình là đứa con mà trời chọn, trọng điểm ở đây là nửa năm… Klein giơ tay phải lên để bên cạnh miệng.

“Nửa năm…” Arges lẩm bẩm.

Từ ngữ khí của anh ta, Audrey nghe ra được sự vui sướng, yên tâm và nghi hoặc mãnh liệt. Anh ta đang nghi hoặc điều gì? Audrey lại mở miệng hỏi: “Ngài Kẻ Khờ, ngài có định tăng thêm thành viên mới không?”

Klein dựa ra sau, hồi đáp theo những gì mình nghĩ từ trước: “Ban đầu chỉ là thử nghiệm, cho nên không nghĩ nhiều như vậy. Nhưng hiện giờ, là một tụ hội định kỳ, bắt buộc phải lựa chọn thành viên một cách nghiêm ngặt, tôn chỉ hàng đầu của chúng ta là bí ẩn.”

Audrey khẽ gật đầu, nói: “Nói cách khác, cần các bước như quan sát, đề cử và đánh giá nữa, ừm, là trình tự.”

“Cô hiểu như vậy cũng không sai.” Klein khẳng định. Lòng hắn thì đang nghĩ xem làm sao để hỏi về hội Mật Tu và ma dược “Tên Hề”. Phải hỏi như nào mới phù hợp với thân phận của ta? Klein khó xử.

Lúc này, thấy “Chính Nghĩa” tạm thời không có chuyện gì khác, Arges chủ động nói:

“Tôi nghe nói có một vị “Kẻ Lắng Nghe” của hội Cực Quang đang tìm dấu vết của Chúa Sáng Thế Chân Thực, cũng chính là “Thánh Sở” mà họ tuyên bố.”

“Chúa Sáng Thế Chân Thực?” Audrey nghi hoặc hỏi lại.

“Đó là một vị mà không ít tổ chức thần bí với giáo phái bí ẩn cùng thờ phụng. Bọn họ cho rằng Chúa Sáng Thế chưa thật sự chết, thứ trọng yếu mà Người để lại chính là Chúa Sáng Thế Chân Thực.” Arges giải thích sơ qua: “Từ kỷ thứ năm tới nay, Chúa Sáng Thế Chân Thực đã dùng rất nhiều hình tượng để xuất hiện, ví dụ như “Người khổng lồ treo ngược”, “Con mắt sau bức màn tối”. Ha ha, rất nhiều người tin rằng Russel đại đế đã tham khảo hình tượng của Chúa Sáng Thế Chân Thực khi phát minh ra bộ bài Tarot, thế nên mới có lá bài “Người Treo Ngược”.”

Nói tới đây, anh ta nhìn Klein, nói: “Những gì tôi nói không có vấn đề gì nhỉ ngài Kẻ Khờ?”

Đang thử cái nhìn của ta về Chúa Sáng Thế Chân Thực à? Klein nhớ tới người đàn ông trần truồng đầy máu tươi bị đóng đinh treo ngược trên giá thập tự mà đội trưởng thấy ở trong giấc mơ của Hanas Fansent, bèn có ý tưởng trong lòng. Cho dù là treo ngược hay bóng tối, không phải đều mang theo vẻ tà dị sao?

Vì vậy, hắn khẽ cười một tiếng: “Ta muốn gọi hắn là, Chúa Sáng Thế sa ngã.”

P/s: Lạnh tái tê các bác ạ, chỉ còn 11 độ, ko muốn làm gì chỉ muốn ôm chăn!:(

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK