Mục lục
Quỷ Bí Chi Chủ - Mực Thích Lặn Nước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Thiendi9

Sau khi rời khỏi nhà Azcot, Klein ngồi xe ngựa công cộng trở về phố Hoa Thủy Tiên.

Cạch, hắn lấy chìa khóa, mở cửa phòng, bỗng trông thấy một bóng người ngồi trong phòng ăn.

Klein vô thức nắm chặt gậy ba-toong trong tay, nhưng chợt hiểu ra, đây không phải kẻ trộm mà là cô hầu gái Bella.

Bella chăm chú đọc tờ báo đặt trên bàn, nghe tiếng mở cửa cũng giật nảy mình, đứng phắt dậy, lắp bắp giải thích:

“Tôi, tôi vừa làm xong các công việc buổi sáng, đang chờ đun nước để, để ăn bánh mì.”

Đúng là mình còn chưa quen việc trong nhà bỗng có thêm một cô hầu gái… Klein cười trừ, cởi mũ, gật đầu nói:

“Đọc là một thói quen tốt, có thể kiên trì đọc sau khi làm việc xong sẽ được Nữ Thần ủng hộ.”

Hắn sợ cô hầu nghĩ mình móc mỉa nên dùng tới cả danh nghĩa của Nữ Thần Đêm Tối.

Nhưng trên thực tế, chỉ có Thần Tri Thức Và Trí Tuệ đề cao tầm quan trọng của học tập… Đương nhiên, bất kể giáo hội nào cũng khởi xướng việc học. Ừm, mười bảy, mười tám tuổi, tôn thờ Nữ Thần Đêm Tối, rõ ràng là chịu ảnh hưởng từ cha mẹ, mà kiểu cha mẹ này, chỉ cần không phải đường cùng, chắc chắn sẽ cho con gái đi học. Trường học công lập không kham nổi, nhưng trường học miễn phí của giáo hội không thành vấn đề, cùng lắm là chậm trễ hơn chút… Cho nên Bella không mù chữ, biết từ đơn, có thể đọc báo chí… Klein suy đoán, cất gậy ba-toong, đi vào phòng khách.

Hắn có ấn tượng không tệ với Bella.

Mặc dù cô bé này hơi lóng ngóng trong phòng bếp, tay chân vụng về, nhưng cô nàng tỏ ra bằng lòng học hỏi, có thái độ cầu tiến.

Bella buông hai tay bên người, hơi ngượng ngùng nói:

“Trước đây, tôi, tôi chưa đọc báo bao giờ. Người chủ thuê nhà không cho chúng tôi mua báo cũ về dán tường… Vừa rồi, lúc lau bàn trà, tôi cầm tờ báo lên, vô tình nhìn lướt qua, cảm thấy, cảm thấy vô cùng thú vị.”

Cô bé đáng thương. Trước khi ta xuyên tới đây, báo chí chỉ xếp hạng chót trên bảng xếp hạng về độ thú vị… Klein thầm than thở một câu, cười cười. Hắn lần theo sợi dây chuyền bạc, móc chiếc đồng hồ quả quýt ra, nhìn qua, thuận miệng nói:

“Chỉ cần cô hoàn thành công việc của mình, mà phải hoàn thành tốt đấy nhé, thời gian còn lại cô có thể tự do sắp xếp, không cần lo lắng. Đương nhiên, nếu tôi và Benson, Melissa đang nói chuyện, tốt nhất cô nên đợi trong phòng của mình. Tôi cho phép cô dùng đèn khí gas trong phòng cô, cũng cho phép mang mấy tờ báo cũ vào.

Ừm, một giờ chiều cô tới gõ cửa phòng ngủ của tôi nhé. Sau đó chuẩn bị cho tôi một tách hồng trà Sibo, hai miếng bánh mì trắng mềm mại, một miếng bánh mì yến mạch, một đĩa bơ nhỏ.”

Để ăn mừng mình tấn thăng danh sách 8, Klein quyết định xa xỉ nho nhỏ một lần, ăn hết bánh mì trắng Benson để dành cho cuối tuần.

Ừm, mình sẽ mua thêm 8 pound về. Về sau, món chính từ bánh mì yến mạch chuyển thành bánh mì trắng! Lương tuần của người phi phàm danh sách 8 chắc chắn sẽ tăng cao. Vậy mà trước đó, đội trưởng không nhắc tới chuyện này… Anh ta lại quên! Klein đờ đẫn một lát, quyết định ngày mai đến hỏi rõ ràng.

“Vâng, vâng.” Bella vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ đáp.

Sau đó, cô xác nhận lại:

“Ngài Klein, ngài muốn dùng hồng trà Sibo để tiếp khách phải không?”

Vì cả nhà đều là Moretti, nên cô gọi tên từng người.

“Đúng vậy, sau này, đó là loại trà thường uống hàng ngày.” Klein khoát tay, đi về phía cầu thang.

Sau khi trở thành Tên Hề, hắn bỗng phát hiện tình trạng tài chính của mình tốt hơn nhiều.

Cũng bởi vì, thứ nhất là tạm thời không có khoản chi lớn ngoài quy định nào. Chỉ trừ, mỗi ngày tốn 2 saule chi phí thuê xe ngựa đi điều tra ngôi nhà có ống khói đỏ, và thi thoảng mua bổ sung vật liệu. Mà khoản thứ 2 nhiều khi có thể báo thanh toán.

Thứ hai là, trong tài khoản ẩn danh của Klein có 300 bảng yên ổn nằm đó. Phải biết rằng, giá một mét vuông ruộng hoặc nông trường ở nông thôn chỉ khoảng 5 đến 6,5 saule. Nói cách khác, hắn có thể mua được 920 đến 1200 mét vuông ruộng hoặc nông trường, gần tương đương 137 đến 179 mẫu Trung(1), hoặc 23 đến 30 mẫu Anh(2) trên trái đất. Mặt khác, số tiền đó cũng đủ cho hắn mua một tòa nhà ở phố Hoa Thủy Tiên theo phương thức có kỳ hạn trong vòng 15 năm.

(1) mẫu Trung: là một đơn vị tính diện tích của Trung Quốc thời xưa, giá trị quy đổi sang mét vuông khác với đơn vị mẫu ở nước ta. 1 mẫu Trung = 667 mét vuông.

(2) mẫu Anh (acre): là một đơn vị tính diện tích của Anh, Mỹ. 1 mẫu Anh = 4046 mét vuông.

Nếu quy tất cả thành đất đai, thu nhập hàng năm đại khái cũng được 23 đến 31 bảng… Cũng không tệ lắm, nhưng trước mắt không cần thiết, 300 bảng này giữ lại phòng khi khẩn cấp… Hừm, mấy ngày nữa tìm cơ hội nói thật lương tuần của mình cho Benson và Melissa! Klein vừa nghĩ vừa đi vào phòng ngủ.

Khóa trái cửa, Klein ngồi vào giường, lại bắt đầu minh tưởng. Hắn dùng cách này, vô cùng cẩn thận, dần dần thu lại từng chút năng lượng ma dược đang tràn ra ngoài.

Đối với hắn, mất khống chế chỉ là một danh từ nói suông, cho tới khi gặp vị Kẻ Trừng Phạt kia.

Nhưng mà, hắn không quen biết vị Kẻ Trừng Phạt kia, cũng không biết trước đó ông ta đã gặp những chuyện gì, nên chỉ vô thức cho rằng ông ấy là trường hợp nhỏ, là tình huống ít gặp.

Chuyện này giống như sau khi xem tin tức thấy những vụ thảm sát ở thành phố khác, người bình thường cùng lắm là than thở vài câu, quay người sẽ quên ngay.

Nhưng chuyện của lão Neil khiến Klein cực kỳ sốc, để hắn rõ ràng cảm nhận được mất khống chế là chuyện sát sườn. Ở xung quanh mình, lúc nào cũng có thể xảy ra mất khống chế bằng những cách không thể lường được.

Thật là một bài học đẫm máu… Klein kết thúc minh tưởng, mở mắt, thầm nói một câu.

Trong thời gian này, hắn thường xuyên mơ thấy cảnh tượng ngày đó, thường xuyên giật mình tỉnh lại giữa đêm, mồ hôi lạnh vã ra như tắm.

Hắn vô cùng buồn khổ khi lão Neil mất, cũng lo lắng cho tương lai của mình. Nếu không có minh tưởng giúp đi vào giấc ngủ, hắn tin chắc mình sẽ thường xuyên mất ngủ.

“Ngoài tiêu hóa ma dược, còn phải hết sức khống chế cảm xúc và ham muốn của bản thân ở mức độ hợp lý, không để bị sa ngã…”Klein thở dài một hơi, nằm xuống, nhanh chóng ngủ say.

Ngày lão Neil chết, lời nói và biểu cảm của Dunn khiến hắn vô cùng xúc động, để hắn lần đầu tiên suy ngẫm kỹ càng về trách nhiệm của Kẻ Gác Đêm, muốn nhanh chóng gánh vác trách nhiệm của mình, trợ giúp đội trưởng và đồng đội.

Bởi vậy, hắn không muốn lãng phí thời gian buổi chiều, vẫn tới luyện tập cận chiến như thường.

Ba giờ chiều, trong sân tập đơn sơ.

Gavin tóc hoa râm cau mày nhìn các động tác của Klein, từ không trôi chảy đến khi thuần thục, từ quen thuộc tới khi giống những chiến sĩ đã huấn luyện hơn nửa năm.

Mà quá trình này chỉ diễn ra trong vòng 40 phút!

Ông hô dừng luyện tập, đánh giá Klein từ đầu đến chân, không kìm được hỏi:

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Klein đã sớm nghĩ kỹ lý do thoái thác, chuẩn bị lấy lý do nghiên cứu khoa học để lấp liếm hành động của mình, nhưng Gavin vừa dứt lời, liền trầm ngâm bổ sung:

“Nếu không tiện thì không cần trả lời.”

Xem ra nhân viên của sở cảnh sát đã nói chuyện với thầy Gavin rồi… Cũng đúng, thi thoảng ông ấy sẽ huấn luyện người phi phàm, sao có thể không nhắc nhở trước… Klein nhẹ nhàng thở phào, nhếch miệng nói:

“Thưa thầy, thầy cho rằng em cần luyện tập bao lâu nữa mới tham gia thực chiến được?”

Gavin khoanh tay trước ngực, nhìn hắn chăm chú, dằn giọng nói:

“Khoảng hai, ba ngày.”

“Nhưng thế này vẫn chưa đủ!”

Ông vừa nghĩ vừa giải thích:

“Có thể tham gia thực chiến cũng không có nghĩa là thông thạo chiến đấu. Muốn thông thạo đại khái cần khoảng hai, ba tuần nữa.

Mặt khác, cậu nhất định phải biết sử dụng những vũ khí thuận tiện mang theo như gậy ba-toong, roi, dao găm và dao ba cạnh!”

… Còn nhiều nội dung đến thế sao? Klein ngây người một lúc.

Ánh mắt tang thương của Gavin lướt qua hắn, nói:

“Cậu phải nhớ kỹ, mỗi giọt mồ hôi cậu đổ xuống nơi đây, tương lai sẽ có thể cứu vãn mạng sống của cậu.”

“Vâng, thầy!” Klein giữ vững tinh thần đáp.

Sáng sớm thứ bảy, Klein tới công ty bảo an Gai Đen, gõ cửa phòng làm việc của đội trưởng.

Dường như Dunn Smith đã sớm chuẩn bị, ngẩng đầu lên nói:

“Hôm qua quên thông báo cho cậu, sau khi thăng cấp lên danh sách 8, chức vị của cậu ở sở cảnh sát từ đốc sát thực tập trở thành đốc sát. Tôi sẽ bảo họ nhanh chóng đổi giấy chứng nhận và quân hàm quân phục của cậu.”

“Lương tuần của cậu từ 6 bảng tăng lên 10 bảng, giáo hội và sở cảnh sát mỗi bên chịu 1 nửa. Mức này đã bằng những Kẻ Gác Đêm có thâm niên rồi, tất nhiên ý tôi là những người danh sách 9.”

… Đội trưởng, có phải anh viết nháp trước không? Klein nghe xong sửng sốt một chút, rồi mặt mày giãn ra, khóe miệng cong lên, đáp:

“Còn cao hơn dự đoán của tôi nữa.”

Hắn còn tưởng lương tuần chỉ tăng tới 8 bảng.

Dunn cầm tách cà phê lên, nhấp một ngụm, nói:

“Tiền lương của Kẻ Gác Đêm tăng lên dựa vào một là số năm phục vụ, hai là cống hiến, ba là chức vụ của bản thân. Mà điều thứ ba thường liên quan mật thiết với cống hiến.”

Cũng đúng, nếu không có công lao, cho dù tiêu hóa hết ma dược, đạt tới tiêu chuẩn thăng cấp, cũng không thể xin được công thức và vật liệu ma dược… Klein băn khoăn gật đầu.

Lương tuần 10 bảng, tức là lương một năm 540 bảng. Trong tình huống không phải nộp thuế, thu nhập như thế ở giai cấp trung lưu cũng được coi là vô cùng cao, gần bằng những nghề nổi bật trong xã hội hiện nay như luật sư lớn, kiến trúc sư nổi tiếng, bác sĩ ngoại khoa lâu năm và nhân viên chính phủ cao cấp.

Lương một năm của Phó Bộ Trưởng Bộ tài chính vương quốc Ruen cũng chỉ 700 bảng, hơn nữa đó là lương trước thuế, sau khi trừ thuế, cao nhất là còn 640 bảng, ừm, có khi không tới… Căn cứ vào quảng cáo trên báo chí, một tòa nhà không tệ ở khu Tây Backlund và khu Hillston chào giá khoảng 2500 bảng. Nếu mình, Benson và Melissa có thể duy trì tình hình chi tiêu như hiện nay, sau bảy, tám năm sẽ mua được… Chỉ dựa vào sức mình, chỉ cần bảy, tám năm có thể mua được một tòa nhà ở vị trí gần trung tâm thủ đô, mức lương này thật khiến người ta vui vẻ… Klein đứng dậy chào, bước chân nhẹ nhàng đi xuống lòng đất, tới phòng trực cửa Chianese.

Không tới mười giây sau, hắn bỗng nghe thấy có người đang tới gần phòng trực.

Ngay sau đó, Dunn xuất hiện trước cửa, đôi mắt xám sâu thẳm, anh nói:

“Có một vụ án cần cậu trợ giúp.”

“Vụ án liên quan tới yếu tố phi phàm?” Klein buột miệng hỏi.

“Không phải, sáng nay, ngài Maynard – nghị sĩ thành phố, bị phát hiện đã chết trong nhà. Cục cảnh sát thành phố Tingen đang chịu áp lực rất lớn. Họ hy vọng chúng ta giúp đỡ họ nhanh chóng khóa chặt hung thủ bằng cách thông linh. Ừm, trước mắt, trong tiểu đội chỉ còn cậu có thể thông linh.” Dunn giải thích xong, lại nói thêm, “Cuối tuần này, Thánh Đường sẽ điều một vị Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn tới gia nhập với chúng ta. Thật ra, nên làm thế từ trước rồi, chỉ là cậu gia nhập, lại vừa khéo chọn ma dược Thầy Bói.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK