Mục lục
Quỷ Bí Chi Chủ - Mực Thích Lặn Nước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: nhockd255

Ở phía bắc của vương quốc Ruen, gió tháng chín mát mẻ nhưng cũng mang theo chút lạnh, thổi qua nghĩa trang thì lại càng có cảm giác lạnh lẽo hơn.

Klein bị gió thổi thốc tới làm cho rùng mình một cái, hắn chợt lấy lại tinh thần, gượng cười rồi lẩm bẩm:

“Quả nhiên việc đi tới nơi đây vẫn còn cất giấu chút bí mật mà… Nhưng xem ra, cùng lắm là hai lần nữa, mình sẽ không cách nào “phục sinh” rồi… Mà không rõ nếu bị băm nhỏ thì liệu năng lực phục hồi không xuất hiện lúc bình thường này còn có tác dụng hay không…”

Sau mấy chục giây bình phục, Klein cài cúc áo lại, phát hiện bộ đồ mình mặc trên người lúc này là bộ áo đuôi tôm và áo sơ mi mới nhất, nhưng lúc này chúng nó đều đã dính không ít bùn đất.

Benson và Melissa thật là chẳng biết tiết kiệm là gì… Ý nghĩ ấy vô thức hiện lên trong đầu hắn. Hắn khẽ chống tay xuống đất, xoay người vùng dậy, phát hiện năng lực của “Tên Hề” vẫn chưa biến mất.

“Người anh trai tốt nhất… Người em trai tốt nhất… Vị đồng nghiệp tốt nhất…” Klein nhìn bia mộ, lẩm nhẩm dòng chữ khắc trên đó, lòng chợt đau xót. Hắn dường như cảm nhận được sự đau đớn tột độ của Melissa và Benson. Và đau đớn tột độ khi đội chiện phun lại copy chương này!!

Có lẽ còn khổ sở hơn cả ta chính mắt nhìn đội trưởng ngã xuống… Hắn thở dài, dời mắt đi, ngồi xổm xuống khép nắp quan tài lại.

Tuy suy nghĩ có chút rã rời, nhưng Klein biết mình bắt buộc phải nhanh chóng xử lý hiện trường, không thể để bất cứ kẻ nào phát hiện.

Chết mà phục sinh không phải chuyện người bình thường có thể “chơi” được! Qua Bạchh Ngọc Sáchh chơi nha các đạo hữu!

Nếu để Kẻ Gác Đêm, Kẻ Trừng Phạt hay Trái Tim Máy Móc biết, Klein tin mình sẽ chẳng nhận được kết cục tốt đẹp gì. Đương nhiên nếu nơi đây là Trái Đất, mà ma dược hắn uống lại là “Luật Sư” hoặc “Kẻ Lừa Bịp”, lúc ấy có thể lừa dối là “ơn huệ thần ban cho”, hoặc là “người cứu rỗi”. Nhưng thế giới này thật sự có thần, là những vị thần chân thật sẽ đáp lại nghi thức!

Klein lấp đất lên, đắp các phiến đá lên trên cùng, hắn vỗ tay phủi đi lớp đất cát, rồi lại đứng lên.

Cảnh tượng hiện giờ không hề có vẻ gì đặc biệt cả, hắn hệt như một quý ông nhân lúc đêm khuya tới phúng viếng bạn bè. Điểm không đúng duy nhất là người trong tấm hình trên bia mộ và hắn có khuôn mặt giống nhau như đúc.

Trong quá trình vừa nãy, hắn cảm nhận được sự tồn tại của còi đồng Azcot, vì vậy hắn đã đào nó lên, lau cho tới khi sạch hẳn thì thôi.

Nhưng Klein không định lập tức gọi người đưa tin. Hắn quyết định phải tìm hiểu rõ tình hình hiện tại đã.

Klein giơ tay trái lên, nhìn con lắc thạch anh vàng quấn quanh cổ tay như trước.

“Đây hẳn là vật chôn cùng nhỉ?” Hắn cười tự giễu, rồi cởi con lắc cảm xạ xuống, ngẩng đầu nhìn bốn phía với vẻ mặt nặng trĩu: “… Đội trưởng, hẳn là cũng được chôn cất ở nghĩa trang này nhỉ…”

Hắn liên tục đổi hướng hai lần, cuối cùng nhờ con lắc cảm xạ mà hắn xác định được vị trí mộ của Dunn.

Klein nương theo ánh trăng vừa đi vừa tìm, mười mấy phút sau, hắn nhìn thấy ảnh chụp của đội trưởng: Khuôn mặt ôn hòa, mép tóc khá cao, đôi mắt màu xám dường như biết nói, không khác lúc bình thường là bao.

Dưới bức ảnh là tên húy, ngày sinh, ngày qua đời của Dunn, cùng với dòng chữ:

“Người bảo vệ chân chính;

Đồng đội đáng tin cậy nhất;

Vĩnh viễn là đội trưởng.”

Klein ngơ ngác nhìn những dòng chữ này, tầm mắt chẳng hiểu sao lại dần nhòe đi. Hắn dường như vẫn nhớ tới ngày đó, ngày mà hắn thấy đội trưởng nghiêng đầu, chớp mắt trái với hắn, và nói bằng chất giọng trầm ấm pha chút thoải mái:

“Chúng ta cứu được Tingen rồi.”

Đội trưởng… Klein lặng lẽ hô lên một câu trong im lặng.

Hắn đứng im ở đó chừng mười mấy phút hệt như một bức tượng, rồi chợt cười nói:

“Đội trưởng, ngày đó chắc chắn trạng thái tinh thần của anh không tốt cho lắm, còn nói nếu lão Neil mất khống chế, anh có thể đưa ông ấy vào trong cảnh mơ. Ông ấy là Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn, anh là Ác Mộng, anh hoàn toàn không có cách nào ăn đặc tính phi phàm còn sót lại của ông ấy cả. Ừm… Lúc ấy anh cũng không hỏi tôi xem có năng lực tấn công mạnh mẽ gì không, là anh tin tưởng tôi, hay là quên mất chuyện này… Nhưng chắc chắn anh cũng đoán được đôi chút rồi… Tôi chỉ cầm một vật phong ấn, nói là đưa cho Leonard sử dụng, anh có dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra tôi có năng lực công kích ngoài.”

Klein nói tới đây thì chợt dừng lại, hắn lắc đầu thở dài: “Tôi không biết hiện giờ tôi là cái gì nữa, có lẽ chỉ là một con ác linh bò ra từ địa ngục, muốn báo thù mà thôi…”

Nói tới đây, hắn đột nhiên không nói thêm được nữa, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt. Cuối cùng hắn nghẹn ngào hô lên:

“Đội trưởng… Chúng tôi cũng luyến tiếc anh mà!”

Cảm nhận được cơn gió âm trầm và lạnh lẽo thổi qua, hắn giơ tay lau nước mắt, nhéo nhéo mũi.

Hắn im lặng không nói gì nữa, tìm một chỗ kín đáo đi ngược bốn bước tiến lên trên màn sương mù xám.

Hắn muốn thông qua việc bói toán để làm cho rõ kẻ giết mình ngày hôm đó, làm cho rõ hung thủ chân chính đứng sau thúc đẩy cả chuỗi sự kiện này!

Nếu kẻ đó đã xuất hiện trước mặt mình, như vậy mình chắc chắn có thể bói ra thông tin… Klein mím chặt đôi môi, thấy cung điện nguy nga lộng lẫy cùng với chiếc bàn dài loang lổ xưa cũ không hề thay đổi chút nào.

Hắn ngồi vào vị trí của “Kẻ Khờ”, khiến một tờ giấy da dê màu nâu vàng với chiếc bút máy thân tròn hiện ra.

Bởi vì cơ thể ngoài kia đang trong trạng thái không được bảo hộ mấy, Klein không lề mề mà thoáng suy nghĩ rồi lập tức viết câu nói xem bói: “Người giết chết ta.”

Hắn lẩm nhẩm câu nói đó bảy lần, rồi ngả người dựa vào lưng ghế, mượn dùng minh tưởng tiến vào cảnh mơ.

Trong thế giới mờ mịt tăm tối, vô số đốm sáng bay vút tụ lại một chỗ, cuối cùng tạo nên một bức tranh: Một đôi giày da bóng lộn, một bàn tay có chút tái xám, và hộp tro cốt Thánh Selina bị kẻ đó ôm trong tay.

Tầm mắt dần đưa lên trên. Klein nhìn thấy một người đàn ông trung niên có mái tóc ngắn màu vàng sậm. Ông ta mặc một bộ lễ phục có hai hàng cúc, một con mắt bị mù trông rất rõ, tròng mắt xanh thẫm gần với màu đen. Khuôn mặt như tạc tượng, không hề có chút nếp nhăn.

Hình ảnh vỡ vụn, Klein tỉnh lại khỏi cảnh mơ. Hắn khẽ nhíu mày, cảm thấy hung thủ giết mình có chút quen mắt.

Là một Thầy Bói, hắn nhanh chóng biết tại sao hắn lại thấy quen mắt, bởi vì hắn đã được xem ảnh chụp và dòng miêu tả tướng mạo của đối phương trên lệnh truy nã!

Tên hung thủ này là Ince Zangwill! Cựu tổng giám mục của giáo hội nữ thần Đêm Tối đã mang theo vật phong ấn “0 – 08” bỏ trốn, “Người Giữ Cửa” thăng cấp thất bại!

“Là ông ta!” Trong đầu Klein hiện lên vô số hình ảnh, nhưng cuối cùng dừng lại ở cảnh đối phương nhặt hộp tro cốt của Thánh Selina.

Cộc cộc cộc, hắn gõ nhẹ ngón tay lên phần cạnh của chiếc bàn dài, cảm thấy bản thân đã hiểu ra không ít chuyện:

“Đội trưởng từng nói, người phi phàm tử vong bình thường sẽ để lại đặc tính phi phàm, chúng nó tụ tập lại một chỗ, gần như tương đương với ma dược không có nguyên liệu phụ. Nói cách khác, chỉ cần biết được nguyên liệu phụ tương ứng là có thể thông qua “di vật” để thăng cấp. Đương nhiên không thể ăn di vật vượt cấp, như vậy sẽ rất dễ mất không chế hoặc phát điên.

Ừm… Cường giả thăng cấp danh sách cao cần nghi thức đặc biệt phối hợp, đây là chuyện được nhắc đến trong phương thuốc “Vô Ám Giả” không hoàn chỉnh… Có lẽ các lần thăng cấp tiếp theo cũng cần nghi thức…

Ince Zangwill là danh sách 5 “Người Giữ Cửa” của con đường Thần Chết. Ông ta muốn trở thành cường giả danh sách cao, trở thành Á thần, dựa theo việc trao đổi danh sách thì ông ta có ba sự lựa chọn. Một là danh sách 4 của con đường Thần Chết mà ông ta đang theo, hai là danh sách 4 của con đường Kẻ Không Ngủ, ba là danh sách 4 “Kẻ Săn Ma” của con đường Thần Chiến Tranh.

Thánh Selina là Thánh, không phải danh sách 4 thì cũng là danh sách 3. Tro cốt của bà tương ứng với một trong hai ma dược danh sách này… Ince Zangwill là cựu tổng giám mục, chắc chắn biết rất rõ nó là danh sách nào, đồng thời cũng biết rõ vật liệu phụ là cái gì…

Ông ta bày ra chuyện này, mục đích thực sự là để lấy được tro cốt của Thánh Selina, nhờ nó để thăng cấp lên danh sách 4 của con đường “Kẻ Không Ngủ”?

Ừm, sọ của hậu duệ Thần Chết có lẽ là vật liệu đặc biệt cần có cho nghi thức, dù sao cũng là con đường “Thần Chết” mà. Như vậy xem ra, mục tiêu mà ông ta nhắm tới chính là đội trưởng chứ không phải mình… Quả nhiên là hung thủ đứng sau…”

Sau khi suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện, Klein viết xong câu nói xem bói tương ứng. Hắn cầm con lắc cảm xạ lên, làm cho con lắc thạch anh vàng rủ trên mặt giấy, gần như chạm vào tờ giấy.

Sau khi lẩm nhẩm xong, hắn mở mắt ra, thấy con lắc thạch anh đang xoay tròn theo chiều kim đồng hồ.

Điều này nói rõ đủ thông tin, việc xem bói là thành công.

Điều này nói rõ đúng là Ince Zangwill nhắm vào tro cốt của Thánh Selina, vì thăng cấp lên danh sách 4 nên ông ta mới tạo ra một loạt sự kiện như vậy.

Klein lại khẽ gõ lên bàn, suy xét một vấn đề khác:

“Zangwill chính là danh sách 5 “Người Giữ Cửa”, dựa vào chính ông ta thì không thể tạo ra nhiều sự trùng hợp như vậy, làm cho Megos cũng dựa theo sự “bố trí” tới thăm tiểu đội Kẻ Gác Đêm vào thời gian chính xác như vậy. Cho nên, đây là năng lực của vật phong ấn “0 – 08” kia? Ngoại hình của nó chỉ là một chiếc bút lông chim bình thường… Tác dụng của nó là viết ra chuyện gì thì chắc chắn sẽ thực hiện?

Không, hẳn là không đơn giản như vậy… Nếu không Ince Zangwill chỉ cần viết là “tro cốt Thánh Selina tự mọc cánh bay tới tay Ince Zangwill, là ông ta có thể ngồi chờ ở nhà… Trong đây hẳn là có hạn chế nào đó…

Quá nửa là “0 – 08” không có năng lực công kích trực tiếp, nếu không Ince Zangwill đã sớm xông thẳng vào trong cửa Chianese của thành phố Tingen rồi…

Đây là vật phẩm nằm ở tầng cao nhất của các vật phong ấn, nó có thể khiến người ta vô thức hành động theo những gì nó viết? Đây là nguyên nhân của những lần trùng hợp?

Nếu quả thật là như vậy, “0 – 08” thật đúng là đáng sợ. Ngay cả Megos, kẻ thai nghén con của tà thần, cũng phải tuân theo sự sắp đặt của nó… Thảo nào vật phong ấn cấp “0” cực kỳ nguy hiểm, được coi trọng ở mức độ cao nhất, được bảo mật ở cấp độ cao nhất, không được hỏi, không được kể, không được miêu tả, không được nhìn trộm…”

Klein ngừng động tác gõ ngón tay lên mép bàn, thử bói toán cho suy đoán này, tiếc rằng thông tin không đủ nên không thành công.

Thấy thời gian đã trôi qua mấy phút đồng hồ, hán định nhanh chóng quay về thế giới hiện thực. Vì vậy hắn không suy nghĩ lan man nữa, mà viết xuống câu nói xem bói thứ hai:

“Thành phố nơi Ince Zangwill đang ở.”

Bởi sự tồn tại của vật phong ấn “0 – 08”, vì Ince Zangwill hẳn là đã trở thành Á thần, Klein không cách nào trực tiếp bói toán ra vị trí cụ thể của ông ta, chỉ có thể khuếch đại phạm vi, đưa ra một “câu hỏi” mơ hồ.

Đương nhiên nếu không nhờ không gian thần bí trên màn sương mù xám này loại bỏ quấy nhiễu, cho dù “câu hỏi” mơ hồ đến mấy thì hắn cũng chắc chắn sẽ thất bại, không nhận được đáp án.

Klein ngả người dựa vào lưng ghế, lẩm nhẩm câu nói xem bói bảy lần rồi lại tiến vào cảnh mơ, đi vào thế giới mông muội kia.

Thế giới đó đột nhiên nứt vỡ, một con sông lớn có vẻ đục ngầu cuồn cuộn chảy. Trên sông có một cây cầu rộng lớn, hai bên bờ sông là những bến tàu nối tiếp nhau, hàng hóa chất đống, công nhân bận rộn.

Bờ phía đông bắc của con sông là những căn nhà nối nhau san sát. Phần lớn đều có nét đặc sắc của kiến trúc vương quốc Ruen đương thời, nóc nhà bốn mặt dốc hình đa giác, cửa sổ lồi, xây sát đường không có hè. Ngoài ra còn có không tí kiến trúc kiểu Gothic.

Trên con phố này, người đi qua đi lại đông đúc, xe ngựa nối tiếp nhau. Thi thoảng lại thấy những cỗ máy kỳ lạ.

Càng đi về phía đông, ống khói càng nhiều, khói bốc lên dày đặc. Còn đi về phía tây thì địa hình càng lúc càng cao, những ngôi nhà với các màu như lam xám, màu gạo trắng hoặc vàng nhạt vòng lên trên, quay quanh tòa cung đình tráng lệ, quay quanh một tòa gác chuông kiểu Gothich.

Coong!

Tiếng chuông ngân lên, Klein choàng tỉnh, hắn biết thành phố mình vừa nhìn thấy là gì.

“Vùng đất của hy vọng”, “Thủ đô của mọi thủ đô”, Backlund!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK