Mục lục
Quỷ Bí Chi Chủ - Mực Thích Lặn Nước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: Hồng Lâm Hi

Thành phố Tingen, phố Hoa Thủy Tiên.

Klein đang thảo luận về vở kịch thịnh hành nhất hiện nay với anh trai Benson, em gái Melisa, cũng chân thành mời họ tối chủ nhật tuần sau tới nhà hát lớn để thưởng thức.

“Em thấy trên báo chí đã viết hết giấy mực, “Bá tước trở về” chắc chắn là vở kịch đáng tiền nhất hiện nay, đã được công diễn mấy chục buổi ở Backlund, buổi diễn nào cũng đông nghịt. Em cho rằng chúng ta không nên bỏ lỡ cơ hội này.” Các loại hình giải trí thiếu thốn khiến Klein không muốn bỏ lỡ chút nào, dù sao đời trước hắn cũng thường đón xem những bộ phim mới nhất.

Đương nhiên, nếu không phải vì muốn giữ gìn hình tượng, ta càng muốn tới quán bar đánh bi-a hơn… Chà, thuê sân chơi tennis cũng không tệ, cái này có thể cân nhắc, đây là trò giải trí lúc rảnh rỗi của giai cấp trung lưu. Với tình trạng thân thể ta hiện nay, chỉ cần không gặp phải người phi phàm khác tham gia, có thể thoải mái đối đầu với phần lớn đối thủ… Được rồi, tạm thời cũng chỉ có thể tưởng tượng trong đầu, buổi sáng phải điều tra những người và sự vật liên quan tới Lanlus lần nữa, buổi chiều luyện tập cận chiến, chạng vạng trước khi về nhà còn phải điều tra một phần những ngôi nhà có ống khói đỏ…

Ta thật sự là một người bận rộn mà… Klein tự an ủi, tìm niềm vui trong gian khổ.

Thấy Benson đã xuôi xuôi, Melisa còn có chút do dự, hắn mỉm cười nói thêm:

“Nghe nói vai phụ được hâm mộ nhất trong “Bá tước trở về” là một vị kỹ sư cơ khí thiên tài.”

“Được rồi, bất kể thế nào, dù sao cũng phải tới nhà hát lớn xem kịch một lần.” Melisa mím môi, vô cùng miễn cưỡng gật đầu, nhưng ánh mắt lại sáng như sao.

Klein đang chờ đáp lại, bên tai bỗng vang lên tiếng nói nhỏ lầm rầm, vì thế mà hắn bị choáng váng mất mấy giây.

Có người đang khẩn cầu ta… Hắn giấu tay phải ra sau lưng, khẽ cười nói:

“Vậy em sẽ kiên nhẫn chờ tới ngày mở bán vé.

Được rồi, em phải về phòng ngủ làm một bản báo cáo đây.”

“Anh và Melisa cũng phải lặn xuống đại dương tri thức đây, hi vọng đừng chết chìm trong đó.” Benson cười bông đùa, quay lại ngồi vào bàn ăn cùng với Melisa.

Klein lên lầu hai, khóa trái cửa phòng ngủ, dùng bức tường linh tính phong tỏa cả phòng, sau đó đi ngược bốn bước, đọc câu chú, đi lên trên màn sương xám.

Trên cung điện nguy nga như chỗ ở của Người Khổng Lồ, bóng dáng của hắn bỗng hiện ra ở vị trí cao nhất của chiếc bàn dài bằng đồng, trong đôi mắt phản chiếu một ngôi sao đỏ thẫm đang liên tục co vào phình ra.

Klein nâng tay phải lên, linh tính trào ra, chạm vào ngôi sao tượng trưng cho “Chính Nghĩa” kia.

Trong chốc lát, hắn nhìn thấy một hình ảnh mờ ảo vặn vẹo, trông thấy tiểu thư Chính Nghĩa váy dài cung đình mặc màu trắng gạo, ngồi trên chiếc ghế trong một góc u ám, hai tay đan chéo, trán cúi thấp chống lên tay.

Cùng lúc đó, một giọng nữ trong veo, hơi có vẻ non nớt và căng thẳng, hư hư ảo ảo vang vọng tới.

“Hỡi Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này,

Ngài là chúa tể bí ẩn trên màn sương xám,

Ngài là vị vua Hoàng Hắc chấp chưởng vận may.

Tôi khẩn cầu ngài chú ý,

Khẩn cầu ngài rủ lòng nghe,

Trong buổi vũ hội do Công tước Negan tổ chức, tôi gặp một người có vẻ như là Zilingus.

Gã ngụy trang thành Nam tước Gramer, mục đích không rõ.

Tôi phát hiện ra hôm nay Nam tước Gramer có vài chi tiết nhỏ khác với ngày thường, điều này khiến tôi liên tưởng đến món vật phẩm thần kỳ có năng lực làm người khác thay đổi hình dáng của Zilingus.”

Klein chăm chú lắng nghe, cẩn thận xem xét, rốt cục hiểu rõ chuyện mà tiểu thư Chính Nghĩa miêu tả:

Zilingus thế mà dám nhờ năng lực đặc biệt của “Đói Khát Ngọ Nguậy”, lẩn vào vũ hội của Công tước Negan!

Nhưng hắn không ngờ tới là, có một vị tiểu thư quý tộc nào đó là Khán Giả, nhớ kỹ đặc điểm trước kia của Nam tước Gramer, thế là vô tình bị bại lộ!

Gã này muốn làm gì? Còn ta lại nên làm thế nào đây? Mấy ngày gần đây, ta thử nghiệm làm nghi thức hiến tế mà không dùng tới vật liệu có linh tính, phát hiện có thể tạo ra một cánh cổng giống với cánh cổng triệu hồi, nhưng không tài nào mở ra được; đang muốn tìm thời gian đi chợ giao dịch ngầm mua một vài vật liệu có linh tính để thử nghiệm lần thứ hai… Tiểu thư Chính Nghĩa tham gia vũ hội, chắc chắn sẽ không mang vật liệu có linh tính bên người… Klein trầm tư mười mấy giây, bắt đầu đáp lại lời khẩn cầu của Chính Nghĩa.

Trong phòng cầu nguyện nhỏ ở biệt thự của Công tước Negan.

Audrey lặp đi lặp lại lời cầu khẩn mấy lần, rốt cục dừng lại, sửa sang váy áo xong, bước nhanh ra cửa.

Cô biết mình không thể biến mất quá lâu, nếu không sẽ khiến cha và mẹ lo lắng, từ đó phán đoán sai tình hình, sẽ có hành động sai lầm.

Đứng sau cánh cửa, Audrey hít một hơi thật sâu, mang theo tâm tình thấp thỏm và bất an, vươn tay phải đeo găng màu trắng ra, mở cánh cửa khóa trái.

Rời khỏi phòng cầu nguyện nhỏ, cô bước dọc theo hành lang trở về phòng ăn, khi thấy những vị khách đang cầm ly rượu, cầm khay ăn càng ngày càng gần, mắt cô đột nhiên hoa lên, phát hiện bốn phía tràn ngập sương mù mờ ảo.

Trong màn sương mù xám trắng dày đặc kia là một chiếc ghế lưng cao cổ xưa, trên ghế là một vị tồn tại bí ẩn không thể nhìn rõ khuôn mặt và dáng người, nhìn xuống hết thảy.

Ngài Kẻ Khờ! Audrey suýt nữa mừng rỡ bật thốt lên.

Ngay sau đó, cô nghe thấy giọng nói trầm thấp quen thuộc:

“Ta đã biết.”

Tiếng nói còn đang vang vọng, sương xám đã biến mất, trước mắt Audrey vẫn là từng dãy bàn dài bày đồ ăn và rượu, vẫn là cảnh tượng ăn uống linh đình như trước.

Thấp thỏm và bất an trong lòng bỗng tan biến hết, cô vô thức thẳng lưng, tự nhiên nhìn xung quanh, bước chân nhẹ nhàng đi qua Phòng ăn, đi tới khu phòng nghỉ.

Trên màn sương xám, trong cung điện nguy nga.

Đáp lại tiểu thư Chính Nghĩa xong, Klein bắt đầu cân nhắc làm sao chuyển tin tức này cho Người Treo Ngược.

Chắc chắn ta không thể tự mình thuật lại mọi chuyện được, sẽ mất hình tượng… Nào có vị tồn tại bí ẩn nào tự biến mình thành cái loa đâu!” Hắn ngẫm nghĩ mấy chục giây, bỗng nảy ra ý tưởng, tái hiện lại hình ảnh và lời khẩn cầu vừa rồi của tiểu thư Chính Nghĩa, biến thành một đoạn phim bị làm mờ(*).

(*)Đoạn phim bị làm mờ: Nguyên văn là một đoạn phim Mosaic, nghĩa là một đoạn phim mà các hình ảnh đã được làm mờ bằng các ô vuông nhỏ màu đen trắng.

Chỉ tay một cái, Klein chuyển đoạn phim lặp đi lặp lại này vào ngôi sao đỏ thẫm tượng trưng cho Người Treo Ngược.

Backlund, khu Jowod, đại giáo đường Thánh Phong.

Trong một gian phòng đơn sơ mộc mạc nào đó, Người Treo Ngược Arges Wilson đang nghiên cứu báo cáo điều tra mấy ngày gần đây, ý định tìm ra dấu vết của Trung Tướng Gió Lốc Zilingus trong đó.

Chếch bên tay phải hắn bày một chồng giấy chi chít những ký hiệu loằng ngoằng.

Lúc Arges ngả người về sau, lấy tay xoa mắt, hắn bỗng phát hiện tầm mắt trở nên mơ hồ, hiện ra sương mù xám trắng dày đặc.

Trong không gian đầy sương mù vô tận này, chỗ sâu có một chiếc ghế lưng cao vĩnh viễn đứng sừng sững ở đó, trên ghế loáng thoáng có một bóng người đang ngồi.

Ngài Kẻ Khờ… Arges vừa nảy ra ý nghĩ này, đã nhìn thấy trong sương mù xám trắng mông lung có thêm một bóng người mơ hồ mặc váy cung đình dài.

Cô ta giữ nguyên tư thế cầu nguyện, không ngừng nói:

“Trong buổi vũ hội do Công tước Negan tổ chức, tôi gặp một người có vẻ như là Zilingus.

Gã ngụy trang thành Nam tước Gramer, mục đích không rõ.

Tôi phát hiện ra hôm nay Nam tước Gramer có vài chi tiết nhỏ khác với ngày thường, điều này khiến tôi liên tưởng đến món vật phẩm thần kỳ có năng lực làm người khác thay đổi hình dáng của Zilingus.”

Arges đầu tiên là giật mình, rồi chợt tỏ ra vui mừng ngạc nhiên, đưa tay ôm ngực, cúi thấp đầu nói:

“Ca ngợi ngài, ngài Kẻ Khờ!”

Hắn còn chưa dứt lời, hình ảnh và âm thanh bỗng biến mất không còn gì, tựa như chưa từng xuất hiện.

Nhìn chiếc bàn có đặt một tờ nhật ký Russel và bản báo cáo điều tra, con ngươi Arges co lại, một lần nữa cảm nhận được sự mạnh mẽ của Kẻ Khờ:

Nơi này chính là đại giáo đường Thánh Phong, đã từng là trụ sở chính của giáo hội Bão Táp, mặc dù đây đã là chuyện của hơn một ngàn năm trước, nhưng các tín đồ vẫn coi nó là một trong những thánh địa như trước. Vậy mà, ngài Kẻ Khờ im hơi lặng tiếng “giáng xuống” và đáp lại…

Trầm mặc mười mấy giây, Arges cầm đồ lên, quay người đi ra ngoài.

Hắn muốn đi tìm một trong những Hồng Y giáo chủ của giáo hội Bão Táp, tổng giám mục giáo xứ Backlund, “Kẻ Hát Thánh Ca” Ace Snake!

Đối với Arges Wilson, tự tay giết chết Trung tướng Gió Lốc Zilingus là tốt nhất, nhưng nếu không làm được thì có thể chắc chắn gã đã chết cũng chấp nhận được!

Sau khi chuyển lời của tiểu thư Chính Nghĩa cho Người Treo Ngược, Klein rời khỏi không gian thần bí trên màn sương xám, về phòng ngủ của mình.

Hắn không vội vã dỡ bỏ bức tường linh tính, mà ngồi vào trước bàn đọc sách, trải một tờ giấy ra giấy, cầm bút máy, bắt đầu viết thư:

“…Dựa vào tin tức tình báo khẩn cấp em nhận được, Zilingus nhờ năng lực của “Người chăn cừu”, biến thành bộ dạng của Nam tước Gramer, lẩn vào vũ hội của Công tước Negan, tạm thời không rõ mục đích của gã.”

Klein cũng không lo bị thầy Azcot nghi ngờ mình, nghi ngờ tại sao mình đang ở thành phố Tingen mà lại nhanh chóng biết được chuyện vừa xảy ra ở Backlund, bởi vì thế giới này có điện báo.

“Em không rõ thầy có cảm thấy hứng thú với chuyện này không, nhưng em cho rằng em cần phải báo cho thầy biết.” Klein viết xong rất nhanh, gấp tờ giấy viết thư lại.

Sau đó, hắn lấy chiếc còi đồng cổ xưa ra, đưa lên miệng, phồng má lên, thổi mạnh một cái.

Người đưa tin hư ảo bằng xương trắng, to lớn, khủng bố lại xuất hiện lần nữa, đứng sừng sững ở đó như cũ, không thèm để ý đầu của mình chui vào nóc nhà chút nào.

Klein dằn lòng không sử dụng năng lực của Tên Hề để biến bức thư thành phi đao, mà thành thành thật thật đưa thư cho người đưa tin.

Lại thổi còi đồng, kết thúc triệu hồi, Klein bình tâm lại, ngẫm lại một lần những sự việc vừa rồi.

Trước mắt, những việc hắn có thể làm chỉ những chuyện đó!

Mặc dù Klein cũng có thể nhờ Nghi thức triệu hồi, mang theo Bùa chú Viêm Dương tự mình tới Backlund. Nhưng chuyện này, một là quá nguy hiểm, Zilingus là Phong Quyến Giả danh sách 6, trên người còn có vật phẩm thần kỳ Đói Khát Ngọ Nguậy. Hai là, quá phiền phức, trước tiên còn phải mang Bùa chú Viêm Dương lên màn sương xám. Ba là, rất dễ phá hoại hình tượng. Cho nên hắn lý trí bỏ qua ý định này.

“Thật ra, vấn đề cũng không lớn, Công tước Negan là quý tộc lớn nhất ngoài hoàng tộc, là ông trùm đứng sau Đảng Bảo thủ; trong những người tham gia vũ hội hôm nay chắc chắn không thiếu quan to. Nếu nói không có người phi phàm mạnh mẽ bảo vệ, ta là người đầu tiên không tin, Zilingus là kẻ thứ hai. Chậc, nếu không cân nhắc tới yếu tố này, gã đã không cần ngụy trang lẻn vào… Tiểu thư Chính Nghĩa đã sớm phát hiện, để các quý tộc có sự chuẩn bị, mọi chuyện sẽ không quá nghiêm trọng đến mức mất khống chế…

Không biết tốc độ người đưa tin của thầy Azcot đến cùng cao đến đâu, nếu có thể xuyên thẳng qua Linh giới, thầy ấy còn có hy vọng kịp tham dự “bữa chính”, nếu chậm rì giống người đưa tin của cô Daly thì cũng chỉ có thể đợi sau này đọc tin tức đoán chân tướng thôi.

Klein khẽ gật đầu, rồi quyết định ném chuyện này qua một bên, dù sao hắn cũng không thể làm được gì thêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK