Dịch: Hồng Lâm Hi
Sau khi ăn tối, nói chuyện phiếm một lúc, Klein ngồi vào ghế salon đơn trong phòng khách nhàn nhã đọc tờ báo chiều Akhova vừa được đưa tới không lâu.
Benson vẻ mặt đau khổ, ngồi đối diện em gái, trước mặt là bàn ăn được Bella lau vô cùng sạch sẽ, trên đó đặt nào là sách ngữ pháp, văn học cổ điển, nào là giáo trình kế toán và giấy viết, bút máy. Trước mặt Melissa cũng đặt tài liệu học tập và đồ dùng văn phòng, ví dụ như bút, giấy, thước, compa…vân vân…
“Chuyện này làm anh như trở về mười mấy năm trước, khi anh còn là học sinh trong trường học chủ nhật của giáo hội.” Benson càu nhàu một câu, nhưng vẫn cúi đầu xuống, tập trung học hành.
Không tệ, cảnh tượng này làm mình rất có cảm giác thành công của bậc phụ huynh… Klein cười cười, nói:
“Tri thức thay đổi vận mệnh, nỗ lực tạo nên huy hoàng.”
Nủa câu sau là mình bịa ra, cũng không biết Russel đã nói chưa… Hắn thầm mỉa trong lòng.
Trong phòng nhanh chóng trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng ngòi bút lướt trên giấy và tiếng lật trang sách. Bella đã sớm rửa sạch sẽ bát đĩa, dọn dẹp xong nhà bếp, trở về phòng ngủ ở lầu một của cô, cũng chính là phòng khách nhỏ ban đầu.
Klein đọc báo, thỉnh thoảng uống ngụm hồng trà Sibo, nói vài câu với anh trai và em gái, vô cùng thoải mái, dễ chịu.
Bỗng, đèn khí gas trong phòng khách và phòng ăn cùng tối sầm lại, dường như nguồn nhiên liệu dồi dào đã cạn.
Benson và Melissa ngẩng đầu lên, nhìn về cái đèn, muốn tìm hiểu nguyên nhân.
Klein cũng quay đầu sang.
Đúng lúc này, hắn cảm thấy có gì đó khẽ chạm vào cánh tay của mình một cái.
Trừ hắn ra, trong phòng khách không có sinh vật sống khác, vậy mà có gì đó khẽ chạm vào cánh tay hắn một cái!
Lông tơ dựng đứng, Klein giật phắt tay, quay đầu nhìn lại, thấy năm ngón tay nhỏ xíu, trắng bệch mọc trên đầu lưỡi màu đỏ, bên dưới còn có từng cái răng nanh mọc lộn xộn!
Đầu tiên là Klein sờ tay vào túi, trong đó có bùa chú Ngủ say và bùa chú An hồn. Chợt, hắn trông thấy năm ngón tay giống tay trẻ con kia đang cầm một tờ giấy được gấp gọn gàng.
Thư…
Người đưa tin!
Klein bỗng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, năm ngón tay tái nhợt đang cầm bức thư lại nhẹ nhàng chạm vao cánh tay phải của hắn một cái.
Klein nhìn về phía Melissa đang định đứng lên kiểm tra đèn khí gas, tay trái nhẹ nhàng linh hoạt cầm lấy bức thư, sau đó nhanh chóng rút tay về, giấu ở dưới tờ báo.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Phản Hồi Sai Lầm
2. Tổng Tài Ác Ma Và Cô Dâu Đến Từ Địa Ngục
3. Dã Hỏa Giai Nhân
4. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
=====================================
Ngay sau đó, hắn liếc thấy ngón tay tái nhợt, cái lưỡi đỏ tươi và răng nanh lộn xộn bỗng chốc mờ nhạt đi, rồi biến mất không thấy tăm hơi.
Như nghĩ tới điều gì, Klein khẽ gõ răng nanh bên trái, lặng lẽ mở linh thị ra.
Hắn nhìn thấy năm ngón tay nhỏ đến bất thường, cái lưỡi đỏ thật dài mọc đầy răng nanh trắng ởn kia thu về trong gương mặt trong suốt không có mắt mũi.
Một giây sau, khuôn mặt này chui vào dưới lòng đất, theo đó đèn khí gas trong phòng khách và phòng ăn cũng bình thường trở lại.
“Kỳ lạ…” Melissa lầm bầm một câu, kiểm tra tỉ mỉ hồi lâu cũng không phát hiện vấn đề gì.
Vì sao trong nhà chúng ta, phái nữ lại chịu trách nhiệm làm việc này, còn phái nam thì đứng bên cạnh nhìn… Klein lắc đầu bật cười, đóng linh thị lại.
Với những loại sinh vật dạng linh thể sẵn lòng cho người khác trông thấy và chúng cũng có năng lực đó, thì người bình thường cũng có thể phát hiện ra chúng, vừa rồi chính là ví dụ.
Sau khi bàn tán vài câu về đèn khí gas với nhau, nhà Moretti yên tĩnh trở lại, Benson và Melissa đắm chìm vào đại dương tri thức lần nữa.
Klein thì nhờ tờ báo che khuất, một tay mở bức thư, kẹp vào trang báo, đọc hồi âm của Bậc Thầy Tử Linh Daly:
“…Tôi nhất định phải nhấn mạnh một lần nữa, tôi vẫn thích danh xưng Người Thông Linh này hơn.
Chuyện mà anh hỏi, tôi có thể trả lời chắc chắn. Đúng vậy, phương pháp thông linh cũng có thể dùng với sinh vật còn sống, nhớ kỹ, không chỉ là người sống…
Nhưng chuyện này tương đối phức tạp, cũng có nguy hiểm không nhỏ. Người chết để lại linh hồn thuần túy, không có quá nhiều tạp chất, không có suy nghĩ lộn xộn, có thể kết nối mà không gặp trở ngại, đưa ra vấn đề sẽ thu được đáp án. Đương nhiên, trong bước này, anh có thể thực hiện xem bói cảnh trong mơ, để nhìn thấy tận mắt cảnh tượng tương ứng.
Nhưng người sống thì không được. Lý trí của họ vẫn còn tồn tại, sẽ chống cự lại tiếp xúc không có bảo vệ giữa linh với linh.”
Đọc đến đây, khóe miệng Klein hơi giật giật, xác nhận người viết thư đích thị là Daly.
Tiếp xúc không có bảo vệ… Đúng là phong cách nói chuyện của cô nàng rồi…
Ngẩng đầu nhìn em gái và anh trai một cái, rồi Klein tiếp tục đọc nội dung tiếp theo:
“Đối với tình huống này, chúng ta chỉ có hai biện pháp. Một là dựa vào linh tính mạnh mẽ của bản thân và kỹ xảo thông linh tinh vi để chiến thắng ý chí của đối tượng, thực hiện tiếp xúc thô bạo. Hai là dùng các loại thuốc trợ giúp, làm cho đối tượng trầm tĩnh lại, tôi thường dùng sương tinh khiết Amanda và nước thuốc Mắt Linh Chi nhất. Ha ha, tôi tin chắc rằng anh vẫn còn ấn tượng nhỉ.
Sau khi chính thức bắt đầu thông linh, anh nhất định phải chú ý, không giống khi thông linh với người chết, lúc này, bản thân anh cũng ở trong trạng thái linh thể, hay nói đơn giản là, linh tính của anh sẽ tiến vào thế giới tâm linh của đối tượng.
Chú ý, với Người Thông Linh chuyên nghiệp, không thiếu kỹ năng tự vệ trong trạng thái này. Nhưng anh thì không, dù tôi có nói cho anh biết những kỹ năng mà tôi đang nắm giữ, thì anh cũng không tài nào học được, hoặc không thể áp dụng được.
Cho nên, anh nhất định phải giữ mình đủ tỉnh táo, đủ lý trí. Chỉ có cách này, anh mới có thể chống lại những luồng suy nghĩ lộn xộn tạo thành cơn bão của đối tượng, trước khi đi vào linh thể của hắn để thực hiện tiếp xúc. À, lúc này gọi là tiếp xúc giữa thể tâm trí.
Ở bước này, anh cũng có hai lựa chọn. Một là dùng kỹ xảo, cưỡng ép đọc ký ức của đối tượng. Nhưng anh nhất định phải vô cùng cẩn thận, bời vì anh không thể biết được những điều anh đọc được có phải chuyện mà anh muốn biết không. Mà ký ức của một người vô cùng khổng lồ, nếu tiếp thu không phân loại, rất có thể sẽ đè sập linh thể của anh. Đồng thời, điều này sẽ gây tổn thương nghiêm trọng, thậm chí phá hủy linh hồn của đối tượng đó. Đối với những người không phải Người Thông Linh chuyên nghiệp, tôi không khuyến khích sử dụng biện pháp này.
Lựa chọn thứ hai là, nhẹ nhàng tiếp xúc với thể tâm trí của đối tượng. Cho dù dùng thủ đoạn thô bạo, hay dùng thuốc, đối tượng đều đã ở trong trạng thái ngây dại, gần như không có khả năng nói dối. Không, không thể để anh nhớ lại đã từng gặp phải chuyện này! Mặc dù tôi biết chắc chắn anh không nhớ được!”
Thật xin lỗi, quý cô Daly, lúc ấy tôi rất tỉnh táo… Klein cười thầm, dời mắt, đọc tiếp phần sau lá thư:
Với cách giao tiếp này, anh có thể lấy được câu trả lời chân thật, nhưng không nhất định là toàn bộ đáp án chân thật. Hẳn là anh hiểu rõ ý tôi, chỉ cần là người không bị mù thông tin đều nghe qua câu danh ngôn của Russel đại đế, nội dung cụ thể tôi không nhớ kỹ, đại khái ý chính là: “Nói thật, chỉ nói thật, và nói toàn bộ sự thật”. Tóm lại, linh thể không hẳn đã nhỡ kỹ mọi chuyện cần thiết, bởi vì rất nhiều ký ức nằm trong tiềm thức của họ, thậm chí nằm trong tiềm thức của tập thể. A, tôi không nên nhắc tới cái này, Dunn nói nó là lý luận tà ác của Hội Tâm Lý Luyện Kim.
Cho nên, anh nhất định phải nắm chắc hướng dẫn, tính toán kỹ càng các câu hỏi, anh rõ chưa? Kỹ xảo cụ thể là…
Trên đây đều nói tới trường hợp bình thường, còn đối với người phi phàm bị điên, trong khi thực hiện thông linh, chúng ta phải chú ý tới điều gì?
Vẫn là đủ tỉnh táo, đủ lý trí, không được hoảng hốt chút nào, bởi vì linh tính của người phi phàm rất mạnh và linh thể của người điên cũng tràn đầy suy nghĩ hỗn loạn. Tôi lấy một ví dụ, ý thức của người bình thường là một hòn đảo, tiềm thức là phần đảo chìm dưới mặt biển, tiềm thức tập thể là vùng biển xung quanh, bầu trời là Linh giới. Người bình thường có thể khống chế hoạt động của ngọn núi lửa trên “bề nổi hòn đảo”, còn với người điên thì ngọn núi lửa trên “bề nổi” đang phun trào, “bề chìm” thì lung lay, còn “vùng biển” bị ô nhiễm.
Khi anh tiếp xúc không có bảo vệ với linh thể của người điên, sự điên loạn của hắn có thể lây sang anh, giống như nước biển bị ô nhiễm sẽ theo dòng hải lưu, lan rộng ra xung quanh.
Ừm, thông linh trong tình huống này, cũng gần tương đương anh nối liền vùng biển của anh với đối tượng, bởi vậy, nhất định phải coi trọng đúng mức vấn đề bị ô nhiễm.
Có vài ví dụ là, một vài Người Thông Linh khi làm những chuyện tương tự, sơ ý chủ quan, không có biện pháp bảo vệ nào, sau đó đã mắc cùng một loại bệnh tâm thần giống đối tượng.
Bình thường thì, bệnh tâm thần không phải bệnh truyền nhiễm, nhưng trong thế giới thần bí học, trong thế giới thông linh, chắc chắc nó sẽ có thể lây nhiễm cho anh.
Giữ vững tỉnh táo và tự tin của bản thân, không bị ảnh hưởng bởi luồng suy nghĩ điên loạn của đối tượng là chuyện anh nhất định phải chú ý. Sau đó là đặt câu hỏi dẫn dắt, thu được đáp án. Người điên cũng có thể tiếp xúc có hiệu quả.
Nếu anh muốn thử nghiệm, tôi đề nghị anh nên dùng thuốc Tĩnh Lặng từ sớm, công thức có sau cánh cửa Chianese ở thành phố Tingen, thành phẩm cũng có. Thuốc này có tác dụng giúp anh duy trì tỉnh táo và lý trí trong khi thông linh.
Đương nhiên, anh cũng có thể để Dunn xin viện trợ từ giáo xứ Backlund. Tôi rất sẵn lòng mở rộng tầm mắt về trạng thái linh tính sau khi phát điên của một vị Bác Sĩ Tâm Lý danh sách 7.”
Tỉnh táo và lý trí… Về mặt này thì ta thừa đủ rồi, lúc bị thông linh mà ta vẫn giữ được tỉnh táo và lý trí cơ mà… Đương nhiên, ta không phải người tự cao, ta vẫn sẽ xin thuốc Tĩnh Lặng, sương tinh khiết Amanda và nước thuốc Mắt Linh Chi! Klein nhẹ nhàng thở phào, có chút nôn nóng.
Hắn đặt tờ tạp chí xuống, đứng lên, đi vào phòng tắm lầu một, dùng linh tính đốt cháy bức thư, đổ tro vào bồn cầu, xả nước cuốn trôi.
Đêm đó, Klein lại thử nghi thức triệu hồi chính mình lần nữa, mang bùa chú Viêm Dương về thế giới hiện tại, trong phòng ngủ của mình.
Trong lúc đó, hắn cũng chẳng chờ đợi thư hồi âm của thầy Azcot mà hắn dự tính rằng sẽ tới rất nhanh nữa.
Có lẽ, thầy ấy cần thời gian nhất định để nhớ lại những tri thức đó… Cũng có khi thầy ấy không rảnh để hồi âm… Hay thầy sợ quấy rầy giấc ngủ của ta nhỉ… Klein dỡ bỏ bức tường linh tính, nằm lên giường, đoán mò mấy lý do.
….
Ngày hôm sau, cũng chính là buổi sáng thứ ba.
Klein bước vào công ty bảo an Gai Đen, vô cùng quen thuộc gõ cửa phòng làm việc của đội trưởng.