“Nguồn gốc giọt chất lỏng màu vàng này.”
Sau khi nhẩm câu nói xem bói bảy lần, Klein cầm tờ giấy da dê, cầm chất lỏng màu vàng hư cấu rồi dựa người vào ghế.
Hắn không biết liệu có thể sử dụng vật phẩm mà hắn hư cấu ra chỉ bằng cảm giác để bói toán được không, chỉ có thể mạnh dạn đưa ra giả thiết chứ chẳng cần tang chứng.
Vài giây sau, đôi mắt Klein trở nên sâu thẳm, từ màu nâu biến thành màu đen, tiến vào trạng thái minh tưởng.
Hắn rũ mắt xuống, “nhìn” cảnh mơ hư ảo và mông lung.
Trong thế giới mờ tối và ở trạng thái vỡ tan thành mảnh nhỏ đó, một mặt trời màu vàng chói mắt đột nhiên hiện ra.
Một tiếng hừ lạnh trầm thấp truyền tới từ vô số hư không cách nơi này. Ánh sáng trong và tinh khiết tức thì đốt cháy mọi thứ. Ngọn lửa màu vàng nóng rực điên cuồng lan ra.
Rầm!
Klein lập tức thoát khỏi cảnh mơ, toàn thân run lẩy bẩy ngã sang bên. Thân thể hắn đã hóa thành bó đuốc sống, đang bốc cháy hừng hực.
Lúc này suy nghĩ trong đầu hắn đã hoàn toàn rối loạn và điên cuồng. Một ý nghĩ không hề bình thường chút nào nảy lên trong đầu óc hắn.
Ầm ầm!
Không gian thần bí bên trên màn sương mù sám rung lắc dữ dội. Cung điện nguy nga và tráng lệ đổ sụp xuống từng tấc một. Chiếc bàn dài đồng thau loang lổ màu cổ xưa bị đập cho lõm xuống, gãy thành mấy mảnh.
Biến cố đáng sợ ấy chỉ xảy ra trong ba giây, rồi không gian bên trên sương mù xám lại bình yên trở lại, dường như không có gì xảy ra.
Ngọn lửa màu vàng trên người Klein cũng dần tắt đi. Làn da hắn cháy đen, hắn lăn lộn dưới đất, kêu gào thảm thiết mãi cho tới khi năng lực tự hỏi bước đầu trở về.
Hắn bám lấy tay ghế dựa gắng gượng đứng dậy, vừa sợ hãi vừa mờ mịt vì những gì mà hắn vừa gặp được.
Trước đó hắn hoàn toàn không ngờ một lần xem bói lại dẫn tới hậu quả nặng nề như thế này.
Thở hổn hển vài hơi, hắn ngẩng đầu nhìn bốn phía, phát hiện cung điện nguy nga và chiếc bàn dài cổ xưa dường như không bao giờ thay đổi đã bị tàn phá. Với “bên trên sương xám” vốn chưa xảy ra chuyện gì khác thường mà nói, quả thực là những thiệt hại trước nay chưa từng có.
“Rốt cuộc là có chuyện gì? Có phải lần xem bói này của mình đã chỉ tới một sự tồn tại khó tin nào đó không?” Klein phục hồi đôi chút, vừa bóc lớp cháy đen trên người xuống, vừa suy đoán: “Nếu không có không gian thần bí trên sương xám chống đỡ, có lẽ mình đã bị đốt cháy tới không còn một hạt bụi nào… Chẳng lẽ giọt chất lỏng màu vàng kia là máu của thần? Thứ mà mình vừa nhìn thấy là “Mặt Trời Vĩnh Hằng”, hoặc là thiên sứ hùng mạnh nào đó của thần ư? Không, đó là một mặt trời, mình thấy giống Mặt Trời Vĩnh Hằng hơn… Mẹ nó, chẳng lẽ mình vừa nhìn thẳng vào thần linh à?”
Càng nghĩ Klein lại càng cảm thấy sợ, cảm thấy mình suýt nữa thì tèo đời:
“Thật là kẻ không biết thì không sợ, không lao đầu vào chỗ chết thì sẽ không chết… Sau này không thể lấy bất cứ thứ gì ra xem bói được, ai biết sẽ còn nhìn thấy cái gì nữa! Mà nói ra thì mình thật sự không biết liệu không gian thần bí này còn có thể ngăn cản được đòn tấn công trí mạng nào nữa… Đến lúc đó có khi sẽ chết chắc…
Ừm, nếu tiếp tục thử với chất lỏng màu vàng kia thì không được. Thứ mà mình vừa nghi là “Mặt Trời Vĩnh Hằng” kia cũng đã nhận lấy cuộc xem bói bí ẩn, kỳ dị và ảnh hưởng đột ngột trên sương xám nên chưa kịp phản ứng gì thêm… Nếu thứ đó mà chuẩn bị sẵn, sợ rằng không gian thần bí này hoàn toàn không ngăn cản được…”
Nghĩ tới đây, bóng dáng Klein đã khôi phục trở lại, không còn cháy đen nữa, nhưng so với lúc trước thì bây giờ hắn đã hư ảo đi đôi chút.
Hắn giơ tay day huyệt thái dương, đưa ra ý tưởng phục hồi cung điện và chiếc bàn dài.
Cung điện như chỗ ở dành cho người khổng lồ và chiếc bàn dài đúc từ đồng thau lập tức khôi phục lại như cũ, giống hệt với dáng vẻ lúc trước.
Klein ngồi xuống, ngả người tựa vào lưng ghế, cười tự giễu:
“Đây không hoàn toàn là chuyện xấu, bởi chí ít mình biết rõ giới hạn của không gian thần bí này tới đâu, có được mục tiêu xác định… Hẳn là phải đạt tới thiên sứ, cấp độ gần với thần linh thì mới có thể hoàn toàn sử dụng được sức mạnh của bên trên sương mù xám này nhỉ?
Ôi, có lẽ “quy tắc Thầy Bói” của mình phải thêm một nội dung nữa: “Không được tùy tiện bói toán những chuyện có khả năng liên quan tới sinh vật ở cấp độ cao”. Ừm, cũng đừng có mở linh thị lung tung. Nếu nhìn thẳng vào thứ không nên nhìn, có lẽ sẽ GAME OVER ngay tại trận rồi. Bên ngoài kia làm gì có thể ngăn cản hầu hết lực ảnh hưởng như không gian thần bí này đâu…”
Sau vài giây tỉnh táo, vẻ mặt Klein trở nên kỳ lạ, bởi một số tri thức bỗng dưng đọng lại trong đầu hắn.
Đúng vậy, là tri thức!
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi tiếp xúc với vị mà hắn cho là “Mặt Trời Vĩnh Hằng”, Klein vẫn ở trong trạng thái bói toán, nên theo bản năng hắn đã bói toán ra được một số chuyện và tri thức tới từ đối phương.
Hắn nhanh chóng dùng kỹ xảo của xem bói cảnh mơ nhớ lại và chỉnh lý những gì mình thu hoạch được, hiện ra một chiếc bút máy thân tròn màu đen, bắt đầu viết từng dòng một:
“1. Không thể nhìn thẳng vào thần.
2. Thiên sứ trắng thuần.
3. Kỹ xảo chế tạo “bùa chú Nhật Viêm”… Đây là một bùa chú khá cao cấp trong lĩnh vực Mặt Trời, hiệu quả có thể kéo dài một năm rồi mới suy giảm… Có thể không cần tiến hành nghi thức khẩn cầu “Mặt Trời Vĩnh Hằng”, mà dùng vật phong ấn “3-0872” thay thế, đánh cắp sức mạnh từ trong Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị này…
4. Thần Tri Thức và Trí Tuệ có thái độ rất thù địch với chúa tể Bão Táp.
5. Phương thuốc ma dược Người Ca Tụng: Vật liệu chính là kết tinh một bông hoa Mặt Trời hoặc lông đuôi của một con chim Đá Lửa trưởng thành, hoặc lông đuôi của chim Phóng Hỏa… Một viên đá của Hải Yêu hoặc một bông hoa Ca Hát… Vật liệu phụ, một cây cỏ Giữa Hạ, năm giọt chất lỏng rượu Tháng Bảy, một chiếc lá Tinh Linh.
6. Phương thuốc ma dược Người Cầu Nguyện Ánh Sáng: Vật liệu chính, một hòn đá Quang Huy hoặc bột vụn của linh hồn Lửa Trắng hoặc… Máu Nhím Kính hoặc trái tim quái vật dung nham… Vật liệu phụ, một bông hoa Mặt Trời viền vàng, ba giọt chất lỏng Phụ Tử…
7. Phương thuốc ma dược Tư Tế Ánh Sáng: Thiếu vật liệu chính, có vật liệu phụ, đó là 5 gam Mê điệt hương (Rosemary), 7 giọt chất lỏng cam Tay Vàng, nham thủy…
8. Phương thuốc ma dược danh sách 4 Người Vô Ám: Có thể sử dụng thần huyết màu vàng lấy ra từ trong Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị làm vật liệu chính, ngoài ra còn có thể sử dụng ba cọng lông đuôi chim Thái Dương Thần trưởng thành và một cục đá Ánh Sáng Thần Thánh để thay thế. Thiếu vật liệu phụ…”
Viết xong tám điểm trên, Klein không nhịn được bèn gõ lên cạnh chiếc bàn dài đồng thau.
Thu hoạch này còn nhiều hơn hắn nghĩ!
Với hắn thì việc có thể sống sót khỏi cuộc xem bói liều lĩnh và lỗ mãng ban nãy là hắn đã rất thỏa mãn rồi, ai ngờ lại còn nhận được “phần thưởng sinh tồn” này.
Từ trong tư liệu của Kẻ Gác Đêm, hắn biết danh sách đường tắt mà giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng nắm giữ có tên là Mặt Trời, mà danh sách 9 chính là Người Ca Tụng. Đó là một “nghề nghiệp” dùng tiếng ca hát để mang dũng khí và sức mạnh tới cho bản thân và đồng đội, mang tới sự thành kính và phục tùng. Khẩu hiệu của bọn họ là: “Hãy để chúng ta ca ngợi Mặt Trời nào!”
Danh sách 8 tương ứng của nó là “Người Cầu Nguyện Ánh Sáng”, có thể thi triển một số pháp luật và nghi thức nằm trong lĩnh vực Mặt Trời, tương khắc với xác chết và hồn ma. Danh sách 7 tên là “Thái Dương Thần Quan”, năng lực về pháp thuật và thờ cúng ở lĩnh vực này được tăng lên rất nhiều.
“Nói cách khác, mình đã lấy được phương thuốc ma dược hoàn chỉnh của danh sách 9 và danh sách 8 của đường tắt “Mặt Trời”. Ừm, khác với trước kia, lần này phương thuốc còn liệt kê những vật liệu thay thế hoặc tên của chúng ở những thời kỳ khác nhau… Không hổ là phương thuốc mà ta trực tiếp bói được từ chỗ “Mặt Trời Vĩnh Hằng”.” Klein vui mừng nghĩ.
Với lời cầu xin từ vị thiếu niên thành Bạch Ngân, ban đầu hắn định xem “Người Treo Ngược” có giải quyết được không, bởi dù sao giáo hội Chúa Tể Bão Táp và giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng đều là hai giáo phái chính thống từ xưa, mấy vạn năm lúc thì hợp tác lúc lại đối đầu nhau, nên việc giáo hội Chúa Tể Bão Táp có được những danh sách đầu của đường tắt Mặt Trời là chuyện quá bình thường.
Có lẽ lúc trước “Người Treo Ngược” không để ý tới mặt này, không xin đọc tài liệu tương ứng. Với việc rất có khả năng là danh sách 7 Nhà Hàng Hải, nếu anh ta muốn lấy được chúng là chuyện khá đơn giản. Chẳng qua bây giờ không cần anh ta, tự hắn giải quyết chuyện này với một phương thức nguy hiểm và lại cực đoan tới mức không thể tưởng tượng được… Chính Nghĩa, Người Treo Ngược, Mặt Trời… Suýt thì Kẻ Khờ của các người đã biến thành xác thui rồi… Chỉ nghĩ lại thôi cũng thấy sợ, Klein tự cười nhạo bản thân.
Hắn cúi đầu nhìn những gì ghi trên tấm da dê, bắt đầu suy ngẫm về các phương thuốc khác:
“Chẳng lẽ Tư Tế Ánh Sáng là tên thời cổ của Thái Dương Thần Quan? Không đúng, tư liệu Kẻ Gác Đêm không hề đề cập tới chuyện này, hơn nữa những gì ta xem bói được không hề có ghi rõ về điều này… Nó là danh sách 6 hay danh sách 5?
Danh sách 4, Vô Ám Giả… là phương thuốc ở danh sách cao nhất mà ta thu hoạch được! Tiếc là lại thiếu tên của vật liệu phụ, không cách nào bổ sung được… Giọt chất lỏng màu vàng kia đúng là giọt máu của thần, e rằng vật phong ấn “3-0782” mạnh hơn so với mọi người nghĩ rất nhiều. Trong mắt ta, nó đã đủ để trở thành vật phong ấn cấp 1 rồi.
Ừm, hẳn là lúc trước Kẻ Gác Đêm chỉ kiểm tra xem nó có đặc tính sống không, có gây hại nhiều tới mức nào cho người xung quanh, độ khó của việc khống chế nó cao bao nhiêu, liệu có đối phó được với xác chết và hồn ma không, lại chẳng có biện pháp nào để biết rõ ngọn nguồn của sự đặc biệt của nó. Có khi Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị này còn đối kháng được cả ác linh… Làm sao nhân viên kiểm tra lúc trước có thể thoải mái tìm ác linh để thí nghiệm chứ….
Là một Kẻ Gác Đêm đủ tư cách, mình không có cách nào trở thành chủ nhân của vật phong ấn “3 – 0782″, nhưng, ừm, có thể tìm cơ hội chế tạo bùa chú Nhật Viêm để đánh cắp năng lượng của nó… Haiz, lần này thì không được, mình hoàn toàn chẳng có vật liệu tương ứng. Một Kẻ Gác Đêm của nữ thần Đêm Tối như mình sao có thể mang theo vật liệu thuộc lĩnh vực Mặt Trời trên người được?”
Klein tiếc nuối gãi cằm, thấy sương mù xám không còn động tĩnh gì nữa, hắn mới yên tâm, chắc chắn rằng Mặt Trời Vĩnh Hằng không tìm được tới tận chỗ này.
“Không được nhìn thẳng vào vào thần, không được nhìn thẳng vào sinh vật cấp cao. Nhất định phải nhớ kỹ câu này! Quả thực Mặt Trời Vĩnh Hằng đối địch chúa tể Bão Táp, thần Tri Thức và Trí Tuệ rất mãnh liệt, tại sao lại như vậy? Thiên sứ trắng thuần là cái quái quỷ gì vậy?”
…
Trong lúc suy nghĩ, Klein cảm thấy đầu óc mệt mỏi và đau đớn. Vả lại hắn cho rằng thời gian đã trôi đi quá lâu, bắt buộc phải nhanh chóng ra bên ngoài để tránh người khác phát hiện điều bất thường.
Lúc trước hắn tưởng là bói toán hai ba lần trong không gian thần bí này sẽ không quá một phút, vả lại còn có bức tường linh tính ngăn cách, nên một khi bị động tới thì bản thân hắn trên sương mù xám sẽ lập tức cảm ứng được, nên hắn cảm thấy vô cùng an toàn, không hề quan tâm tới mấy yếu tố bất ngờ. Kết quả là suýt thì hắn lao vào chỗ chết thành công, làm nhỡ đi không biết bao nhiêu thời gian.
Bởi vì sợ ra ngoài sẽ nghênh đón ngay một “ánh sáng tịnh hóa”, hoặc là phát hiện Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị bị hư hại, hắn với trái tim treo cao đầy hồi hộp khiến linh tính bao trùm bản thân, lại rơi xuống.
Ánh trăng đỏ rực đập vào mắt, bóng tối thâm trầm ẩn núp bên trong, Klein lại nhìn thấy rừng cây thưa thớt, thấy đám cỏ dại trước mặt, thấy vật phong ấn “3-0782” vẫn còn nguyên vẹn trong tay mình.
Sau vài giây thấp thỏm lo sợ, hắn mới tin là mình đã an toàn.
Phù… Klein thở hắt ra, cảm thấy mệt mỏi khôn cùng sau lần thử nghiệm điên rồ khiến bản thân dạo bên bờ vực tử vong.
P/s: Đã trở lại sau 2 tuần không có máy tính:)))