Dịch: lão nhân gia
Biên: alreii
***
Ngoại ô phía Bắc, bên trong tòa giảng đường ba tầng thuộc viện y học.
Dù mới ba giờ chiều, sương mù và những đám mây dày khiến Backlund trở nên âm trầm tu ám, như thể có một trận mưa lớn sắp kéo đến.
Trong hành lang đổ nát, ánh sáng ảm đạm chiếu xéo qua cửa sổ, khiến mọi thứ có vẻ tĩnh lặng hoang tàn, lạnh lẽo khiếp người.
Đã là lần thứ hai đến đây nên Audrey không còn căng thẳng và thấp thỏm như lần trước, đội mũ và đeo khẩu trang lớn dùng trong lúc giải phẫu. Cô nàng nhìn trái nhìn phải, theo thói quen quan sát hoàn cảnh, quan sát từng chi tiết của nơi này.
Tử tước Glyrintt đi bên cạnh, dần dần thấy hơi sợ hãi, nhịn không được đè thấp giọng nói:
“Sao anh thấy nơi này cứ là lạ… Đừng bảo có u hồn ác quỷ gì đấy nhé?”
Là một kẻ yêu thích thần học chỉ mới bước nửa chân vào giới, hiện tượng siêu phàm mà y thật sự được chứng kiến chỉ có Filth đi xuyên tường và mở cửa, còn oan hồn có thật sự tồn tại hay không thì y không chắc lắm.
Nhưng nó không hề ảnh hưởng việc y sợ hãi mấy loài quái vật giống vậy!
Filth nghiêng đầu liếc y một cái, cố nhịn cười, nói:
“Hầu hết những người tham gia tụ hội đều là người phi phàm, nếu quả thật có ác quỷ với u hồn, bọn họ chắc chắn sẽ vô cùng hưng phấn. Nó có nghĩa bọn họ sắp có vật liệu hoặc nô bộc.”
Cô thấy rõ Tử tước Glyrintt thở phào nhẹ nhõm, nên cố ý bổ sung thêm một câu:
“À tất nhiên, tôi chỉ nói về mấy loại quỷ hồn yếu kém, u linh chân chính có thể khiến tất cả mọi người ở đây chết mà không hề hay biết. Muốn chạy nhưng chỉ có thể quanh đi quẩn lại ở tầng ba này, không thể nào thoát đi được, hệt như tiến vào một mê cung.”
Hugh gật đầu tán thành:
“Tôi đã từng gặp phải oan hồn giống vậy, ở trong nghĩa trang chạy mấy vòng vẫn không tài nào thoát ra được. Trong lúc chạy trốn, luôn có người quay đầu một cách khó hiểu, sau đó sẽ đột tử. Nếu không phải có một người phi phàm mang theo Bùa chú Mặt Trời, có lẽ hôm nay mọi người đã không gặp được tôi rồi.”
Tử tước Glyrintt rùng mình, vội nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng lúc này có một cành cây khô bị gió lạnh đánh lên cửa sổ thủy tinh, phát ra một tiếng vang nhỏ.
Glyrintt thiếu chút nữa hét ra tiếng, hoảng loạn nhích dần về phía hai người phi phàm Filth và Hugh.
Audrey cố nhịn ý cười sắp tràn đến bên khóe miệng, im lặng quan sát cảnh này, trong lòng cô thản nhiên nghĩ:
Mình đã gặp ngài “Kẻ Khờ” gần như là Thần Linh, biết thành Bạch Ngân – Vùng đất bị Thần bỏ rơi, nghe kể về đủ loại quái vật khủng bố ẩn sâu trong bóng tối, làm gì còn sợ oan hồn và ma quỷ nữa chứ?
Nhưng… Mình đúng là chưa từng gặp ma quỷ bao giờ, phi! Audrey, mày nghĩ gì thế? Loại chuyện này tốt nhất không nên tùy tiện gặp phải!
Trừ phi mình trở thành “Bác Sĩ Tâm Lý”, có được năng lực phi phàm tạo nên ảnh hưởng tới các sinh vật khác, hoặc có được vật phẩm thần kỳ khắc chế các loại quái vật như quỷ hồn…
Bốn người không khỏi bước nhanh hơn, nhanh chóng đi đến địa điểm tụ hội hôm nay.
Trước khi vào, Filth tìm cơ hội, cúi người, thì thầm bên tai Hugh:
“Vừa rồi cậu phối hợp tốt lắm, có thể nhanh chóng bịa ra một câu chuyện dọa người.”
“Cậu nhìn những chỗ không bị khẩu trang che khuất của Tử tước Glyrintt kìa, trắng đến nỗi không thấy màu nào khác.”
Hugh quay đầu, trả lời với vẻ mờ mịt: “Mình không có bịa chuyện. Đó là chuyện xảy ra trước khi mình đến Backlund.”
“…” Filth ngẩn ra, bật thốt hỏi ngược lại, “Đó là sự thật?”
“Tại sao mình phải nói dối?” Vẻ mặt khó hiểu của Hugh đều bị khẩu trang che khuất.
Filth quay đầu, nhìn về trước, tiến lên hai bước, chợt run rẩy.
Lúc này, Glyrintt không còn muốn ở trong hành lang âm trầm đáng sợ này lâu hơn nữa, y đưa tay đẩy cánh cửa vào địa điểm tụ hội.
Theo tiếng kèn kẹt vang vọng, đập vào mắt y là mặt sàn lát bằng xi măng, mùi Phoóc-môn truyền vào chóp mũi khiến y phải cau mày.
Ngay sau đó, y thấy một cái hồ khá lớn ở ngay trung tâm, bên trong chứa đầy chất lỏng trong suốt ánh vàng, bên trong có rất nhiều bóng người đang trôi nổi lơ lửng.
Những bóng người nọ toàn thân trần trụi, có người thì khá hoàn chỉnh, có người thì bị lột đi nửa bộ da, lộ ra màu nâu xám như thịt bò khô.
Đây đều là xác chết!
“Á!”
Tiếng thét chói tai của đàn ông vang vọng bên trong căn phòng.
Toàn bộ mọi ánh mắt đều lập tức đổ dồn về phía Glyrintt.
Những ánh mắt này đều đến từ những người mặc áo blouse trắng vây quanh hồ nước, bọn họ đều đội mũ và khẩu trang lớn dùng trong giải phẫu, chỉ để lộ mắt và một chút da ra bên ngoài.
Cơ thể Glyrintt lảo đảo, chỉ muốn quay đầu bỏ chạy. Thế nhưng y lại trông thấy Audrey, Filth và Hugh lướt qua y đi vào mà như không có chuyện gì xảy ra, giả vờ như họ không đến cùng nhau.
Glyrintt hít một hơi, suýt nữa thì nôn.
Y nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy hành lang u ám lạnh lẽo, mờ mờ ảo ảo, không thấy được một người sống nào.
Glyrintt lại rùng mình một cái, vội bước nhanh hơn đuổi kịp đám người Audrey, tìm chỗ cách xa hồ nước nhất ngồi xuống.
Qua mấy phút, một người mặc áo blouse trắng bước ra khỏi hàng, dùng một cây gỗ có móc ở bên cạnh hồ, kéo một bộ thi thể đến gần, rồi trực tiếp đưa tay kéo đối phương lên nền đất xi măng.
Gã dừng mấy giây, móc ra một cây dao giải phẫu, rạch phần bụng của thi thể ra.
Theo vết thương ngày càng sâu, bỗng có một giọng nói khàn khàn lạnh lẽo từ bên trong truyền ra:
“Bắt đầu tụ hội.”
… Glyrintt đưa tay đè lại khẩu trang trên mặt, yết hầu chuyển động mấy cái, suýt chút nữa thì nôn.
Theo các cuộc giao dịch hoặc thành công hoặc thất bại, tụ hội tiến vào giai đoạn giữa. Audrey vẫn luôn tỉnh táo quan sát rốt cục lên tiếng:
“Tôi muốn phối phương ma dược “Khán Giả”.”
Lời còn chưa dứt, cô lập tức cảm nhận được vài ánh mắt quét tới, nhưng lại nhanh chóng dời đi, không dừng lại lâu.
Sau mấy chục giây im lặng, giao dịch thất bại.
…
Hơn bốn giờ chiều, sắc trời đã gần về đêm.
“Sao lại không có chứ…”
Glyrintt không còn giữ được phong độ quý tộc, xụi lơ dựa vào vách gỗ của khoang xe, thấp giọng thở dài.
Tụ hội người phi phàm lần này, để lại cho y ấn tượng sâu sắc, khiến y cảm thấy mình dường như đã phải thừa nhận một mạo hiểm rất lớn.
Nhưng dù là vậy, y vẫn không thể mua được sừng của ngựa một sừng trưởng thành và kết tinh nọc độc của sứa vương miện.
Filth âm thầm bĩu môi, nói:
“Đó là điều rất bình thường, dù Backlund là nơi dễ kiếm được vật liệu nhất, nhưng nếu không thể tham gia được tất cả các cuộc tụ hội người phi phàm, vậy sẽ xuất hiện tình huống không thể tìm thấy vật phẩm mình muốn trong một khoảng thời gian dài. Thứ này hoặc cần may mắn, hoặc cần kiên nhẫn.”
“Ngài Tử tước nhìn đi, phối phương “Khán Giả” tiểu thư Audrey muốn đến giờ vẫn không có manh mối kia kìa.”
Có lúc, gặp được nhưng không có tiền mua… Hugh ngồi bên cạnh bất đắc dĩ thầm nghĩ.
Audrey an ủi Glyrintt:
“Chờ về nhà, em tìm thử trong kho nhà mình xem sao, biết đâu có thứ anh muốn.”
Hôm nay cô có mang tuyến yên của thằn lằn bảy màu đến, nhưng không gặp được tủy sống của thỏ Farsman, nên chỉ đành đổi lấy 320 bảng tiền mặt… Đây là thứ chuẩn bị cho Susie thăng cấp.
Glyrintt gật đầu, đang định nói chuyện, bỗng thấy Hugh đột nhiên ngồi thẳng, hơi cau mày nói:
“Hình như có người đang theo dõi chúng ta!”
“Mình tin vào trực giác của cậu, làm sao bây giờ?” Filth nhìn quanh một vòng, hỏi.
Theo dõi chúng ta? Chúng ta có cái gì đáng giá để theo dõi? Chỉ bán một vật phẩm phi phàm, thu hoạch được có mấy trăm bảng tiền mặt. Dù có người muốn cướp, chúng ta cũng không phải là mục tiêu hàng đầu… Tuy nhìn Glyrintt biểu hiện như một tay mơ, nhưng chúng ta không có… Hơn nữa người tổ chức tụ hội đã làm không ít chuyện để đảm bảo cho các thành viên, đề phòng có người bị theo dõi. Trừ khi, trừ khi, chính người đó phái người theo dõi! Lần trước tất cả đều rất bình thường, sự khác biệt giữa hai lần là gì chứ… Những suy nghĩ lướt nhanh qua trong đầu Audrey, bỗng nhiên cô nghĩa đến một khả năng:
Có lẽ việc mình muốn mua phối phương “Khán Giả” đã khiến hội Tâm Lý Luyện Kim chú ý.
Bọn họ không thể tùy tiện bán phối phương “Khán Giả”, nên tiếp theo chắc chắn là sẽ lôi kéo người gia nhập hội. Mà lôi kéo người nhập hội cũng không phải là một chuyện đơn giản, cần phải đề phòng đối phương là gián điệp của Kẻ Gác Đêm, Kẻ Trừng Phạt, hoặc của thế lực bí ẩn khác phái đến.
Không quan sát mục tiêu và tiến hành kiểm tra mà đã cho gia nhập, tổ chức đó sẽ nhanh chóng bị người ta tiêu diệt thôi!
Trầm mặc vài giây, Audrey nói với đám người Filth:
“Chuẩn bị tốt cho việc sắp bị tập kích, giả vờ như thể không phát hiện kẻ theo dõi. Nếu như có thể thuận lợi trở lại quận Hoàng Hậu, không cần để ý đến thân phận của tôi và Glyrintt sẽ bị bại lộ, hai người nhất định phải bí mật rời đi.”
Đôi mắt xanh biếc của cô đảo qua Glyrintt, cười nhẹ bổ sung:
“Bọn tôi là người yêu thích thần bí học được rất nhiều người biết, tìm được cơ hội tham gia tụ hội người phi phàm là điều bình thường. Cho dù theo dõi là người phi phàm chính thức, cũng sẽ không hoài nghi gì, bởi vì bọn tôi đều chỉ là người bình thường. Cho nên, bọn họ nhiều lắm chỉ thông qua còn đường khác cảnh cáo một hai câu.”
Nhưng mình đã là danh sách 8… Phù, để tiếp xúc với hội Tâm Lý Luyện Kim, phải mạo hiểm đôi chút… Người phi phàm chính thức chắc hẳn sẽ không để mắt tới người chỉ tìm mua phối phương như mình mới đúng, hẳn là sẽ không có cách nào vượt qua người tổ chức buổi tụ hội để theo dõi, mình phải tin tưởng phán đoán của bản thân! Audrey thầm cổ vũ tinh thần của chính mình.
“Được rồi.” Tử tước Glyrintt nhỏ giọng đồng ý.
Xe ngựa tiếp tục tiến về phía trước như bình thường, đi thêm vài vòng nữa, sau đó đám người Audrey dựa theo kế hoạch, đổi sang một chiếc xe khác.
Trong quá trình này, kẻ theo dõi vẫn không hề có dấu hiệu muốn tập kích.
Đến cửa sau dinh thự Tử tước Glyrintt ở quận Hoàng Hậu, hai vị quý tộc dùng cách bình thường để trở về. Phần Filth và Hugh đều tự dùng kỹ xảo của mình để rời khỏi.
Qua mười mấy phút, Audrey dẫn theo cô chó lông vàng Susie và đám hầu gái của mình, ngồi xe ngựa tư nhân, không hề che dấu gì rời đi từ cửa chính.
Nghe tiếng bánh xe chuyển động, cô không xác nhận được có còn bị theo dõi hay không, chỉ có thể để mặc suy nghĩ lan man:
Con gái Bá tước Hall hiển nhiên không có khả năng trở thành gián điệp cho bất cứ thế lực phi phàm nào…
Quá khứ của cô không có chút vấn đề…
Cô yêu thích thần bí học là chuyện mọi người đều biết…
Thân phận và địa vị của cô có thể mang lại sự trợ giúp khá lớn cho người khác…
Có lẽ, hai ngày nữa sẽ có thành viên hội Tâm Lý Luyện Kim thử tiếp xúc với mình… Audrey có chút chờ mong, lại có chút thấp thỏm suy nghĩ.
……
Klein nói là muốn làm chuẩn bị, nhưng hắn lại như chẳng có việc gì lãng phí hết hai ngày ở câu lạc bộ Cragg, thậm chí còn cùng đám người Taslim tụ tập đánh bài, thắng được mấy saule.
Trước khi ngủ, hắn không quên ghé ngang qua bên ngoài nhà luật sư Jurgen xem thử, xác nhận đèn bật hay tắt, có cần cho mèo ăn hay không.
Tám giờ tối thứ sáu, hắn đeo mặt nạ sắt, khoác áo choàng dài màu đen có mũ trùm, tiến vào căn phòng của ngài “Con Mắt Trí Tuệ”.