Mục lục
Truyện Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“…”

Đây không phải điều quan trọng, quan trọng là cô không muốn đi!”

Haiz? Hình như có chút gì đó không ổn!

Đầu cô bỗng lóe lên một tia sáng, cô ngóc đầu lên nhìn sang Tiêu Lăng, vẻ mặt hoài nghi, “Anh làm sao biết bạn em tên An Tiểu Hy?”

Cô hình như là chưa từng nhắc qua Tiểu Hy lần nào trước mặt anh, cho dù có nhắc đến, mỗi lần đều là gọi Tiểu Hy Tiểu Hy, Tiêu Lăng làm sao biết được Tiểu Hy họ An!

“Anh điều tra em à?”

Vẻ mặt cô phút chốc thay đổi, giận dữ nhìn anh.

“…”

“Anh có phải đã tìm người điều tra em không!”

“Không có!” Tiêu Lăng phản bác theo phản xạ.

Vẻ mặt của Tô Tố không tin lắm, “Vậy làm sao anh biết được Tiểu Hy?”


Đầu óc của Tiêu Lăng xoay rất nhanh, “ Phạm Lãi nói đấy, trước đó lúc em đi casting không phải đã để lại số điện thoại của cái người tên Lục Ngộ hay sao, sau đó Phạm Lãi hỏi anh ta làm sao liên lạc em, anh ta đã đưa tình hình của em nói hết cho Phạm Lãi nghe hết rồi, Phạm Lãi cũng đã1kể anh nghe hết.”

Có thật như thế không.

Tô Tố chưa khỏi hoài nghi nhìn chằm vào Tiêu Lăng rất lâu, nhìn vào nét mặt của anh nhu thường mới tin cách giải thích của anh.

Trong lòng cô hơi bất ngờ!

Cô làm sao biết được đạo diễn Phạm lại tám chuyện đến thế!



Trong phim trường, Phạm Lãi đang kiểm tra đạo cụ đột nhiên hắt hơi một tiếng.

“Đạo diễn Phạm bị cảm rồi à?” Đường Sảng quan tâm hỏi một câu.

“Không có, chỉ là mũi có chút ngứa.”

Phạm Lãi trông mắt thấy nhân viên đã chuẩn bị gần xong, ngoảnh đầu lại nhìn, cau mày hỏi phó đạo diễn kế bên, “Tô Tố vẫn chưa đến à?”

“Vẫn chưa đến ạ.”

“Khẩn trương gọi điện thoại hối thúc đi, để cô ấy tranh thủ, sắp sửa phải mở máy rồi. “

“Vâng ạ. Tôi sẽ cho người liên hệ cô ấy ngay.”

Phó đạo diễn gấp rút đi gọi.

Đường Sảng đã trang điểm xong, thay lên mình bộ đầm dài cổ trang màu xanh lợt, kế bên còn có cô bé trợ lý của cô. Trợ lý là một cô bé mới tầm hơn hai mươi chút, Đường Sảng nháy mắt với cô, cô trợ1lý liền tới thì thầm nói nhỏ.

“Cái giá của cô Tô to thật, nam nữ vai chính đều đến đầy đủ rồi, nhân viên công tác cũng chuẩn bị gần xong xuôi, nữ phụ quan trọng như cô ta còn chưa đến, không biết cứ tưởng là diễn viên quốc tế đấy.”

Âm thanh này nói rất vừa vặn, vừa đủ để Đường Sảng với Phạm Lãi nghe rõ.

Phạm Lãi nhìn sang cô trợ lý, sắc mặt không được tốt lắm.

Đường Sảng thấy vậy liền giả vờ giận dữ, đưa mắt giận dữ nhìn sang trợ lý, “Nói ngông gì thế! Cô Tô bấy lâu nay luôn là người tôn trọng nghề nghiệp, sẽ không đến trễ đâu, đây có thể chưa chuẩn bị xong thôi mà, phân cảnh của cô ấy ở phần sau chị, đợi thêm lát cũng còn kịp. Đạo diễn Phạm, anh đừng nghe cô ta nói bừa, cô Tô nhất định là đang trên đường đến đây, sẽ không trễ đâu.”

Cái động tác nhỏ như vậy của Đường Sảng đối với Phạm Lãi vô cùng phản cảm.

Đường Sảng được ai đề bạt, trong nghề ai cũng biết rõ hết, và bây giờ ai đề bạt5Tô Tố lên thì người khác có thể không biết, nhưng anh lại nắm rất rõ. Nói thật ra, so với vẻ bề ngoài thanh tú của Đường Sảng, cá nhân anh rất hâm mộ với Tô Tố. Lấy việc mà cô dám đối đầu với Tiêu thiếu gia thôi thì cũng biết không phải người phụ nữ bình thường dám làm.

Bị Tiêu thiếu gia nhắm được, làm sao mà thoát khỏi được.

Anh đồng cảm với Tô Tố đồng thời cũng rất hâm mộ với tinh thần bất khuất ấy.

Đường Sảng và Tô Tố không hợp là điều đương nhiên.

Anh nghe được vài tin đồn, Tiêu thiếu gia và Tô Tố sau khi quen nhau rồi, những phụ nữ xung quanh anh cũng dần mờ nhạt.

Đường Sảng đương nhiên là có địch ý với Tô Tố rồi.

Và còn nữa là việc Tô Tố với Tinh Quang kí hợp đồng, những phúc lợi mà công ty dành cho người mới cũng có giới hạn, trước đó Đường Sảng được coi là người mới kí hợp đồng với Tinh Quang, với Tiêu thiếu gia lại có chút quan hệ gì đó, phúc lợi đương nhiên không ít. Nhưng bây giờ Tô2Tố đến rồi, Tô Tố không những trẻ hơn Đường Sảng, ngoại hình ưa nhìn hơn Đường Sảng, diễn xuất cũng tốt hơn Đường Sảng, đồng thời, còn nhận được sự coi trọng của Tiêu thiếu gia nhiều hơn.

Và như thế, Đường Sảng lại càng không ưa Tô Tố.

Phạm Lãi dù sao thì cũng sống được ba bốn mươi năm, nếu như ngay cả điểm này còn nhìn không ra thì thật là sống uổng, không có sự dạy dỗ của Đường Sảng, cô bé trợ lý này thì làm sao có thể dám vu khống diễn viên khác?

Phạm Lãi nhìn chằm chằm vào Đường Sảng, vỗ nhẹ vào vai cô thật lòng khuyên bảo, “Đường Sảng à, cô còn trẻ tuổi, sau này còn có rất nhiều cơ hội phát triển, đừng dại gì hủy đi tương lai của mình.”

Đường Sảng từng yêu Tiêu Lăng, việc này thì người trong nghề ai cũng biết, cho dù Tiêu Lăng chia tay với cô ấy rồi đi nữa, nhưng dựa vào mối quan hệ như thế, người trong ngành không ai dám đắc tội với cô ta. Chỉ cần cô ta biết điều chút, ngoan ngoãn chút, sau này cho9dù gặp phải sự cố gì, đi năn nỉ Tiêu thiếu gia, nói không chừng Tiêu thiếu gia cũng sẽ niệm tình cũ giúp đỡ cô ta.

Nhưng nếu như cô ấy dám đâm chọt sau lưng, đó chẳng lý trí chút nào.

Anh vẫn còn hiểu lắm về tính tình của Tiêu thiếu gia.

Tiêu Lăng luôn muốn che đỡ người anh yêu nhất, nếu để Tiêu thiếu gia biết được Đường Sảng đối phó với Tô Tố, theo như mối quan hệ khăng khít bây giờ giữa anh với Tô Tố, chỉ cần chọc giận anh thôi, một câu nói thôi là có thể khiến Đường Sảng không thể phát triển tiếp trong nghề nữa.

“Đường Sảng, cô là người thông minh, đừng nên làm chuyện dại dột.”

Phạm Lãi nhìn vào vẻ mặt cứng đơ của Đường Sảng, lắc đầu bỏ đi.

Đường Sảng cương trực đứng đấy, nụ cười trên mặt cũng theo đó mà đơ theo, sắc mặt trắng bệch, như là một pho tượng điêu khắc.

Cô bé trợ lý sợ sệt nhìn cô, “Cô Đường, có người đang nhìn… “

Đường Sảng ngây người, khuôn mặt theo phản xạ tiết ra một chút nụ cười, chỉ là trên mặt vẫn chưa1dịu hẳn ra, cho nên nụ cười hiện lên vô cùng lạ lùng kinh dị.

Cô bé trợ lý giật run người.



Ở trước cổng vào phim trường.

“Em xin lỗi… “

Tô Tố nói lời xin lỗi vì đã đổ oan cho Tiêu Lăng.

Tiêu Lăng hứ nhẹ một tiếng, “Anh đại nhân đại lượng không tính toán với em, nhưng thời gian của tối hôm nay em nhất định phải dành ra.”

“… Được rồi.” Ai bảo cô làm sai trước, cô nghĩ ngợi một hồi, “Anh vẫn không cần phải đến rước em đâu, anh nói em nghe địa chỉ và thời gian, em làm việc xong về nhà thay đồ, trực tiếp cùng Tiểu Hy qua đó.”

Cô lúc đầu dự định hôm nay tan ca sớm đi gặp Trương Hân, trông ra chỉ có thể dời đến ngày mai rồi.

Có Tiêu Lăng cho người đến bảo vệ cô, cô cũng có thể tạm thời yên tâm rồi.

“Không được, đến lúc đó anh sẽ đến khu nơi ở rước hai người đi.” Tiêu Lăng lạnh lùng nhìn cô một hồi, “Anh không tin em được.”

“… “

Đâu phải là đi gặp phụ huynh, cô có cái gì đâu mà phải nửa đường chạy trốn? Tô Tố im lặng.

Nhưng nếu như Tiểu Hy biết được tin tức này khẳng định sẽ vui lắm đây, Tiêu Lăng dẫn họ đi chơi, nhất định là sẽ đi nơi sang trọng cao cấp, Tiểu Hy là đứa ăn hàng chính hiệu, cho cô ấy một bàn toàn món ngon, cô ấy có thể bò lên bàn chảy nước miếng cho xem.

Tô Tố cởi dây thắt an toàn ra, “Em sắp không kịp rồi, em đi trước đây, nếu không đợi lát đạo diễn Phạm mắng người cho xem.”

“Ông ta còn dám mắng em!” Tiêu Lăng không vui nói.

Tô Tố giận dỗi đến trào ngược mắt, “Đạo diễn Phạm ghét nhất là những diễn viên đến trễ, em đi trước đây!”

“Nhớ uống thuốc đó.”

Tô Tố bước xuống xe, nhiệt độ bên ngoài xe rất cao, cô khẩn trương tháo nón ra che đi ánh nắng mặt trời, vẫy tay chào Tiêu Lăng, “Em đi đây, có gì lát nói sau.”

Vừa nói xong, không quan tâm là Tiêu Lăng có trả lời không, như làn khói chạy đến đằng xa rồi.

Tiêu Lăng với động tác vỗ tay cứng đờ giữa không trung, lạnh lùng hứ một tiếng, anh lại thả cánh tay xuống lại một cách vô cùng tự nhiên.


Tài xế đang đứng kế bên không mở mắt, giờ vờ như là không thấy động tác này.


Đợi đến Tô Tố đi khuất rồi tài xế mới mở cánh cửa xe ngồi lên ghế lái, ngoảnh đầu kính trọng nhìn Tiêu Lăng, “Tiêu thiếu gia, bây giờ có sang công ty không?”


Tiêu Lăng sửa lại cà vạt, vẻ mặt chắc chắn đến không có biểu cảm, nghĩ đến chuyện xem được tin nhắn tối hôm qua, ánh mắt anh lóe lên một tia sáng lạnh băng.


“Không sang công ty, chở tôi đi hoa viên Xuân Giang!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK