Mục lục
Truyện Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài dự đoán của Mộ Bạch, cửa tiểu khu của hoa viên Xuân Giang không có nhìn tháy bất kỳ bóng hình của phóng viên.

Anh chó chút ngạc nhiên, chẳng lẽ từ bỏ rồi?

Hình như không có khả năng lắm, tin tức giải trí nóng hổi như thế, đám nhà báo đó làm sao có thể bỏ qua được? Mộ Bạch gọi điện thoại cho công ty hỏi tình hình mới biết Tiêu Lăng nhúng tay vào chuyện này, Tiêu Lăng đã cho người thông báo tòa soạn, 3 ngày sau tổ chức cuộc họp báo giải thích chuyện này, đồng thời không cho phép nhà báo quấy rầy Tô Tố.

Dập điện thoại, Mộ Bạch thực sự cảm thấy nhẹ nhõm.

Anh là do quan tâm hoảng loạn, Tô Tố và Đường Sảng hai người đều lầ người trong cuộc, với lại đều là diễn viên của truyền thông Tinh Quang, bây giờ chuyện gây náo lớn như vậy, Tiêu Lăng là ông chủ làm sao có thể không nhúng tay vào.

Mộ Bạch nhìn chằm chằm về tiểu khu phía trước mắt, nụ cười trên môi lần nữa trở nên ôn hòa.

Đợi chuyện này qua đi, anh sẽ đặc biệt cảm ơn Tiêu Lăng mới được.

...

Tô Tố không biết Mộ Bạch đến rồi lại đi, cuộc sống của cô cũng không giống bề mặt bình thản như thế.


Tiêu Lăng nói với báo chí rồi, báo chí không dám quấy rầy Tô Tố, cũng cho người hạ lệnh với bảo vệ của tiểu khu, bảo vệ của tiểu khu cũng sẽ không cho người không sống ở đây vào bên trong. Nhưng người sống ở trong tiểu khu có không ít fan của Đường Sảng.

Bọn họ hàng ngày đều đến của nhà cô ở đập cửa, trên bức tường bên ngoài bị viết lên những từ ngữ không thể nhìn vào mắt, có khi còn có lời nguyền rủa Tô Tố nhanh chết đi.

Tiểu Hy gọi rất nhiều lần bảo vệ cũng không thể khống chế đám fan điên cuồng này.

Bởi vì bọn họ nhân lúc không có người viết lên trên tường, một khi Tiểu Hy đi gọi bảo vệ, bọn họ lập tức rời khỏi, nhiều lần cứ như thế Tiểu Hy bực tức con mắt cũng đỏ lên.

“Chết tiệt, đầu óc của mấy người này có bệnh hay sao não bột não bột”

Tô Tố có chút áy náy, “Tiểu Hy, xin lỗi”

Nếu như không phải là cô, cuộc sống của Tiểu Hy vốn đã tốt đẹp hơn, cũng sẽ không bị vướng vào trong chuyện này, tuy rằng Tiểu Hy không nói, nhưng cô biết, mỗi lần cô ra ngoài đi mua thức ăn hoặc lúc tan làm về nhà, đều có người chỉ chỏ.

“Cậu nói với tớ xin lỗi cái gì, đâu có phải cậu viết chữ mắng người trên tường nhà tớ” Tiểu Hy tức giận, “phân tích từ đầu đến cuối đó không phải lỗi của Tiêu Lăng sao, đen đủi, anh ta cũng coi như là một người đàn ông thu hút ong bướm đi, vì cái gì khiến cậu phải gánh chịu hậu quả này hả? còn cả Đường Sảng đó nữa cũng có bệnh, không phải chỉ là một người đàn ông thôi sao? Cô ta thiếu đàn ông à, nếu thiếu ngày nào đó tớ tìm mấy con vịt tặng cho cô ta việc gì phải vì một người đàn ông gây ra bao nhiêu chuyện thế này?”

Tiểu Hy nhớ lại lần trước tặng cho Tô Tố cái áo yếm, hối hận chết được.

Sớm biết Tiêu Lăng là loại người tồi tệ thế này, cô sẽ không tặng cho anh ta phúc lợi tốt như vậy rồi.

Tô Tố dở khóc dở cười

Đây là cái gì với cái gì vậy

“Cái công ty rách nát của các cậu cuối cùng nói thế nào?”

“Nói 3 ngày sau tiến hành cuộc họp báo, chủ yếu giải thích những chuyện này” tâm trạng của Tố Tố không có chút khách quan nào, cô và Tiêu Lăng đã cãi nhau thành thế này rồi, cũng không thể hy vọng Tiêu Lăng có thể giúp cô, lùi vạn bước để nói, Tiêu Lăng cho dù có giúp cô, cô cũng sẽ không cảm khích. Cô ôm lấy cánh tay Tiểu Hy, cười tủm tỉm nhìn cô, “chúng mình không nhắc tới chuyện không vui nữa, Tiểu Hy tớ có chuyện muốn thương lượng với cậu”

Tiêu Hy vẫn đang tức giận, “chuyện gì hả?”

“Tớ muốn chuyển ra ngoài, á cậu đừng kích động đừng kích động, nghe tớ nói đã” Tô Tố kéo lại Tiểu Hy đang tức giận bỏ đi, “cậu nghe tớ nói trước đã, tớ là có nguyên nhân”

“Không được tớ không đồng ý” An Tiểu Hy “chặc” từ so-pha nhảy dựng lên, “Tô Tố, cậu đừng nghĩ rằng tớ không biết cậu đang có chủ ý gì, cậu không phải lo sợ liên lụy tới tớ sao, cậu cuối cùng có coi tớ là bạn tốt không hả cậu à đứa bạn khốn nạn, còn dám nói lời như vậy nữa cậu xem tớ sẽ trừng phạt cậu như thế nào”

“...”

Lời đều bị cô ấy nói hết rồi

Cô còn nói được gì nữa.

“Tớ...”

“Cậu ngậm miệng lại, tớ nói cho cậu biết, muốn chuyển cậu tự chuyển, con trai tớ và con gái tớ phải ở lại” An Tiểu Hy hai tay chống eo mắt lộ sự hung dữ, giống như ý chỉ Tô Tố nói chuyển ra ngoài là muốn tuyệt giao với cô vậy.

Tô Tố bỗng chốc câm nín

Trong lòng một vùng ấm áp, cô giơ tay ra hiệu đầu hàng, “được được được, cậu xem như tớ chưa nói lời này”

Cô đích thực lo lắng sẽ liên lụy đến Tiểu Hy

Cô ấy bây giờ là nữ biên tập viên chính của đài Mango, một tương lai tươi sáng, bị lôi kéo vào trong chuyện linh tinh này, đối với cô ấy chung quy là không tốt.

“Cậu à đừng nghĩ đến những chuyện linh tinh nữa, có thời gian thì nhân lúc này nói chuyện với Cảnh Thụy và Tiểu Thất, tớ thấy Tiểu Thất 2 ngày nay tâm trạng không tốt lắm à”

Ngày thường tiểu nha đầu thích nói thích ồn ào, 2 ngày nay hiếm có có chút tâm trạng bất ổn

Tô Tố lo lắng nhìn về căn phòng của hai đứa nhỏ

Cô là biết nguyên nhân.

Cho dù cố gắng không thừa nhạn, nhưng cũng không thể không nói, thủ đoạn của Tiêu Lăng đích thực thông minh, thời gian mấy ngày ngắn ngủi, vậy mà đã khiến tiểu thất sản sinh tình cảm với anh ta. Đứa nhỏ tuy không có sự trưởng thành sớm như Cảnh Thụy, nhưng cũng biết tình huống hiện nay, daddy của cô bé và mami hình như không thể sống chung, đang thất vọng lắm.

Nói câu thật lòng, Tô Tố hoàn toàn không biết an ủi thế nào

Ở một bên khác

Trương Gia Giới

Đường Sảng nhanh chóng nhận được mệnh lệnh của công ty kêu cô quay lại, chuyện này vốn dĩ có trong dự kiến của cô, cô cũng không cảm thấy kỳ quái.

Cô đã sớm muốn quay về rồi.

Mấy ngày nay không khí trong đoàn làm phim rất cứng nhắc, bên trên có đạo diễn bên dưới có diễn viên nhỏ, không có một người có thành ý tốt với cô

Đường Sảng tức giận tức đến chết rồi

Bọn họ mù hết rồi sao không nhìn thấy mấy tấm hình cô đăng lên sao, rõ ràng trong tấm hình là Tô Tố đẩy cô, tại sao từng người vẫn nói giúp Tô Tố.

Dựa theo ý tưởng của cô, câu chuyện hoàn toàn không thể phát triển như thế này, cô nên là đối tượng được mọi người đồng tình mới đúng, cũng có không ít báo chí muốn đên đoàn làm phim phỏng vấn cô, đều bị Phạm Lãi chặn đuổi đi, hại cô đến cơ hội trước báo chí khóc lóc than thở cũng không có.

Đường Sảng càng nghĩ càng tức giận

Cô nhìn thấy trợ lý nhỏ đang thu dọn đồ đạc, đem sự tức giận trút lên người cô lấy, giáo huấn nói, “thu dọn đồ thôi cũng tốn thời gian, tay cô dài là dùng để làm cái gì hả”

Trợ lý nhỏ run rẩy, nhanh chóng tăng nhanh tốc độ

Đường Sảng vẫn không hả giận, ôm lấy cánh tay một chân đạp lên túi hành lý, trợ lý nhỏ vừa mới thu dọn gần xong đồ đạc phút chốc toàn bộ lại rơi rớt ra, Đường Sảng mắng to, “tiểu**cô vừa rồi là biểu cảm gì thế hả, còn dám ra tỏ sắc mặt cho tôi xem sao”

Trợ lý nhỏ hoảng loạn lắc đầu, “chị Đường, em không dám”

“Tôi cho cô cũng chẳng dám” trợ lý nhỏ biểu hiện yếu thế khiến tâm trạng Đường Sảng thả lỏng chút ít, cô lạnh lùng “hứ” một tiếng, hạ thấp giọng hỏi, “kêu cô đi mua đồ mua được chưa?”

“Mua được rồi mua được rồi” trợ lý nhỏ hối hả từ trong túi lấy ra một bình nhỏ, cẩn thẩn đưa cho Đường Sảng.

Trên mặt Đường Sảng cuối cùng có chút vui vẻ, cô nắm chặt chiếc bình trong tay, nhìn về phía trợ lý nhỏ, “món đồ này có công dụng không?”


“Công dụng, khẳng định công dụng” trợ lý nhỏ chỉ còn thiếu không thề bảo đảm nữa thôi, “em đặc biệt tìm bác sĩ hỏi qua rồi, bác sĩ nói cái này là hiệu quả tốt nhất rồi”


Hứ


Xem ra cô ta còn có chút tác dụng


Đường Sảng nắm lấy chiếc bình nhỏ, nụ cười càng thêm vui mừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK