Mục lục
Truyện Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ban đầu, Tiểu Thất vẫn không để trong lòng, trong tiềm thức đi đường vòng.

Nhưng mà!

Cô vừa nhúc nhích, mấy người phụ nữ ở phía trước cũng nhúc nhích theo, mấy người hợp lại thành một bức tường, chặn lại lối đi của Tiểu Thất.

Lúc này Tiểu Thất mới hiểu ra.

Mấy người này vốn dĩ là cố ý đến gây sự!

Cô ngẩn đầu nhờ vào ánh sáng của đèn đường nhìn kĩ từng người một, tổng cộng có năm người phụ nữ, ai ai cũng ăn diện tương đối diêm dúa, người phụ nữ đứng chính giữa lại càng diễm lệ hơn, trên người ăn mặc theo kiểu hip hop, hai bên tai bấm đầy bông tai dạng đinh, lúc này, cô ta khoanh tay ôm ngực, giương cằm lên lạnh lùng nhìn Tiểu Thất.

Lai giả bất thiện!

Đây là suy nghĩ đầu tiên của Tiểu Thất.

Nhưng mà...


“Các cô là ai, hình như tôi không quen biết các cô!”

Trên mí mắt của người phụ nữ cầm đầu là phấn mắt màu tím khoa trương, cô ta lạnh lùng nhìn Tiểu Thất, nhìn vào mặt Tiểu Thất, trong ánh mắt vừa là ghen tị vừa là ngưỡng mộ, “cô chính là Tiêu Tiểu Thất?”

“Không sai, chính là tôi!”

Sắc mặt của người phụ nữ cầm đầu liền trở nên hung ác, cô ta đưa mắt ra hiệu, bốn người phụ nữ còn lại lập tức bao vây Tiểu Thất lại.

“Các cô muốn làm gì?”

“Con tiện nhân này, cuối cùng hôm nay cũng bị tôi bắt được rồi.” Người phụ nữ cầm đầu cắn răng nói rằng, “Tiêu Tiểu Thất, bản lĩnh cô không nhỏ đấy, vừa mới đá người đàn ông của tôi, chẳng mấy chốc lại dụ dỗ người đàn ông khác rồi, người đàn ông đưa cô về lúc nãy chính là người yêu mới của cô? Không thể không nói, ánh mắt người kia quả thật không tốt, lại nhìn trúng một con đĩ như cô.”

Từ nhỏ đến lớn Tiểu Thất chưa từng bị người khác sỉ nhục như vậy, sắc mặt lập tức biến đổi.

“Miệng cô ăn nói làm ơn sạch sẽ một chút.”

“Tôi... khinh! Sạch sẽ? Cô cũng xứng với cái từ này sao? Thật nực cười, người phụ nữ lẳng lơ như cô, đoán chắc rằng bị người ta chơi nát rồi, toàn thân trên người có chỗ nào sạch sẽ chứ! Bớt nói những lời vô ích, cô dám đá nam thần của tôi, còn dám cho nam thần tôi đội mũ xanh, hôm nay đừng trách tôi không khách sáo với cô!”

Tiểu Thất lui về sau một bước, lập tức đưa mắt nhìn xung quanh.

Nhưng mà, lúc này lân cận ký túc xá lại không có ai.

Người phụ nữ cầm đầu hả hê mà cười lên, “đừng mong giở trò gì nữa, tôi nói cho cô biết, hôm nay cô thoát không khỏi đâu!”

Tiểu Thất bụm chặt môi lại, ánh mắt rơi vào phòng của dì ký túc xá ở dưới lầu.

Bên này lớn tiếng như vậy, phòng của bên dì ký túc xá lại không có động tĩnh gì.

Trong Lòng Tiểu Thất liền nổi giận.

“Các cô đã làm gì?”

Người phụ nữ cầm đầu nhún nhún vai, “hôm nay tôi đã đến gây sự với cô, đương nhiên phải sắp xếp ổn thỏa rồi, đừng nghĩ đến sẽ có người đến cứu cô, dì ký túc xá đã bị chúng tôi điệu hổ ly sơn đi chỗ khác rồi!”

Tiểu Thất đứng thẳng người lên, “ở đây là trường học, khắp nơi đều có camera, nếu các cô muốn làm chuyện gì, tốt nhất nên suy nghĩ đến hậu quả!”

“Đã nói với cô rồi, lúc đến đây đã có đầy đủ chuẩn bị rồi.” Người phụ nữ chỉ vào hướng của camera, Tiểu Thất nhìn qua một cái, trái tim lập tức rơi xuống mức thấp nhất, camera mà sáng nay vẫn còn yên lành, bây giờ đã nát thành vụn, đã không còn làm việc nữa rồi.”

“Thế nào, sợ chưa?”

“Có gì đáng sợ chứ, đây là trường học, chỉ cần mấy cô dám làm gì tôi, ngày mai tôi đi báo cảnh sát, làm lớn chuyện ra, trường vì danh dự sẽ điều tra đến cùng, đến lúc đó cô cô cô, còn có cô, một người cũng không thoát được!”

Ngoài miệng Tiểu Thất rất điềm tĩnh, nhưng tim lại đập loạn 

Mấy người này đã có chuẩn bị mà tới, nhất định sẽ không bị vài ba câu của cô dọa cho bỏ chạy, một tay cô nắm chặt điện thoại trong túi.

Người phụ nữ cầm đầu luôn quan sát động tác của Tiểu Thất, nhìn thấy động tác của Tiểu Thất, mặt cô liền biến sắc, nâng tay hất mạnh một cái, trực tiếp quăng điện thoại trong tay Tiểu Thất ra ngoài.

“Các cô muốn làm gì!”

“Đương nhiên là dạy dỗ con hồ ly tinh này như cô rồi!”

Người phụ nữ cắn chặt răng, ra lệnh với mấy người bên cạnh, “đánh cho tôi! đánh thật mạnh vào! Chẳng phải con tiện nhân này dựa vào khuôn mặt này mới có thể dụ dỗ được nhiều đàn ông như vậy hay sao, hôm nay phải cào nát mặt cô ta, xem cô ta sau này làm sao dụ dỗ đàn ông nữa!”

Với sự ra lệnh của người phụ nữ, bốn người phụ nữ phía sau lập tức tay đấm chân đá Tiểu Thất.

Tiểu Thất liều mạng phản kháng, nhưng mà một đôi tay không bằng bốn đôi tay, cô chỉ cảm thấy giữa bắp chân bị người giẫm một cái thật mạnh, cả người cô mất đi cân bằng ngã xuống đất, chân của mấy người phụ nữ đó như như cây búa liên tục đập lên người, Tiểu Thất đau đến sắc mặt trắng bệch, nhưng lại cố gắng không cho bản thân kêu la ra tiếng.

Cô như con tôm vậy, co quắp người lại, đôi tay ôm chặt đầu, bảo vệ chỗ hiểm của mình.

“Cào mặt cô ta cho tôi!”

Cánh tay ôm mặt của Tiểu Thất bị hất mạnh ra.

“Bốp!”

Mặt cô bắt đầu đau rát lên, sau đó là vết cào của móng tay.

Tiểu Thất hét lên, “tôi sẽ không bỏ qua cho các người đâu!”

Người phụ nữ cầm đầu khoanh tay ôm vai, bộ dạng uể oải mà đứng ở đó, bản thân cô ta không có ra tay, mặc cho bốn người phụ nữ kia đánh đập Tiểu Thất, nhìn thấy tay chân của Tiểu Thất bị đè chặt lại, hai người kia liều mạng cào mặt cô, rất nhanh mặt cô đã dính đầy máu, không những như vậy, ngay cả trên cổ cũng đầy vết thương.

Người phụ nữ liền hả hê mà cười phá lên.

“Tiêu Tiểu Thất, đây chỉ là một bài học cho cô thôi, tôi nói cho cô biết, nếu cô đã chia tay với nam thần của tôi, thì sau này cô hãy tránh xa nam thần của tôi ra! Nếu không, lần sau không có được lợi như vậy đâu!”

Mấy người họ bỏ tay đang đè Tiểu Thất ra.

Tiểu Thất chỉ cảm thấy toàn thân đều đau, cô đau đến nỗi ngay cả hô hấp cũng cảm thấy đau, vừa nhúc nhích xương cốt trên người dường như muốn nứt ra, nhất là trên mặt, cô đưa tay lên sờ, đầu ngón tay đều là máu.

Cô nằm trên đất, ánh mắt hung ác!

“Các cô hãy nhớ rõ cho tôi, chuyện của hôm nay, Tiêu Tiểu Thất tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua đâu!”

“Tới bây giờ vẫn còn cãi bướng mà uy hiếp người à!” Người phụ nữ ngồi xổm xuống đất, từ trên cao cúi xuống nhìn Tiểu Thất, “một học sinh nghèo như cô có thể làm gì được tôi? Tôi không ngại nói cho cô biết, tôi đây, ở trong trường có chút quan hệ, nếu cô thật sự báo cảnh sát rồi, hôm nay cũng không có nhân chứng lại không có vật chứng, cho dù điều tra cũng không tra đến tôi đâu. Ha ha... Tiêu Tiểu Thất à Tiêu Tiểu Thất, đây chỉ là một bài học thôi, lần sau cẩn thận cho tôi, đừng đụng phải người không nên đụng! Hiểu?”

Tiểu Thất đau đến trước mắt đen đi, trơ mắt mà nhìn người phụ nữ mang người rời khỏi.

Cô nằm trên đất, muốn nhúc nhích cũng không được.

Trong lúc mơ hồ, cô nghe thấy một âm thanh quen thuộc, “Tiểu Thất? Tiểu Thất có phải là cậu không, Tiểu Thất cậu sao rồi?”

“Tiểu Tuyền, tớ đau...”


“Tớ đưa cậu đến bệnh viện, tớ lập tức đưa cậu đến bệnh viện!”


“Điện thoại, ở bên kia...”


Lưu Tuyền nhìn khuôn mặt đầy máu của Tiểu Thất, đau lòng không thôi, cô vốn dĩ từ trên lầu xuống mua cơm tối, nào ngờ vừa mới xuống lầu thì thấy có người nằm ở dưới đất, nhìn vào quần áo liền biết đó là Tiểu Thất, nhưng trên mặt cô ấy toàn là máu, Lưu Tuyền hoàn toàn không thể xác định.


Lúc này nghe thấy giọng của Tiểu Thất, cô mới khẳng định đây là Tiểu Thất, cô nhanh chóng nhặt chiếc điện thoại ở dưới đất lên, đau lòng đến rơi nước mắt, đưa tay đỡ lấy Tiểu Thất, “rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, là thằng khốn nạn nào đánh cậu ra nông nổi này, bây giờ tớ lập tức đưa cậu đến bệnh viện!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK