Mục lục
Truyện Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khóe miệng Lục sâm giật một cái!

Đây là làm gì đây?

Tiểu Thất lúc này dù sao cũng là tình mẹ bùng phát, cô ôm chặt lấy Lục Sâm, một câu an ủi cũng nói không nên lời.

Tiểu Thất không khỏi nghĩ tới mình.

Cô rất may mắn khi cô dống trong một gia đình vô cùng hạnh phúc, ba mẹ yêu nhau, anh trai mặc dù miệng ác một chút, nhưng sự quan tâm với đứa em gái như người sáng mắt cũng đều nhìn ra được, nhưng trái lại Lục Sâm... Thật quá đáng thương, ông trời tại sao có thể như vậy chứ.

“Tiểu Thất?”

“Huhuhu...” Tiểu Thất ôm Lục Sâm khóc.

“...”

Sự đau thương trong lòng Lục Sâm vừa rồi bởi vì tiểu Thất khóc, tất cả đều tan thành mây khói, hắn dở khóc dở cười nhìn Tiểu Thất, bản thân anh cũng không có khóc, cô khóc cái gì chứ.

“Lục Sâm, anh quá khó khăn, huhuhu, còn nữa... ba anh quá xấu rồi.”


Lục Sâm thuận thế ôm tiểu Thất, “Đừng khóc...”

“Huhu... Tại sao có thể có ông già không biết xấu hổ như vậy, bản thân cũng đã kết hôn lại còn đi trêu ghẹo hoàng hoa đại khuê nữ, Lục Sâm em nói cho anh biết, em không thích ba anh!”

Lục Sâm đấm lên lưng của cô, trong mắt đều là ý cười, “Em không cần thích ông ta... Anh cũng không thích ông ta!”

Tiểu Thất hít mũi, ngửa đầu lệ quang lấp lánh nhìn anh, “Anh còn buồn không?”

“Không buồn!”

Lúc này thật sự không buồn chút nào.

Còn có chút... muốn cười!

Đây là lần đầu Lục Sâm nhớ lại chuyện cũ mà không cảm thấy buồn, ngược lại muốn bật cười.

Chính anh cũng không nghĩ tới, với cô gái chỉ gặp qua hai lần này lại có thể mở rộng tấm lòng vậy, nói nhiều chuyện cũ năm xưa như thế.

“Lục Sâm, em nói cho anh biết, anh đừng buồn, Lục Vĩnh Cường kia dựa vào cái gì giành với anh chứ, em cho anh biết, anh cũng đừng buông tay, mặc kệ là chuyện gì cũng đừng buông tay, vốn chính là, công ty này cũng là ba mẹ anh cùng nhau dốc sức dựng nên, hắn mặc dù là con của ba cậu, nhưng hắn cũng không có tư cách kế thừa đồ của ba mẹ anh. Nếu như hắn thân thiết với anh thì thôi, nhưng em thấy tên Lục Vĩnh Cường đó căn bản cũng không biết cái gì là thân thiết, anh hãy nắm chặt lấy quyền lợi trong tay, cùng lắm thì về sau lúc bọn họ nghèo rớt mùng tơi, một chút tiền của anh bố thí bố thí bọn họ.”

Tiểu Thất chính là ghét cái ác như thù!

Dù sao người đắc tội cô chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Lục Sâm ý cười càng sâu, “Được, anh nghe em!

Tiểu Thất còn chưa ý thức được hành vi của hai người hiện tại thân mật bao nhiêu! Lúc này Lục Sâm trong mắt cô chính là một người bị hại, cô hận không thể đem tất cả tình yêu thương đều chia cho cậu một chút, để anh biết thế giới này là rất tươi đẹp.

“Đúng rồi, mẹ anh...”

‘ Mẹ anh những năm này luôn đi du lịch vòng quanh thế giới, anh giờ cũng đã trưởng thành, có thể thông cảm tâm trạng lúc ấy của mẹ, cho nên không hận bà ấy rời bỏ anh, lúc mẹ từ nước ngoài trở về sẽ gọi điện thoại cho anh, mẹ con tụi anh hai người sẽ ra ngoài gặp.”

Tiểu Thất hít mũi, vỗ vai của anh nói, “Ừm, anh phải tin rằng, tất cả người mẹ đều rất thương yêu con của mình.”

Lục Sâm mỉm cười gật đầu.

Đang nói chuyện, xe đã dừng trước cổng trường.

Lục Sâm quét mắt qua Triệu Đào cầm lái, Triệu Đào không khỏi rụt cổ lại.

Anh đã cố gắng giảm chậm tốc độ xe rồi, chính là vì để thời gian ở chung của hai người lâu một chút, thế nhưng... Đường xe nửa tiếng đã kéo dài tới một tiếng rồi, tốc độ chậm hơn nữa, còn chậm hơn xe điện của người ta.

“A... Tới trường rồi.”

“Ừm!”

Lục Sâm lưu luyến không nỡ buông Tiểu Thất ra.

Mắt Tiểu Thất còn rất đỏ, “Vậy em về ký túc xá trước đây?”

“Được, em trở về có thể chuẩn bị một chút, có thể là ngày mai hoặc là ngày mốt là phải dọn ra khỏi trường, chuẩn bị khảo hạch rồi.”

Tiểu Thất gật đầu, “em biết rồi.”

Tiểu Thất đẩy cửa xe ra, cuối cùng vẫn là không yên tâm dặn dò Lục Sâm một câu, “Cái đó... anh phải cố gắng lên nha, không được để thế lực ác đánh bại.”

Con người Lục Sâm sáng lên, cố ý lộ ra vẻ mặt yếu ớt, con mắt nhìn Tiểu Thất lập tức lại đỏ lên.

“Ai... em đừng lo cho lo, dù sao bọn họ... cũng sẽ không quá đáng, anh nhịn một chút là sẽ qua thôi.”

“Nhịn? Nhịn cái rắm, anh càng nhịn bọn họ càng phách lối!”

“Thế nhưng anh không có người giúp đỡ...”

Tiểu Thất lập lập tức xen vào, vỗ ngực nghĩa khí nói, “anh yên tâm, chờ em thông qua khảo hạch vào công ty các anh, nhất định sẽ giúp anh, còn nữa... Nếu như khi nào anh gặp phải Lục Vĩnh Cường bọn họ, anh hãy gọi điện cho em, mặc kệ em ở đâu, chắc chắn lập tức qua bảo vệ anh!”

“Được!”

Tiểu Thất rất nhanh liền xuống xe, rời khỏi tầm mắt của Lục Sâm, thẳng đến lúc bóng hình của Tiểu Thất hoàn toàn biến mất trong tầm mắt,ý cười trong mắt Lục Sâm mới từ từ biến mất.

Triệu Đào cũng không dám nhìn anh.

Emma...

Lục tổng quá xấu bụng.

Nhưng mà Tiểu Thất đó... . truyện teen hay

Triệu Đào nhịn không được than thở, “Thật không biết gia đình thế nào có thể nuôi ra một cô gái như thế, dung mạo xinh đẹp lại còn không vì dung mạo xinh đẹp mà tỏ ra kiêu ngạo, tâm tư thuần khiết tâm địa hiền lành, ơ... Còn có có thù tất báo, rất có tính cách. Lục tổng, muốn điều tra thêm Tiêu tiểu thư không...”

“Không cần!”

“Ừm! Triệu Đào mở máy xe, “giờ chúng ta phải đi đâu?”

“Về nhà!”

“Dạ!”

...

Nửa tiếng sau, Lục Sâm về tới biệt thự Lục gia.

Biệt thự kiểu Châu Âu nhìn qua vô cùng xa hoa, đèn treo thủy tinh hoa lệ, thảm Ba Tư, cộng thêm trang trí lộng lẫy, nhìn sao cũng cảm thấy xa hoa.

Nhưng mà, bầu không khí lúc này trong nhà lại không tốt như vậy.

Triệu Đào vừa đẩy Lục Sâm đi vào phòng khách, liền thấy Trương Mỹ trong phòng khách khóc lóc kể khổ ở đó.

“Ba... thật sự không phải là tụi con nói, Lục Sâm thật quá đáng, tụi con thì là gặp nhau ở nhà hàng, muốn nói chuyện với em ấy, kết quả thì sao, em ấy lại để bảo vệ đuổi tụi con ra ngoài, có người nào lại đối xử với anh và chị dâu của mình thế chứ? Ba, con và Vĩnh Cường nói là anh và chị dâu của Lục Sâm, trên thực tế lại lớn hơn em ấy gần hai mươi tuổi, kỳ thật trong thâm tâm đều đã coi em ấy là tiểu bối mà đối đãi. Con và Vĩnh Cường đối với Lục Sâm ba cũng nhìn thấy rồi, cũng như đối với con gái ruột Song Song của tụi con vậy, nhưng thái độ của Lục Sâm... khiến người ta quá tổn thương.”

Lục lão gia tử nhíu mày nhìn Trương Mỹ, mặt không kiên nhẫn, “được rồi được rồi, các con biết rất rõ Lục Sâm không thích các con, còn hết lần này tới lần khác hướng xuất hiện trước mặt nó, các con trách được ai!”

“Ba!”

Lúc này Lục lão gia tử chỉ chớp mắt vừa đúng lúc nhìn thấy Lục Sâm ngay cửa, con mắt lão gia tử lập tức sáng lên, liền đứng lên từ trên ghế sofa, vẻ mặt liền kích động, “Lục Sâm, con trở về rồi sao?”

“Đương nhiên phải trở về, không trở về còn không biết người khác làm sao trình bày việc không phải của con đây.”


Sắc mặt Trương Mỹ cứng ngắc, liếc mắt với Lục Vĩnh Cường, trong mắt hai người đều là ánh hào quang hung ác.


Lục Sâm đẩy xe lăn tiến vào đại sảnh, lạnh lùng nhìn Trương Mỹ một cái, Chuyện hôm nay rốt cuộc là thế nào trong lòng vợ chồng hai người hẳn là hiểu rõ hơn ai hết, tâm trạng hôm nay của tôi tốt nên không lật tẩy các người, nhưng đừng có lần sau!”


Lục lão gia tử cũng không ngốc, lập tức nghe ra ý tại ngôn ngoại.


Ánh mắt ông nhìn Lục Vĩnh Cường và Trương Mỹ lập tức thay đổi, nghiêm nghị nói, “Hai người các con hôm nay lại làm chuyện tốt gì đó?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK