Mục lục
Truyện Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc Tiêu Lăng đang suy đoán tâm tư của Tô Tố, Mạc Oanh Oanh đã đi đến nhà của Tiêu lão gia rồi.

Để biểu thị sự trang trọng, cô còn cố ý mua rất nhiều quà cáp và trái cây qua đây.

Trong biệt thự ai cũng quen biết cô, vừa trông thấy cô lập tức nhường đường cho cô.

“Ai ya, đây chẳng phải là cô Mạc sao, không phải nói là đi du lịch nước ngoài rồi à, về từ khi nào thế?” Lão Trần vừa nhìn thấy Mạc Oanh Oanh trong lòng âm thầm nói không xong rồi, ai ya ya, tại sao lúc này pho tượng phật này lại về đây nhỉ, thiếu gia nhà họ còn chưa giải quyết được cô Tô, lúc này Mạc Oanh Oanh lại trở về, để cô Tô biết được, vậy làm sao mà được!

Mạc Oanh Oanh đưa quà cho người làm, nhìn thấy lão Trần lập tức cười lên ngọt ngào, “Trần gia gia, Tiêu gia gia đâu?”

“Lão gia đang ở bên ngoài sân vườn phơi nắng đấy, hôm nay đại tiểu thư vừa mới về đây, đang cùng trò chuyện với Tiêu lão gia đó, để tôi đưa cô Mạc cùng nhau qua đó nhé.”

“Được được, làm phiền Trần gia gia.”

Lão trần chỉ có thể cười đáp lại.


Lão Trần dẫn Mạc Oanh Oanh đi đến khu hoa viên của biệt thự, ở đó có một khu nghỉ ngơi lộ thiên chuyên dụng, còn có cả hồ bơi nữa. Nói đến hồ bơi này vẫn là do thiếu gia xây đấy, kết quả cũng tốt, thiếu gia bản thân cũng không có về bên nhà tổ, may mắn là hôm nay đại tiểu thư về, nếu không chỗ hồ bơi cũng chỉ có thể để không ở đó.

Cây dù che nắng rất lớn, vừa có thể che nắng vừa có thể trông được cảnh đẹp, hơn nữa phong cảnh xung quanh đây đều rất đẹp đẽ. Mạc Oanh Oanh rất quen thuộc chỗ này, ở xa xa là đã thấy Tiêu Khả đang ăn mặc mát mẻ nằm trên ghế dây mây không mấy dễ chịu, lão gia đang chống gậy ngồi trên ghế ở một bên khác, trên miệng không ngừng nói, nhìn thấy là biết đang dạy dỗ người khác.

Lão gia đích thực là đang dạy dỗ Tiêu Khả.

“Cháu nói thử xem nha đầu thối này! Sớm biết Cảnh Thuỵ và Tiểu Thất là con của tiểu tử thối kia cũng không nói ông nghe! Uổng công nuôi đứa nha đầu thối này rồi, không ngờ lại ăn cháo đá bát, hướng theo thằng tiểu tử thối kia!

Tiêu Khả hối hận chết đi được, cô hôm nay tự nhiên có nhã hứng về thăm ông nội, vậy mà không cẩn thận lỡ miệng nói ra chuyện này.

Cô từ ghế dây mây nhổm dậy, bất lực vô cùng, “Ông nội, ông cũng biết thủ đoạn của tiểu tử thối Tiêu Lăng kia, cháu đúng thật đem toàn bộ sự việc nói cho ông nghe, sau này nó không đối phó cháu mới lạ, cháu mới không làm vậy, hơn nữa bây giờ ông không phải cái gì cũng biết rồi sao.”

Lão gia tức đến thở hỗn hễn, đây sao mà giống được!

Tiêu Khả trông thấy lão gia vẫn còn muốn dạy dỗ cô, vừa ngoảnh đầu là thấy Mạc Oanh Oanh và lão Trần, cô vỗ tay lên đùi, “Ai ya, ông nội xem ai đã tới kìa, ha ha, lần này lại có phim hay rồi.”

Lão gia dọc theo ánh mắt của Tiêu Khả nhìn sang đó, nhìn thấy Mạc Oanh Oanh ông lại đau đầu.

“Nha đầu này lúc nào về không được, tại sao lại phải gấp gáp qua đây bây giờ.”

“Đó là do người ta biết lựa thời gian.” Tiêu Khả đứng dậy vẫy tay với Mạc Oanh Oanh, “Hey, Oanh Oanh, cô về lúc nào thế, bên đó nắng muốn chết, mau qua đây đi.”

Mạc Oanh Oanh rất nhanh đã bước qua đó.

Tiêu Khả tự động tự phát nhường ghế cho cô, “Oanh Oanh à, cô đến thăm ông nội phải không, vừa này ông nội có nhắc đến cô, cô nói chuyện với ông nội đi, tôi qua bên hồ bơi bơi đây.”

“À... cám ơn chị Tiêu.” Mạc Oanh Oanh có chút hơi kinh ngạc, trong ấn tượng thì Tiêu Khả chưa từng thân thiện với cô lần nào.

Cô làm sao biết được suy nghĩ của Tiêu Khả, Tiêu Khả là do bị lão gia cằn nhằn đến phiền toái, lúc này mặc kệ là ai đến cũng được, đều có thể nhận được sắc mặt tốt của cô ấy.

Hồ bơi chỉ ở kế bên cây dù che nắng, Tiêu Khả có thể lập tức nhảy xuống hồ bơi rồi bơi đi, nói cho cùng cô ở trong hồ thì cũng có thể nghe được lời nói của lão gia và Mạc Oanh Oanh.

“Oanh Oanh, cháu lúc nào về đây thế sao không nói cho Tiêu gia gia nghe, để Tiêu gia gia sẽ cho người đi rước cháu.”

“Cháu hôm nay mới vừa về tới ạ.” Mạc Oanh Oanh sợ lão gia biết được cô đã về được mấy ngày mà không đến thăm ông, cho nên mới nói là mới về, cô nhẫn nại cười ti tít với lão gia, “ Tiêu lão gia, hai tháng nay cháu đi du lịch nước ngoài chơi, chơi vui lắm, cũng chưa có gọi điện thoại để hỏi thăm ông, sức khoẻ ông dạo này tốt chứ?”

“Tốt tốt tốt, rất tốt đấy.”

Tiêu Khả ở hồ bơi trào ngược mắt.

Thật giả tạo!

Uhm... Tiêu Khả nói không sai, người nhà Mạc thì chẳng có ai mà không giả tạo.

Cô bơi đến bên bờ, cầm lấy điện thoại nhắn tin cho Tiêu Lăng, “ Tiểu tử thối đừng trách là chị không nhắc nhở em, Mạc Oanh Oanh về rồi đấy, còn đến nhà chúng ta nữa!”

Tin nhắn của Tiêu Lăng rất nhanh là tới, “Em biết, cô ta vừa mới đi tìm Tô Tố. Giúp em coi chừng tình hình, em về rất nhanh.”

Trời ạ!

Cả Tô Tố cũng đi tìm rồi!

Không ngờ lại giả nai như chưa từng có chuyện này xảy ra, Tiêu Khả liếc mắt nhìn vào Mạc Oanh Oanh, tiểu nha đầu mới hai tháng không gặp mà đạo hành lại tăng lên nữa rồi!

Cô bô lô ba la nhắn tin báo cho bên kia, “Được, chị giúp em trông chừng, nhưng dạo gần đây chị đang kẹt tiền.”

Tin nhắn không trả lời nữa.

Tiêu Khả xém tí bóp nát cái điện thoại, “Trời ạ, Tiêu Lăng em không ngờ dám mặc kệ chị, chị phải hơ gió thổi lửa trước mặt ông nội mới được, coi em còn khinh người không.”

Cô vừa mắng xong, tin nhắn di động đột nhiên reo lên nhắc nhở.

“Tài khoản của quý khách đã nhận được 1, 2, 3... 5 số không, hi hi, tiểu tử thối này tốt thật, lần này chị sẽ giúp em!” Tiêu Khả vứt điện thoại sang một bên, bơi đến bên bờ khoác lên khăn tắm liền chạy đến trước mặt lão gia và Mạc Oanh Oanh tạo rắc rối. “Oanh Oanh, hai ngày trước tôi có thấy bên bạn bè cô có đăng hình ở nước ngoài, tại sao đột nhiên lại về rồi, có phải đã có chuyện gì không?”

“Chị Tiêu...”

“Haiz, tuy rằng tôi đích thật lớn hơn cô vài tuổi, nhưng vấn đề tuổi tác đối với phụ nữ cả đời không thể giải thích được, cho nên xin đừng gọi tôi bằng chị nữa.”

Mạc Oanh Oanh ngạc nhiên.

Lão gia lườm Tiêu Khả một cái, “Được rồi được rồi, cháu đừng bắt nạt Oanh Oanh nữa.”

“Không sao đâu Tiêu gia gia, chị Khả Khả là đang đùa với cháu đấy.”

Chị Khả Khả!

Cũng không bằng chị Tiêu đâu!

Tiêu Khả bĩu môi, cô đơn thuần là không thích Mạc Oanh Oanh, so sánh ra, cô với Tô Tố tuy rằng tiếp xúc không nhiều, nhưng vẫn tương đối thích Tô Tố hơn, chí ít cô ấy đem đến cho người ta cái cảm giác tự nhiên dễ chịu.

“Oanh Oanh à, cô đã ăn cơm chưa, tôi với ông nội ăn cơm rồi, hay là kêu dì Trương chuẩn bị chút đồ cho cô ăn.” Tiêu Khả đang kéo dài thời gian.

Mạc Oanh Oanh chưa có ăn cơm.

Chuyện hôm nay xảy ra trên bất kì người nào thì còn ai mà nuốt cơm được. . ngôn tình tổng tài

Nhưng... Tiêu Khả nói cô ấy và Tiêu gia gia đã ăn cơm rồi, cô mà nói chưa ăn không phải là làm phiền người khác sao. Mạc Oanh Oanh cắn môi, “Em ăn qua rồi.”

“Lúc cô về Tiêu Lăng biết không?”


“Dạ biết, lúc sáng nay em đã gặp qua anh ấy rồi.” Mạc Oanh Oanh đang buồn vì chưa ai nhắc đến chủ đề này, cô vừa muốn khiếu nại, chủ đề lại bị Tiêu Khả giành qua đó.


“Tiểu tử thối đúng là càng ngày càng không biết suy nghĩ, cô nói hai người đã gặp nhau rồi, tại sao lại không nói với gia đình một tiếng, nói sao thì cũng phải dẫn cô qua đây ăn cơm chứ. Oanh Oanh cô yên tâm, đợi tiểu tử thối về, tôi nhất định sẽ giúp cô dạy dỗ dạy dỗ nó.”


Lão gia có chút không nhịn được, ho nhẹ một tiếng, “Tiêu Khả cháu nói bậy gì đó!”


“Đúng rồi, hôm nay cháu có chút trúng gió.” Tiêu Khả quấn lấy khăn tắm, hi hi nói rằng, “Kì thực tiểu tử thối nhà chúng ta với Oanh Oanh vẫn còn chưa đính hôn, nói ra thì đến mối quan hệ nam nữ còn chưa xác định được, cho dù hai đứa có xảy ra vấn đề gì, tôi cũng chẳng có lập trường gì giúp Oanh Oanh chúng ta dạy dỗ tiểu tử thối kia đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK