Mục lục
Truyện Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Tố và Tiêu Lăng đi ra sân bay đón. 

Mộ Bạch đẩy hành lý từ sân bay đi ra, Tô Tố nhìn thấy trong nháy mắt, cô ta nhanh chóng vẫy vẫy tay, “Mộ Bạch, ở đây”

Mộ Bạch nhìn thấy Tô Tố và Tiêu Lăng, khuôn mặt đột nhiên nở một nụ cười ấm áp và dịu dàng. Anh ta bước lớn đến bên Tiêu Lăng, ôm chặt lấy Tiêu Lăng.

“Thằng nhóc này, tôi còn tưởng cậu ở Anh không định về rồi chứ.”

“Làm sao” Mộ Bạch vỗ vỗ vai Tiêu Lăng, cười và nói “Không phải tôi nói rồi sao, nhận được thiệp hồng của hai người thì cỡ nào cũng phải về.”

Chào hỏi Tiêu Lăng xong, Mộ Bạch liền đưa cánh tay ra. 

Tô Tố còn định ôm Mộ Bạch kìa, cô áo sau bị kéo chặt, cả người đều bị Tiêu Lăng kéo về phía sau, “Này...”

“Hai người nhất định phải ôm trước mặt tôi sao?”

“4 tháng không gặp, sao anh ích kỷ vậy” Mộ Bạch đảo mắt


“Ờ hở, điểm này nhất định phải ích kỷ” 

Tô Tố từ đằng sau Tiêu Lâu lộ cái đầu ra, cười nheo mắt và nhìn Mộ Bạch, “Đi thôi, chúng ta về trước.”

“Được”

Ba mẹ Mộ Bạch đều ở ngoài, ở nhà cũng chỉ có người hầu, cho nên Tiêu Lăng và Tô Tố thương lượng, nên cho Mộ Bạch sống ở nhà họ, chiều mai họ đi máy bay đi Hải Nam, sáng mai đi nhận giấy chứng nhận kết hôn, buổi chiều trực tiếp ngồi máy bay đi Hải Nam.

Tiêu Lăng cầm lấy chiếc túi trên tay Mộ Bạch, lái xe đưa anh ta về nhà. 

Mọi người đều biết tin tức Mộ Bạch đã về, cho nên họ về đến nhà cũ, thì ngôi nhà cũ đã đầy người. 

Lãnh Mạc và Trương Hân đã đến, Tôn Nguyên và Tiểu Hy đã đến, kể cả Tiêu Khả cũng đến chung vui. 

Lão gia tử nhìn mọi người trong nhà, vui đến không khép miệng lại được. 

“Ây da, nếu như nhà mình ngày nào cũng náo nhiệt như vậy thì hay biết mấy.”

Tâm trạng của Lão Trần cũng rất tốt, cười nheo mắt và nói với lão gia tử, “Như vậy cũng không đơn giản, đợi thiếu gia và Tô tiểu thư tổ chức hôn nhân, sau này để cho thiếu gia và Tô tiểu thư thương lượng thương lượng, đẻ thêm vài đứa con, như vậy tới lúc đó trong nhà càng náo nhiệt.”

“Đúng đúng đúng, hai đứa con quá ít rồi, uầy, trong nhà phải có trẻ con mới náo nhiệt, đẻ thêm mấy đứa, không được thì tôi nuôi”

Tiêu Khả nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, không có gì tốt lành và đảo mắt, “Ông nội, ông tưởng là heo đẻ sao, còn muốn thêm vài đứa... bây giờ gia đình nào cũng là một con, miễn là một đứa bé, cháu dâu đã sinh cho ông hai đưa chắt rồi, ông còn muốn cô ta sinh nữa, bây giờ nhiều phụ nữ còn không muốn sinh con kìa.”

Lão gia tử liếc nhìn cô, “Tô Tố không sinh, vậy con mau chóng sinh cho ta một đứa chắt đi, đã 30 tuổi rồi, tại sao một chút cũng không lo lắng về chuyện hôn nhân của mình, con đó con, thật sự muốn tức chết lão đầu tử này sao. 

“Ây da, ông nội, hình như là Tiêu Lăng với Tô Tố về rồi, con đi trước đây” Tiêu Khả bỏ chạy.

Lão gia tử tức tửi vuốt bộ râu và trợn mắt. 

“Con nha đầu này”

...

Mộ Bạch vừa vào nhà, ánh mắt anh không đủ để nhìn. 

Phòng khác trong nhà cũ, mọi nơi đều treo ảnh cưới của Tô Tố và Tiêu Lăng, nhìn đến loạn mắt.

Tô Tố nhận ra ánh nhìn của anh, khó xử và gãi đầu, “Những bức ảnh này là ông nội treo lên...”

Ảnh cưới của cô và Tiêu Lăng chụp quá nhiều, cô lựa ra một vài bức phóng to sau đó trong phòng ngủ treo một bức, những bức còn lại cô không biết treo ở đâu, lão gia tử nhìn thấy thì lập tức nói để ông giải quyết, sau đó treo đầy phòng khác hình ảnh của cô và Tiêu Lăng. 

Khi cô nhìn thấy nó cô cũng ồ lên

Đâu ra chuyện treo ảnh cưới ở phòng khách...

Lão gia tử khăng khăng nói như vậy đẹp thế là cô ta không nói gì nữa. 

“Có phải treo ở đây rất kỳ không?”

“Không đâu.” Mộ Bạch dịu dàng cười cười, “Rất ấm áp.”

Chị Trương đã chuẩn bị xong phòng khách, Tiêu Lăng lấy chiếc hộp ra cho người hầu và nói với Mộ Bạch, “Cậu mau đi tắm đi, vẫn là căn phòng trước đó cậu thường ở.”

“Được”

Mộ Bạch cũng không khách sáo, trực tiếp đi lên lầu.

Tiêu Lăng, Tôn Nguyên và Lãnh Mạc họ đang nói chuyện, Tô Tố, Trương Hân với Tiểu Hy cũng cùng nhau trò chuyện. 

“A...Tô Tố, cậu sắp kết hôn rồi đó...” Tiểu Hy ôm lấy cổ Tô Tố, chà rồi chà vào cổ cô ta, “Tại sao cực khổ nuôi một củ cải trắng, kết quả là bị người khác lấy ăn hết.”

“Phụt...” Trương Hân cũng không nhịn được cười ra tiếng. 

Bởi vì mối quan hệ của Tô Tố, Tiểu Hy và Trương Hân cũng đã rất quen thuộc rồi, Trương Hân đùa, “Con heo này còn chất lượng hơn con heo khác một tí.”

“Cũng đúng, con heo giỏi hơn Tiêu Lăng, ước tính rằng không có mấy con.” Tiểu Hy miễn cưỡng chấp nhận thực tế này, “Tố Tố, cậu đừng có kết hôn rồi là quên tớ nhá, chúng ta phải thường xuyên gặp mặt tụ tập, đúng rồi, sáng mai cậu với Tiêu Lăng đi nhận giấy chứng nhận đúng không, cậu đợi tớ một chút, tớ xem ngày mai có phải ngày tốt không”

Tô Tố choáng váng nhìn Tiểu Hy từ trong túi lấy ra một cuốn lịch màu vàng. 

“Tiểu Hy... từ lúc nào cậu nghiên cứu về cái này?”

“Đương nhiên là vì né tránh người” Tiểu Hy liếc nhìn Tôn Nguyên ở gần đó, hạ thấp giọng và nói với hai người, “Tớ nói cho các cậu nghe, cuốn lịch vàng này thật sự khá chính xác, thời gian lúc trước tớ đi đến đâu cũng chạm mặt với Tôn Nguyên, cho nên nghi ngờ rằng ra đường không xem lịch. Từ lúc tớ mua cuốn lịch này mang theo bên người, quả nhiên chuyện chạm mặt với Tôn Nguyên giảm đi vài lần. Tớ xem cho cậu ngày mai ha, ngày mai, ngày 12 tháng 3, khuyến khích kết hôn, hy sinh, cầu nguyện, yêu cầu giúp đỡ, ngày mai quả nhiên là một ngày tốt, haha, Tô Tố cậu và Tiêu Lăng chắc chắn sẽ hạnh phúc trăm năm nhiều con nhiều cháu.”

Tô Tố nhìn chằm chằm vào cuốn lịch vàng, nét mặt có hơi lúng túng. 

Cô ta không quan tâm đến cuốn lịch vàng đó, càng quan tâm đến cái khác, “Hôm nay cậu với Tôn Nguyên đi cùng nhau hả?”

“Đúng vậy, không phải cậu gọi cho tới kêu tớ qua đây sao, tớ vừa mới ra khỏi cửa thì bướm hoa đã đến rồi, anh ta nói cũng đến đây nên tiện đường rước tớ sang đây.”

“Tôn Nguyên... anh ta còn theo đuổi cậu?”

“Không có” Tiểu Hy nhanh chóng vẫy tay, “Tớ đã nói rõ ràng với anh ta rồi, tớ đây, ghét nhất là bướm hoa, vì thế mặc cho anh ta theo đuổi tớ như thế nào thì tớ cũng không thể nào quen anh ta, bây giờ chúng tớ đã nói rõ ràng rồi, sau này chỉ làm anh em, người như bướm hoa này đối với phụ nữ có chút tình cảm, nhưng mà đối với bạn bè thì có chút kiến nghị, lúc trước ở trong đài có một đạo diễn mời ăn cơm, tớ uống nhiều xém chút nữa bị xem rẻ, hên là bướm hoa đến đúng lúc, không thôi thì hậu quả không dám nghĩ đến.”

“Vậy cậu không sao chứ?” Tô Tố nhanh chóng hỏi.

“Không sao không sao, tớ làm sao có chuyện gì được, lúc đó tớ đã nghĩ xong hết rồi, không thì cầm chai bia đập qua, không thì không làm việc ở đây nữa.”

Tô Tố thở phào. 

“Hey hey, người đàn ông như bướm hoa này, đối với anh em cũng rất tử tế”

Tô Tố, “...”

Cô nhìn Tôn Nguyên, rồi nhìn Tiểu Hy, miệng co giật lên. 

Anh em?

Chỉ có ngu ngốc như Tiểu Hy mới tin cách nói này. 

Tô Tố luôn cảm thấy rằng, giữa nam nữ cũng có kiểu tình bạn trong sạch, nhưng Tôn Nguyên và Tiểu Hy? Quên nó đi, Tôn Nguyên chắc chắn đang có chiến lược thay đổi, Tiểu Hy ngu ngốc này thực sự xem anh ta như người anh em

Có người anh em nào mà nhìn nhau với đôi mắt dịu dàng đến nhỏ ra giọt nước không?


Tô Tố lắc đầu, kệ đi, chuyện tình cảm của họ để họ tự giải quyết.


Buổi tối ăn cơm ở nhà cũ, tất cả mọi người đều ngủ lại trong nhà cũ, sáng sớm ngày thứ 2, Tô Tố còn đang mơ hồ trong giấc ngủ thì bị Tiêu Lăng đánh thức.


Cô dụi mắt và ngồi dậy, “Tiêu Lăng?”


“Tô Tố, mau chóng dậy, chúng ta đi nhận giấy chứng nhận”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK