Nhưng quan hệ của cô và Tô Tố... sớm đã không cần thiết cám ơn đối phương nữa rồi, trong lòng hai người đều biết được rõ ràng là được rồi.
Trương Hân nhận lấy đồ trên tay của Aisa, bất chấp nhét vào trong tủ lạnh, vừa để đồ vào vừa nói với Aisa, “Cô sau này đừng gọi tôi là cô Trương nữa, khách sáo quá rồi, gọi tôi là Trương Hân được rồi, đúng rồi, cô ăn cơm chưa, có cần tôi làm chút gì ăn không... cái đó cô đừng ngại, mấy ngày nay tôi buồn chán đến muốn phát mốc, lời nói có thể hơi nhiều.”
Aisa lắc đầu, “cô Trương...” Dưới ánh nhìn của Trương Hân, cô sửa ngay cách xưng hô, “Trương Hân!”
“Như vậy mới đúng rồi!”
Trương Hân từ trong tủ lạnh lấy ra một chai lục trà ném cho Aisa, bản thân cũng đã lấy một chai nước ra, “Đừng khách sáo, ngồi đi.”
Aisa ngồi xuống.
Aisa nhớ lại 10 ngày trước lúc Tô tổng cố ý hẹn cô đi uống trà, lúc đó Tô tổng đã nói cô nghe nhờ cô giúp đỡ chăm sóc một người bạn, cô không chút do dự đã đồng ý ngay, lúc ấy vừa đến đây trông thấy Trương Hân, Aisa rất hoảng hốt, không chỉ vì Trương Hân là đại minh tinh, mà còn nữa là, Trương Hân lúc đó không biết đã trải qua những gì, trên người không hề có chút sức sống của một người phụ nữ hai mươi mấy tuổi, cả thân đều đang toát ra một loại khí âm u.
Lần thứ hai lúc cô gặp cô ấy, tình trạng của cô ấy đỡ hơn nhiều rồi, chí ít ra, cô ấy biết cười, lúc cười đôi chân mày đều là ánh hào quang, khiến người khác không rời mắt được.
Và Trương Hân của bây giờ, đã hồi phục lại bộ dạng của người bình thường.
“Trương Hân, cô có dự tính như thế nào? Gần đây bên ngoài vẫn cứ đang tìm kiếm điều tra tin tức của cô, những người đó cũng không biết khi nào mới chịu từ bỏ!”
Nhắc đến chuyện này, Trương Hân cũng rất bất lực.
Cô biết đấy!
Lãnh Mạc là con người vừa cố chấp vừa cứng đầu!
Những chuyện đã nhận định rồi thì sẽ đi đến cùng, tám trăm con ngựa cũng không kéo lại được.
Anh bây giờ đã xác định ý nghĩ muốn tìm cô, vậy khẳng định sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, nhưng... Trương Hân cúi mắt xuống, bây giờ anh e là không phải một mình nữa, lúc cô vẫn còn ở biệt thự Bán Sơn, Lãnh Mạc cũng có thể có chút kiêng kị, bây người người cô cũng không biết ở đâu, e là sớm đã có người phụ nữ khác vô ở rồi.
Trương Hân cười khinh.
Đây không phải là thứ cô mong đợi sao...
Mong chờ Lãnh Mạc mau mau khẩn trương chuyển dời sự chú ý, mong chờ anh yêu người phụ nữ khác, sau đó thiết thực trả tự do cho cô!
Nhưng tại sao... trong lòng vẫn thấy đau!
Trương Hân ôm lấy lồng ngực, sắc mặt trắng bệch hẳn ra.
“Là tôi... hỏi sai điều gì rồi?”
Trương Hân nghe thấy âm thanh, đột nhiên hồi thần lại, cô nhìn vẻ mặt tự trách của Aisa, vội vàng nở lên một nụ cười, “Không có không có! Không phải vấn đề của cô. Tôi bây giờ dự tính là... tôi thật sự muốn đi nước ngoài, tốt nhất là có thể thư giãn tinh thần, nhưng lúc tôi trốn ra quá vội vàng, cái gì cũng chưa chuẩn bị, hộ chiếu cũng để quên ở biệt thự. Thật ra nếu có hộ chiếu cũng chưa chắc đi được, bây giờ sân bay của thành phố A, không, phải nói là những nơi liên quan đến giao thông, đều bị canh giữ nghiêm ngặt, tôi muốn chạy cũng không thoát!”
Aisa đại khái cũng hiểu được tình trạng của Trương Hân, nghe cô nói như thế, tức thời trong lòng sinh cảm giác thương cảm.
“Vậy phải làm sao?”
Trương Hân nhún vai, mở chai trà uống liền hai ngụm, lau lau miệng rồi nói, “Tôi dự tính ở đây sinh sống trước, đợi bên Lãnh Mạc từ bỏ tìm kiếm điều tra thông tin của tôi, tôi mới tìm cách khác trốn ra ngoài! Ở đây rất khó tìm, mà Lãnh Mạc họ... nói sao thì cũng là thế lực ngầm, tuyệt nhiên không dám từng nhà từng hộ điều tra thông tin của tôi, cho nên, ở đây vẫn gọi là an toàn hơn!”
Aisa suy nghĩ một hồi, hiện tại hình như cũng chỉ có thể như thế.
“Đúng rồi, Tô Tố cô ấy khỏe chứ?”
“Tô tổng rất tốt ạ! Nhưng Tô tổng vẫn lo lắng cho cô hơn, cô ấy có thể là lo người khác sẽ điều tra đến người cô ấy, cho nên không có liên hệ nhiều với tôi, gần đây Tô tổng hình như cũng khá bận, chỉ dành thời gian rảnh gặp tôi, là lo lắng cho tình trạng của cô.”
Trương Hân trong lòng rất ấm áp, “Cô lần sau nếu gặp được Tố Tố, thì nói cô ấy nghe tôi rất tốt, cứ nói là tôi cái gì cũng đã từ bỏ rồi, kêu cô ấy đừng lo cho tôi.”
Aisa gật nhẹ đầu.
Hai người lại trò chuyện thêm một lát, Trương Hân thấy thời gian không còn sớm nữa liền hối thúc Aisa về nhà, “Ở đây là vùng ngoại ô, cách trung tâm thành phố vẫn còn một đoạn đường dài, cô là một đứa con gái, sớm trở về đi.”
“Dạ!”
Sau khi Aisa đi, trong phòng chỉ còn lại một mình Trương Hân.
Vẻ mặt cười của Trương Hân có chút cứng đơ.
Cô xoa xoa mặt, nụ cười trên mặt tức thời biến mất.
“Haiz...“
Khoảng cách đến tự do mà cô muốn, đã rất là gần rồi! Bây giờ cô chỉ hi vọng, Lãnh Mạc khẩn trương... từ bỏ!
Sau này cô có thể đi đến bất kì nơi nào mà cô muốn đến.
Như vậy có thể sớm có thể quên được anh!
“Tại sao lại nhớ tới hắn ta nữa...”
Trương Hân dùng sức vỗ vào đầu, cảnh cáo bản thân, “Trương Hân à Trương Hân, mày lý trí tí được không, trên thế giới này đâu chỉ có Lãnh Mạc một người đàn ông, mày chỉ là cùng với hắn ta được 10 năm thôi, nảy sinh tình cảm với hắn ta, trên tâm lý cũng nảy sinh sự ỷ lại, cho nên vừa bắt đầu có thể có chút không thích ứng, đợi thời gian lâu rồi, tự nhiên sẽ phai nhạt thôi! Cho nên, đừng nhớ đến hắn ta nữa, đừng nhớ đừng nhớ tới nữa, rõ chưa!”
Cô dùng những lời nói như vậy để thôi miên bản thân, tâm trạng của Trương Hân tức thời tốt lên nhiều!
Cô nhìn thấy trời đã bắt đầu tối, chỉ có thể chán nản mở tivi ra xem truyền hình.
Trên truyền hình vẫn là chiếu tin tức ngành giải trí.
Trương Hân chán nản vừa định đổi kênh, đột nhiên nhìn thấy hình bóng quen thuộc của Lãnh Mạc.
Gia sản của Lãnh Mạc không hoàn toàn là màu đen, có lúc anh cũng có tham gia một số Chương trình đấu giá từ thiện, hoặc là những Chương trình công ích, dùng để duy trí hình tượng xã hội của anh.
Và lúc này, hình ảnh mà truyền hình chiếu lại là một Chương trình đấu giá từ thiện.
Lãnh Mạc mặc bộ đồ đen giản dị, cũng đứng chung với các lão đại giới thương trường hiện lên như một con hạc đứng trong một đàn gà, chỉ cần anh xuất hiện, lập tức đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, ngay cả ống kính cũng không chịu rời mắt khỏi người anh.
Trương Hân quan tâm chú ý không chỉ có điều này!
Cô nhìn thấy là người phụ nữ đang khoác cánh tay của Lãnh Mạc!
Người phụ nữ rất là mỹ lệ kiêu sa, nét mặt trang điểm tinh tế, trên người là bộ lễ phục hoa lệ, cười vô cùng... vui vẻ!
Trái tim của Trương Hân vừa mới bình phục, đột nhiên lại đau thắt lên.
Cô biết được...
Không có cô, những ngày tháng của Lãnh Mạc sẽ qua càng thoải mái hơn.
Và cô không có Lãnh Mạc, cũng đồng thời nhận được tự do! Cho nên cô đúng không hiểu được, tại sao Lãnh Mạc không chịu buông tay, nhất định bắt hai người phải đày đọa đối phương!
Trương Hân muốn đổi kênh!
Nhưng lý trí hình như không tài nào kiểm soát cơ thể, cô đang tự hành hạ mình xem hết Chương trình đấu giá từ thiện!
Cuối cùng Lãnh Mạc đương nhiên là người thắng lợi lớn nhất!
Anh dùng 1 tỷ đấu giá được một chiếc nhẫn kim cương vàng 10 carat.
Cuộc đấu giá kết thúc, người dẫn Chương trình không nhịn được phỏng vấn Lãnh Mạc, “Lãnh tiên sinh, chiếc nhẫn kim cương vàng này giá trị ngất ngưởng, nhưng rất hiển nhiên là nhẫn kim cương của nữ, ngài đấu giá được nó, là muốn tặng cho người như thế nào thế?”
Bạn nữ đứng kế bên Lãnh Mạc tức thời vẻ mặt mong chờ nhìn vào Lãnh Mạc.
Trong lòng Trương Hân nhảy lên.
Cô cũng muốn biết Lãnh Mạc sẽ trả lời như thế nào!