Khuôn mặt anh tiều tụy, râu ria xồm xoàm, dưới mí mắt càng là một lớp màu xanh đen.
Nhất là nghĩ đến mấy ngày nay con trai cứ khóc đòi mẹ, còn hỏi anh mẹ có phải là không cần bọn họ nữa không, mỗi lần nghe tim anh vỡ một lần.
“Tô Tố, em van xin chị, chị hãy nói tôi biết tung tích của Tiểu Hi đi có được không?”
“Em xin chị cũng vô ích, chị thật tình không biết!”
Một tia sáng cuối cùng trong mắt Tôn Nguyên cũng đã biến mất.
Không biết...
Cả Tô Tố cũng không biết tung tích của Tiểu Hi, vậy còn ai sẽ biết?
Tôn Nguyên lâm vào tuyệt vọng!
“Tôn Nguyên, nếu như em thật sự yêu Tiểu Hi, chị đề nghị em đừng đi tìm cậu ấy...”
Tôn Nguyên sững sờ nhìn Tô Tố, Tô Tố sợ mình mềm lòng, tránh ánh mắt, “em phải1cho cậu ấy một chút thời gian, để cậu ấy có thể yên tâm dưỡng thương, vết thương trên người dễ dàng hồi phục, vết thương trong lại rất khó, cậu ấy đã lựa chọn ra đi, chính là không muốn nhìn thấy em, cho bản thân một sự thanh tịnh, em cần gì phải lục tung cả thế giới đi tìm cậu ấy. Cậu ấy suy cho cùng là người làm mẹ, cũng là người làm con cái, không thể nào suốt đời không trở về, nếu như em thật sự kiên nhẫn đó thì chờ đi, nói không chừng cậu ấy lúc nào đó sẽ trở về.”
...
Sau khi đưa Tôn Nguyên ra về, Tiểu Thất và Cảnh Thụy trong phòng nghe được tiếng đóng cửa mới đi ngoài.
“Hai người các con sao hôm nay lại về chung?”
“Vừa đúng lúc gặp nhau ở cửa khu xá.” Tiểu Thất ngồi bên cạnh Tô Tố, một tay ôm lấy tay của Tô Tố, “Mami, vừa rồi là chuyện gì thế ạ?”
“Còn có thể là1chuyện gì chứ, mẹ nuôi đi không từ biệt, đoán chừng là ý thức được sắp đánh mất rồi, cho nên Tôn thúc thúc con cứ đang nghĩ cách tìm cô ấy, khắp nơi tìm hết cũng tìm không thấy, liền nhớ tới việc đến hỏi mẹ.”
“Vậy... Mami thật sự không biết tung tích của mẹ nuôi sao?”
Tô Tố lắc đầu, lần này mẹ nuôi con là hạ quyết tâm muốn đi, làm sao lại tiết lộ tung tích, mẹ cũng không biết cô ấy rốt cuộc đã đi đâu!”
Tiểu Thất thở dài, không nói chuyện.
Tiêu Lăng đi tới, trắng trợn tách Tiểu Thất ra khỏi người Tô Tố, bản thân anh ngồi xuống bên cạnh Tô Tố.
“Ba, ba làm gì thế!”
“Mami con mang thai rồi, con đừng tay chân vụng về đụng phải!”
Tiểu Thất xù lông trong nháy mắt, “ba thật quá đáng, con thấy ba chính là muốn độc chiếm mẹ, con thấy rõ ràng nha, con là Tiểu Thất, chẳng những là con gái ruột của mẹ, ta vẫn là5một đứa con gái, con gái ba hiểu không? Con thật sự không hiểu, ba ăn giấm của con có ý nghĩa sao!”
Tiêu Lăng hừ nhẹ một tiếng, “vậy cũng không được!”
Tiểu Thất muốn điên rồi, bắt đầu từ lúc bọn họ mười tuổi, ba liền bắt đầu nghiêm khắc cấm không cho phép anh trai tới gần mami, lúc ấy cô còn cười trên nỗi đau của người khác, kết quả đến lúc trưởng thành lại tốt rồi, hai người cũng không được phép tới gần mẹ.
Tiểu Thất nổi điên, bật thốt lên, “nếu các người đã không nghênh con như thế, vậy con dứt khoát tìm bạn trai sớm một chút gả mình đi là được rồi, cũng khỏi phải ngày nào cũng ở nhà làm chướng mắt các người!”
Trong phòng liền yên tĩnh!
Tiêu Lăng Tô Tố và Tiêu Cảnh Thụy ba người liếc mắt nhìn nhau, cùng nhau nhìn về phía Tiểu Thất!
“Các, các người nhìn con thế làm gì?”
“Con có bạn trai rồi?”
“Con, con con con... liên quan2gì đến mấy người! Hừ! Dù sao ba mẹ hai người chỉ lo thế giới hai người của mình là hay rồi, anh thì hàng ngày cứ đối mặt với Lãnh Điền Tâm cười là được rồi, quan tâm đến đời sống tình cảm của con làm gì?” Tiểu Thất vừa nói vừa ủy khuất, “con chính là một con sâu đáng thương, ba mẹ mình đều không chào đón mình, con và anh con còn nhỏ như vậy hai người liền nhẫn tâm bỏ rơi chúng con đi du lịch vòng quanh thế giới! Ngoại trừ tết ra căn bản không trở lại! Hiện giờ không dễ gì về đây, trong bụng còn mang theo một quả banh, con và anh trai lại thất sủng rồi!”
Cảnh Thụy giơ tay lên.
Tiểu Thất mặt hầm hầm trừng anh, “làm gì?”
“Anh nhất định phải nhắc lại một chút, người thất sủng chính là em, không phải chúng ta!”
“Hu huhu, các người đều ăn hiếp con!”
Tô Tô trừng Tiêu Lăng và Cảnh Thụy một cái, một9mạch kéo Tiêu Lăng ra, ngồi bên cạnh Tiểu Thất, nhìn Tiểu Thất ghé vào ghế sofa giả khóc, cô cũng đau lòng, “được rồi được rồi, đừng giả bộ nữa, maimi còn không biết con sao, được được được, mami và ba con có lỗi với con, con mau nói ra yêu cầu của con đi.”
Tiểu Thất “chật” một cái từ trên ghế sofa ngồi xuống, trên mặt một giọt nước mắt cũng không có.
“Vậy con đưa yêu cầu nha?”
“Tô Tố, em nuông chiều con thế này sẽ chiều hư nó đó.” Tiêu Lăng thêm một câu.
Tiểu Thất lại bổ nhào vào trên ghế sofa oa oa khóc lớn, “con biết ngay hai người căn bản cũng không yêu thương con, trong lòng hai người chỉ có đối phương, huhuhu, nếu đã như vậy tại sao muốn sinh con ra, daddy xấu xa, năm đó lúc con và anh trai còn bé, ba thương hai tụi con nhiều đến thế nào, bây giờ liền ước gì mau chóng đuổi hai chúng1con ra ngoài mới tốt đây!”
Tiêu Lăng, “...”
“Được rồi được rồi, con đừng nghe ba con nói bậy, chuyện này mami con quyết định, con mau đưa ra yêu cầu đi, nếu không mami lát nữa sr4 liền không nghe con nói đâu.”
Tiểu Thất lại lập tức ngồi dậy từ trên ghế sofa.
Trong mắt cô vẫn không có nước mắt, chỉ có hốc mắt đỏ đỏ, một bộ mặt có thể khóc bất cứ lúc nào, “vậy con nói đây, hai người nhất định phải đồng ý với con!”
“Mami đều đồng ý với con!”
“Khụ... Đợi sau khi cuộc tuyển chọn của con ở Phong Hoa lần này tuyển kết thúc, đến lúc đó con sẽ mang bạn trai trở về, mami và ba con... ai cũng không được phép làm khó anh ấy!”
Tô Tố kinh ngạc, “con thật sự quen bạn trai rồi?”
Nhớ tới lục sâm, Tiểu Thất đỏ mặt gật đầu.
Tiêu Lăng lập tức không bình tĩnh, “thằng đó là ai? Năm nay bao nhiêu tuổi, là người thế nào, trong nhà làm cái gì? Quan hệ gia đình có hòa thuận không?”
“Ừm hứ, ba không phải ước gì con sớm chút gả đi sao. Còn hỏi cái này làm gì!”
Mặt Tiêu Lăng trong nháy mắt đen lại.
Tiểu Thất hừ nhẹ một tiếng, lúc này mới nói, “ba cũng đừng hỏi nữa, cũng không phải tra hộ khẩu, đợi đến lúc đó con đem người về đây chẳng phải cái gì cũng biết sao!” Vừa nói, Tiểu Thất liền thấy ba cùng ông anh liếc mắt nhau, cô lập tức cảnh giác, “con cảnh cáo các người nha, các người ai dám đi điều tra sinh hoạt của con gần đây đừng trách con không khách sáo nhé!”
Cảnh Thụy, “...”
Tiêu Lăng, “...”
Ngược lại, cũng chỉ có Tô Tố xem như là bình tĩnh, bản thân cô mười sáu tuổi mang thai, mười bảy tuổi sinh con, cho nên đối với việc Tiểu Thất hai mươi ba tuổi yêu đương, vẫn khá ủng hộ, cô sờ đầu tiểu Thất, “được, con yên tâm đi, chỗ daddy con và anh con có mami giúp con canh chừng, bọn họ ai dám đi điều tra đời sống tình cảm của con, mami sẽ bắt bọn họ một tháng không được phép bước vào nhà!”
“Mami thật quá tốt!” Tiểu Thất ôm Tô Tố vui vẻ gặm hai cái.
Trong nhà nói rõ rồi, mami cô nói chuyện là có hiệu lực nhất, chỉ cần mami đồng ý cô ấy, ba và ông anh căn bản không thể uy hiếp được!
“Mami tin tưởng mắt nhìn của Tiểu Thất, đợi khi nào con muốn dẫn cậu ấy về hãy báo sớm cho mami một tiếng, mami và ba con có thể cho người chuẩn bị trước.”
Tiểu Thất vui vẻ ra mặt, “Dạ!”